Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 1: Cuộc đời êm đẹp và cô bạn thuở nhỏ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


ARC MỞ ĐẦU: Ogawa Nao

'Reng''Reng''Reng'. Tiếng chuông thân thuộc báo hiệu hết giờ học có âm thanh y hệt chuông báo cháy vang lên. Chà hết giờ rồi sao? Tôi bắt đầu vươn vai sau một giấc ngủ dài. Công nhận ngủ trong lớp sướng hơn ngủ ở nhà nhiều! Tôi gấp vở vào sau đó cất bút vào trong hộp rồi thả nó vào cặp.

"Hôm nay cậu ngủ nhiều quá đấy Zen!"

Tôi ngước lên nhìn chủ nhân của lời phàn nàn ngọt ngào vừa rồi.

"Chẳng qua là do tiết văn của Kagami-sensei nhàm chán quá thôi."

"Nhưng đâu có nhàm chán đến mức cậu phải ngủ liền tù tì hai tiết thế đâu chứ!"

Cô gái xinh đẹp này là Ogawa Nao, bạn thuở nhỏ kiêm luôn mối tình đầu của tôi (đơn phương thôi nhé). Bọn tôi bắt đầu chơi với nhau từ hồi mẫu giáo, khi mà nhà của cô ấy chuyển đến bên cạnh nhà tôi. Và vì một vài lý do nên chúng tôi chơi với nhau (chi tiết này sẽ được hé lộ sau). Và thế là từ đó chở đi bọn tôi gắn bó với nhau như hình với bóng.

"Mou~ Đừng nhìn chằm chằm vào tớ như vậy chứ, kì quá à!" Nao lườm yêu tôi (hoặc do tôi tưởng tượng thế) rồi nói với giọng trách móc với khuôn mặt đỏ bừng.

'Thịch'. Tim tôi lập tức loạn nhịp trước biểu cảm moe vô đối của Nao còn mặt thì đỏ như đào chín. Quả thật đúng là không ai thích bị người khác nhìn chằm vào mình thế cả. Đúng là tại tôi khi nhìn chằm chằm vào cô ấy như vậy nhưng cũng là lỗi của Nao nữa mà, ai bảo đẹp quá cơ!

Nao là idol của trường tôi, với mái tóc nâu nhạt dài đến lưng được cột lại gọn gàng cùng với đôi mắt màu tím tạo nên một cảm giác dịu nhẹ đến lạ khiến những người xung quanh dù nhìn thoáng qua thì cũng đủ để đắm chìm vào sắc đẹp ấy rồi. Ngoài ra trường tôi có một club riêng tôn thờ Nao như một vị thần vậy, người ta gọi nó là 'Giáo hội Nao'

Bước dọc hành lang, đi xuyên qua những tiếng thì thầm của những cặp đôi hoặc những đôi bạn vốn đã cắm chốt ở đấy từ lâu tôi có vẻ nghe được vài câu khá hay như:

"Hôm nay 'BẠCH HOÀNG TỬ' lại đi với 'NỮ THẦN SẮC ĐẸP' tiếp à! Đẹp đôi ghê!"

" Kyaaa ' BẠCH HOÀNG TỬ' kìa! Đẹp trai quá!"

"Ừ nhưng vẻ đẹp của 'NỮ THẦN SẮC ĐẸP' nổi trội hơn nhiều!"

' BẠCH HOÀNG TỬ' và 'NỮ THẦN SẮC ĐẸP' là biệt danh của tôi và Nao được học sinh trong trường đặt cho. Như tôi đã nói ở trên, Nao là một tuyệt sắc giai nhân nhưng tôi có vẻ cũng chưa giới thiệu nhiều về mình ha.

Tôi là Marufuji Zen, một học sinh cao trung có tình yêu mãnh liệt với anime, manga và game. Nói thẳng ra là một otaku. Cha tôi Marufuji Kazuma là một doanh nhân, ông là chủ của một phòng tranh và công ty nội thất nho nhỏ, 46 tuổi. Còn mẹ tôi là Marufuji Yuriko cũng là một doanh nhân, hiện đang làm chủ một công ty du lịch, 44 tuổi. Do có cả bố và mẹ là một doanh nhân nên cuộc sống của gia đình tôi khá là ấm no. Ngoài ra tôi còn có hai đứa em, cô em gái kém tôi hai tuổi Marufuji Lily và em trai kém tôi chín tuổi Marufuji Kouta. Đó là vài điều sơ qua về gia đình tôi. Thôi quay lại chủ đề chính đi! Hơi lạc đề rồi đó!

Nghe mấy kiểu trên tôi vừa cảm thấy nhột nhột vừa thấy thinh thích. Nhất là cái câu đầu tiên ấy! Ai chẳng thích nếu được người khác ghép đôi với người mình thích đúng không?

Nhưng đáng ra 'HOÀNG TỬ' phải đi với 'CÔNG CHÚA' chứ nhỉ? Chắc là do tôi không thể nào được xếp ngang hàng với Nao được. Tuy thuộc hàng hot face của khối và được gọi là 'HOÀNG TỬ' nhưng đi với Nao thì tôi chẳng là cái đinh gỉ gì hết.Các bạn nên hiểu là một người con gái gần như là hoàn hảo vì ngoài nhan sắc đẹp tuyệt trần ra thì cô ấy còn là học sinh đứng top 2 của trường về thành tích học tập,tài giỏi mọi việc từ việc nhà đến việc nước,từ thể thao đến chơi các trò chơi đặc biệt là game thì tôi chưa bao giờ thắng cô ấy cả.

Nhưng có một điểm mà chắc hẳn những con người đang trầm trồ thán phục kia không thể ngờ được đó chính là bên ngoài vỏ bọc của sự hoàn hảo kia là một otaku kiêm shotacon chính thống.

"Nè Zen cậu biết gì chưa? Hôm trước fan page của 'Iory-chan' mới đăng một loạt hình mới đấy!"

Khỉ thật bắt đầu rồi! Nao phấn khởi giơ cái smartphone trong đó có một vài bức ảnh kinh dị về phía tôi với một vài biểu cảm kinh dị không kém.

"Nè nè cậu nhìn xem, rất đáng yêu đúng không? Nè nè nhìn đi! Chắc chắn lần này cậu sẽ thấy thích thôi mà!" Nao vừa nói vừa tiến lại gần tôi. Gần, gần quá rồi đấy!

Tuy đã say nắng Nao từ lâu nhưng quả nhiên tôi vẫn không thể chấp nhận nổi cái sở thích biến thái này của Nao mà. Nói thẳng ra nhé, cái bộ "Iory-kun" mà nãy giờ Nao nói với tôi là một bộ yaoi, câu truyện nói về mấy thằng cu shota luôn tìm cách đè nhau xuống trong một câu lạc bộ. Ewwwww!!!! Nghĩ thôi tôi đã thấy kinh rồi! Nao quả là một biến shotacon thái!

"Thề luôn nhìn các em kìa, đáng yêu quá đi! Nhìn mãi không chán, nhìn các em như này làm chị chỉ muốn liếm mỗi đứa một phát thôi! Liếm liếm liếm liếm liếm!"

Nao vừa nói mấy cái thứ kinh tởm đấy vừa nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại, mắt thì đảo loạn lên. Thật khủng khiếp!

Thấy "nữ thần đáng kính" của mình có những hành động kì lạ, những người xung quanh bắt đầu thấy tò mò về cái thứ kì lạ trong điện thoại Nao. Chết cha! Nguy to rồi!

Tôi lập tức tốc biến về phía Nao giật điện thoại cái 'Pạp' một phát rồi nhanh tay xóa ngay mấy tấm ảnh biến thái đấy đi. Tôi không thể để ai biết cô ấy là một otaku biến thái được! Tôi phải bảo vệ hình ảnh của Nao!

Về phía Nao, đột nhiên thấy cái điện thoại biến mất khỏi tay mình và thấy tôi đang thao tác gì đó với nó thì theo phản xạ cô ấy lập tức tốc biến ra trước mặt tôi và giật lại cái điện thoại với tốc độ kinh hoàng. Nhưng tớ nhanh hơn cậu một bước rồi Nao! Để đề phòng cho những trường hợp như này, ở nhà tôi đã luyện tập xóa ảnh với cái điện thoại của mình. Các cụ có câu 'có công mài sắt, có ngày nên kim' và công sức luyện tập của tôi nay đã được đền đáp nhờ đó nên tôi đã có thể xóa toàn bộ 79 bức ảnh trong điện thoại Nao trong năm giây.

"AAAAAAAAAAAAAAAAAAA" Nao gào thét trong đau đớn. Tớ làm điều này vì cậu thôi Nao! Đừng trách tớ nhé!

Nao giàn giụa nước mắt quay lại nhìn tôi. Oái cô ấy khóc rồi à! Thôi xong tôi rồi! Ánh mắt của mọi người xung quanh đột ngột đổ dồn về phía tôi. Sau đó những lời chửi rủa bắt đầu bủa vây khắp cái hành lang trường học này.

"Sao mày dám làm cô ấy khóc hả thằng khốn?"

"Mày còn phải là con trai nữa không đấy?"

"Thứ súc sinh như cậu ta còn tồn tại à?"

"Không thể nào tin được cậu ta dám làm cho 'NỮ THẦN'-sama khóc sao?".........

Những lời chửi rủa của mọi người xung quanh dành cho tôi dần trở nên nhiều vô số kể. Chậc mọi người đều bị Nao thao túng rồi!

Đây không phải lần đầu tiên Nao khoe tôi về mấy bức ảnh biến thái, và đây cũng không phải lần đầu tôi giật điện thoại cô ấy và xóa sạch chúng đi. Nói thẳng nhé, truyện này xảy ra như cơm bữa ấy thế nên tôi cũng dần quen rồi. Nhưng lần này thì hơi đặc biệt hơn một chút, khác với mấy lần trước thì lần này Nao còn giả vờ khóc nữa cơ. Quả không hổ danh là chủ tịch club kịch của trường!

Không thể để mọi chuyện cứ diễn ra như này được, tôi lập tức vác Nao lên và chạy thật xa. Nếu cứ ở đấy thì tôi sẽ bị giáo hội tấn công mất!

Nao bị tôi vác lên vai vừa giãy giụa vừa bắt đền mấy cái bức ảnh biến thái nhưng tôi bỏ ngoài tai hết và cứ thể cắm đầu chạy. Chạy được một quãng khá là xa tôi dừng lại nghỉ một chút (vẫn vác Nao trên vai). Tuy Nao khá là nhẹ nhưng vác một người lên vai mà chạy như thế thì vẫn rất mệt.

Nao nhân cơ hội tôi nghỉ ngơi liền giãy mạnh một cái và nhảy xuống lườm tôi. Mặt cô ấy hơi đỏ.

"Tớ đã nói bao nhiêu lần là đừng có vác tớ lên mà chạy thế nữa cơ mà."

"Tớ thì lại không muốn bị 'Giáo hội Nao' hạ sát đâu!"

"Cho dù cậu có thoát được hôm nay thì mai tớ vẫn sẽ kêu họ ra giết cậu thôi."

"Ác quá đấy Nao!" Tại sao cậu lại nỡ làm vậy với thằng bạn thuở nhỏ, người cậu đã gắn bó với như hình với bóng trong mười hai năm qua cơ chứ!

"Thì ai bảo cậu xóa hình 'Iory-kun' của tớ cơ!"

"Tớ làm thế là vì cậu cả thôi! Tại cậu cứ chưng cái bộ mặt biến thái đấy ở nơi công cộng đó đồ ngốc!" Tôi vừa nói vừa chỉ thẳng và mặt cô ấy, bằng cách đổ toàn bộ lỗi cho Nao sẽ khiến cổ cảm thấy tội lỗi và tất nhiên dừng ngay cái ý định mách giáo hội đi.

"Cậu nên hiểu là bài kiểm tra vừa rồi điểm của tớ cao hơn cậu đấy!"

Nao cố tình bắt bẻ việc tôi nói cô ấy ngốc để lái sang việc khác nhằm tránh cái cảm giác tội lỗi tôi gieo vào đầu cô ấy. Vẫn chưa chịu thua sao đồ cứng đầu này!

"Nếu cậu không ngốc thì tại sao cậu lại xem 'Iory-kun' ở trường cơ chứ? Chẳng phải cậu muốn giấu không cho ai biết về cái sở thích biến thái của cậu sao?"

Nao hoàn toàn cứng họng trước lời nói của tôi. Từ trước đến nay Nao chưa cãi thắng tôi một lần nào cả và cả sau này cũng thế. Đơn giản là vì tôi và Nao chỉ tranh cãi trong những trường hợp mà Nao là người sai thôi.

Nao vùng vằng tức giận vì không cãi lại nổi cái lí của tôi.

"Tớ không biết đâu, cậu phải tải lại toàn bộ những bức mà cậu đã xóa cho tớ cơ nếu không tớ méc giáo hội đấy" Nói xong cô ấy 'hứ' một tiếng rồi quay lưng và bước thẳng.

Nước đi hay đấy! Thật là tôi không ngờ Nao sẽ sử dụng sức mạnh của giáo hội để đàn áp tôi đâu. Trận này đại bại rồi! Thế là hôm nay về tôi lại phải tải những bức ảnh kinh tởm đến buồn nôn đấy cho Nao rồi! Híc, tôi thà cắn lưỡi tự tử còn hơn nhé!

Trong lúc tôi đang lo lắng về tương lai của mình thì đột nhiên một giọng nói cao bất thường vang lên.

"Nao-nee, Zen! Thật đúng lúc quá!"

Chủ nhân của giọng nói vừa vẫy tay vừa chạy về phía bọn tôi. Đó là một cô bé nhỏ nhắn dễ thương vô cùng. Chiếc nơ trên cổ giúp tôi nhận biết được cô bé này đang học sơ trung. Nói mới để ý tôi và Nao đang ở dãy nhà của sơ trung mà. Đây là Marufuji Lily, cô em gái dễ thương của tôi.

Lily được biết đến là một cô bé vô cùng dễ thương, idol trong lòng khối thằng con trai của trường tôi từ sơ trung đến cao trung tuy về sắc đẹp và độ hoàn hảo thì vẫn kém Nao một bậc. Con bé cũng có một fan club riêng giống tôi và Nao vậy, một fan club toàn những tên lolicon biến thái. Vậy nên tôi và Nao phải thường xuyên bảo vệ Lily khi ở trường.

Thấy Lily, Nao lao tới ôm cô bé vào lòng.

"Lily-chwan!!!" Cái thứ kính ngữ mà Nao sử dụng giống y hệt một ông già biến thái vậy. À với cả tôi quên không nói, Nao không chỉ là một shotacon mà cô ấy còn là một lolicon biến thái nữa. Miễn là nó bé bé xinh xinh là Nao thích tất.

"Nao-nee!!!" Lily cũng ôm chầm lấy Nao, dúi đầu vào ngực của cô ấy.

Chà, đây quả là một khung cảnh đẹp (tôi là fan yuri ). Trông hai người họ cứ như chị em vậy. Một ngày nào đó tôi nhất định sẽ biến Nao trở thành chị của cô bé luôn. =))

"Zen!" Con bé vừa nói vừa vẫy tay chào tôi.

"Yo" Tôi đáp lại bằng một lời chào vô cùng ngắn gọn và xúc tích.

"Lily sao em lại ở đây vậy? Hôm nay em phải đến club mà?"

"Thật ra là em đang đi tìm chị đó!"

"Có chuyện gì vậy?"

"Nao-nee hôm nay chị có thể giúp club bọn em được không ạ?" Lily tham gia club mĩ thuật của trường và nhờ tài năng hội họa thiên phú của mình nên con bé chẳng lâu sau được lên làm hội trưởng club luôn. Nhưng Lily nhờ vả người khác như này là truyện hiếm có nha, bình thường con bé sẽ tự giải quyết hoặc bỏ luôn việc đó.

"Thật ra hôm trước em có lỡ hứa với mọi người trong club rằng em sẽ mang về một người mang vẻ đẹp tuyệt trần về để làm mẫu vẽ cho họ. Em định để mình làm mẫu vẽ cho họ vì em dễ thương quá mà!"

Trời lại thế rồi! Quả nhiên do Lily hồi nhỏ được khen dễ thương với xinh đẹp quá nhiều nên con bé mặc định nghĩ mình dễ thương luôn. Đúng, đúng rôi không phủ nhận việc Lily dễ thương như núi cao thì vẫn sẽ có núi cao hơn, không nên ngạo như vậy quá đâu.

"Đúng đúng Lily quả thật rất dễ thương nhưng thế em cần nhờ tới chị làm gì?" Nao nói cũng đúng, quả thật con bé rất dễ thương và bản thân nó cũng nhận thức được điều đó vậy thì mời một người xinh đẹp hơn mình về làm gì?

"Vấn đề là ở đây nè." Lily chỉ vào mắt của mình. Hmm hình như hơi có thâm quầng. Bộ tối qua em lại thức khuya nữa à?

"Mắt em làm sao cơ?" Có vẻ Nao vẫn chưa nhận ra.

"Nè chị nhìn kĩ đi, có quầng thâm đó! Chẳng là do đêm qua em định thức một chút để hoàn thành bức tranh mà mình đang vẽ dở. Thế nhưng em mới vẽ được một lúc thì trời đã sáng rồi."

"Chậc bố mẹ mà phát hiện ra là có khi em bị cấm túc vẽ luôn đó."

"Em biết rồi mà, do đây chỉ là trường hợp hi hữu thôi!"

Con bé tự cốc đầu mình rồi nói teehee. Hmm khá đáng yêu đấy nhưng anh vẫn thích vẻ dễ thương thuần phác kiểu Nao hơn. Nếu mấy thằng fan Lily nếu có mặt ở đây thì thì có lẽ chúng nó đã chết như ngả rạ rồi.

"Vậy làm ơn giúp em nee-chan!" Lily cúi gập người cầu xin Nao. Coi bộ hôm nay tôi phải đi về một mình rồi, Nao có từ chối Lily bao giờ đâu. Haizzzz

Mặt Nao có vẻ khó xử, hmm có gì đó sai sai thì phải?

"Chị xin lỗi nhé Lily-chan hôm nay thì không được rồi! Hôm nay chị có hẹn rồi!"

"Ế Ế Ế Ế Ế Ế Ế Ế Ế Ế Ế Ế Ế Ế Ế Ế Ế Ế Ế Ế Ế!!!!!!"

"Ế Ế Ế Ế Ế Ế Ế Ế Ế Ế Ế Ế Ế Ế Ế Ế Ế Ế Ế Ế Ế!!!!!!"

Đó quả là một bước đi không ai lường trước được! Nhưng Nao có hẹn với ai mà tôi không biết cơ chứ? Có phải con trai không vậy? Nao không bao giờ giấu tôi bất cứ chuyện gì cả! Không thể nào Nao có hẹn với ai mà tôi không biết được! Với cả quan trọng hơn người đó có phải con trai không vậy?

"Trời ơi, đối với chị còn có một người quan trọng hơn cả em sao? Không đời nào!"

"Chị xin lỗi nhưng cuộc hẹn với người này rất quan trọng với chị với cả..."

Nói đến đoạn này âm lượng giọng của Nao bỗng nhiên giảm đột ngột. Bộ cô ấy không muốn tôi nghe thấy sao?

"Đây là cuộc hẹn với người con trai chị thích bấy lâu nay thế nên chị xin lỗi, chị không hủy được!"

Tôi nghe được hết đấy!

Đặt một tay lên vai Nao, tôi phừng phừng sát khí.

"Nao, nhà tên cậu hẹn với ở đâu vậy?"

Tối nay nhà hắn sáng nhất toàn đất nước Nhật Bản này luôn!

Tôi chắc chắn là thằng con trai ở bên Nao lâu nhất và cũng nhiều nhất mà sao lại có truyện Nao hẹn ở riêng với thằng con trai nào mà tôi không biết cơ chứ!

Nao quay lại nhìn tôi với khuôn mặt hết sức là khó hiểu, rồi lại làm mặt như hiểu ra điều gì đó, sau đó lại chuyển sang khuôn mặt tức giận và tiến về phía tôi. Cô ấy đưa tay lên cao sát trán tôi và 'pép'.

"Oái đau quá Nao!"

Nao búng trán tôi một cái đau điếng ,phồng hai má lên  lườm yêu tôi (hoặc tôi nghĩ thế).

"Đồ ngốc"

Đột nhiên bị chửi làm tôi cảm giác hoang mang cực độ, nhưng biểu cảm vừa rồi của Nao dễ thương quá nhưng rốt cục chuyện gì đang xảy vậy? Nhìn Lily kia kìa, em ấy cũng có hiểu gì đâu. Đột nhiên Lily "A" lên một tiếng và đập nắm tay vào bàn tay còn lại như vừa giác ngộ ra chân lý. Có vẻ em ấy hiểu được chuyện gì đang diễn ra rồi. Ế thế còn mỗi tôi không hiểu gì thôi hả? Khỉ thật mình phế quá!

Sau khi hiểu được chuyện gì đang xảy ra, Lily đánh ánh mắt về phía tôi và trợn trừng mắt lườm tôi. Bộ tôi vừa làm điều gì ngu xuẩn lắm à mà sao cả hai người lại cứ lườm tôi hoài vậy?

Mặc kệ sự khó hiểu trong tôi, Nao quay về phía Lily.

"Chị xin lỗi nhé Lily-chan hôm nay thì không được rồi, chị sẽ đền bù cho em vào hôm khác nhé, gấp trăm lần bình thường luôn!"

"Không cần đâu Nao-nee, em sẽ bắt Zen phải đền bù cho em cả phần chị luôn!"

Hả khoan gì cơ?

"Ế tại sao anh phải đền bù cho anh chứ? Em làm như anh là cái thằng có phúc được đi hẹn hò với Nao không bằng í!"

"Anh sẽ phải đền bù vì anh là một thằng có phúc, thế thôi!"

Rốt cuộc em đang nói cái quần què gì vậy? Tôi quay sang Nao.

"Nao rốt cuộc chuyện gì đang diễn ra vậy? Tớ không hiểu gì cả!"

"Hứ!"

Nao đáp lại bằng một tiếng "Hứ" cụt ngủn rồi bỏ đi luôn.  Nao dỗi rồi,khoan đã cô ấy đang đi tới chỗ hẹn sao? Tôi phải bám theo mới được.

"Zen quả là ngốc quá đi à!"

"Đây là lần thứ hai anh bị chửi là ngốc trong một ngày rồi đấy!"

"Thì đúng là anh ngốc thật mà, anh chẳng hiểu tâm lý con gái gì cả."

Do con gái các người khó hiểu quá thôi! Chưa kịp nói lại câu nào Lily nói tiếp ngay.

"Nếu anh muốn biết mặt cái tên phúc đức kia thì đuổi theo chị ấy luôn đi nếu không chị đi mất là khỏi tìm luôn đấy!?"

"Bộ em có khả năng đọc suy của người khác đó hả?"

"Không phải đâu chẳng qua là do anh dễ đoán quá thôi. Thật ra em cũng muốn xem mặt cái tên khốn nạn đó lắm nhưng giờ em biết đó là ai rồi."

"Ế ai vậy?"

"Tự tìm hiểu đi!"

"Haizz"

Chia tay Lily, tôi chạy khắp trường để đi tìm Nao với chút hi vọng nhỏ nhoi với hy vọng cô ấy còn ở trường. Nhưng tôi hy vọng bao nhiêu thì cái  thực tại này càng làm tôi thất vọng bấy nhiêu. Tìm hộc cả máu mà không tìm thấy Nao đâu, có lẽ tôi sẽ không bao giờ biết được người Nao thích là ai mất.

Chán nản và thất vọng tôi lủi thủi ra về. Người con gái ở bên tôi bao lâu nay, người mà tôi quan tâm chăm sóc bấy lâu  nay, người mà tôi thầm mong trộm nhớ suốt từ nhỏ đến giờ lại đi thích một thằng con trai khác mà không phải tôi.

Cảm giác cay đắng tủi nhục như trào dâng trong tôi, cơ thể càng ngày càng nặng trĩu, khóe mắt cay cay. Khỉ thật đây là thất tình sao?

Cố gắng lắm tôi mới lết được tới cổng trường, giờ cũng đã tầm sáu giờ rồi, ánh chiều tà dần buông xuống như muốn đè nặng thêm cho cơ thể tôi vậy. Mọi người cũng đã về gần hết chỉ còn thưa thớt vài bóng người.

Đánh mắt về phía cái cổng trường vốn đơn điệu và nhàm chán, mắt tôi đột nhiên phải khựng lại vì cái vẻ đẹp đáng ra không còn ở đây. Không phải vẻ đẹp của cánh cổng mà là vẻ đẹp của người con gái ấy. Mái tóc nâu tự nhiên với đôi mắt tím nhạt tuyệt đẹp làm tim tôi như muốn ngừng đập vậy.

Người con gái ấy quay lại nhìn tôi.

Nao? Tôi tưởng cô ấy phải đi hẹn hò rồi chứ? Sao giờ cô ấy vẫn còn ở đây? Nao nhìn thấy tôi cô ấy liền nhíu mày lại. Thái độ gì đây hả?

"Cậu làm cái gì mà lâu vậy Zen? Nhanh đi thôi nào!"

Nói xong cô ấy nắm lấy cổ tay tôi kéo đi một mạch

"Khoan, khoan đã nào!"

Bỏ ngoài tai những gì tôi nói, Nao vẫn cầm cổ tay tôi và kéo đi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top