Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

12. Thầy tăng và hồ ly

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Prompt: AU Fantasy. Thầy tăng tu hành Shinichi lọt vào mắt xanh của hồ ly Kaito thích chơi khăm để thu hút sự chú ý của Shinichi."

xxx

"Kaito, ngươi biết ta có thể nhìn thấy ngươi đúng không? Lốt cải trang không có tác dụng với người có thể nhìn thấy đuôi của ngươi đâu." Shinichi không buồn nhìn lên khỏi nồi cháo mà cậu đang khuấy, phớt lờ tiếng kêu cường điệu khi con hồ ly rơi xuống tảng đá lớn đối diện cậu.

"Ngươi không thèm giả vờ không nhận ra ta sao?"

"Tại sao ta phải làm thế?" Shinichi đều đều đáp.

"Bởi vì làm vậy sẽ vui hơn?"

"Với ngươi thôi. Ngươi muốn gì? Thực chất, ta đang khá bận rộn. Nếu ngươi ở đây để đùa giỡn, ngươi có thể rời đi. Tâm trạng hôm nay của ta rất tệ."

"Sao cơ? Ta bị tổn thương vì ngươi đánh giá thấp ta đấy Shinichi," Kaito bĩu môi, đuôi đung đưa phía sau. "Ta sẽ không bao giờ chơi đểu ngươi sau khi ngươi chú ý đến ta."

"Xạo vừa. Ta luôn để mắt đến ngươi, nhưng ngươi luôn chơi khăm ta." Shinichi đảo mắt, múc cháo từ nồi vào bát.

"Luôn luôn sao?"

Shinichi phát ra âm thanh khó hiểu, lục lọi túi để tìm đũa.

"Vậy ngươi luôn để mắt đến ta sao? Thậm chí cả lúc ta ở cạnh ngươi và không làm gì cả?"

"Lúc nào ngươi cũng gây chuyện hết," Shinichi lẩm bẩm khi đang ăn một ngụm cháo.

"Đúng vậy, nhưng điều đó đồng nghĩa với việc ngươi luôn chú ý tới ta. Ta luôn hiện hữu trong tâm trí ngươi đúng không? Ngươi có nghĩ về ta khi ta không ở đây không?" Kaito chớp chớp mắt.

Shinichi cuối cùng cũng hiểu mình đã vướng phải rắc rối gì và cau có.

"Bất kể ngươi đang nghĩ gì, bất kể ngươi đang đúc kết điều gì, thì ngươi sai rồi."

"Ta không nghĩ vậy. Ngươi có thể giăng kết giới. Ta đã từng thấy ngươi làm vậy, nhưng ngươi chưa từng dùng nó chống lại ta."

"Kết giới không có tác dụng với ngươi."

"Có lẽ bằng cách thường thì không, nhưng nếu ngươi thực sự muốn ta buông tha cho ngươi, ta sẽ làm vậy." Trước vẻ mặt khó tin của Shinichi, Kaito lắc đầu. "Không, ta nói thật. Ta thích trêu chọc và dành thời gian với ngươi, nhưng nếu ngươi 'khóa lại cánh cửa đó,' ta sẽ không phá khóa đâu.

Shinichi nhíu mày, đưa mắt nhìn hắn như thể đang kiểm tra tính xác thực trong lời nói của đối phương. Sau giây lát, cậu bắt đầu đỏ mặt. Kaito nở nụ cười dịu dàng để không dọa cậu.

Shinichi húng hắng ho và quay đi. "Ngươi có định ăn hay không? Ta làm quá nhiều thức ăn, một người ăn không xuể."

Kaito nhanh chóng lấy bát, múc cháo rồi ngồi xuống cạnh Shinichi. Vai họ chạm nhau, và đuôi của Kaito thi thoảng cọ vào lưng Shinichi, nhưng cậu không có ý kiến gì về chuyện này.

Shinichi ăn trong im lặng, để Kaito kể những câu chuyện huyền diệu về chuyến du ngoạn của mình mà họ đều biết chúng chỉ đúng một nửa. Khi mặt trời dần lặn, Shinichi đã ngủ gật trên vai Kaito. Chẳng bao lâu sau, họ đều nằm dài trên tấm phản của Shinichi, những cái đuôi của Kaito đắp lên họ như một lớp chăn, hắn đưa tay vòng qua eo Shinichi.

Kaito rúc vào gáy Shinichi; Shinichi thở dài.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top