Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

22. Diễn tiến tự nhiên

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Prompt: "Kaito và Shinichi đã hẹn hò nhiều năm. Shinichi chỉ nhận ra khi Kaito đột nhiên hỏi cậu."

xxx

"Này Shinichi, cậu đã bao giờ nghĩ tới việc kết hôn chưa?" Kaito hỏi. Hắn đang gối đầu lên đùi Shinichi trong lúc xem chương trình nào đó trên TV. Shinichi cúi xuống nhìn hắn. Biểu cảm của hắn thoạt nhìn nghiêm túc, vậy nên Shinichi đánh dấu lại số trang đang đọc và để sách sang một bên.

"Gần đây thì không. Sao vậy?"

"Tôi chỉ nghĩ thôi. Ý tôi là, chúng ta sống cùng nhau, và tôi thực sự không thể tưởng tượng nổi kết hôn với ai khác ngoài cậu." Kaito không nhìn cậu, gò má khẽ ửng hồng.

Shinichi ậm ừ suy ngẫm, lùa tay qua tóc Kaito. Gương mặt cậu không biểu lộ bất cứ điều gì, Shinichi chỉ nghĩ: Cậu và Kaito đã sống chung hơn một năm. Họ có phòng ngủ tách biệt, nhưng họ thường ngủ chung một giường do cả hai hay gặp ác mộng.

Cậu và Kaito khá nhạy cảm, và tiếp xúc da thịt giữa họ là chuyện thường tình. Kaito thường hôn cậu thay cho lời chào, và Shinichi có thể nhớ vô số lần khi cậu hôn lên trán Kaito không vì lí do gì cả. Họ thường ra ngoài dùng bữa với nhau, và thi thoảng Kaito sẽ nắm tay cậu.

Dường như họ đã hẹn hò được một năm, hoặc gần một năm rưỡi, vậy nên hiện tại Kaito đang hành động dựa trên tiền đề nọ.

Shinichi cân nhắc đến cảm xúc của riêng cậu. Cậu thích ở bên Kaito. Cậu không thích phải xa hắn quá một hoặc hai ngày. Cậu thích tiếp xúc thân mật với hắn, và thậm chí còn chủ động kéo Kaito lại gần hoặc khiến hắn thoải mái hơn khi gối đầu lên đùi cậu (giống như việc Kaito làm hiện tại).

Cậu chẳng thể nào tưởng tượng được việc sống chung hay kết hôn với người khác. Kết hôn đồng nghĩa với việc giải quyết cả tá vấn đề họ phải đối mặt, chưa kể đến cậu không chắc cậu có hạnh phúc hay không.

"Shinichi?" Kaito nhìn vào mắt cậu. Gương mặt hắn mang vẻ lo âu, má đỏ bừng.

Shinichi xin lỗi. "Xin lỗi, tôi chỉ đang suy nghĩ. Tôi nghĩ tôi thích việc kết hôn với cậu," cậu quyết định.

Kaito mỉm cười rạng rỡ, bật dậy và nắm lấy tay Shinichi. "Thật vậy sao? Cậu thực sự có ý như vậy sao?"

Shinichi mỉm cười. "Tôi không hay nói dối cậu, Kaito. Nhưng đúng vậy, tôi đang nghiêm túc."

"Vậy nếu anh hỏi, anh muốn kết hôn với em trong vài ngày tới thì sao...?"

Shinichi bật cười và nghiêng đầu. "Có lẽ em sẽ nói đồng ý."

"Có lẽ?"

"Phải có vài yếu tố bất ngờ chứ, anh không nghĩ vậy sao?"

Kaito bật cười. "Dường như là vậy." Hắn rướn người hôn phớt lên môi Shinichi. Khi lùi lại, hắn thở dài. "Anh nhẹ nhõm quá. Anh đã lo lắng em sẽ từ chối hoặc nói rằng em thích kết hôn với một cô gái nào đó hay đại loại vậy."

"Nếu muốn kết hôn với một cô gái, hiện tại em sẽ sống với cô ấy thay vì với anh." Shinichi nhún vai. "Hơn nữa, em không nghĩ có ai có đủ khả năng để kiềm chế anh. Có lẽ anh sẽ đi vào lễ đường với tư cách là cô dâu thay vì chú rể."

Kaito thở dài, yêu chiều nhìn cậu. "Em hiểu rõ anh quá."

Khi Kaito hôn cậu, Shinichi vươn người lại gần hơn để nụ hôn của họ sâu hơn. Kaito khẽ rên rỉ, miệng cậu thật ấm áp và mềm mại. Shinichi ngả lưng để họ nằm thoải mái nằm trên ghế.

Khi lùi lại để lấy thêm dưỡng khí, Kaito sững sờ. "Ôi chao. Anh đã làm gì để khiến chuyện vừa rồi xảy ra vậy?"

Shinichi không muốn thừa nhận cậu không nhận ra mối quan hệ của họ vốn rất lãng mạn nên cậu chỉ nhếch mép. "Chà, anh sẽ phải khơi dậy bản tính trung thực bên trong em đúng không?"

Kaito bật cười, dẫn cậu vào một nụ hôn khác. Shinichi bằng lòng chiều theo hắn.

xxx

Đêm hôm đó, Kaito chọc chọc cậu, mắt mở to trong bóng tối. Shinichi nhíu mày.

"Chuyện gì vậy Kaito? Không đợi được sao?"

"Em không nhận ra rằng chúng ta đang hẹn hò sao?" Kaito hỏi.

Shinichi nhíu mày, ruột gan quặn lên vì tội lỗi và xấu hổ. Kaito ngay lập tức nhận ra, dù xung quanh chỉ toàn bóng tối. Hắn huých vai cậu.

"Chẳng trách sao em chưa từng hôn anh như vậy trước đây! Anh không thể tin rằng em không lên tiếng! Em không thắc mắc tại sao anh thường xuyên hôn em?"

Shinichi nhún vai, nhìn đi chỗ khác. "Em không nghĩ đó là chuyện kì lạ. Đó chỉ là... diễn tiến tự nhiên? Em không biết nữa, Kaito. Em thực sự chưa từng suy nghĩ sâu về vấn đề này."

"Còn anh thì tưởng em chỉ lo lắng về việc tiến xa hơn!"

"Vậy anh nghĩ rằng cầu hôn sẽ giải quyết được chuyện đó?" Shinichi hoài nghi nhướn mày.

"Ừm, anh nghĩ nếu anh biết anh thực sự nghiêm túc..."

"Đương nhiên là anh nghiêm túc rồi," Shinichi nói. "Người duy nhất anh tán tỉnh là Aoko. Ồ, và Kazuha nữa, khi anh giận Heiji. Thậm chí khi em không biết chúng ta đang hẹn hò, em biết anh đang nghiêm túc."

"Ngọt ngào quá!" Kaito khẽ cười. "Anh không thể tin được em lại dắt mũi anh lầm tưởng em biết chúng ta đang hẹn hò suốt thời gian qua!" Đột nhiên hắn khựng lại. "Khoan đã, vậy em... Ngay sau khi nhận ra chúng ta là người yêu, em quyết định ngay rằng em ổn với việc kết hôn với anh?"

Shinichi đảo mắt. "Em không 'ổn' với việc kết hôn với anh, Kaito. Em muốn kết hôn với anh. Em nghĩ cưới anh sẽ là hình thức mở rộng dễ chịu cho mối quan hệ hiện tại của chúng ta. Nếu có chuyện gì xảy ra, anh sẽ là gia đình của em, vậy nên anh không phải chờ đợi quá lâu nữa."

Kaito hít sâu. "Thậm chí anh không... Em đã nghĩ xa đến vậy rồi sao?"

"Anh thì không?"

"Anh chỉ muốn kết hôn với em. Ích kỉ một cách đáng sợ, không có lí do nào ngoài việc anh yêu em, quá đỗi yêu em." Kaito do dự. "Em... em có...?"

"Em có yêu anh không sao?" Shinichi hoàn thiện câu nói. Kaito gật đầu và cậu tiếp tục. "Em yêu anh. Em đã không chú ý vì nó là một quá trình chậm rãi, nhưng đúng vậy, em yêu anh, Kuroba Kaito. Giờ thì chúng ta đi ngủ được chứ? Em mệt lắm."

Kaito bật cười và hôn cậu. "Được rồi, được rồi. Em đúng là ông già."

"Ông già hay không, anh vẫn muốn kết hôn với em đấy thôi."

"Đúng vậy," Kaito thở dài. "Giờ thì ngủ đi, ông lão."

Shinichi hôn hắn. "Ngủ ngon, Kaito."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top