Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 15: ngạo mạn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Từ lúc hắc hồn Rykma làm mùi hương tanh nồng của máu ra khu rừng đến giờ đã là quá trưa. Tại mảnh rừng nơi hắn ngồi vẫn yên ắng lạ thường. Không có bất cứ dấu hiệu nào của như loài động vật quanh đây. Có lẽ vì mùi máu và không khí ớn lạnh nơi đây đã báo cho chúng rằng đây là một nơi rất nguy hiểm và những loài bậc thấp như chúng không nên lại gần. Trên một thân cây đổ, Rykma ngồi lặng im, nhắm mắt, tưởng chừng như hắn đã ngủ nhưng giác quan của hắn lúc này lại nhanh nhạy hơn bất cứ lúc nào. Quanh hắn, hắc khí vẫn lượn lờ bao quanh hắn như một chú cún cưng quấn quýt bên chủ.

"Soạt...soạt...cạch...cạch... Rầm!!!" tiếng những bụi cây bị giẫm đạp cùng tiếng những thân cây bị bẻ gãy và đổ xuống vì một sức mạnh siêu nhiên nào đó đã xé tan không khí yên lặng của khu rừng. Đôi mắt của Rykma đột ngột mở ra nhìn về phía phát ra âm thanh. Hắn càu nhàu với một giọng tức giận:

"Các ngươi không thể yên lặng hơn một chút sao? Ồn ào không phải là thói quen mà loài săn mồi nên có".

"Gào..." một con vật to lớn với dáng đứng bằng hai chân cao khoảng sáu mét gầm lên. Nó cầm thân cây vừa đổ rạp lên lao thẳng vào chỗ Rykma đang ngồi. Thân cây to được phóng với một lực rất mạnh đã khiến cho khúc cây đổ gãy đôi, bắn ra hai bên, đất đá bên dưới cũng bắn lên tung tóe bụi mù. Trong làn bụi đất đá mù cất lên tiếng nói tỏ vẻ nhàm chán:

"Nếu như chỉ có mình ngươi thì ngươi nên ngoan ngoãn hiến dâng xác thịt cho sự hồi sinh của ta đi, con gấu đen ngu xuẩn"

Là một con gấu đã tiến hóa tới lần thứ ba rồi, với một bộ lông thép không thể bị trầy xước bởi đao kiếm bình thường và sức mạnh vô địch thì nó chính là một con quái thú cấp B mạnh hơn của vùng này, là nỗi khiếp sợ của cả con người lẫn quái vật trong khu vực này. Ấy thế mà giờ đây nó lại bị một tên người chả ra người xương chả ra xương chê bai về sức mạnh. Nó cay cú gầm lên, giơ hai chân trước lên đập liên tục vào trong làn bụi.

"Vô dụng thôi, với sự chậm chạp và yếu đuối của ngươi, đừng nói là làm ta bị thương, đánh trúng ta đã là điều không tưởng rồi. Cút đi, thứ ta đợi không phải là ngươi." âm thanh lạnh lùng cất lên. Rykma có vẻ như thậm chí còn không thèm để ý đến những đòn đánh của nó, hắn chỉ liên tục để mắt đến nơi rừng sâu. Nhưng những đòn đánh và cơ thể to lớn của con gấu đen đã che đi tầm nhìn của hắn đã khiến hắn bực mình. Hắn cắn răng trừng mắt :

"Ngươi cứ nhất quyết phải tìm đường chết mới được à? Ta biết ngươi nghe hiểu đó sinh vật cấp ba thấp kém"

Nghe được câu này, con hắc hùng càng điên tiết hơn. Cũng bởi vì một sinh vật nhìn thì cũng chỉ là một kẻ loài người có một ít phép thuật mà đã dám nói chúa tể khu vực này là thấp kém. Nó coi đây là một sự sỉ nhục lớn đối với nó. Kẻ loài người này đã phạm phải tội khi quân cần được đưa ra chém đầu ngay. Nó dùng skill vuốt thép tấn công Rykma, liên tục bẻ cây xung quanh ném thẳng vào hắn. Rykma không nói gì thêm, hắn chỉ gồng tay lên, lập tức một luồng khói đen tỏa ra không khí đáng sợ và chết chóc tỏa ra khiến con gấu đen bất giác nhảy lùi lại cảnh giác. Rykma nhảy lên khỏi đám bụi đất, đứng trên không trung nhìn xuống sinh vật kia lạnh thì nói:

"Nếu ngươi là fan của Thánh Gióng thì ta nghĩ ngươi nên nhổ cả rễ và quật đi, đồ phá hoại môi trường"

Vừa nói hắn vừa lao tới con gấu với một tốc độ khủng khiếp đến mức cố lắm thì cũng chỉ có thể nhìn thấy một vệt đen mờ nhạt trong không gian. Con gấu đột ngột la lên:

"Anh bạn à, tôi..."

"Quá muộn rồi!" chỉ trong chớp mắt, Rykma đã xuất hiện ở trước mặt của con gấu đen, hắn đưa bàn tay đen sì được bao bọc bởi làn khói đen dày đặc, đen tới mức khi ánh sáng đi qua nó, hoàn toàn không có một tia nào có thể phản xạ ra ngoài lên định đấm thẳng vào linh hồn của con quái vật khiến nó chết ngay. Nhưng khi gần chạm tới con gấu thì hắn liền chần chừ, làn khói đen nhạt đi và hắn không đấm mà chỉ đơn giản là vỗ vào đầu nó.

"Có lẽ, ngươi vẫn còn tác dụng. Ta cho ngươi được vinh dự làm nô lệ tạm thời đầu tiên của ta"

Ngay lập tức, con gấu đen quỳ rạp xuống:

"Vâng, hân hạnh được làm đầy tớ của ngài, chủ nhân của màn đêm vĩ đại"

"Được rồi, im lặng đi, con mồi sắp tới rồi" Rykma đáp xuống đất, lạnh lắm đi đến một thân cây đổ khác ngồi xuống im lặng. Con gấu thấy thế cũng không dám hỏi  gì, nó ngồi im quan sát động tĩnh của chủ nhân.

Một lát sau, từ sâu trong khu rừng ầm ầm tiếng động, các loài chim giật mình bay khỏi tổ, tán loạn trên không trung. Dưới đất những loài thú cưng thi nhau chạy trốn khỏi nơi phát ra âm thanh lớn ấy tạo ra một cảnh tượng rất hỗn loạn. Từ đằng xa, một con quái vật vật với thân hình rực cháy lên ngọn lửa đỏ thẫm đang tiến đến. Đi đến đâu, xung quanh nó cây cỏ đều ngay lập tức cháy trụi, chỉ còn chỏng chơ những thân cây lớn đã cháy thành than, yếu ớt mà chỉ cần nó gạt nhẹ qua là những thân cây ấy đã vỡ ra rất nhiều mảnh. Nó ngửa mặt lên trời, gầm lên một tiếng làm trung chuyên cả một mảnh rừng.

Rykma mở mắt, càu nhàu khó chịu:

"Bộ loài gấu các ngươi cứ phán ồn ào thì mới chịu được sao? Các ngươi đâu phải hổ hay sư tử đâu?"

Con quái vật càng đến gần, mặt đất rung chuyển càng mạnh, tiếng ầm ầm ngày càng to hơn. Tiếng gầm cũng ngày càng to và chói tai hơn, nó giống như âm thanh của một chiếc máy bay quân sự đang phá vỡ bức tường âm thanh vậy. Thân hình nó cũng dần hiện rõ hơn. Một con Red bear to lớn gấp rưỡi thậm chí là gấp đôi so với con gấu đen khi nãy, thân hình rực lên ngọn lửa mang sức nóng như muốn thiêu rụi tất cả những thứ xuất hiện trên đường nó đi qua. Không khí xung quanh cũng bị nhiễu động do sức nóng mà nó tỏa ra. Ẩn sau ngọn lửa, đôi mắt nó vẫn tỏa ra được vẻ đáng sợ và uy nghiêm vốn có của một con quái vật cấp A++.

Red Bear đứng lại, nó đứng thẳng dậy, nhìn xuống chỗ Rykma đang ngồi hỏi:

"Là ngươi đã mời gọi ta đến sao? Kẻ phàm tục thấp kém"

Rykma không thèm ngước mắt lên nhìn nó, hắn chỉ ngồi nhìn xa xăm về một hướng hờ hững nói :

"Ờ! Mà...thu nhỏ lại được không? Ngẩng đầu lên nói chuyện với ngươi đau cổ lắm"

"Ngươi! Ngươi khinh thường ta? Ta cho ngươi một cơ hội, quỳ xuống ta sẽ cho ngươi chết không đau đớn" con gấu tức giận thét lên.

"Còn chưa tới cấp S mà ồn ào vậy?" mặt Rykma lúc này vẫn không chút cảm xúc nào nói.
"Khiêu khích nó thế có ổn không, chủ nhân?" một giọng nữ vang lên trong đầu Rykma.
"Chưa tới một sao thì không có gì phải lo cả. Huống hồ ta đã mong một con cấp S tới. Và ngươi cũng im lặng đi" hắc hồn Rykma lạnh lùng nói.

"Chết ngay đi kẻ láo xược!!!" con gấu lửa thét lên. Nó gầm lên một tiếng chói tai rồi phun ra ngọn lửa đỏ rực thiêu rụi mọi thứ trên đường nó đi qua. Khi ngọn lửa tản đi, cảnh vật trở lên hoang tàn, trống trải. Từ một mảnh rừng rậm rạp toàn cây giờ đây đã trở thành một bãi đất trống với những cây bị cháy rụi. Không thấy Rykma, con gấu đắc ý khinh bỉ nói:

"Đây chính là cái kết cho tất cả những kẻ dám cả gan thách thức ta!" rồi quay lưng định bỏ đi. Nhưng ngay lúc đó, một giọng nói vang lên kề bên tai nó:

"Chắc chưa?"

Ngay tức khắc, lửa trên thân hình nó bùng to lên, lan ra cả phạm vi xung quanh. Ngọn lửa này nóng tới mức nung chảy cả một phần bề mặt của đá. Một sức nóng khủng khiếp khiến cho hắc hùng phải nhảy lùi ngay ra sau để tránh không bị thiêu đốt. Con Red Bear ngửa mặt lên gầm lớn.

"Ồn ào! Bóng tối - hắc ngục!". Một vùng bóng tối hình cầu xuất hiện và bắt đầu mở rộng ra và bao trùm lên một mảnh rừng rộng lớn. "Màn đêm - vô thanh"  Rykma lạnh lùng nói. Cũng bởi vì Red Bear quá ồn ào có thể khiến cho cả cái lãnh địa vùng biên hỗn loạn mặc dù nơi đây cách đó khá xa. Mà nếu Mia biết được thì sẽ rất lo lắng và bất chấp cả nguy hiểm đi tìm hắn mất. Nhưng giờ ở trong cái nơi tối mịt và không âm thanh này làm cho hắc hồn Rykma cũng không còn muốn chơi đùa với nó nữa. Hắn đưa tay lên hướng về phía Red Bear chán nản nói:

"Ngươi làm ta mất công dựng hắc ngục quá! Giờ, chết đi! Bóng tối - xâm thực! Hủy hồn! "

Trong ngục tối, ánh sáng duy nhất từ ngọn lửa của con gấu phát ra đang dần mờ nhạt và lụi tàn, ngọn lửa cũng nhỏ dần rồi tắt hẳn. Con Red Bear ngã xuống đất làm mặt đất lại rung mạnh lên lần nữa như một trận đang xảy ra. Bóng tối dần tan đi, trả lại những tia sáng ấm áp của buổi chiều đông. Không gian lại trở về với tĩnh lặng.

Rykma đáp xuống mặt đất, sai hắc hùng cào vài vết lớn trên người Red Bear như thể nó vừa giao chiến với một con vật khác để tranh giành lãnh thổ và ngã xuống. Còn hắn thì nhìn xung quanh nơi mảnh rừng đang cháy dữ dội. Hắn lạnh lùng đưa tay ra, nắm lại rồi chỉ xuống mặt đất, lập tức trên trời từ đâu kéo đến những đám mây nhỏ. Mưa tuyết bắt đầu rơi xuống tại những khu vực có cháy và nhanh chóng dập tắt nó. Chỉ sau một trận chiến nơi đây từ một mảnh rừng rậm rạp tươi tốt đã trở lên hoang tàn và mất đi sức sống. Rykma đứng lặng người, ngắm nhìn cảnh vật rồi ngửa mặt lên trời nói:

"Đưa ta về giấc ngủ đi, nếu ta còn tỉnh lâu hơn nữa, linh hồn này sẽ không chịu nổi đâu, trí tuệ thánh thần"

"Vâng"

"Hắc hùng, hãy bảo vệ ta và giúp đỡ ta khi ta tỉnh..." nói rồi Rykma đổ gục xuống nền đất.

"Vâng thưa ngài "

*   *   *

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top