Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

2 [H]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lưng Shinichi dựa sát vào ngực Kuroba, cả người như lọt thỏm trong vòng tay của cậu ảo thuật gia. Mà rõ ràng cậu đang ở tư thế thân trên nằm sấp xuống, nghĩa là Kuroba đang cúi người xuống "nằm đè" lên cậu. Sự nóng nực vốn có như tăng lên gấp bội, cộng với việc ảo thuật gia đang phả hơi thở lên vành tai khiến cậu trở nên ngứa ngáy vô cùng.

Cậu cố đè thấp giọng, quay đầu sang thì thầm với Kuroba:

- Ngài ảo thuật gia... tôi... tôi đang không ổn lắm...

- Quý ngài nói gì cơ? - Kuroba tắt chiếc mic gắn trên áo, ghé sát tai vào miệng Shinichi để nghe cho rõ.

Shinichi cảm thấy vô cùng khó thở mà trả lời:

- Tôi đang không ổn, có thể... cho tôi xuống sân khấu được không?

- Chà... - Kuroba thở dài - Không được rồi, tôi đã chuẩn bị xong hết rồi, chỉ khoảng năm phút là màn trình diễn sẽ kết thúc, ngài không thể cố gắng chút được sao?

Năm phút, cậu ta đang đùa à? Việc teo nhỏ thành Conan chỉ cần một giây cũng có thể xảy ra! Shinichi nhăn mặt:

- Không đượ-

- LADIES AND GENTLEMEN!!!Chúng ta hãy bắt đầu màn trình diễn ngay bây giờ nào!

- YEAHHHHHH!!!!!

Tiếng reo hò vang vọng cả khán đài. Shinichi khó khăn quay người nhìn tên ảo thuật gia kia, phát hiện trên môi hắn treo một nụ cười vô cùng ranh mãnh.

Hay lắm Kuroba Kaito, cậu rõ ràng là không muốn cho tôi từ chối mà!

Mặc kệ ánh nhìn đầy yêu thương của Shinichi, Kaito bắt đầu thực hiện màn ảnh thuật này. Tấm gỗ vốn để cậu nằm sấp xuống đã được dựng đứng lên, nghĩa là ngoại trừ cánh tay đang được cố định đưa ra đằng trước bằng một miếng gỗ giống như cái gông tội phạm thời xưa thì từ ngực trở xuống đều bị tấm ván gỗ che mất. Cảm giác bị giam cầm như này chẳng hề thoải mái chút nào.

Còn chưa nói dưới kia của Shinichi còn đang cương!

Đầu óc của Shinichi dần trở nên mơ màng, mắt cũng không nhìn rõ nổi nữa, bên tai chỉ nghe loáng thoáng tiếng reo hò gì đó, hình như tên ảo thuật gia đáng ghét đang thực hiện màn trình diễn. Và đúng như hắn nói, chỉ năm phút là xong, cũng là lúc Shinichi không chịu nổi nữa.

Kuroba đi đến phía sau cậu ghé sát vào tai:

- Tôi nói đâu có sai, chỉ năm phút là xong rồi, đợi chút tôi sẽ đưa ngài xuống.

Những chuyện oái oăm nhất luôn xuất hiện lúc người ta vội nhất. Kuroba không tìm thấy chìa khóa, hình như đã rơi lúc xuống sân khấu mời Shinichi lên. Hắn trình bày với nhân viên để tìm thấy chìa khóa nhanh nhất có thể, sau đó đến chỗ Shinichi:

- Xin lỗi quý ngài có thể đợi một chút được không, tôi đánh rơi chìa khóa nên đang nhờ người tìm.

- Giúp... giúp tôi...

- Gì cơ?

- Giúp tôi... làm ơn...

Kuroba cảm thấy vị khán giả trước mặt hắn đang không ổn chút nào, bất giác dâng lên sự tội lỗi. Hắn định đùa cậu một chút nên mới không để cậu từ chối, giờ hắn đang đứng gần cậu, cảm nhận được người cậu nóng như lửa đốt.

Vì đằng trước bị tấm gỗ chắn mất nên Kuroba nãy giờ đều đứng sau lưng Shinichi. Shinichi đã nóng đến nỗi trán đầy mồ hôi, tóc cũng rũ xuống che đi một phần đôi mắt tinh anh. Cậu nhướn người về phía sau, sát với vành tai của ảo thuật gia:

- Giúp tôi xuất ra... làm ơn... nhanh lên...

- ???

Trong đầu Kuroba chính xác là dấu hỏi chấm to đùng. Khán giả của hắn đang nhờ hắn, ờm, thủ dâm hộ? Nói vậy có thô tục quá không? Mà đấy không phải vấn đề, cậu đang đùa hắn đấy ư?

Mặc dù thắc mắc là vậy, nhưng nhìn cậu trai trước mặt đang khó chịu đến mức phải cắn môi, bàn tay của Kuroba từ từ tiến tới phần đũng quần của Shinichi. Phía trước đã phồng cả lên và nóng vô cùng, cả người cậu cũng run rẩy theo cái chạm của hắn.

Kuroba vừa chạm tay vào thôi đã khiến cả người Shinichi như có dòng điện chạy qua mà giật nảy lên. Kuroba trình diễn ảo thuật nên đeo găng tay trắng, sự thô ráp của vải khiến cái chạm càng trở nên mãnh liệt. Bàn tay ấy vuốt ve ở ngoài vài cái rồi từ từ kéo khóa, luồn qua hai lớp quần sờ trực tiếp lên dương vật đang cương cứng.

- A!

Hét lên một tiếng, Shinichi nhắm chặt mắt lại, nước mắt sinh lý cũng trào ra. Sự xấu hổ khiến cậu không dám mở mắt nữa, phía dưới sân khấu còn biết bao người đang nhìn cậu, nếu bị phát hiện ra cậu sẽ xấu hổ chết mất.

Hơi nóng từ cơ thể Shinichi truyền dần sang Kuroba, hắn cũng gần như phát điên lên đây. Cậu trai trước mặt kêu lên một tiếng mà khiến đầu óc hắn trở nên mê muội, bắt đầu vuốt ve dương vật cậu. Có phải cậu đã uống phải thuốc kích dục trước khi lên sân khấu hay không, chứ bình thường đâu ai lại tự dưng cương lên như thế? Và hơi thở nặng nề của cậu chính là thuốc kích dục với hắn, tốc độ tay cứ thế tăng dần cho đến khi lòng bàn tay trở nên ươn ướt.

Ra rồi.

Nhưng nó vẫn chưa đủ với Shinichi. Dương vật cậu cứng ngắc ngay lập tức, có lẽ ra một lần vẫn là không đủ. Cậu không còn sức nói gì nữa, vừa mệt mỏi sau khi bắn vừa đau đớn do phía dưới, chỉ biết một lần nữa thốt ra hai chữ giúp tôi.

Trong tay là dương vật của một người đang cương lên, dưới thân cũng là cái của bản thân đang dần ngóc đầu, Kuroba không biết phải xử lý thế nào. Trong đầu đột nhiên nhớ đến bài viết do một cậu bạn cùng lớp cho hắn xem, nói rằng đàn ông có thể thỏa mãn nhờ phía sau.

Nếu phía trước của Shinichi không đủ thì hẳn phải thử phía sau rồi?

Tay nhanh hơn não, chiếc găng dính đầy tinh dịch của Shinichi vừa bắn ra đã chạm vào chỗ bí hiểm phía sau. Kuroba kéo chiếc quần jeans đen của cậu xuống, thầm nhủ thật may vì tấm gỗ che đến tận chân không thể nhìn thấy phía sau hai người đang làm gì.

Khán giả đã được công bố về sự cố vừa rồi, giờ họ chỉ ngồi đợi nhân viên đến xử lí. Cũng vài người đã rời đi nhưng nhìn chung phía dưới vẫn đông vô cùng, và rất nhiều người hướng mắt lên sân khấu nhìn ảo thuật gia và khách mời.

Ngón tay có tinh dịch nhẹ nhàng mơn trớn ở ngoài rồi đưa vào trong. Shinichi đổ người về phía trước, đã nhạy cảm đến mức hai chân run rẩy không thể đứng vững, lại bị tấm gỗ vòng qua eo cố định lại nên không ngã xuống được. Kuroba nhận thấy điều này nên càng tiến sát vào người cậu, dùng cánh tay mình kéo cậu dựa vào ngực.

Khoảng cách được thu ngắn khiến sự nóng bức như tăng lên đến trăm lần. Shinichi bị phân tâm bởi cái kéo của hắn, không nhận ra ba ngón tay đang ở bên trong mình, đồng thời đùi sau cũng bị thứ cứng rắn chọc vào. Ngón tay Kuroba ra vào liên tục bên trong cậu, tiếng nước òng ọc cũng đã nghe thấy, và một lúc sau dưới sự tác động của ngón tay, một lần nữa Shinichi lại bắn ra.

Nhưng dương vật của cậu vẫn không hề xìu xuống chút nào. Kuroba hết chịu nổi, trực tiếp kéo khóa quần, thứ to dài cứng ngắc bật ra.

Thủ dâm cho người trước mặt, ai mà chịu nổi không hứng lên cơ chứ? Từng cái run rẩy của Shinichi, từng hơi thở dồn dập của cậu, từ nãy đến giờ khiến hắn phát điên.

Ba ngón tay không đủ với cậu, vậy để tôi dùng cái khác!

Kuroba đưa dương vật của mình sát với lỗ nhỏ nãy giờ được chính tay mình ra vào, quy đầu chật hẹp chen vào rồi từ từ tiến đến bên trong. Shinichi vẫn đủ tỉnh táo để nhận ra thứ tiến vào cơ thể mình là gì, sự đau đớn khiến cậu há hốc miệng nhưng vẫn cố để bản thân không phát ra tiếng hét.

Trán Kuroba cũng đã nổi đầy gân xanh. Chặt quá, hắn như bị bóp nghẹt vậy, cậu sẽ cắn đứt của hắn mất! Nhẹ nhàng rút ra, hắn thở nặng nhọc vô cùng, cánh tay cũng siết lấy cơ thể Shinichi chặt hơn.

Cho đến khi Shinichi tưởng hắn đã rút ra hoàn toàn thì phật một phát, toàn bộ dương vật của Kuroba đã đưa vào cơ thể cậu. Mắt cậu trắng dã, nước mắt càng chảy nhiều hơn, vành môi do bị răng cắn cũng bật máu. Bên tay cậu là tiếng thở hắt ra của Kuroba, chưa kịp quay lại chửi hắn một câu đã bị sự chuyển động của hắn làm cho điên dại.

Bên trong Shinichi ấm nóng vô cùng. Khoái cảm dâng đến tận đại não, hông của Kuroba như gắn công tơ mà đưa đẩy liên tục. Bàn tay kia nãy giờ vẫn chưa rời khỏi dương vật cậu đã buông ra vuốt ve cơ thể, đưa dần lên phía trên, qua lớp áo sờ đến đầu ngực. Hắn dùng hai ngon tay se se khiến Shinichi sướng đến phát điên, cậu quay đầu về phía hắn, gương mặt không giấu nổi sự sung sướng.

Nhìn vào gương mặt gợi cảm này khiến Kuroba càng hứng hơn, eo chuyển động càng nhanh, tay cũng thô bạo ngắt nhéo đầu nhũ. Cậu nhìn xuống dưới khán đài, bao ánh mắt vẫn nhìn bọn họ không rời, và cậu chạm mắt với Heiji và Saguru, mặt hai người đỏ bừng, dường như nhận ra cậu và Kuroba đang làm gì.

Heiji vừa rời đi một lúc nghe điện thoại của Haibara. Cô trách sao không gọi đởược cho Shinichi để hỏi thăm tình hình, nghe Heiji tường thuật lại cũng trình bày về kết quả thử nghiệm thuốc giả mà Shinichi uống lên chuột bạch thì phát hiện ra chúng bình thường một lúc sẽ lên cơn động dục. Heiji hốt hoảng đòi lên sân khấu kéo Shinichi xuống nhưng bảo vệ không cho phép đành về chỗ ngồi.

Chưa kịp đặt mông xuống ghế, Hakuba ngồi bên cạnh cậu đã cất lời:

- Hattori, thay mặt bạn tôi tôi xin phép gửi lời xin lỗi đến cậu và cậu Kudo.

- Sao, có chuyện gì? - Heiji lo lắng, đặc biệt là nhìn vào gương mặt ngại ngùng của tên thám tử tóc nâu.

Hakuba hất mặt lên sân khấu thay cho câu trả lời. Cậu cũng hướng mắt theo, nhìn thấy thằng bạn mình đang cúi đầu thật thấp, miệng lại thở cực kì nặng nhọc. Mà cơ thể Shinichi như đang đưa đẩy, ảo thuật gia đứng sát sàn sạt phía sau thì vùi đầu vào hõm cổ cậu, dù đèn đã tắt bớt nhưng với khoảng cách ở hàng ghế đầu và đôi mắt thám tử làm Heiji nhận ra ngay.

Thằng bạn mình đang bị người khác "làm"!

Rồi nhỡ bị phát hiện thì sao hả hai tên điên kia? Chợt Shinichi ngửa cổ ra phía sau, biểu cảm khổ sở vô cùng rồi cả người gục xuống, Kuroba cũng biểu cảm vô cùng khó coi. Đúng lúc đó, nhân viên đã tìm được chìa khóa mang tên mở cho Shinichi. Cậu thoát ra khỏi mất tấm gỗ đã giữ mình cả buổi liền chạy một mạch vào nhà vệ sinh, Heiji cũng vội vã chạy theo.

- Ảo thuật gia, chúng tôi xử lý xong rồi đó.

- À... ừ, cảm ơn anh!

Kuroba bối rối cầm micro lên, nói lời cảm ơn với khán giả tuyên bố kết thúc buổi diễn, vừa nói vừa cố điều chỉnh hơi thở cho cân bằng lại.

Shinichi vừa bắn lần thứ ba, dương vật cuối cùng cũng xìu xuống, còn hắn vừa ra trong cơ thể của Shinichi.




__________

Idea đây nha mấy bà, clm viết ra thấy ngại quá :))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top