Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

chương 18: cải tạo cơ thể (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi kế hoạch mang chiến lợi phẩm về nhà thành công, tiếp đó sẽ là kế hoạch cải tạo cái cơ thể gầy gò này của tôi lại. Các yêu cầu của skill về các chất cần thiết cũng đã có rồi, giờ thì...tới giờ ăn rồi. Từ lúc mình có lại kí ức tới giờ mới có hai ngày không ăn thịt mà cứ ngỡ như là hai năm vậy. À mà thực ra đối với cơ thể này thì thực sự là mấy năm rồi còn gì. Mở tiệc thôi nào.

"Mia, em đốt lửa đi nhé. Nay chúng ta sẽ mở tiệc thịt gấu nha."

"Vâng." Mia vui vẻ trả lời.

Tôi chạy vào nhà tìm dao chuẩn bị phanh thây cái xác con Red Bear...à không đúng, nói thế thì nó man rợ quá, là giải phẫu chứ nhỉ? Không, vẫn không đúng, chả nhẽ là giết mổ? Vẫn không phải, nó chết rồi mà. Ủa dao đâu rồi? Không có ở đây sao? Tôi lục khắp ngóc ngách của cái lều nhỏ bé này rồi mà vẫn chả thấy đâu cả, rốt cuộc là ở đâu nhìn? Hay nhà mình quanh năm chả có gì cần dung tới dao nên Mia mang nó đi cầm cố luôn rồi? Không đúng, cắt cỏ thì vẫn phải dùng tới dao chứ.

"Mia, em để dao ở đâu rồi?" tôi nói vọng ra.

"Em để ở sau tấm băng á anh."

A đây rồi. Ôi trời, nó là một con dao nhỏ đã bị hoen rỉ. Với con dao này thì tôi không chắc có thể làm trầy xước lớp da của con quái vật cấp A ngoài kia không nữa. Giờ chỉ có cách nhờ con mặt lợn đó làm hộ thôi.

"Này, thứ kia, ngươi giải phẫu nó hộ ta nhé."

"..." nó nghiêng đầu nhìn tôi một cách khó hiểu. Có vẻ như trong ngôn ngữ ma thuật không hề có từ này rồi. Tại sao nó không tự dịch sang giết mổ luôn nhỉ? Hệ thống ngôn ngữ chả phong phú gì cả. Một sao về chỗ! Lúc này Mia cũng chạy tới hỏi tôi:

"Anh vừa nói gì vậy?"

"Không thể có gì đâu, có chuyện gì vậy?" tôi thực sự rất lười giải thích mấy cái thứ phi khoa học như thế này. Nhưng mà nếu ở trái đất có cái này thì dù có phi khoa học tôi cũng ủng hộ nhiệt tình. Bởi vì tôi không còn phải ước mong điểm trung bình môn ngoại ngữ nữa rồi. Ha ha thật không thể tin nổi.

"Chúng ta hết củi rồi anh à, em vào rừng kiếm nhé." Mia nói.

"Vậy thì đợi chút nữa đi nhóc, để mặt lợn xẻ xong phần da hộ anh đã nha."

"Vâng. Nhưng tại sao anh lại gọi nó là mặt lợn vậy ạ?" cô bé thắc mắc.

Câu hỏi này hay lắm. Thật ra thì tôi cũng chẳng biết tại sao tôi gọi nó là mặt lợn cả. Mà giờ nghĩ lại chắc chỉ có hai lí do hợp lý thôi nhỉ.

"Vì nó không có tên và mặt lợn là do quen mồm."

Một lí do ngớ ngẩn nhưng lại khá hợp lý trong tình cảnh này nhỉ? Tôi cũng chả biết nữa.

"Vậy em đặt tên cho nó được không ạ?" Mia nhìn tôi với ánh mắt chờ mong.

Và sau khi Mia suy nghĩ một hồi thì cô nhóc quyết định tên của mặt lợn sẽ là Norb. Tôi thực sự méo hiểu Norb có nghĩa là gì nữa nhưng mà thôi kệ, ai lôi ra xét ý nghĩa của tên bao giờ không. Phải tôi là thằng nào mà không có tên nhờ tôi đặt hộ là đảm bảo lại 1,2,3 gán mác. Công việc mổ xẻ con Red Bear này khá là khó khăn khi chúng tôi không còn cắt nổi da, gân và mạch ma thuật của nó bằng con dao thường. Những thứ như vậy chỉ có thể cắt bởi ma thuật thuần hay kim loại ma thuật như mithryl và đồng bọn. Mà bọn nó thì đắt vê lèo. Chúng tôi phải nhờ đến sự trợ giúp của Norb nhưng điều đó đã làm chậm tiến độ hơn rất nhiều. Vật lộn nguyên ngày trời, đến đêm chúng tôi mới phân loại hết từng bộ phận ra. Các bộ phận có giá trị cao là xương và da sẽ đem bán vào ngày mai, tất nhiên là cả phần lớn thịt nữa. Còn về bộ lòng thì...hơi đâu mà làm nên tôi đem trả về với lòng đất luôn.

Cuối cùng thì mọi việc cũng đã xong. Tôi không thể chờ lâu hơn nữa để được ăn thịt được. Nổi lửa nên nào. Ánh lửa bập bùng xua tan đi màn đêm lạnh lẽo, sưởi ấm không gian buốt giá. Chúng tôi ngồi quanh đống lửa và trò chuyện với nhau. Norb cũng đã biết nghe lời và ngoan hơn rất nhiều. Mùi hương thơm nức mũi từ những miếng thịt nướng đang bắt đầu tỏa ra xung quanh khiến chúng tôi mất đi kiên nhẫn để đợi tới khi nó chín. Thế là Norb cầm lên ăn sống luôn, nó ngấu nghiến như thể chưa từng được ăn vậy.

Đậu mòe! Gấu ăn thịt gấu. Tôi tưởng bọn nó thích mật ong hơn? Thế giới này nó lạ quá rồi.

Nhưng mà cũng phải công nhận rằng thịt gấu là một mĩ vị của nhân gian. Không biết trái đất thế nào chứ thịt con này nó rất ngon, đủ khiến cho thực khách khó tính nhất cũng phải si mê mà không muốn rời khỏi bàn ăn. Ăn rồi lại muốn ăn thêm, ăn mãi. Mặc dù chúng tôi còn không có đủ gia vị để nêm nếm nhưng không vì thế mà những miếng thịt này trở nên nhạt nhẽo. Nó có vừa đủ độ mặn, ngọt và còn có cả một chút cay nồng như một ngọn lửa nhỏ đang nhen nhóm lên trong khoang miệng bạn vậy.

Khi tôi đang ăn ngon lành thì giọng nói quen thuộc lại vang lên trong đầu tôi.

"Đã đủ điều kiện, tiến hành cải tạo cơ thể? Yes/no?"

Gì vậy chứ? Trời đánh còn tránh miếng ăn. Giờ ăn đã, ăn xong rồi làm gì thì làm.

"Sáng mai chúng ta sẽ vào thành bán đồ hả anh?" Mia ngây ngô hỏi.

"Ừ, yes, đúng rồi."

Bỗng dưng, cơ thể tôi cảm nhận được một cơn đau bất thường và dữ dội dần.
Chuyện quái quỉ gì xảy ra vậy? Tại sao toàn thân tôi bỗng dưng đau nhức thế này? Đau nhức toàn cơ thể, cảm tưởng như tứ chi đã không còn là của tôi nữa rồi. Vô lực và rã rời.

Tôi đổ gục xuống. Đau quá, rốt cuộc là sao chứ? "Báo cáo. Do phát hiện chủ nhân đã ra hiệu đồng ý qua ba từ "ừ","yes" và "đúng rồi". Do đó kích hoạt lập tức khả năng cải tạo cơ thể."

Giọng nói quen thuộc vang lên, vang vọng trong đầu tôi rồi dần dần hóa thành những tiếng ong ong khó chịu. Tai tôi không còn nghe thấy gì nữa, mọi thứ tối dần rồi trở thành một màu đen kịt. Cảnh tượng này quen quen. Không phải lại sắp mất luôn cả ý thức chứ? Cái skill mất dạy. Ầy...biết ngay mà, định mệnh nó...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top