Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 11: Chứng nhận môn phái.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 11: Chứng nhận môn phái.



Thiên môn Đại học các đặt tại Thiên môn thành, một trong hai Nhất lưu thành trì, là một trong những thế lực lớn nhất và tiếng nói có trọng lượng nhất ở Tinh Không Đại lục.

Trưởng lão, cao tầng của Thiên môn Đại học các đều là các cao thủ có tiếng trên giang hồ, bọn họ tập trung nghiên cứu chuyên sâu về Võ học.

Thiên môn Đại học các luôn tự hào về việc nắm trong tay tất cả Võ học trên thế gian.

Thế lực của Thiên môn Đại học các trải khắp các thành trì, các quận trên toàn Tinh Không Đại lục, những chi nhánh đó được gọi là Chứng nhận quán phân đà.

Bất kỳ ai, nếu muốn thành lập một môn phái, đều phải đạt được chỉ tiêu mà Chứng nhận quán đưa ra, có được chứng nhận thì môn phái đó mới được mọi người công nhận.

Ngược lại, một môn phái thành lập mà không có chứng nhận của Chứng nhận quán, chỉ trong vòng ba ngày, môn phái đó ắt tan rã.

Điều này cho thấy danh tiếng và quyền lực của Thiên môn Đại học các không phải là tầm thường.

Đến cả những Nhất lưu tông môn cũng không thể không dám động vào, dù chỉ là một phân đà của Thiên môn Đại học các.

Chứng nhận quán tại Hàn Vân thành chính là một thế lực không thể coi nhẹ.



Hàn Vân thành, Chứng nhận quán phân đà.

Y Nhược Thành, trưởng lão của phân đà, ngồi trong Đại điện nhâm nhi trung phẩm trà.

“Y trưởng lão, có bốn người đến nói là muốn đăng ký chứng nhận môn phái”

Một tên đệ tử đi vào bẩm báo.

“Đăng ký chứng nhận môn phái?”

Y trưởng lão nhíu mày, chậm rãi nhấp thêm một ngụm trà, nói

“Hàn Vân thành cũng lâu rồi mới có người lập phái a!

Được, mời họ vào.”


Chốc lát sau, đám người Vương Nhất Tự đi vào.

Y trưởng lão đứng dậy tiến lại phía đám người ôm quyền, niềm nở.

“Tại hạ Y Nhược Thành, Đà chủ phân đà Chứng nhận quán tại Hàn Vân thành.

Các vị đến đây không biết là vì chuyện gì?”

“Bản toạ Vương Nhất Tự, chưởng môn Thương Sơn phái, môn phái vừa thành lập vẫn chưa được Chứng nhận quán thông qua.

Nay đến đây mục đích là để đăng ký tên môn phái”

Vương Nhất Tự cũng ôm quyền đáp lại.

“Mời Vương chưởng môn an toạ”

Y trưởng lão ôn nhu nói.

“Đa tạ”.


Y trưởng lão an tọa, ngồi phía đối diện là Vương Nhất Tự, phía sau hắn là Mẫn Nhi, Thiên Tuyết cùng Tử Lân.

“Y trưởng lão. Chẳng hay đăng ký môn phái cần điều kiện như thế nào?”

Vương Nhất Tự vô thẳng vấn đề.

“Đăng ký môn phái cần có tên môn phái.

Tên chưởng môn.

Địa điểm tọa lạc của môn phái.

Và số lượng đệ tử phải ít nhất là năm mươi người.

Thêm vào đó, Vương chưởng môn cần phải đóng phí đăng ký cho Chứng nhận quán là năm mươi vạn kim tệ.

Sau đó tiến hành khảo nghiệm thực lực của chưởng môn, đạt đủ điều kiện cần thiết, sẽ được Chứng nhận quán công nhận.”

Y trưởng lão đáp.

“ Chẳng hay khảo nghiệm chưởng môn là như thế nào?”

“Chứng nhận quán có cách riêng để xác nhận thực lực.

Thông thường, chưởng môn của Thập lưu phái, tu vi cảnh giới đạt đến Võ Sư xem như là đã đạt tiêu chuẩn”

Nhấp một ngụm trà cho thấm giọng, Y Nhược Thành lại hỏi

“Chẳng hay quý phái tọa lạc nơi nào ở Hàn Vân thành?”

“Thương Sơn phái tọa tại Thương sơn đỉnh”

Y trưởng lão nhíu mày

“Theo như tại hạ được biết, Thương sơn đỉnh chỉ có phế tích môn tồn tại, ý Vương chưởng môn không phải là nói đến phế tích môn đó chứ.”

“Không sai.

Chính là nó.

Thương Sơn phái gặp phải vận nạn nên tan rã đã hơn hai mươi năm, đúng là chỉ còn lại phế tích môn.

Phụ thân của bản toạ năm ấy là đệ tử chân truyền của Chưởng môn Thương Sơn phái, người không nỡ nhìn thấy môn phái mà mình cả đời gắn bó tan rã nên khi sinh bản toạ, phụ thân đã hết lòng bồi dưỡng, mong một ngày bản toạ có thể gây dựng lại môn phái.

Theo di nguyện phụ thân, nay bản toạ trở về Thương Sơn đỉnh gây dựng lại Thương Sơn phái.

Thời gian qua, bản tọa đã tiến hành tu sửa lại môn phái.

Cũng đã chiêu mộ trăm đệ tử.

Chỉ còn chờ Chứng nhận quán chứng nhận nữa là hoàn tất.”

Vương Nhất Tự kể.

“Chủ nhân nên là viết văn thay vì luyện võ a!

Ta nghĩ sẽ rất thành công đấy.

Biết đâu lại trở thành Đại thi hào trong nhân gian a!”

Hệ thống mỉa mai.

“Thì ra là vậy!

Chẳng hay Vương chưởng môn đã là tu vi cảnh giới gì?”

“Bản tọa được thân truyền từ phụ thân, tu luyện từ nhỏ, nay cũng vừa bước vào Tam phẩm Võ Sư”


Tử Lân, Thiên Tuyết nghe đến đây khóe miệng có chút co giật.

‘Sư tôn mà là Võ Sư tam phẩm thì chắc ta là đứa nít còn bú sữa mẹ quá’

Tử Lân âm thầm nghĩ.

Nhớ lại năm xưa, sư tôn chỉ trong vòng chưa đầy một ngày đã áp chế tất cả Đầu lĩnh hung thú tại Tử Vong cốc, mà không đổ một giọt mồ hôi nào.

Thực lực như thế mà chỉ tam đẳng Võ Sư thì lấy ai tin?

Thiên Tuyết cũng là không tin, dù nàng không rõ thực lực của chưởng môn như thế nào, nhưng nàng chắc chắn một điều: không phải Tam đẳng Võ Sư.

‘Chưởng môn sao lại muốn che giấu thực lực của bản thân chứ?’

Chỉ có Mẫn Nhi là không suy nghĩ gì, chưởng môn nói sao thì nàng tin vậy, thế thôi.


“Nếu là Tam phẩm Võ Sư đã là hợp quy cách.

Chẳng hay Vương chưởng môn có phiền đi xác nhận một chút?”

Y trưởng lão hỏi.

“Xác nhận thế nào?”

“Rất đơn giản.

Ở đây có thiết bị đo lực lượng, Vương chưởng môn chỉ cần vận khí tức, đánh vào một quyền, nếu đạt đủ cân lượng sẽ được xác nhận”

“Chỉ thế thôi?”

“Chỉ có thế!”

“Nếu chỉ có thế thì đừng nên phí thời gian làm gì. Tiến hành ngay thôi”

Vương Nhất Tự thản nhiên nói.

“Vậy được!

Vương chưởng môn, mời!”

Y trưởng lão đứng dậy.


Diễn võ tràng.

Trước sân bày ra một phiến đá lớn, một bên nhẵn nhụi.

“Đây là thiết bị đo lực lượng”

Y trưởng lão chỉ tay vào phiến đá giới thiệu.

“Vương chưởng môn chỉ cần vận khí lực đấm mạnh vào phiến đá, tự khắc sẽ hiển thị lên một con số.

-Khai mạch, Võ Đồ: năm ~ mười vạn cân.

-Võ Sư: mười ~ hai mươi vạn cân.

-Võ Tông: hai mươi ~ bà mươi vạn cân.

-Võ Tôn: ba mươi ~ bốn mươi vạn cân.

-Võ Vương: bốn mươi ~ một trăm vạn cân.

-Võ Hoàng: một trăm ~ bốn trăm vạn cân.

-Võ Thánh: trên bốn trăm vạn cân.

Cứ theo mốc mà tính toán, xác nhận”


Vương Nhất Tự gật đầu, đi đến trước phiến đá, bắt đầu vận khí tức.

Đứng bên cạnh là một đệ tử Chứng nhận quán phụ trách ghi chép đang chăm chú.

Bành!

Vương Nhất Tự một quyền đấm thẳng vào phiến đá.

Vừa xong, phiến đá phát sáng, một dòng số đếm hiện lên.

Ting!

Con số nhảy liên tục, cuối cùng dừng lại ở mười bốn ngàn cân.

“Hoàn hảo”

Vương Nhất Tự nhìn con số hiển thị hài lòng.

Người ghi chép ghi ghi vào sổ.



Phía sau, Thiên Tuyết một mặt mộng.

‘Mười bốn vạn cân?

Chưởng môn một quyền đánh bay Thanh trưởng lão Tinh Vẫn phái, Tam đẳng Võ Sư, thực lực chắc chắn phải mạnh hơn.

Không còn nghi ngờ gì nữa,  chưởng môn là đang che dấu tu vi của mình'

Tử Lân không suy nghĩ, chỉ là đứng xem xem, vì hắn hiểu rõ Sư tôn hắn mạnh đến thế nào.


“Quả là Tam đẳng Võ Sư, một quyền có thể tùy ý phát ra lực lượng mười bốn vạn cân a”

Y trưởng lão gật đầu nói.

“Y trưởng lão chê cười rồi”

Vương Nhất Tự quay người lại, ôm quyền.

“Vương chưởng môn, mời vào trong, chúng ta tiếp tục tiến hành đăng ký”

“Y trưởng lão mời”

Bọn người lại đi vào trong Đại điện.



“Y trưởng lão, bản tọa ở đây có một trăm vạn kim tệ ngân phiếu, liền xem như là lệ phí a.”

Vương Nhất Tự lấy ra tờ ngân phiếu một trăm vạn, đưa cho Y trưởng lão.

“Vương chưởng môn. Lệ phí đăng ký chỉ năm mươi vạn kim tệ”

“Này xem như tiền... trà nước, Y trưởng lão đừng khách khí”

Vương Nhất Tự vui vẻ nói.

“Đã vậy, Ta sẽ... Chứng nhận quán sẽ nhận lệ phí đăng ký của Vương chưởng môn”

Y trưởng lão nhận lấy ngân phiếu, vui vẻ.

“Còn về việc số lượng đệ tử, bản toạ sẽ truyền bọn hắn đến đây ngay”

Vương Nhất Tự ngồi xuống.

“Vương chưởng môn nói là thu nhận trăm đệ tử, hẳn là không dối.

Không cần phải phiền phức như thế.

Cái này không cần kiểm tra a”

“Ha ha ha... Đa tạ Y trưởng lão chiếu cố!”

Vương Nhất Tự cười sảng khoái.

“Vương chưởng môn xin cứ tự nhiên. Ta đi thu xếp, sẽ quay lại ngay”

Nói đoạn Y Nhược Thành đứng dậy rời đi.



Hơn thập phút sau.

Y trưởng lão đi vào trong, đưa cho Vương Nhất Tự một tờ giấy.

“Đây là Chứng nhận môn phái! Chúc mừng Vương chưởng môn thành lập môn phái”

Vương Nhất Tự nhận lấy, cho vào không gian trữ đồ

“Y trưởng lão, làm phiền. Môn phái còn có nhiều việc, bản tọa xin phép cáo từ”

Vương Nhất Tự trực rời đi, Y Nhược Thành liền nói vọng ra

“Vương chưởng môn, hai tháng sau tại Hàn Vân thành sẽ tổ chức Môn phái luận võ, không biết Vương chưởng môn có hứng thú cho đệ tử tham gia không?”

Vương Nhất Tự bước ra tới cửa liền đáp

“Thương Sơn phái chắc chắn sẽ tham gia. Y trưởng lão, cáo từ”

“Đi đường cẩn thận”.



Trên đường ra tới cổng thành, Tử Lân lúc này mới lên tiếng

“Vương chưởng môn, tham gia Môn phái luận võ toàn là đệ tử của những môn phái cấp thấp, chỉ cần tùy tiện chọn ra trong số đệ tử vừa nhập phái để tham gia, quán quân ắt đoạt về”

“Thời gian vẫn còn hai tháng. Không vội. Không vội”

Bọn người cùng hướng về Thương sơn đỉnh.


“Ting! Tiến trình hoàn thành nhiệm vụ chính:

-Thành lập môn phái: 1/1

-Chiêu mộ đệ tử: 2/50.”


“Ting! Phát động nhiệm vụ Tinh Anh: Hai tháng sau, tại Môn phái luận võ, phái đệ tử đoạt ba vị trí đầu bảng

Tiến trình nhiệm vụ: 0/3.

Phần thưởng: ???”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

#13