Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Xin hãy để con được cứu em ấy!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- " Em biết là em rất ích kỷ, nhưng chỉ một lần này nữa thôi, em muốn nói em yêu anh, Kaito...từ ngày mai em sẽ không làm phiền anh nữa đâu.!"
Nằm trên giường, chẳng hiểu sao những lời nói của cậu cứ văng vẳng bên tai anh. Đã một ngày kể từ lúc cậu nói với anh những lời đó. Và cũng từ lúc đó lòng anh cứ cảm thấy bứt rứt khó chịu. Tại sao chứ.
- Cậu ta nói không làm phiền nữa là ý gì? Mà..mình quan tâm làm gì nữa, cậu ta chẳng là gì của mình hết?............
...................
Chết tiệt!- anh vùng ra khỏi nhà.
Không hiểu tại sao nhưng anh bắt đầu cảm thấy lo lắng. Những gì cậu nói giống như đang báo trước rằng cậu sắp sửa đến một nơi rất xa. Cụ thể hơn là cậu đang nghĩ quẩn.
            *********************
Tối nay ở bên sông có lễ hội bắn pháo hoa nên mọi người rủ nhau đi hết. Chạy trên phố, anh chẳng thấy có bóng người nào, không một chút tiếng động. Bất chợt một cơn gió nhẹ lướt qua mang cho anh cảm giác ớn lạnh, sởn tóc gáy. Chạy nhanh nhất có thể đến nhà cậu, đập vào mắt anh là cảnh tượng khiến anh hoảng hốt..
ĐÙNG..ĐOÀNG..
- SHINICHI...
Tiếng pháo hoa lấn át đi tiếng gọi của anh, cậu chẳng nghe thấy tiếng anh gọi..
- Khốn kiếp!
Anh chạy lên tầng hai nhà cậu, vội vàng đến mức thỉnh thoảng suýt cắm đầu xuống đất.
Đẩy mạnh cửa phòng cậu, anh chạy vào. Cậu đang đứng trên ban công, chênh vênh đầy nguy hiểm. Sắp không kịp nữa rồi, anh chạy như điên đến bên cậu. Nhưng thật trớ trêu, anh va vào góc bàn, bên hông của anh đau nhói lên..
Một lần nữa anh cố gắng đứng dậy, gọi thật to tên của cậu..
- SHINICHI..
Tất nhiên chuyện gì đến cũng đến, cậu ngả người về phía trước và rơi xuống..
-" Mình mệt mỏi lắm rồi..có lẽ nên kết thúc thôi..!" Hự...
Anh đã kịp nắm lấy tay cậu, cả nửa người của anh đang chúi xuống , anh cố gắng để nắm chặt lấy cậu.
- Shi...nichi...
- Kai..to..- cậu rơi nước mắt.
Từng giây từng phút trôi qua, đôi tay anh dường như đã đạt đến giới hạn của chính nó. Máu từ vết thương cũ bắt đầu chảy ra, ướt đẫm cánh tay cậu...
- " Không được, không thể buông tay được. Xin làm ơn, hãy để con cứu được em ấy, làm ơn đi mà!"
- Shi..nichi, bám vào thành tường ..rồi trèo lên đi, nhanh lên.. Shinichi..
- Kaito!..vâng..
Cả cơ thể anh lúc này gần như không thể giữ thăng bằng được nữa. Ngay khoảnh khắc anh kéo được cậu lên cũng là lúc anh ngã lộn ngược xuống. Đầu anh đập thẳng vào thành tường, anh ngã xuống. Một dòng máu đỏ tươi bắt đầu chảy ra, anh không còn động đậy nữa...
- KAITO........

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top