Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 1:Cảm giác kì lạ

-Thoma: Này Kazuha cậu không định đi học sao nghỉ mấy tháng liền rồi
-Kazuha:...Không sao hôm nay tớ nghĩ tớ sẽ đi dù sao cũng đã lâu rồi chưa trở lại trường
Thoma: Vậy thì hay quá để tớ báo với mọi người (hí hửng chạy đi)
Đã bao lâu kể từ ngày "đó" rồi nhỉ?
(Teyvat này là Teyvat hiện đại nên đồ bối cảnh cũng ở thời hiện đại luôn nhé!)
Trên xe:
Kazuha:" lâu quá mình nghĩ mình nên ngủ một chút..."
???:" Trời ạ! Cậu ta dựa vào vai mình ngủ luôn hả!! Phiền quá nhưng mình lại chả muốn đánh thức cậu ta tí nào"
Vài tiếng sau:
???: Này!!! Cậu gì đó ơi
-Kazuha:(dần dần mở mắt)
???: Cậu mau nhanh lên đi kìa tới ga của cậu rồi
-Kazuha: A! Xin lỗi tôi lỡ ngủ quên trên vai cậu
???: Ờ tôi không quan tâm lắm về việc đó nhưng tới ga rồi kìa( nhìn về phía vé tàu của Kazuha )
Kazuha: A...Cảm ơn
???: Tạm biệt tôi đi xuống đây
Cậu thanh niên kia đi ra khỏi ga tàu
Kazuha:(tự nhiên nhận ra gì đó) Thôi chết nãy khi ngủ lỡ chảy nước miếng vào vai cậu ấy! Haizzz chết tiệt sao mày lại bất cẩn đến thế hả thằng ngu này!!! Xấu hổ quá đi mất (tự đấm vào mặt mình)
Mọi người xung quanh nhìn vào anh
Kazuha:.... A không có gì đâu ehe=)))
Anh xuống tàu và ngồi xuống chỗ đợi xe bus bỗng thấy dáng 1 người quen thuộc với mái tóc đen tím ,vóc dáng thì cũng gần giống anh nhưng chiều cao thì lại nhỏ con hơn anh một chút. "Ah! Đó là người mà mình đã lỡ ngủ quên trên vai cậu ta" thoáng nghĩ một hồi bỗng anh nhìn vào vé tàu của cậu ấy.... Nơi mà cậu ấy muốn đến là thành phố Narukami? Nhưng ga tàu điện này lại đi qua đó rất lâu rồi.... Chẳng lẽ??? Cậu ấy vì không muốn đánh thức anh dậy nên đã chấp nhận lỡ chuyến tàu của mình... Nghĩ vậy Kazuha liền chạy đến và nắm lấy tay cậu ta
???: Nè? Cậu bị khùng hay gì?
Kazuha: Thứ lỗi nhưng cho tôi hỏi tại sao cậu lại lỡ chuyến tàu của mình xa đến thế? Chẳng lẽ...
???:*phụt* haha ra vậy thấy có lỗi sao? Đừng lo dù sao sau khi qua đó vì phải giúp mẹ một số việc, xong thì tôi cũng qua đây à chỉ có điều có lẽ bây giờ tôi nên gọi điện giải thích rồi (cười)
Kazuha:(đơ) à ừ
???:Này cậu sao thế muốn hỏi tên tôi à? Tôi tên Kunikuzushi thế nhé mà... Lúc ngủ ngon đến mức chảy cả nước miếng vào người tôi thì cậu phải chịu trách nhiệm rồi~~
Kazuha: cái gì cơ???
Kunikuzushi ( Scara): giỡn thôi giỡn thôi mà không cần phải hốt hoảng thế đâu. Vậy tạm biệt nhé tôi còn có việc
Kazuha:.... Kaedehara Kazuha.... Rất mong sẽ được gặp lại cậu, Kuni ^.^
Kunikuzushi: mới gặp thôi mà còn gọi tên thân mật thế à cậu Kazuha đây cũng tự nhiên gớm nhỉ?
Kazuha: vì tên cậu dài quá thôi
Kunikuzushi: được rồi tôi đi đây
Kunikuzushi rời đi
Kazuha:* Thịch*" hình như hồi nãy trái tim mình đã lỡ 1 nhịp rồi... Nụ cười đó, giương mặt đó nó thu hút mình. Người hầu nãy khiến cho người ta nhìn vào đã muốn bảo vệ. Nhưng bản thân mình biết rõ người càng đẹp thì nội tâm càng khó đoán hoa càng đẹp thì lại càng nhiều gai,xung quanh cậu ta còn có một sát khí thật đáng sợ... Thật mong sẽ được gặp lại cậu bạn đó" Nghĩ xong anh bỗng cười mỉm một cái rồi từ từ trở về ký túc xá của mình.
|Sau khi mở cửa vào ký túc xá|
Kazuha(mở cửa bước vào)
_Cạch_
Thoma: Chào mừng trở lại Kazuha!!! Bọn này chuẩn bị nhiều thứ cho cậu lắm đấy nào là đồ ăn ,nước uống và còn dọn sạch phòng ngủ mừng cậu trở lại nữa đó
Ayato: Ừ lâu rồi không gặp cậu có vẻ cao hơn rồi nhỉ ra dáng gia chủ lắm đấy
Gorou: nghe Thoma bảo cậu quyết định trở lại trường làm tớ phải chạy một mạch qua đây luôn này!
Sara: ồ? Xem ra cậu đã có đủ thời gian yên tĩnh sau câu chuyện bi thương đó rồi nhỉ
Mọi người bỗng nhiên im lặng sau câu nói đó của Sara
Kazuha:...
Thoma: Thôi thôi nào mọi người đừng như vậy chứ đang vui vẻ cơ mà bỏ qua đi những chuyện không vui đừng nhắc tới chứ? Nhỉ bà chị...? ( Mặt Thoma bỗng nhiên đen xịt lại đầy sát khí)
Sara:( vẫn bình tĩnh chán ) Ừ quên hết những điều tôi vừa mới nói đi
Kazuha:(cười trừ) ừ nhỉ...
Ayato: thôi đủ rồi đó có nhiều người từ ký túc xá xa hơn qua đây để ăn mừng năm học này có Kazuha cơ mà không nên lãng phí thời gian thế đâu
Ayaka : A chào mọi người Yoimiya và em đi mua đá về rồi nè
Yoimiya: Ồ chào anh nha anh vợ ( nháy mắt với Ayato )
Ayato: ừ chào em Yoimiya
Gorou:( ngó tới ngó lui ) ồ vẫn còn thiếu nhiều người nhỉ
Ayato: à vì họ bận hết rồi với lại ký túc xá này cũng chẳng phải rộng lớn gì
Kazuha: như vậy là được rồi tôi mới đi có 3 năm thôi mà đâu phải đi luôn mấy ngàn năm mới gặp đâu?
Thoma: được rồi ăn thôi nào bây ơi
| Một lúc sau |
Thoma: chơi đã quá đi bây ơi ( Thoma là người dọn dẹp hết đống lộn xộn này )
Kokomi: Ừ lâu lắm chúng ta mới có 1 buổi họp lớp như vậy nhỉ?
Ayaka: ừm đều nhờ Kazuha hết nhỉ? Mà tớ quên mất hôm nay chúng ta họp lớp luôn
Kazuha: không đâu Thoma là người nghĩ ra cơ mà
Ayato: hmmm... Thật tiếc quá nhưng Ayaka và tôi phải đi về vì nhà Kamisato vẫn còn nhiều việc phải làm
Ayaka: vâng thật xin lỗi mọi người mai gặp lại nhé!
Kazuha: ha hôm nay như vậy được rồi dù sao mai mọi người cũng phải đi học mà không sao đâu
Yoimiya: Ayaka về thì tôi cũng về luôn nhé mai gặp lại
Thoma: Ừ, Gorou; Kokomi; Sara về ký túc xá của chúng ta thôi nếu về trễ quá thì ông bảo vệ khoá cửa mất
Gorou: ừ ha bye nhé Kazuha
Kazuha: ừm mai gặp lại mọi người
-BYE
Kazuha: về hết rồi... chắc mình cũng phải chuẩn bị đi ngủ thôi nhỉ dù sao mai cũng là ngày mình trở lại trường
Thật kì lạ trong đầu anh toàn là hình ảnh của Kunikuzushi đó nụ cười rạng rỡ đó cứ hiện lên tâm trí anh kể cả khi ngủ.

|Sáng hôm sau tại trường|
Kazuha: hmmm.... Lâu rồi không quay lại nhìn ngôi trường này sao mà lạ ghê
???: Xi...Xin...Lỗ..i...mà...đừng đánh... tôi...mà...tha...tha
Kuni: vậy à? Có gan dám giở trò xằng bậy với ta còn bảo ta tha? Nằm mơ
Kazuha: tiếng đó phát ra từ hẻm gần trường? "Mình biết đây không phải chuyện của mình nhưng không hiểu sao mình vẫn muốn lại đó" ( nói rồi anh dần dần tiếng về phía con hẻm đó)
???: A cậu gì đó ơi *hộc hộc* làm ơn cứu tôi với
Kuni(nhìn về phía người tên kia cầu xin): Ồ? Lại là cậu? Gặp lại nhau sớm phết nhỉ?
"Chuyện này là sao? Cậu ta... Khác hẳn với lúc mới gặp! Nhưng sát khí đó vẫn vậy thật khiến người ta cảm thấy ớn lạnh"
???: Hic ( cố tìm cách bỏ chạy )
Kuni( đạp chân của người kia đạp mạnh đến nỗi nghe tiếng xương gãy ra ) ồ định chạy à~~ còn lâu nhé~~
???: A ( ngất )
Kuni: kiểu này chắc gia đình cậu ta phải tốn tiền lắm đây~~ ( quay mặt lại về phía Kazuha ) Ủa chạy mất rồi à? Nhưng hi vọng tên đó biết giữ mồm giữ miệng ( quay lưng bỏ đi )
Kazuha: *thở dốc* cậu ta đáng sợ quá nhưng không hiểu sao mỗi lần gặp cậu ta thì tim mình lại... Awww!!! Gương mặt đó của cậu ta cứ ở trong đầu mình mãi
Beidou: ê nhóc sao giờ chưa vô lớp?
Kazuha: A! Vâng em biết rồi em sẽ vô lớp ngay đây( chạy đi )
Beidou: ê! Chị mày chưa nói xong mà thằng nhóc này:)?
To be continued...=))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top