Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Episode 36: Anh em tương tàn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Không ai ngờ được, nói cho chính xác thì không ai muốn điều tồi tệ đó xảy ra với mình. Nhưng, "điều đó" ở đây là gì?

Bạn có bao giờ tự đặt ra cho mình những viễn cảnh tương lai, tốt đẹp hay tồi tệ, chưa? Tôi nghĩ ai cũng đã ít nhất một lần "tự nhắc nhở " bản thân về sự thất bại trước khi muốn làm gì đó.

Và khi mọi điều tệ hại nhất xảy ra, bạn có đủ dũng khí để vượt qua nó không?

Có một chàng trai luôn luôn thất bại, nói đúng hơn cậu ta đã luôn thất bại từ những ngày đầu tiên. Có lúc, chàng trai ấy đã bị cái khó, cái khổ đánh gục. Nhưng cũng ngay lúc ấy, một sự hi vọng đã giúp cậu.

Nó là ánh sáng?

.............

Kodon được đưa về căn cứ cứu chữa, tuy không bị thương nặng gì về thân thể, nhưng có lẽ bên trong đã đau lắm....

Kodon cứ thế mà tự nhốt mình trong phòng, có nhiều lúc anh lại tự làm đau mình bằng cách đấm vào tường.

Anh cứ nghĩ mãi, nghĩ mãi về những lời nói của Modai, anh thấy bản thân mình trong những cái tiêu cực ấy.

Modai không xấu, cái xấu là xã hội này. Sự tiêu cực đã biến Modai thành Kamen Rider Nega.

Modai đứng trong một không gian tối mù, cậu từ từ ngước mặt lên. Dường như xung quanh cậu chỉ có mỗi Nega Darkcard là đang phát sáng.
-Cái thành phố này...chúng đáng phải chết. Khi ta là một Guardian, chúng xem ta như anh hùng.
Modai nở một nụ cười, nhưng nét mặt ngay sau đó liền thay đổi, thế vào đó là cái nhíu mày.

Cách đây không lâu, khi mà NEGA đã mạnh lên, khôn lường hơn trước. Sự xuất hiện của Kamen Rider Go càng khiến GDN rơi vào lãng quên.

Lúc ấy, cái nhịn thiện cảm của mọi người chỉ thật sự dành cho các thành viên ưu tú. Và đoán xem, ai là ưu tú.

....

Tom được phân công đi đưa cơm cho Kodon, cậu bước thật nhẹ nhàng đến trước cửa phòng của anh ta.
-Kodon, tôi đến để đưa đồ ăn này.
Kodon đáp lại bằng một giọng trầm buồn.
-Cậu cứ vào đi, cửa không khóa đâu.

Tom bước vào phòng thấy Kodon đang nằm im lìm trên chiếc giường của mình. Mặt thì cứ quay sát vào tường, trông anh có vẻ tuột tinh thần lắm.

Cậu đặt mâm cơm xuống bàn, định đi ra khỏi cửa. Nhưng Kodon bỗng lên tiếng gọi lại, Tom đành phải ngồi xuống.
Kodon chầm chậm:
-Điều vô giá của cậu là gì, Tom?
Câu hỏi bất chợt của anh khiến cậu bối rối, Tom cứ lần mò mãi trong não nhưng không làm sao tìm thấy một "điều vô giá". Cậu định lắc đầu chịu thua thì bất chợt một điều nảy ra trong đầu.
-Go Driver - Tom liến thoắng - Với nó, tôi có thể bảo vệ mọi người. Nhưng...

Tom dừng ngay lại vì cậu biết cậu sắp nói điều gì
-Bảo vệ nhóm GDN.

Không, Tom đã không bảo vệ được hết họ. Bằng chứng là Modai, một mối nguy hại khôn lường từ bên trong. Tom đã không bảo vệ được Modai khỏi bóng tối, không bảo vệ được cho Kodon.

Kodon có biết những điều Tom đang nghĩ không? E rằng không. Kodon tự trả lời mình.
-Với tôi, đội GDN này là "điều vô giá" với tôi. Damus dạy tôi dũng cảm với lưỡi kiếm của mình. Yro dạy tôi cách làm một người anh trai tốt. Yra cho tôi sự tin tưởng. Và Modai...cho tôi được thể hiện những điều đó.

Tom biết Kodon đang nhớ về Modai, cậu biết chắc câu nói, câu hỏi của anh sẽ luôn phảng phất hình bóng của Modai.

-Liệu tôi có thể mượn một chiếc GodCard được không? - Kodon hỏi

Tom ú ớ giải thích.
-Nhưng...
-Tôi muốn tận tay chạm vào nó. Tom bèn lấy trong túi ra Cricket GodCard và đưa cho Kodon. Anh cầm lấy nó, một nguồn sức mạnh đang tỏa sáng bên trong.
-Nếu có nó, tôi sẽ có thể... Xin lỗi, tôi....
-Ể?

Kodon đưa nó lại cho Tom, cậu đứng lên và chuẩn bị bước ra khỏi phòng
-Xin lỗi... - Câu nói của Kodon nhỏ dần.
Tom cảm thấy đau nhói ở sau gáy, cậu từ từ gục xuống, mọi thứ nhòe dần đi rồi chìm trong một màu đen.
Kodon bước đến, lấy Cricket GodCard.

Ngay lúc Tom ngã ra khỏi cửa phòng, Yro vô tình ở gần đó. Yro liền lao đến, nhưng chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra thì một cú đá bất ngờ vào mặt khiến Yro loạn choạng và bất tỉnh.

Kodon lấy Rock Driver rồi vội vàng rời đi, thừa cơ lẻn ra ngoài. Yra bất chợt thấy hai người nằm liền đi đến xem tình hình, cô bất ngờ khi thấy anh mình cùng Tom đã bất tỉnh.
-Này cả hai người, tỉnh lại đi!

.....

Modai vẫn đứng ở nơi u tối ấy, cậu ngước mặt lên khi nhìn thấy một bóng người đi đến. Hông đã đeo sẵn Rock Driver, tay cầm Nega Darkcard nhịp ngón tay liên hồi.
-Đến rồi sao, anh trai?
Kodon đứng trước mặt Modai, hông cũng đã đeo Rock Driver.
-Gì thế này? Anh cũng đang xài nó kìa.
Kodon hét lớn:
-Anh...anh sẽ cản em lại!

Modai hất hàm:
-Cứ nuôi hi vọng ấy đi anh trai, tôi sẽ giết anh ngay thôi.
Phớt lờ sự đe dọa của em trai mình, Kodon vẫn tiến đến:
-Mọi nỗi đau của em, anh sẽ xoa dịu nó. Henshin!
Kodon lấp Cricket GodCard vào Rock Driver.

Bộ giáp dế mèn trang bị lên người Kodon, cánh tay phải của anh bốc cháy lên ánh sáng dung nham
~Rock! ~
~Rider, Braver... Go! ~
Another Go, tham chiến!

.....

Souichi bắt được tín hiệu Rock Driver của Yro thì đến một bãi đất hoang. Cả bọn đều lấy làm lạ, nhưng Souichi thì lại rùng mình.
-Nơi này là...

Ông bồi hồi nhớ lại trận chiến cuối cùng của mình. Chính tại nơi đây, nơi hai Proto Riders đã chết.
Cái chết của anh em nhà Souma.

Ngay lúc đó, Kamen Rider Nega đã xuất hiện trước mặt tất cả. Ngay sau hắn là Go, nhưng không phải
Tom đơ cứng người:
-Go? Nhưng làm sao?

Kodon gạt phăng.
-Không phải Go, là Another Go!

Damus nhận ra ngay đó là người bạn của mình, anh hét lớn:
-Cậu làm sao thế Kodon, không lẽ nào?
-Đúng, tôi sẽ cùng Modai tạo nên một Utopia. Một nơi không ai phải khổ đau.

Nói dứt câu, hai anh nhà Masaki biến mất. Mọi người như gục ngã, bầu trời đen cứ đen, đồng hồ kia cứ mãi đếm ngược.

Ánh sáng...đâu rồi?


Next Episode 37

Tom đi vào phòng Kodon, cậu tìm thấy một cuốn sổ tay thập thò phía dưới gối. Nó màu vàng nhưng đã trở nên nhạt nhoà.
Cậu bắt đầu đọc từng chữ đầu tiên...

Ngài Trắng đưa cho Myra một chiếc thẻ, cô cầm nó như đang trên tay một điều thân thuộc. Myra ngỡ ngàng nhìn ông ta:
-Nó chẳng phải đã...
-Hãy đưa món quà này của ta đến Asu... À không, Tom. Có nó, cậu ta sẽ rực lên hi vọng.

....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top