Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

42. Decralations of a Kind

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Prompt: "Tôi không thể nào yêu cậu được!"

xxx

Tay của Shinichi run lên. Cậu không thể tin được rằng –

Cậu không định...

Cậu đã phá hỏng mọi chuyện. Cậu cứ thế phun hết ra. Cậu đã thú nhận tất cả những gì cậu nghĩ khi Kid hỏi. Đáng ra cậu không nên nói gì hết. Đáng ra cậu chỉ nên giữ mảnh tình cảm này cho riêng mình mà thôi.

Shinichi vô vọng bật cười. "Ừm, xin lỗi. Lỗi của tôi. Có lẽ hiện tại cậu không muốn nói gì với tôi. Tôi..." Shinichi siết chặt nắm đấm rồi lại thả lỏng. "Tôi sẽ không tới phi vụ của cậu nữa nếu cậu cảm thấy khó chịu. Tôi sẽ không làm gì nữa, tôi vẫn... Tôi không thực sự muốn bắt cậu, vậy nên cậu không cần phải lo, nhưng tôi hiểu..."

Shinichi quay lại...

"Cậu...? Không, cậu không thể – " Dường như Kid đang căng thẳng. Cậu liếc hắn qua vai, nhíu mày nhìn hắn. Hắn đang lo lắng. "Cậu không thể yêu tôi được, bởi – bởi điều đó đồng nghĩa với tôi..."

"Đồng nghĩa với cậu làm sao cơ? Thu hút người cùng giới? Làm như cậu không biết ấy," Shinichi giễu cợt.

"Tôi không thể yêu cậu được!" Kid thẳng thừng nói.

Shinichi khựng lại và cứng nhắc quay đi. "Tôi hiểu."

"Không, cậu không hiểu, tôi không thể yêu cậu bởi cậu là thám tử! Tôi là đạo chích, Kudo!" Shinichi nghe thấy tiếng bước chân tiến lại gần của Kid. "Tôi đã luôn... Tôi đã luôn giữ khoảng cách với cậu bởi tôi – dẫu cho tôi không thể... Tôi vẫn như vậy."

Shinichi quay lại. "Cậu làm sao?"

"Tôi yêu cậu." Kid cúi gằm mặt. "Nhưng cậu chưa từng nhìn thấy gương mặt thật của tôi. Cậu không biết tôi, và dù vậy, tôi vẫn... tôi vẫn chỉ là một tên trộm mà thôi."

"Cậu là bạn của Hakuba đúng không?"

"Sao cơ?" Kid kinh ngạc. "Ừm, chắc là vậy."

"Vậy thì chuyện này khác gì chứ?"

Kid mở miệng rồi lại ngậm chặt. "Chuyện tình yêu cũng như vậy sao?" Kid nhíu mày. "Tôi không thể thành lập một mối quan hệ chỉ toàn lời nói dối được."

"Vậy thì tại sao không bắt đầu với tư cách bạn bè nhỉ? Cậu có thể nói cho tôi một bí danh và chúng ta có thể đi cùng nhau ngoài những lúc làm nhiệm vụ." Shinichi nhún vai. "Đây không phải chuyện cho to tát gì hết."

Kid thở dài. "Thôi được rồi. Tôi sẽ đón cậu vào 11 giờ trưa mai nhé?"

Shinichi nhoẻn miệng cười. "Nghe tuyệt đó. Gặp lại sau."

Shinichi loạng choạng rời đi. Cậu quá đỗi hạnh phúc để bình tĩnh. Cậu đã nghĩ rằng mình không thể gặp lại Kid nữa, nhưng mọi chuyện tốt đẹp hơn dự tính của cậu rất nhiều. Và biết rằng Kid cũng có tình cảm với mình sao? Đó là điều tuyệt diệu nhất mà cậu trông đợi.







Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top