Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 5: CHỌC CHÓ - PHỤC YÊU ĐẠI PHÁP

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi trở về mỏm đá, Rykma bắt tay ngay vào việc thiết kế lưỡi dao đá. Hắn nhớ đến những thước phim người ta nói về công cụ của những người nguyên thủy. Nói thì dễ mà làm thì khó, để tạo được mấy cái lưỡi dao đá như người nguyên thủy làm đối với một người hiện đại như Rykma lại là cả một cái sự khó khăn. Tại sao lại thế ư? Là bởi anh ta là nhân viên văn phòng nên đôi tay cực kỳ yếu ớt và dễ bị tổn thương. Nhưng mà không thể không chuẩn bị kĩ càng được. Bởi chọc chó vui nhưng nguy hiểm. Mà cái nguyên nhân chính là cái thế giới này chắc gì đã có giềng với mắm tôm.

"Ê, này! Chúng nó là hải ly mà?"
"Ơ? Ừ nhỉ, quên. Mà khoan, ta đang dẫn chuyện mà? Ra kia ngay!!!"

Cái tên Rykma này thật là...

*   *   *

Sau khi trở về đây, tôi đã rất cố gắng để làm cái lưỡi dao đá rồi mà vẫn thất bại. Chẳng những lần nào cũng thất bại mà bây giờ, đôi bàn tay tôi cũng đã phồng rộp lên. Nó xưng đỏ và đầy nước, lại còn nóng và rát nữa chứ, thật là khó chịu. Chỉ cần ăn quả thần là có thể hồi đó thôi nhưng mà...tôi lại không muốn vì những vết thâm nhỏ này mà tốn mất một miếng nào của quả thần. Vì nói cho cùng thì quả thần bây giờ là nguồn thức ăn duy nhất giúp tôi duy trì sự sống. Vậy nên tôi không thể lãng phí chúng cho đến khi tôi tìm thấy một cây thần khác.
Cơ mà nghĩ lại là lại thấy nó cay, cũng chỉ tại con thằn lằn khốn khiếp đó rượt mình rồi lại còn dẫm nát cây thần nên giờ mình mới phải vật vã vì miếng ăn như thế này chứ. Thật là bực mình.

"Cái thứ mất nết. Rồi cụ sẽ đem mày làm món thằn lằn nướng muối" - tôi cay cú gào lên, vang vọng khắp khe vực. Cái tiếng chửi rủa con quái vật ấy cứ vọng đi vọng lại nghe cũng hả dạ lắm chứ.

Trời cũng đã bắt đầu nhá nhem tối. Tôi còn chưa thể tìm được cách nào để tạo ra lửa nên đành phải dừng việc làm lưỡi dao đá ở đây vì không đủ ánh sáng. Mà nghĩ nó cay, vì tuyết rơi nên đâu đâu cũng chỉ là củi ướt, cái thứ củi này đốt còn chẳng xong nữa thì nhóm lửa thế quái nào cho được. Cũng còn may mà tôi mặc nhiều áo, chứ nếu không giờ có lẽ tôi đã thành bộ thi thể lạnh cỏng queo ở cái nơi khỉ ho cò gáy này rồi. Thôi thì ăn rồi ngủ sớm đi rồi mai cho chúng nó biết ai mới là vua chốn này.

*   *   *

Rykma dần chìm vào trong giấc ngủ sâu. Hắn vẫn băn khoăn không biết làm cách nào để sử lũ hải ly cả. Ở cái nơi mọi kiến thức đều vô dụng này, hắn chẳng thể làm gì cả. Chỉ có điều là hắn biết ở nơi đây định luật vật lý vẫn tồn tại bởi tay hắn đã phồng rộp lên khi cố gắng đập và mài những viên đá kia. Hắn biết, hắn biết tất cả những điều đó và có lẽ hắn cũng phát hiện ra hóa học cũng tồn tại ở nơi đây, nhưng chỉ có điều các chất ở trái đất không tồn tại ở nơi đây mà thôi. Nếu không hắn đã sớm đầu độc cho cả họ nhà hải ly đi chầu tiệm thuốc rồi. Tại sao á? Có lẽ vì hắn hiền lành hoặc cũng có thể là do Tào Tháo cũng lỡ lạc sang đây như hắn chăng. Mà vật lý đối với hắn thì chẳng khác cái quái gì liều thuốc bổ xung sự lú liều cao cả, lú lắm.

Đang trong giấc ngủ miên man, hắn bỗng nhếc môi mỉm cười. Không biết hắn đang mơ thấy cái quỷ gì nữa.

Sáng hôm sau, hắn tiếp tục dậy rất sớm. Những tưởng Rykma sẽ bắt tay vào việc làm lưỡi dao đá đang giang dở ngày hôm qua nhưng không. Hắn tìm cách để leo lên trên và quay trở lại khu rừng. Hắn dưới đã không còn ám ảnh con quái vật nhiều như hôm trước nữa nhưng không có nghĩa là hắn đã hết sợ. Một lúc sau hắn trở về với hai cành dài, thẳng cùng với một đống dây leo hái vội. Đôi chân run rẩy, không phải vì lạnh mà là vì sợ. Về đến nơi hắn thở phào nhẹ nhõm và bắt tay vào việc bện dây. Chẳng biết hôm qua trong giấc ngủ hắn đã tìm thấy chiêu thế mới lại gì nữa.

*   *   *

"A... Mệt quá! Mãi mới bện xong cái dây. Không biết đủ chắc chưa nữa". Tôi bắt đầu thử độ chắc chắn của sợi dây mới làm bằng cách giật mạnh lên tục về hai đầu, có vẻ là khá chắc là đấy. Chỉ có điều nó to và thô kệch nên tôi cũng không chắc là có được không nữa. Nhưng mà thôi kệ, có còn hơn không, đằng nào thì tôi cũng chỉ làm được tới đây thôi. Tôi ngồi trên vách đá nhìn xuống con sông bên dưới và mỉm cười một mình. Hừ... chúng bay đợi đó.

Khi mặt trời đã lên cao thì cũng là lúc tôi hành động. Tôi lấy dây thừng vừa bện được một đầu buộc thành vòng tròn như cái cách mà các cao bồi miền viễn tây từng làm, một đầu buộc vào đầu của chiếc gậy dài mà tôi mới chuẩn bị. Tôi đeo cả hai cái vào sau lưng và bắt đầu leo xuống ven sông. Tôi lò dò, thận trọng từ từ tiếp cận cái đập hải ly để chúng không thể phát hiện ra tôi. Khi vừa tới nơi, tôi liền đứng trước cái đập hải ly và hét lớn:

- Cái thứ mất nết nào đuổi bố ngày hôm qua? Ra đây bố gặp.

Và rồi một con hải ly khá to lại bò lên. Nhưng hôm nay nó có vẻ thận trọng hơn hôm qua thì phải. Nó không hề cố gắng lao lên tấn công tôi trước mà quan sát hành động của tôi. Nó cũng khá là khôn đó chứ. Nhưng mà cũng chỉ là động vật thôi. Với chiêu thức bí truyền mà tôi lĩnh ngộ ngày hôm qua thì nó chắc chắn sẽ phải làm nguồn cung cấp protein của tôi thôi. Tôi liền rút cái gậy không có dây ra và bắt đầu khiêu khích nó. Tôi hét lên :

- chiêu thức thứ nhất trong PHỤC KHUYỂN ĐẠI PHÁP : CHỌC CHÓ!

à quên chưa giới thiệu, phục khuyển đại pháp là công pháp phục yêu vĩ đại nhất trong giang hồ được sáng tạo dựa trên sự quan sát và học hỏi, kết hợp giữa cái tinh túy của phương Đông và kĩ thuật của phương Tây do các hảo hán giang hồ cưỡi chiến mã Exciter bóp côn xé gió hành hiệp trượng nghĩa trừ yêu khuyển trong dân gian sáng tạo ra. Hiện nay nó là công pháp trừ yêu nổi tiếng số một trong giang hồ được rất nhiều hảo hán tu luyện đến một cảnh giới tối cao có thể khiến cho không một con yêu khuyển nào có thể thoát được dưới công pháp này. Công pháp chỉ gồm hai chiêu thức nhưng sức mạnh mỗi chiêu đều có uy lực kinh người.

Chiêu thức thứ nhất là Chọc chó bổng pháp. Chiêu này chính là chiêu thức kế thừa tinh túy phương đông khi được quan sát và học hỏi từ đả cẩu bổng pháp của môn phái Cái Bang huyền thoại một thời. Nhưng khác với đả cẩu bổng, chọc chó bổng không hề dùng để đánh mà là để trêu chọc đối phương. Chiêu thức này giúp tăng một trăm phần trăm tỉ lệ khiêu khích thành công với động vật hung dữ bốn chân và năm mươi phần trăm tỉ lệ thành công cho chiêu thức thứ hai.

Tôi dùng chiêu thứ nhất và bắt đầu khiêu khích. Y như dự liệu của tôi, nó tức điên lên và lao tới đánh tôi. Có vẻ như nó tức giận khi bị một sinh vật đã thua nó vào ngày hôm trước trêu ngươi. Tôi mỉm cười, khi nó đã điên lên và lao đến thì chính là lúc tôi sử dụng chiêu thức thứ hai.

Chiêu thức thứ hai chính là TÒNG YÊU THUẬT. Đúng vậy, đây là một chiêu thức được đúc kết từ kĩ thuật của những cao bồi huyền thoại miền viễn tây. Một khi đã trúng chiêu, càng giãy dụa thì sợi dây sẽ càng siết chặt vào cổ cho tới khi mục tiêu nghẹt thở. Đây là một chiêu thức mang sức sát thương rất lớn với một nghìn phần trăm sát thương được cộng dồn theo từng giây, đủ sức giết mọi sinh vật nếu bạn đủ khỏe để kéo sợi dây đó về phía sau mục tiêu.

Tôi liền đưa ngay chiếc gậy đã được gắn sợi dây ra và đưa vòng dây trước mặt con hải ly mất nết. Với vận tốc mà nó lao tới tôi nên nó sẽ không thể dừng lại được do lực quán tính quá lớn. Và chỉ với lực như vậy đã đủ cho sợi dây siết chặt vào cổ nó rồi. Nó giãy dụa nhưng không thể nào thoát ra. Trong lòng tôi sung sướng vì đã trả thù được cái thứ này, nó giống như việc bạn vừa làm được thứ gì đó rất vĩ đại vậy." Ha ha, chết chưa con, hừ lần sau chúng bay nên nhìn nó mà noi gương nha" - tôi vừa nghĩ vừa mỉm cười nhìn về phía dòng sông. Bỗng:

"Rào...rào"

Có rất nhiều hải ly to lớn nhảy lên bờ, chúng nhìn tôi với ánh mắt tức giận. Nhưng mà tôi cũng không thể để công sức của mình bốc hơi ngay được. Tôi quay lại và khiêu khiêu khích chúng. Sau đó vác chiến lợi phẩm chạy đi. Có lẽ với chúng giờ tôi đã thành kẻ thù không đội trời chung mất rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top