Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 2: Buổi hẹn hò và cô bạn thuở nhỏ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng







Nao kéo tôi đi được khoảng năm phút rồi, như bình thường là bọn tôi sắp về đến nhà rồi nhưng vấn đề là cái hướng mà chúng tôi đang đi hoàn toàn ngược lại hường nhà của cả hai đứa. Cô ấy đang kéo tôi đi đâu vậy?

Nao đột nhiên dừng lại và thả tay tôi ra.

"Nao cậu kéo tớ đi đâu vậy? Chẳng phải cậu có hẹn với người quan trọng với mình sao? Sao lại kéo tớ ra đây thế này?"

Nao không nhìn tôi, chỉ nhìn vào khoảng không một cách lơ đãng.

"Zen hôm nay là ngày bao nhiêu?"

" 11 tháng 9."

"Thế cậu có biết là ngày gì không?"

"Sinh nhật cậu đúng chứ?" Sinh nhật Nao đối với tôi nó là cái ngày mà tôi tuyệt đối không bao giờ được phép quên nhưng đối với toàn bộ học sinh nam trong trường tôi đặc biệt là giáo hội thì cái ngày này là một bí mật tầm cỡ quốc gia đó.

Trước khi vào trường, bố mẹ cô ấy đã đề nghị nhà trường không được tiết lộ cái ngày này cho bất cứ ai nếu không thì cứ đến sinh nhật Nao thì sẽ có chiến tranh mất.

"Thế cậu có nhớ sinh nhật tớ năm ngoái cậu đã hứa gì không?"

Sinh nhật Nao năm ngoái á, như thế nào ấy nhỉ?

Như mọi năm, sinh nhật của Nao vẫn được tổ chức ở nhà tôi và năm ngoái cũng vậy. Như thường lệ khi tan học, Nao sẽ về nhà tôi.

Hôm đấy Nao không đi cùng tôi, cô ấy đi một mình. Các bạn hỏi tại sao Nao đi một mình á? Hôm đấy tôi ở nhà, nghỉ ốm.

Mở cửa căn nhà thứ hai của mình ra, Nao bước vào.

'Toe' 'toe'

'phụt'

"Happy birthday Nao"

Cả gia đình tôi đã đứng mai phục trước cửa cả tiếng đồng hồ để đợi Nao về, ai cũng muốn gây bất ngờ cho cô ấy. Tôi đứng bên phải, Kouta đứng bên trái, trên tay mỗi thằng có một quả pháo phụt cho ngày sinh nhật và ...

Sau màn chào hỏi đầy bất ngờ đấy, bọn tôi kéo Nao vào nhà, đẩy cô ấy ngồi lên ghế rồi mang bánh sinh nhật ra và...

Nói chung là ngày hôm đấy rất vui và gần như không có gì đặc biệt cả, cho đến khi Nao biết được tôi vờ ốm để đi chọn quà sinh nhật cho cổ. Tôi đã bị Nao mắng lên mắng xuống vì đã để cô ấy phải lo lắng và cấm túc luôn việc tôi nghỉ học vì mấy chuyện không đâu như thế.

"... với cả nếu cậu muốn biết tớ muốn quà gì cho ngày sinh nhật thì cứ dẫn tớ đi chọn là được mà!"

Câu nói của Nao vào ngày hôm ấy chợt vụt qua đầu tôi khiến tôi tỉnh lại từ dòng hồi ức. Phải rồi tại sao tôi có thể quên được chứ, người mà Nao có hẹn với là tôi mà!

Khoan đã thế cũng đồng nghĩa với việc...

Ngước lên nhìn Nao vẫn đang chờ đợi câu trả lời của tôi, cơn gió nhẹ khẽ thổi qua, mái tóc dài đung đưa trong gió, Nao quay lại nhìn tôi đầy trìu mến. Tiết trời mát mẻ của mùa thu như đang làm tôi xao xuyến hay vì chính vẻ đẹp của em vậy Nao?

"Thế nào cậu nhớ ra rồi chứ??"

"Ừm."

"Vậy thì ta đi thôi."

Tuy Nao bảo đi nhưng tôi vẫn đứng yên. Quả thực đầu óc tôi chẳng nghĩ được gì nữa cả. Thấy tôi vẫn đứng bất động ở đấy, Nao đi về phía tôi nắm lấy tay tôi định kéo đi nhưng tôi vẫn không nhúc nhích.

"Khoan đã Nao, người con trai cậu thích... là tớ sao?"

Nao giật thót khi nghe tôi nói thế. Không lẽ tôi nói trúng tim đen Nao rồi sao? Nao thực sự thích tôi ư?

Buông tay tôi ra, Nao quay về phía tôi cười hì hì. Đáng yêu quá! Nao sẽ trả lời tôi như nào đây, tim tôi bắt đầu loạn nhịp rồi đấy!

"Cái đó thì cậu tự tìm hiểu đi nhé!"

Cái trời má!!!!!!!!!!!!!

Nao đã cú lừa tôi! Vậy rốt cuộc là cô ấy có thích tôi hay không vậy?

"Thế là sao vậy Nao? Rốt cuộc cậu thích ai vậy nói cho tớ đi mà!"

"Tớ đã bảo cậu rồi, tự đi mà tìm hiểu đi!"

Nói xong Nao nắm tay tôi và kéo thẳng đi. Không thời gian xung quanh chúng tôi như đang chậm lại.

Từ nhỏ đến giờ hai ta đã nắm tay nhau không biết bao nhiêu lần mà sao lần này em lại khiến con tim tôi xao xuyến đến vậy Nao?

***************************

Nao kéo tôi đi khắp Akihabara, hết từ chỗ này sang chỗ khác.

"Nhìn kìa Zen ở kia có bán doujishi của 'Iory-chan' kìa!"

"Nhìn kìa Zen ở kia có bán blu-ray 'Iory-chan' 2 kìa!"

"Trời ơi ở kia có dakimakura của Iory-chan kìa!!!"

Hẹn hò mà sao như tra tấn vậy? Nao suốt ngày Iory-chan như này Iory-chan như nọ, sao không yêu thằng gay đấy luôn đi!

Đi sau Nao suốt vài tiếng, hai tay tính ra cũng hơn chục gói đồ, tiền thì xác định sau hôm nay hết nhẵn lại còn bị tra tấn mắt bằng mấy hình ảnh yaoi trong shop nữa. Thực tế quả thực luôn khác xa so với mộng tưởng mà!

Nhưng quả thực nhìn Nao vui vẻ nhảy chân sáo vừa ngân nga giai điệu yêu đời như này tôi cũng thấy vui. Bỗng nhiên cô ấy khựng lại, chỉ tay về phía xa.

"Zen kia là..."

Nhìn về hướng tay Nao chỉ, sale game kìa lại còn của 'Iory-chan' nữa!

"Tuyệt quá Nao! Đây là bản đặc biệt giới hạn đấy!"

"Ừm nhưng mà..."

Nao có vẻ không vui lắm, không cô ấy rất vui nhưng đang e ngại gì đó. Mặt Nao hơi đỏ thì phải.

Nhìn lại về phía shop và hàng người dài xếp ở đấy. Mọi người xếp hàng theo cái kiểu thành các cặp nam nữ. Sau đó nhìn về cái biển sale. Oh thì ra là vậy! Sale dành cho các cặp đôi!

Tôi nhìn về phía Nao xem cô ấy quyết định như nào.

"Hừm có vẻ không được rồi nhỉ..."

"Không được Nao! Đây là sinh nhật cậu mà! Đi thôi!"

Không đợi Nao nói hết câu tôi cướp lời ngay. Tôi có thể cảm nhận được phần nào tình cảm của Nao dành cho mình và tất nhiên tôi yêu Nao say đắm rồi và cả hai đều có cảm tình với người còn lại nên có thể coi là một cặp đôi rồi.

Nghe tôi nói vậy Nao không nói gì, mặt chỉ đỏ lựng lên. Tôi biết là Nao đang đấu tranh tư tưởng ghê lắm. Tôi hỏi lại Nao lần nữa.

"Đi chứ?"

"Ừm!"

Trời ơi đáng yêu quá!!!!!!!!

Con gái đáng yêu nhất quả nhiên là khi đang ngại ngùng, độ moe lên đến mức vô đối! Trời ơi bình tĩnh lại nào Zen! Cái cần tăng dân số hạ xuống ngay!

"Vậy thì đi thôi chứ!"

"Ừm"

Và cứ thế chúng tôi nắm tay nhau đi vào hàng.

***************************

Well, có vẻ mọi chuyện diễn ra vô cùng suôn sẻ và không có gì thay đổi nhiều từ lúc đấy. Sau khi mua được game chúng tôi vẫn tay trong tay trên đường về. Đáng ra như bình thường thì Nao sẽ đưa tôi xách nốt túi game vừa mua nhưng chẳng hiểu sao lần này cô ấy lại tự xách còn tay còn lại thì nắm lấy tay tôi. Có vẻ cái việc bất đắc dĩ trở thành một đôi như này ảnh hưởng ít nhiều đến Nao khiến cho cô ấy nắm tay tôi mãi mà không buông ra. Điều này thật tuyệt vời!

Chúng tôi đi sát bên nhau không ai nói một lời nào cả, chỉ lặng lẽ bước đi thôi, mặt thì đỏ như gấc chín. Trời đã tối đen như mực, có lẽ đến giờ ăn tối rồi. Bây giờ phải nhanh nhanh về để còn tổ chức tiệc cho Nao nữa, mọi người có lẽ đã chuẩn bị xong rồi chỉ chờ bọn tôi về thôi. Hiện tại thì cả bố cả mẹ Nao đều đang đi công tác xa nhà thế nên sinh nhật chỉ có gia đình tôi và cô ấy thôi. Từ lâu Nao đã trở thành một thành viên không thể thiếu của gia đình tôi rồi.

Chúng tôi cứ đi bên nhau như vậy trên con phố ngập tràn ánh sáng của Tokyo. Chà Tokyo về đêm đẹp thật, và cũng thật yên bình nữa.

'Kétttttttttttttttttttttt!'

Tiếng rít chói tai từ đâu vang lại. Giật mình nhìn về phía trước, một chiếc xe tải đang tông từng cái hàng rào chắn giữa lòng đường và vỉa hè lao về phía Nao.

Không thèm suy nghĩ, tôi lao thẳng về phía Nao với chút hy vọng đẩy được cô ấy ra ngoài. "Nhất định phải cứu Nao!" Đó là duy nhất những gì mà tôi có thể nghĩ được lúc này. Khỉ thật, mình sắp được isekai rồi sao?

Kéttttttttttttttttttttt!

Rầm!

***************************

Xe tải chở hàng mất lái và lao lên vỉa hè khiến một người thiệt mạng. Hiện cảnh sát đã đến hiện trường để làm rõ mọi việc.

"Well, có vẻ hai ta vẫn còn sống ha Nao!"

"Ừm!"

Cười với Nao trong cái tư thế kabedon nằm ngang hay nói cách khác là tôi đang đè lên cô ấy.

Không gian xung quanh lại lần nữa chậm lại, mặt Nao đỏ ửng lên. Cô ấy không nhìn thẳng vào mắt tôi, à không đúng hơn là đang né ánh mắt của tôi đi chứ.

Tuy sắc đẹp của Nao thế nào là truyện khỏi bàn cãi rồi nhưng đây là lần đầu tiên tôi được ngắm Nao từ khoảng cách gần như này.

Đẹp lắm, đẹp hơn khi nhìn ở xa nhiều!

Tôi ngắm Nao một cách lơ đễnh, quên luôn việc đứng dậy làm cho Nao càng thêm xấu hổ.

"Ngồi dậy đi...Zen...như thế này...xấu hổ quá!"

"Ơ... ừ, xin lỗi!"

Lồm cồm bò dậy nhìn quanh, cảnh sát đã xuất hiện rồi. Có một người đàn ông tử vong do chiếc xe mất lái. Ngoài ra toàn bộ quà sinh nhật của Nao cũng bị xe cán nát hết, chỉ còn lại đĩa game khuyến mãi cho cặp đôi mà Nao đang cầm trên tay là không làm sao. Sợ quá tôi cứ tưởng suýt isekai rồi chứ! Khoan đã nếu suýt isekai thì tôi nên thấy tiếc chứ! Ừ đúng rồi, thật tiếc quá! Nhưng nếu được isekai và được lập harem ở thế giới khác thì tôi sẽ không được gặp Nao nữa sao? Thế thì buồn lắm nên thôi nghỉ đi!

Nhìn về phía Nao mặt vẫn còn lo nghĩ, tôi cười.

"Ổn chứ?"

"Ừm..."

Quả không hay chút nào khi gặp mấy chuyện như này trong sinh nhật của mình. Nhưng vẫn an toàn là tốt rồi.

Tôi bước về phía Nao, chìa tay ra.

"Về thôi."

Nao không nói gì chỉ gật đầu nhẹ.

Đi song song với nhau trên đường về, vẫn không ai nói một câu. Ngày hôm nay quả là một ngày dài, đã quá nhiều chuyện xảy ra với tôi. Với cả nếu ngày nào tôi cũng ở bên Nao như này thì không sớm thì muộn, tôi sẽ bị nhồi máu cơ tim mà chết mất!

Có lẽ ở nhà bây giờ mọi người cũng đã chuẩn bị xong hết rồi, chắc Nao sẽ bất ngờ lắm đây!

Vừa tưởng tượng ra Nao lúc đây tôi vừa cười tủm tỉm.

"Có truyện gì mà cậu cười vậy Zen"

"Ừm, cũng có gì đâu."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top