Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

2

Anh bất lực với thằng nhóc này rồi, có gọi thế nào thì cũng không chịu dậy. Vì hôm qua cậu bị bệnh nên anh quyết định sáng nay không đánh thức cậu dậy để cho cậu được nghỉ ngơi. Nhưng cũng đã gần 11h sáng rồi mà tới bây giờ cậu vẫn chưa chịu dậy. Ít nhất thì cũng phải dậy ăn sáng, uống thuốc để hết bệnh chứ.

Gọi cậu không ăn thua, anh chuyển sang dùng đòn tấn công tâm lý, rồi vật lý nhưng cậu thì vẫn cứ ngủ. Cũng may là khoảng 5 phút sau thì cuối cùng cậu cũng chịu dậy.

Vừa mở mắt ra thì cậu đã được nghe  những lời nói yêu thương đến từ anh. Anh cằn nhằn rất nhiều và bắt đầu chương trình giảng đạo lý cho cậu. Cậu cũng vốn không hiểu vì sao mà nay cậu lại dậy trễ thế. Bình thường thì khi bệnh cậu muộn nhất là cũng 8h dậy nhưng lần này lại gần trưa.

Đang chìm trong những suy nghĩ thì bụng cậu reo lên, từ sáng tới giờ thì cậu cũng đâu ăn gì đâu. Nghe tiếng bụng reo thì anh cũng ngừng bài đạo lý và ra bếp để nấu cháo cho cậu ăn.

Cậu hơi ngại vì từ hôm qua tới giờ thì toàn là anh nấu cho cậu ăn, nên là cậu quyết định là sẽ phụ anh rửa chén bát và dọn dẹp lại trọ. Sau đêm hôm qua thì sáng nay trong người cậu cũng đã khoẻ hơn rồi mà.

Nhưng phải công nhận là anh nấu ăn ngon thật, người nào có phước lắm thì mới có thể trở thành người yêu anh đấy. À mà đúng rồi nhỉ không biết là anh có người trong lòng chưa ta.

Ý nghĩ đó vừa xuất hiện thì cậu hỏi ngay

" Này em hỏi anh một câu nhá, không biết là anh có người trong lòng chưa nhỉ? "

Anh nhìn cậu với vẻ mặt khá ngạc nhiên rồi sau đó trả lời

" Nhóc hỏi anh vậy là có ý gì, không lẽ do hai ngày qua anh đối xử tốt với nhóc nên nhóc đã động lòng rồi sao"

" Không nhá. Em chỉ hỏi vì muốn biết thôi, để lỡ sau này có gặp thì còn biết đường đối xử ".

Thực ra thì cậu cũng có chút thích anh, nhưng nghĩ đi thì cũng nghĩ lại thì cậu cũng chỉ nghĩ thứ tình cảm ấy là tình huynh đệ.

" Nếu mà thế thì anh đây có người trong lòng rồi đấy, là một người rất đẹp vả lại còn tốt bụng đôi lúc thì có chút nhõng nhẽo. Tóm lại là một người vô cùng đáng yêu. "

Anh vừa nói mắt vừa nhìn vào cây phong cạnh cửa sổ, khuôn mặt lộ rõ vẻ hạnh phúc.

Cậu thấy anh nói thế thì hơi hụt hẫng nhưng sau đó thì cũng xốc lại tinh thần ăn cho xong bát cháo rồi nhanh chóng bê ra rửa.

Anh thấy vậy liền ngăn cậu, bắt cậu uống xong thuốc rồi sau đó nghỉ ngơi. Nhưng cậu nào chịu, cậu nhất định phải làm gì đó để giúp anh chứ ngồi không thì ngứa tay lắm.

Hai người dằn co với nhau một lúc thì anh cũng đành phải để cậu rửa. Nhóc sẽ phải bất ngờ vì đống chén đĩa chất đống như núi đấy.

Nhưng phải công nhận là cậu nhóc đó khi làm việc gì thì chắc chắn sẽ  nghiêm túc. Chỉ chưa đầy mười phút thì cậu đã rửa xong đống đó.

Anh nhìn còn phải bất ngờ mà.

Xong việc thì cậu nhảy tót lên giường, cầm điện thoại lên, cả ngày hôm qua tới giờ cậu vẫn chưa được đụng máy mà. Vừa mở máy thì đập vào mắt cậu là hàng trăm tin nhắn từ đám Venti, Heizou và thêm một vài tin nhắn của Xiao.

Bây giờ thì cậu mới nhớ ra hôm qua cậu hứa sẽ báo cả đám đi ăn vậy mà cuối cùng cậu là đứa cho cả đám leo cây. Bây giờ mà gặp mặt tụi nó thì kiểu gì cũng bị cho ăn hành.

"Anh ơi, cứu em với. Hôm qua em lỡ cho tụi bạn của em leo cây rồi anh. Giờ sao?"

Cậu nhìn qua phía Kuni đang ngồi ngắm con mèo bông của mình, cùng với ánh mắt cún con mong sao anh có thể tìm cách giúp mình.

Nhưng đời mà, ta càng kỳ vọng vào thứ gì, thì nó sẽ càng làm ta thất vọng. Đáp lại lời nói của cậu là một câu nói không thể phũ hơn.

" Tự làm tự chịu, đấy là việc của nhóc chứ đâu phải của anh đâu. Tự tìm cách giải quyết đi".

"Sao anh nỡ lòng nào đối xử vậy với em thế :((("

"Anh hết thương em rồi Q_Q"

"Ừ" Anh mặt không cảm xúc quay qua nhìn cậu.

Giờ thì cậu đang bày khuôn mặt chẳng khác gì một con cún con nhìn anh còn làm nũng nữa chứ. Được rồi anh chịu rồi,cứ thế này thì sao anh chịu nổi, anh nhìn cậu nói.

"Vậy thì bữa nào nhóc mời tụi nó qua nhà, anh sẽ nấu đãi bọn nó ăn." Sau đó anh chập chừng một lúc thì nói tiếp

"À mà này anh biết gần đây có một ngôi đền đẹp lắm, qua đó xin lá bùa cầu may cho đầu năm học luôn."

Nhóc con vừa nghe thấy thôi là mắt sáng bừng lên lập tức đuổi cậu về phòng để thay đồ.

Vừa đi anh vừa nghỉ thật chứ dù có đầu thai bao kiếp nữa thì cái tính cách trẻ con ấy chắc chắn sẽ không thay đổi. Mà không biết giờ thì cô ta đang làm gì nhỉ?

Ọc ọc, trình văn thì chỉ có thế thôi ai đọc được thì đọc, còn nếu sai sót gì thì xin góp ý để mình sửa sai :))
Bonus cái hình lúc Kazuha hình Kuni nè





Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top