Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 7 : Cô gái lễ phục trắng

Cuộc họp thường niên bắt đầu lúc chín giờ u

tối, người đầu tiên lên hát mở màn là người khiến Jin kích động không ngớt – Lee Jin Sang.

Jung Soo Jung chỉ thấy giai điệu êm tai, ca từ cũng động lòng người, nhưng ý nghĩ đầu tiên nổi lên trong đầu cô đó là: nếu người hát là Kim Jong In thì chắc chắn còn hay hơn hẳn một bậc. Tiếc là mấy năm trở lại đây anh  gấy dồn tâm sức vào sự nghiệp diễn xuất, rất lâu rồi chưa ra đĩa nhạc mới.

Jin nhẹ giọng hỏi.

- Hay không ?

- Có tài năng bẩm sinh, tiếc là thiếu đầu tư.

- Em nói y hệt chị Kang, không hổ danh người một nhà.

Jung Soo Jung nghĩ, chị dâu có con mắt sắc sảo như thế, mọi việc đều rất kiên quyết, mình còn lâu mới được như chị ấy.

Sau đó còn mấy tiết mục nữa nhưng Soo Jung đều không có hứng thú, một lòng đợi đến lượt Kim Jong In lên sân khấu.

Đúng lúc này, di động của cô rung lên.

Hoa Lưu Ly :"Lão Kim tham gia cuộc họp hàng năm của công ty giải trí Sowon. SNS có người đăng status đây này."

Jung Soo Jung lè lưỡi, hôm nay quá kích động nên đã quên mất không báo tin cho Hoa Lưu Ly.

Cô nhắn lại :"Nếu tớ nói với cậu là tớ đang có mặt tại hiện trường, cậu có giết tớ không ?"

Hoa Lưu Ly :"Ước ao đố kị chứ quyết không hận. Mau thay tớ nhìn anh ấy nhiều nhiều vào."

Jin chợt huých tay Soo Jung.

- Bên kia có người đăng lên SNS kìa, em có muốn chụp Kim Jong In một kiểu đăng lên không ?

Jung Soo Jung lắc đầu, đây không phải buổi diễn bán vé, cô sẽ không đăng ảnh của anh khi anh chưa đồng ý. Dù cô không thể ngăn cản người khác nhưng cũng kiên quyết nghiêm khắc với bản thân.

Đã tới tiết mục của Kim Jong In. Vừa nhắc tới tên anh, cả hội trường bên dưới đã sôi động hẳn lên.

Lúc Kim Jong In đi lướt qua bên cạnh, Jung Soo Jung đã có thể nhìn được anh rõ ràng hơn, vóc người rắn rỏi, mặt sáng như ngọc, ánh mắt kiên định. Dù cả người toát lên một thứ khí chất cao ngạo nhưng nụ cười thoáng hiện lên trên bờ môi mỏng lại thu hút tất cả mọi người.

Trái tim Jung Soo Jung cũng không chịu yên phận mà nhảy loạn xạ trong lồng ngực. Cô tranh thủ gửi tin nhắn cho Hoa Lưu Ly :"Quả nhiên nhìn từ góc 360 độ rất thích mắt."

Hoa Lưu Ly lập tức trả lời hai chữ "ha ha."

Kim Jong In hát ca khúc nổi tiếng nhất của mình Sing for you. Anh ta có giọng hát rất đặc biệt, những ca sĩ nam bình thường khác muốn hát được những ca khúc của anh không phải dễ dàng. Jung Soo Jung đã từng một lần rùng cả mình khi được nghe một người khác hát lại ca khúc ấm áp động lòng người này.

Bên dưới tiếng vỗ tay rào rào vang lên. Kim Jong In thành danh bao năm nay, người hâm mộ ở mọi độ tuổi nhiều vô kể, hơn nữa từ sau khi anh ta tham gia bộ phim lịch sử chuyển thể từ một tiểu thuyết trên mạng internet, thì lại càng được các cô gái trẻ tuổi yêu thích hơn.

Chẳng biết có mấy người lạ ở đâu đột nhiên chui ra thét chói tai khiến Jung Soo Jung mơ hồ có cảm giác như đang tham gia liveshow của Kim Jong In.

Cô quay sang hỏi Jin.

- Mấy em gái kia cũng là nhân viên Sowon ạ ?

Thoạt nhìn có vẻ như còn trẻ hơn cả Soo Jung.

Jin cũng mờ mịt nói.

- Chị không quen. Chắc là fan của Kim Jong In rồi, bản lĩnh cũng ghê thật đất. Cuôc họp nội bộ mà cũng có cách trà trộn vào được.

Nói tới đây, Jin đột ngột bật cười.

- Bọn họ còn nắm bắt tin tức nhạy bén hơn em.

- Bọn trẻ bây giờ thật là ranh mãnh.

Jin phì cười.

- Em không phải trẻ con hả ?

Jung Soo Jung không tiếp tục đôi co nữa. Cô mồ côi cha mẹ từ nhỏ, đi làm thuê rất sớm để tự nuôi mình, suy nghĩ của cô quả thực là có già dặn hơn trước tuổi rất nhiều.

Người dẫn chương trình đứng trên sân khấu nói.

- Ca khúc tiếp theo sẽ do Kim Jong In song ca cùng một cô gái. Có ai tình nguyện lên đây hát không ?

Tiết mục này thực ra đã được sắp đặt sẵn rồi. Jin nghĩ thầm, rốt cuộc cũng tới lúc rồi, giám đốc Kang, em nhất định không phụ sự tín nhiệm của chị.

Jin đột nhiên giơ cao tay.

Jung Soo Jung tròn mắt.

- Chị cũng là fan của anh ấy hả ?

- Chị giơ tay thay em.

Jung Soo Jung nghẹn họng.

- Em nói muốn lên hát lúc nào ?

- Cơ hội tốt như thế em chịu từ bỏ hả ?

Jung Soo Jung bị Jin bức đến đau tim.

- Chị, chị đừng khiến em xấu mặt mà.

Đùa cái gì chứ, song ca với Kim Jong In ư ? Mới chỉ nhìn trực diện thôi mà tim cô cũng nhảy nhót tưng bừng rồi.

Jin cười rạng rỡ, tiếp tục giơ tay vẫy vẫy.

- Ở đằng này.

Người dẫn chương trình liếc mắt qua mọi người, cười nói.

- Bạn nữ kia có vẻ rất nhiệt tình.

Jin chỉ vào Soo Jung, nói.

- Cô ấy cô ấy.

Người dẫn chương trình hiểu ý, liền nhanh nhảu.

- Vậy thì xin mời cô gái mặc lễ phục màu trắng kia lên sân khấu.

Kim Jong In cũng nhìn về phía này.

Nói thì chậm mà hành động thì nhanh, Jung Soo Jung đã chui xuống gầm bàn từ lúc nào.

Jin uất ức nói.

- Mau ra đây cho chị ! Mất mặt quá đi mất.

Jung Soo Jung kiên quyết không chịu đầu hàng.

Hội trường cười ầm lên. Nhiều người cũng nghĩ rằng đây là kế hoạch ban tổ chức đã sắp xếp trước nên hào hứng ngồi xem.

Jin nói giọng oán giận.

- Chị bị em bức tức chết tới nơi rồi.

Jung Soo Jung vẫn làm như không nghe thấy.

Người dẫn chương trình dùng ánh mắt thăm dò. Jin buông tay, nhìn lại anh ta với vẻ nuối tiếc. Anh ta không còn cách nào đành cười lấy lệ, tiết mục thì vẫn phải tiếp tục, thế nên anh ta phải tùy ý mời một người khác lên sân khấu. Cô gái kia chắc hẳn cũng là người hâm mộ trung thành của Kim Jong In, không chỉ hát được tất cả các ca khúc của anh mà còn có thể nói chính xác được năm phát hành.

Giọng hát của cô ta cũng rất khá, phối hợp rất ăn ý với Kim Jong In. Cô ta nói đã yêu thích Kim Jong In nhiều năm, hôm nay lần đầu tiên mới được gặp mặt anh ngoài đời.

Người dẫn chương trình thuật thế lên tiếng đùa một câu, cuối cùng cô gái may mắn kia cũng được như ước nguyện ôm Kim Jong In một cái.

Jin nghiến răng nghiến lợi nói.

- Nếu không phải em nhát gan thì giờ cái ôm kia là của em rồi đấy.

Jung Soo Jung từ lúc chui ra khỏi gầm bàn vẫn chưa dám ngẩng đầu. Việc này tuyệt đối không thể nói với Hoa Lưu Ly, bằng không cô ấy sẽ loan tin ầm lên trong fanclub mất.

Jin kéo tai Soo Jung.

- Em đã làm uổng phí tâm tư của giám đốc Kang rồi đấy biết không hả ?

Jung Soo Jung ngớ người không hiểu gì hết, Jin cũng không nói nữa. Jung Soo Jung thừa dịp mọi người còn đang chú ý lên sân khấu liền vội vàng chuồn đi, nếu bị người ta chụp được cái bộ dạng xấu hổ kia của cô rồi tung lên SNS thì cô thật sự không có mặt mũi đâu mà gặp người khác nữa.

Cô tới phòng thay đồ thay lại quần áo, lúc đi ra đã thấy Jin chờ bên ngoài.

- Giám đốc Kang bảo chị nói với em, đợi chị ấy đưa em về cùng.

- À vâng.

Jung Soo Jung đã sẵn sàng tâm lý chịu mắng.

Kang Soo Yeon cũng không bắt cô chờ lâu, những chuyện còn lại chị ấy đều giao cho người khác xử lý rồi ra đưa Jung Soo Jung về nhà. Dọc đường, Kang Soo Yeon một mực im lặng, Soo Jung biết mình sai nên cũng không dám lên tiếng.

Xe dừng ngoài cổng chung cư, Jung Soo Jung đang định mở cửa xuỗng em thì Kang Soo Yeon nói.

- Chờ đã.

- Gì thế chị ?

Kang Soo Yeon xoay người, lẳng lặng nhìn cô. Soo Jung thấy thế lại càng sợ.

- Chị dâu, có chuyện gì chị cứ nói ra đi ạ.

- Soo Jung, không phải em thích Kim Jong In sao ?

- Vâng.

Kang Soo Yeon nhìn cô bằng ánh mắt khó tin.

- Sao hôm nay chị tạo cơ hội cho em mà em không nắm bắt lấy ?

Jung Soo Jung không biết nắm cơ hội, đúng là đã lãng phí tâm huyết của cô, lại còn khiến cô mất mặt.

Jung Soo Jung không trả lời, mà hỏi lại.

- Cái đó thì có liên quan gì tới chuyện em thích anh ấy ?

- Chẳng lẽ em không muốn trở thành bạn với cậu ta ?

Jung Soo Jung hiểu ý của chị dâu, cô cười.

- Chị, với em, chuyện đó không thể thành được, chị nghĩ có thể dỡ bầu trời xuống được dễ dàng sao ?

Cô biết tự lượng sức mình, xưa nay chưa bao giờ nghĩ nhận được sự ưu ái của Kim Jong In. Chỉ cần ở đằng sau lặng lẽ quan tâm anh ấy là tốt rồi.

Kang Soo Yeon chậm rãi nói.

- Tháo ra cái vỏ ngôi sao thì cậu ta cũng chỉ là một người bình thường, không có xa xôi như em tưởng tượng.

Jung Soo Jung kéo lấy tay Kang Soo Yeon.

- Chị dâu, em biết chị rất quan tâm em. Nhưng em nghĩ, quan hệ thần tượng - fan vẫn thích hợp với em hơn.

- Người khác đều ước ao có cơ hội tiếp xúc gần gũi với sao, còn em lại ngược đời, lúc nào cũng trốn xa tắp mù khơi.

Kang Soo Yeon thật sự hết cách với cô.

Jung Soo Jung cười khúc khích.

- Có một câu nói là khoảng cách sản sinh ra cái đẹp đấy chị !

Kang Soo Yeon đánh vào lưng Soo Jung, cô bé này tâm tính thật tốt ! Thực ra Kang Soo Yeon không cần quan tâm nhiều tới Jung Soo Jung nhiều như thế nhưng vẫn không kìm được mà yêu thương cô.

- Chị dâu, nếu không còn việc gì nữa thì em lên nhà đây.

Kang Soo Yeon hé miệng định nói gì rồi lại thôi. Bỏ đi, những chuyện khác tạm thời chưa cần nói với con bé.

Son Seung Wan lại đi công tác, nhà cửa im ắng. Vốn đã quen với sự ồn ào của cô nên hiện tại Soo Jung chưa kịp thích ứng với không gian yên tĩnh này.

Tối nay, Jung Soo Jung có phần hưng phấn, chắc chắn sẽ không ngủ nổi, cô dự định thức cả đêm để vẽ tranh minh họa mới.

Cô có thói quen trước khi làm việc sẽ lên SNS, xem có tin nhắn nào hay không. Lần này vừa mới đăng nhập đã thấy cái hình đại diện của Hoa Lưu Ly nhấp nháy dưới góc phải màn hình.

Hoa Lưu Ly :"Lên rồi hả, vừa đúng lúc đang muốn tìm nàng hóng chuyện!"

Pha Lê Tím :"Chuyện gì ???"

Hoa Lưu Ly gửi cho cô một bức ảnh, sau đó hỏi :"Biết cô gái kia không ? Tớ down ảnh trên SNS xuống đấy."

Đầu óc Jung Soo Jung tê liệt ! Không biết ai đã chụp được cô từ sau lưng và nghiêng mặt, sau đó đăng lên SNS, lại còn kèm thêm một câu :"Chuyện cười đặc sắc nhất ở cuộc họp hằng năm mới đây."

Jung Soo Jung đánh vài chữ rồi lại xóa đi, cuối cùng trả lời Hoa Lưu Ly :"Không biết."

Hoa Lưu Ly có vẻ rất phấn khích :"Nghe nói cô gái này được gọi lên sân khấu hát cùng lão Kim, nhưng mà trong lúc cấp bách cô ấy đã chui xuống gầm bàn để trốn, có chuyện này thật hả ?"

Soo Jung thành thật đáp :"Thật."

Hoa Lưu Ly gửi sang một cái biểu tượng khoa trương :"Cô gái này ngốc chết đi được ! Tớ cầu còn không được."

Jung Soo Jung không biết phải đáp thế nào, lòng thầm cảm thấy may mắn vì chỉ bị chụp lưng.

Hoa Lưu Ly lại hỏi :"Cô gái này xinh không?"

Pha Lê Tím :"Bình thường thôi."

Đây là lời nhận xét của chính cô về bản thân mình, hoàn toàn không xạo.

Hoa Lưu Ly :"Cậu không chụp ảnh cô ta à ?"

Soo Jung chợt thấy một đàn quạ đen bay qua đỉnh đầu :"Cậu làm gì mà hứng thú với cô ta thế ?"

Hoa Lưu Ly cười ha ha :"Tớ quá tò mò, trên đời này lại có người nhát gan đến thế."

Jung Soo Jung thật sự muốn đào một cái lỗ để chui xuống, càng thêm kiên định quyết không kể sự thật với Hoa Lưu Ly. Sợ nói dài nói dai thành nói dại, ba mươi sáu kế, chuồn là thượng sách :"Tớ bận rồi, nói chuyện sau nhé."

Hoa Lưu Ly :"Vẽ tranh lão Kim à ?"

Jung Soo Jung vốn không ngờ cô ấy lại nhắc tới, nhất thời hứng thú tăng vọt :"Ừ."

Hoa Lưu Ly :"Cố lên ! Trông đợi !!!"

Jung Soo Jung cầm tấm bảng vẽ cảm ứng trong tay, nhắm mắt hồi tưởng lại tạo hình của Kim Jong In đêm nay, bắt đầu vẽ.

Đây là lần đầu tiên cô không nhìn vào ảnh chụp để làm mẫu, vẽ hoàn toàn dựa vào ký ức. Tinh thần ngày hôm nay quả thực rất tốt, Soo Jung phác lại hình ảnh hoàn mỹ của Kim Jong In lúc anh đứng trên sân khấu biểu diễn. Vẽ xong, cô hài lòng ngắm nghía tác phẩm của mình rồi đăng lên SNS, sau đó mới tắt trang web, tập trung vẽ tranh minh họa cho tòa soạn.

Ban ngày sau khi bàn bạc với Kim Do Yeon, trong đầu cô đã định hình được ý tưởng chung, nhưng mới vẽ được mấy nét lại cảm thấy thiếu thiếu cái gì, cố thế nào cũng không tiếp tục được. Cô thở dài, đứng dậy đi lấy một cốc nước, chậm rãi uống.

Cô tò mò lại mở trang web ra xem phản ứng của mọi người về bức vẽ khi nãy thế nào nhưng ngay lập tức nhận được hai tin nhắn riêng, một là của Hoa Lưu Ly :"Pha Lê à, màu cà-vạt cậu vẽ sai rồi."

Tin còn lại là của Kim Jong In :"Hôm nay bạn cũng có mặt ở hội trường đúng không ?"

Jung Soo Jung đổ mồ hôi, không kịp suy nghĩ liền trả lời :"Không có."

Có lẽ Kim Jong In cũng đang online, anh lập tức nhắn lại :"Thế tấm ảnh đó bạn dựa vào đâu mà vẽ ?"

Jung Soo Jung nghĩ ra đáp án cực nhanh :"Trên SNS có người post ảnh chụp, em dựa vào đó để vẽ."

Kim Jong In lời ít ý nhiều :"Cà vạt."

Sao anh ấy cũng nhắc tới cà vạt thế ? Jung Soo Jung ngẩn ra không hiểu cái gì, cô quay ra tìm bức ảnh trên mạng. Trong ảnh, cà vạt của Kim Jong In màu đỏ tía, Soo Jung lại vẽ chiếc cà vạt màu xanh ngọc.

Cô cẩn thận hồi tưởng một chút, chợt tỉnh ngộ. Lúc ấy đang đùa giỡn với Jin, cô quay đầu lại thì thấy anh, khoảnh khắc có để lại ấn tượng trong não cô rất sâu. Cô nhớ khi đó anh đeo cà vạt màu xanh ngọc, sau đó lên sân khấu biểu diễn mới đổi một chiếc khác màu đỏ tía. Chi tiết này có lẽ chỉ có những người có mặt ở hiện trường mới biết được. Thảo nào mà Hoa Lưu Ly nói cô vẽ màu sai, còn Kim Jong In chỉ cần liếc qua cũng nhìn ra đầu mối.

Jung Soo Jung tròn mắt, làm sao cô có thể xóa bỏ nghi ngờ của anh bây giờ ?

Nghĩ tới nghĩ lui, kề cà mãi không tìm ra biện pháp, Soo Jung lại sợ Kim Jong In thấy mình lâu không hồi âm, cho rằng mình chột dạ, cô cắn môi, phó thác số phận :"À, em nghĩ màu xanh ngọc hợp hơn nên tự ý đổi, thật xin lỗi."

Kim Jong In :"Thế à, tôi cũng nghĩ vậy."

Jung Soo Jung há hốc miệng, đây là kiểu "tự sướng" của anh ấy ư ? Cô xám xịt mặt, có cảm giác mình vừa hiểu thêm được một chút về Kim Jong In.

.....

Mọi người có thấy gì không ? T.T

LÀ MŨ ĐÔI, MŨ ĐÔI, MŨ ĐÔI ĐẤYYYYY !!!
Chuyện quan trọng phải nhắc 3 lần T.T

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top