Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 2

Không còn nơi để về...

Lạc lõng...

Cô bước ra khỏi cổng trường...

Cô rảo bước trên con đường đầy gió và lá vàng... một vài cánh hoa anh đào nhẹ nhàng rơi xuống...

Không hiểu sao mà nước mắt cũng tuôn theo..
Một chiếc lá nhẹ chạm mặt đất. Ngay bên đó là giọt nước mắt của cô.

Lững thững bước đi, kéo theo chiếc valy nặng xộc xệch.

Bỗng cô dừng lại... nhìn về phía trước. Trước mặt cô là một khu rừng...

Phải, đó chính là Mori Shinigami- Khu rừng Tử thần.

Tiếng gió rít hơn, những chiếc lá tung bay rào rạt nghe xót lòng.
Nơi đây chính là chỗ mà Yuki, Hinata. Hai cô bạn thân của cô đã qua đời ở đây cách 3năm. Không để lại dấu vết, chỉ có 2chiếc valy và giấy tùy thân của 2cô. Một vài đường máu trước mộ. Từ đấy khu rừng hiu quạnh đi và mang tên Mori Shinigami.

Thững thờ bước vào. Tay cô chạm vào mộ của người bạn. Khóc nức nở...

------------------------------------
bên kia..

-Chidori...
- Không có tác dụng với ta đâu, tên Hatake khốn.
Tay chàng trai kết ấn
-Hđen ảo ảnh
Một lỗ đen được tạo ra từ con mắt của anh. Tên kia liền bị hút vào hố đen, biến mất.
-----------------------------------------
Cô gái khóc tới ngất đi.
RẦM
Tiếng một cái xác rơi mạnh xuống.
Cô choàng tỉnh giấc. Nắm chặt chiếc valy rồi hốt hoảng.
---
Ở bên kia

Anh chàng xử lý xong mọi chuyện, toan bỏ đi
- Bịch.....
Anh quay lại, trước mặt anh bây giờ là một cô gái tóc hồng, mặc chiếc áo đầy những vết sơn loang lổ.

-"Cô gái.. neh..." Anh lay cô dậy.
Dường như quá sợ hãi, cô ngất đi. Anh không hề thấy có sát khí.
-"không phải người trong thế giới này" anh suy nghĩ.
- Triệu hồi chi thuật. Anh vừa kết ấn xong thì 1con chó lớn xuất hiện.
Anh bế cô lên tay. Ra hiệu cho con chó bằng ánh mắt. Con chó vội gặm lấy valy cô và theo sát anh.

Về tới nhà, anh đặt cô nhẹ nhàng xuống. Nhìn kĩ thì nó đã ướt đẫm. Anh vô thức đưa tay cởi nó ra. Một chiếc cúc áo được mở. Anh đỏ mặt, vì trước mặt anh là một bộ ngực đầy đặn, căng tròn và trắng trẻo.

Anh ngượng ngùng quay mặt đi và nhanh chóng thay cho cô một bộ yokatta màu trắng, nhìn có vẻ ấm áp.

Anh bước xuống phòng tắm. Đã là 6h tối rồi.

- y bước ra khỏi nhà tao. Biến đi, tao không muốn thấy mặt mày nữa.
- mày biến đi nhanh lên. Biến đi đừng bao giờ quay lại đây..

- không, không, không.. đừng.. mẹ ơi.. đừng mà.. không phải đâu. Đó không phải sự thật.. - Cô gái run rẩy nói.

-Choảng..... Tiếng của một cái ly rơi xuống đất, trong lúc nói cô vô tình đụng trúng nó.

Cô choàng tỉnh giấc. Anh chàng đang ngồi đọc sách, nghe tiếng ly bể, anh vội vàng chạy lên.

Cô không để ý đây là đâu, chỉ ngồi ôm đầu lặng lẽ khóc. Chàng trai bước tới, xoa nhẹ lên mái tóc hồng của cô.

-anh... anh là ai..... anh tránh ra nếu không.. nếu không...- cô gái nói, đẩy anh ra, cầm lấy mảnh vỡ dưới đất.

- đây là cách cô đối xử với ân nhân vậy sao.. anh chàng lờ đờ nói.

Cô nhận ra, nhìn tới nhìn lui. Cô nhớ rõ là cô đang ngồi ngay mộ bạn cô.

' tên ' anh chàng hỏi

'Sa.. Sakura' cô ngập ngừng nói

-'Hậu tố'
- không.. không

Thường thì ai hỏi tên cô, ngay lập tức
Haruno Sakura tôi được phát ra từ miệng cô rất tự tin.

- Tôi Kakashi, Hatake kakashi. Gia đình đâu.
- gia đình- cô nói khẽ- tôi không
- tôi nghĩ đã xuyên không. Anh chống tay vuốt cằm
- xuyên không.... cô ngơ ngác.
- phải- anh ta kiên quyết
- tại sao anh nghĩ vậy
- trước đây 2 người cũng bị vậy, ngay khi tôi sử dụng Saringan đó.

Cô không quan tâm đến Saringan là gì.
Cô đứng dậy, tay cô cầm lấy tay Kakashi. Sỡ dĩ cô nắm tay anh vì nghe đến ' hai người cũng bị như vậy, ngay chỗ đó'
- họ ở đâu vậy, tôi- vừa nói tới đây, cô ngã khụy xuống. Kakashi đở cô được.
- nghĩ đi, mai tôi sẽ cho họ gặp . Anh bế cô lên giường.
-Kakashi- san... tôi... cảm ơn.. cô ngại ngùng nói.
- nhưng trước khi tôi ra khỏi đây, không ngại nói cho tôi biết mọi chuyện chứ, tôi cảm giác ngực mình ướt đẫm rồi.
Sakura nhìn anh bằng ánh mắt vô hồn. Cô khóc lớn hơn.

Không biết tại sao anh có chút đau.
Anh ôm cô rồi nhẹ nhàng vuốt mái tóc hồng đào.

Cảm nhận được sự ấm áp, cô từ từ nín đi, kể cho anh nghe mọi chuyện...

Anh nghe xong, trầm tư, suy nghĩ, đến lúc phát hiện ra thì cô đã ngủ say. Một tay cô ôm chặt eo anh, còn một tay báu chặt lấy áo anh.

Hết cách, anh đành phải ôm cô ngủ. Cằm ghì trên đầu cô. Mùi tóc của Sakura phảng phất, Anh ngửi nó, thật dễ chịu.

Anh cũng nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.

End..

By: Gin-Itachi

-----------------------------------------

Ai mượn fic nhớ hỏi Au nha. (Mặc vẫn biết không ai mượn)...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

Tags: #gin