Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Stage 3: Địa Ngục Liak

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Địa ngục Liak, chính giữa vết nứt trung tâm sâu trong lòng đất.

Một cái bàn tiệc dài với chân bàn ghế xiêu vẹo, gãy đổ la liệt, phần mặt bàn trầy xước và khăn trải nhăn nhúm, nhàu nát nhưng vẫn giữ được màu vải vốn có. Trên bày đầy những cốc chén bát đĩa sứt mẻ, những mảnh vỡ rải rác khắp nơi. Một thanh niên với mái tóc trắng dựng đứng ngồi suy tư ở ghế chủ tiệc.

Một bóng đen cao lớn mặc áo choàng đen, đội mũ trùm đầu bước đến.

- Cuộc chiến của Bugster đã thất bại, triều đại của Ex-Aid đã khai sinh.

- ...Vậy à?

Thanh niên ngẩng đầu, đôi mắt màu xám thẫm nhìn lên gã áo choàng đen với vẻ vô hồn. Gã kia cởi bỏ mũ xuống, lộ ra gương mặt có vết sẹo bỏng dài chiếm gần nửa với phần còn lại bị cơ khí hóa với con mắt kim loại màu đen, trên da thịt có vô số vết sẹo lồi lõm ghê rợn với máy móc lắp bên trong, trên ngực có một tấm bảng bằng kim loại gắn với da thịt bằng những vết chỉ phẫu thuật thô sơ, in 3 số 7 4 9. Cả ba con số xui xẻo cùng hội tụ.

- General Material, mày không định làm gì à? Mày đã nhận sức mạnh của chúng tao, mày phải làm gì đó đi chứ! Thời gian của tất cả đều không còn nhiều. Mày phải nhanh chón--

- Đừng nóng, Mix-Roid. Mate-chan chỉ đang lạc lối mà thôi. Nhiệm vụ của chúng ta là đưa cậu ta về với chính đạo. Erik này chỉ có mục đích vậy thôi.

Một người choàng áo đen khác bước tới cắt ngang lời gã, khuôn mặt gợi lên vẻ xinh đẹp mĩ miều, hoàn toàn lành lặn nhưng làn da trông nhợt nhạt, thiếu sức sống. Trong con ngươi y lấp lánh như kính thủy tinh màu.

- Tao là Roidman 7 4 9, nếu không thì hãy gọi Guillotine, đồ con hoang! Đừng gọi tao bằng cái tên dơ bẩn đó.

- Đó là tên của bố đặt cho mày mà, bất hiếu quá. Với lại, tao không phải con hoang. Tao có bố mà, chỉ là ông không biết có tao tồn tại trên đời thôi.

Erik tiến đến nhẹ nhàng dán thân thể mềm mại của mình vào thân thể người lai máy sứt sẹo của 7 4 9, đưa tay lên vuốt má gã với vẻ gạ gẫm, nở giọng cười cợt. Guillotine với chiều cao áp đảo của mình, dùng con mắt người trắng dã duy nhất còn chính xác là con mắt của mình trừng một cái nhìn hung ác xuống Erik nhưng không gạt ra, để mặc y nghịch ngợm.

- Mate-chan~ Vậy giờ chúng ta sẽ làm gì nào?

- Erik, Guillotine.

Thanh niên tóc trắng ngước lên nhìn thẳng vào bọn họ. Hắn có một gương mặt rất quen thuộc.

( Tưởng tượng time: mắt xám thẫm, tóc bạc ngầu lòi :v )

- Chúng ta sẽ làm điều vô ích này đến bao giờ...

Material với vẻ ngoài ngỗ nghịch lên tiếng.

- Ý mày là gì? Mày muốn bỏ cuộc? Không đâu. Mày đã được chọn để thống trị Liak, lãnh đạo chúng tao giành lại những gì vốn thuộc về. Mày sở hữu sức mạnh của chúng tao, mày có thể trung hòa và sử dụng nó. Chừng nào mày còn, chúng tao vẫn còn hi vọng được sống, được chiến đấu, được tồn tại...

- Thất bại quá nhiều lần rồi, Guillotine. Sao phải cố chấp đến vậy, khi sự tồn tại này của chúng ta vốn dĩ không bao giờ được chấp nhận?

Gã cao lớn Guillotine trầm mặc.

Hắn nói đúng.

Sao bọn gã luôn phải chiến đấu. Cái nơi hoang phế chết tiệt này tại sao lại tồn tại, tại sao lại cho bọn gã được sống lại, cái cuộc sống còn khốn nạn hơn cả cái chết...

- Material, biết tại sao không?

Chất giọng lạnh tanh của Erik khiến Guillotine giật mình. Từ lúc bọn gã phát hiện tên tóc trắng mắt xám này đang đi lang thang vô định ngoài lãnh địa Bờ Đông, hỏi gì cũng không biết, cũng không còn nhớ một cái gì về mình. Guillotine định hóa kiếp cho hắn một đập luôn nhưng không tài nào làm được, vài cái phất tay của hắn đã khiến gã bầm dập và đem sức mạnh của gã hút sạch đi. Hàng tốp Quái Vật lao vào cũng chỉ vong mạng. Erik - khi đó vẫn được gọi là Knife nhiều hơn - đã kịp thời chạy đến nhưng cũng bó tay, sau khi nhìn chữ Material ở áo khoác đã quyết định gọi hắn là Mate-chan và đem một cái chén sứt ra dụ hắn về Vết Nứt, cả ba nhanh chóng thân thiết với nhau. Nhưng có vài thứ về quá khứ của Erik thì không một ai biết, kể cả các Fangire có thể cho là họ hàng của một nửa dòng máu trong Erik.

- Tao đã từng là con người, nhưng chỉ có một nửa mà thôi. Tao không cần thức ăn, tao không cần máu của con người để sống. Nhưng tao lại yêu thích cái cảm giác động mạch của chúng nát vụn trong hàm răng mình và tiếng da thịt tách lìa bởi kim loại sắc bén. Mẹ đã che chở cho tao, những kẻ tao giết đều là bọn khốn nạn trong làng. Khi tao giết trưởng làng vì lão ăn trộm tiền quỹ, chúng đã đến đốt nhà tao, mẹ chết trong ngọn lửa ấy. Tao đã biến thành ác quỷ và giết tươi cả làng, rồi tao chết dưới tay một gã thợ săn tiền thưởng...

( Ngoài lề: Nago hắt hơi giữa cuộc yêu và bị Taiga đá ra chỗ khác! )

Guillotine bình tĩnh lắng nghe, gã quen Erik nhiều năm rồi, phải biết để tên tưng tửng ấy nói ra quá khứ của mình khó hơn cả tìm cái đống đồ tiệc mà Material đòi. Mà nhắc đến lại thấy dở hơi, cả đám ăn uống được gì đâu nhưng cứ gặp nhau là cả 3 lại ngồi nâng chén ở bàn tiệc này.

- ...tao không dài dòng diễn giải như bọn ngu trước đây đâu. Điều tao muốn là được gặp người chưa từng xuất hiện trước mặt tao nhưng lại gây ra tất cả những gì mà tao phải chịu đựng.

- ...

Cả hai người cùng im lặng lắng nghe.

- Là bố. Vậy thôi.

Vãi. Material và Guillotine âm thầm đồng thanh trong lòng. Có ông bố vui tính làm sao...

- Vậy mày thì sao, Guillotine?

Guillotine nhếch mép. Gã đưa tay, ánh mắt lóe lên, cả cơ thể bừng sáng và tỏa ra một nguồn năng lượng khổng lồ, biến đổi hoàn toàn sang dạng Roidmude vàng kim với motif một cái máy chém với lưỡi dao bóng loáng với những đường vân màu máu tươi lấp lánh như còn ướt trên tay.

- Tao đã đạt được Tiến hóa Tối thượng, tao cũng đã tiêu diệt vĩnh viễn kẻ đã khiến tao trở thành như này. Nhưng nó không thể khiến tao có lại thân xác lành lặn. Cảm giác được sống, được cảm nhận... Mong ước của tao, General. Tao muốn giết chết tất cả những kẻ mang dòng máu của tên đồ tể mạt hạng chó chết đó. Chúng nó cũng sẽ phải nếm trải nỗi đau này...

Material trầm ngâm. Phải đến một vài tiếng sau, hắn đứng dậy, ánh mắt sắc lạnh, cầm lấy tay của Guillotine và Erik, đặt chúng vào nhau, trịnh trọng nói:

- Guillotine, Erik! Ta đã nghe rõ mong muốn của các ngươi! Hãy chuẩn bị cho Rising Time của chính mình. Chúng ta sẽ nghiền nát mọi thứ!

- Kìa các bạn. Hãy bình tĩnh đã chứ!

Một lão trung niên đội Fedora che kín mặt, mặc bộ comle với áo khoác kẻ caro trên vai thong dong chống gậy đi đến chỗ 3 người.

- Lão là ai? Không sợ chết à?

Guillotine cảnh giác bước lên, vung tay chém một đường. Mặt đất rung chuyển, khoảng đất trước mặt trong nháy mắt tách thành 2 nửa sâu hoắm xuống lòng đất, va trúng mạch nước ngầm làm nó thổi tung lên. Lão già nhanh nhẹn nhảy, hóa thành dạng quái của mình với những miếng băng màu vàng rải rác khắp cơ thể.

- Xin tự giới thiệu, lão là Roidmude 001, dạng tiến hóa là Freeze. Hân hạnh được gặp một Roidmude tuổi trẻ tài cao và tân tiến như Cậu đây, Cậu Guillotine.

- Biến ngay đi, nếu lão còn muốn được tôn trọng.

Guillotine gầm gừ.

- Cậu đừng nóng, Cậu nói muốn trừ khử tất cả kẻ nào mang trong mình dòng máu của người tạo ra cậu chứ gì? Ta có thể giúp cậu làm điều đó, vì ta biết kẻ đó là ai.

Guillotine có hơi rung động một tí.

- Giờ thì chúng ta sẽ đi lên mặt đất để quan sát một chút thưa Cậu Guillotine, Đức Ngài cho phép chúng tôi chứ?

Với 2 cá thể bị ép buộc thành đột biến như Erik và Guillotine từ khi mới xuất hiện tại Liak đã khiến các Quái Vật khác khiếp vía vì có sức mạnh vượt trội, chúng liên tục gây khó dễ cho cả hai nhưng khi thách đấu thảm bại lại nịnh bợ tôn làm 2 người lãnh đạo để được yên thân, dù một số không can tâm. Sau này còn có thêm cả đứa lạc loài Material từ đâu mà khỏe hơn cả mười triệu con trâu như lời Utopia Dopant nói, bọn Quái Vật thấy không thể đùa cợt với ba người được nữa bèn lấy danh xưng Đức Ngài để gọi Material còn Guillotine và Erik thì kêu là ông Cậu. Ba người cũng không để ý gì lắm, không đụng tới thì không sinh sự gì cả.

- Erik. Bảo 7 4 9 tùy ý nhé!

Material biết ý, phẩy tay. Erik tung tẩy chạy lại phía Guillotine, cả hai "bụp" một cái biến mất cùng Freeze.

Material đút tay vào túi quần, thong dong đến cạnh một quả đồi, nhẹ nhàng lấy ngón tay bổ đôi nó ra, xẻ ngang xẻ dọc tạo một cái giường sơ cua trên đỉnh rồi lên nằm hóng gió chờ 2 chiến hữu của mình về.

Trời dần tối, cả vùng lãnh địa Bờ Đông chao đảo. Luồng sáng trắng lóe lên che lấp cả một quả núi. Tiếng Quái Vật thảm thiết gào thét khắp nơi. Material đứng dậy bay về phía đó ra một chưởng gạt sạch đám tép riu đi, nhếch mép.

- Đây chính là Khiên Sáng trong truyền thuyết à. Thật thú vị! Để xem bên kia là kẻ nào mà khiến cho các Quái Vật đây nao núng đến thế.

Hắn hào hứng vung tay, xé toạc một mảng Khiên Sáng đã rách nát và chọc thủng luôn Khiên Sáng mới tạo. Các lính nhép Quái Vật hào hứng theo hắn.

* * *

- Khốn kiếp! Lũ con hoang đó! Chúng nó dám?

Gamedeus Bugster cáu tiết đập phá cây cối xung quanh.

- Gamedeus, mày muốn tự sát à? Đừng để bọn nó biết chúng ta đang ở đây!

Raphael Ganma phiền não ngồi một bên nhìn Gamedeus vẫn đang máu tiết.

- Mày bảo phải nói sao? Tao phải làm gì? Kronus đã chết, Michelangelo cũng mất mạng. Quái Vật chân chính lại bị bọn pha tạp đè nén à!

- Pha tạp cũng tốt, chúng nó không biết rằng khi Rising Time của chúng nó diễn ra cũng là thời điểm chín muồi của chúng ta tới. Tất cả anh em sẽ được hồi sinh và nơi này cũng sẽ giống với Đế chế Badan cũ, nó sẽ đảo ngược âm dương với Thế Giới Loài Người. Sức mạnh vượt trội của Material, cơ thể con người nguyên vẹn của thằng Fangire dởm cùng khát khao bẩn thỉu mãnh liệt của thằng Roidmude lai là những nguyên liệu hoàn hảo để thay thế cho Mega Reverse Machine. Giờ chúng ta chỉ cần áng binh bất động cho đến lúc đó thôi.

- Tốt thôi, nhưng chúng ta vẫn cần thêm đồng minh. Sức mạnh của chúng nó quá khủng khiếp! Graphite chết tiệt, lúc này mà thằng nhãi đó lại trốn biệt đâu mất.

- Tao đoán nó không thể về nữa rồi. Da Vinci đã phát hiện ra nguy cơ xuất hiện mạnh mẽ một lần nữa của Khiên Sáng, trước khi chết đã bảo ta phải giết hết bọn sẽ được chọn làm Neo Checkmate Four để ngăn cản chúng ta.

Một bóng đen vụt lao đến.

- Dark Kiva. Chào mừng ông anh.

Raphael tươi tắn vẫy tay với Bat Fangire. Gã đã biến thành nhân dạng King của mình với con mắt hằn học đầy thù hận.

- Ảnh hưởng của Khiên Sáng Fangire đêm nay sẽ biến mất hoàn toàn. Ta sẽ tự tay xử lí bọn nhãi nhép đó! Thằng nghịch tử và đồ con hoang chó chết.

Nói xong gã tung áo choàng rồi biến mất cùng đám Fangire hầu cận.

Khiên Sáng do ai tạo ra thì sẽ ảnh hưởng mạnh nhất đến toàn bộ loài đó. Wataru cùng Taiga tạo ra Khiên Sáng Fangire ảnh hưởng mạnh nhất đến Fangire, Fangire càng mạnh mẽ, càng thuần chủng như King thì càng đau đớn, nên suốt thời gian trị vì của Wataru gã đã không thể rời khỏi Liak dù ảnh hưởng của Khiên Sáng đã dần nhạt đi.

- Mũi thính thiệt, tao còn chả biết lũ đó là người thời nào.

- Tình phụ tử và cái sừng đó.

- Phải rồi, còn Demushu, gã Overlord này cũng hăng máu lắm đấy! Khoảng rừng Heihelm của hắn ngon miệng và hữu ích làm sao.

Raphael múa may tay chân.

- Tùy mày! Phải nói trước nhé, hợp tác với bọn Overlord - đồng nghĩa mày sẽ đối đầu trực tiếp với thằng chiến binh đơn độc Lord Baron. Chúc hàng tiền đạo của mày toàn vẹn nếu định ăn cắp quả từ Heihelm của nó! Tao sẽ đi gặp Kremlin và Gara, ta cần sức mạnh từ những kẻ top đầu của Phantom và Greeed.

Gamedeus cười khẩy, biến mất. Raphael nhanh chóng chạy đi tìm những đồng minh còn lại.

Đất trời đột nhiên rung chuyển.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top