Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Cạm bẫy quyến rũ 🤯

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vậy là trong thời gian này anh và cậu ở cùng nhau dưới một mái nhà. Tuần này PP vẫn còn mấy ngày nghỉ trước khi chính thức giảng dạy, rảnh rỗi nên anh chỉ có thể cả ngày ở trong phòng hết chơi game lại mân mê tháo lắp đống binh khí ngắn. Từ sáng sớm Billkin đã thức dậy xuống lầu chạy bộ một vòng rồi tiện thể mua bữa sáng cho cả hai.

Thấy vậy, Krit thiếu tướng trải qua những ngày chỉ ăn với chơi đột nhiên sinh ra cảm giác tội lỗi, anh động viên chính mình không thể cứ tiếp tục như vậy, quyết định rủ Billkin cùng vận động buổi sáng. Cậu ấy đương nhiên vui vẻ đồng ý. Đúng là tuổi trẻ đầy sức sống, vừa chạy tập thể dục xong vẫn có sức cày hùng hục. Billkin rút thằng đệ đã ỉu xìu bên trong PP ra, xuống giường đi vào nhà tắm.

"Tiểu tử, chơi game không?" PP nhổm người dậy hỏi to.

"Em chơi, nhưng phải tắm rửa đã, anh cũng vào luôn đi.

Billkin ló đầu ra nháy nháy mắt với người trên giường.

PP bật cười, mắng: "Cái đồ t*ng trùng thượng não nhà cậu!"

Game này có một cái tên nghe khá kêu, gọi là Chiến Cuồng, là một loại game hành động nhập vai mô phỏng, có thể khởi động server bằng cách liên kết với não bộ, giúp người chơi cảm nhận khung cảnh trong game một cách chân thực nhất. Thời còn huấn luyện trong quân đội, thỉnh thoảng anh sẽ chơi mấy ván để tập phản xạ tay.

Anh và Billkin gia nhập chiến trường trong game, tự động được xếp chung một đội. Nhìn Billkin cho rằng với sở thích của người trẻ thời nay, cậu ta sẽ chơi được cái trò này. Vì thế anh để mặc kệ thằng nhóc tùy ý ứng phó.

Sau đó, một tiếng súng vang lên. Thanh máu của Billkin chỉ còn lại năm phần trăm, anh trợn mắt lắc đầu. Đã thế chính chủ còn cố tình không biết xấu hổ mà "Êy~" một tiếng. Cực kì điệu, cực kỳ nhỏ nhẹ. Nghe vậy, PP vội vàng chạy tới cứu cậu. Kết quả, mấy tiếng súng liên tiếp vang lên. Krit thiếu tá vinh quang ngã xuống đất, hi sinh.

"Chết tiệt! Sao cậu không nói với tôi nơi này có mai phục?!"

Billkin oan ức: "Em không biết mà!"

PP định nhắc nhở hai đồng đội còn lại không nên tới. Vừa ngẩng đầu, lại phát hiện hai người họ đã nằm kế bên mình. Một quả pháo được ném về phía Billkin, nổ bùm. Thôi, thế là tèo cả đội. Anh ai oán nhìn kẻ đầu sỏ vẫn đang hoang mang bên cạnh, quyết định từ nay về sau bất kể thế nào cũng sẽ không chạy về cứu người. Kể cả có kêu "Êy~" đi chăng nữa.

Đúng là lam nhan họa thủy*.

*Sắc đẹp như nước mang tới tai họa, càng xinh đẹp lắm càng oan trái nhiều, đi đâu là gieo rắc tai họa đến đấy, hồng nhan chỉ sắc đẹp phụ nữ, lam nhan chỉ sắc đẹp đàn ông.

PP rời khỏi trận đấu, Billkin như cún con biết lỗi mà dụi dụi vào người anh.

"Xin lỗi, ván kế tiếp em tuyệt đối sẽ không liên lụy đến anh."

"Không chơi nữa."

" 1 trận nữa thôi, em biết cách chơi như thế nào rồi"

PP quay sang nhìn, ma xui quỷ khiến thế nào lại giơ tay sờ sờ mắt cậu.

Mắt của cậu nhóc này rất đẹp, đuôi mắt hơi rũ xuống như mắt nai, hàng mi cong dài, ánh mắt thâm tình như chứa đầy nhu tình mật ý, khiến người đối diện không cẩn thận chìm đắm vào bên trong. Một alpha đẹp trai như vậy, chắc hẳn ở trường được rất nhiều người yêu thích.

Billkin buồn chán không có gì làm ngồi nghịch ngón tay của anh, hồi lâu đột nhiên nghiêng đầu hôn xuống lòng bàn tay, xúc cảm mềm mại ấm áp từ đôi môi như lan đến trái tim anh, khe khẽ vuốt ve, ngứa ngáy. Vì vậy, PP thuận theo trái tim mách bảo, lật người khóa ngồi trên đùi Billkin, liếm môi.

"Không chơi game nữa, chơi cậu đi."

Trước đây PP cảm thấy cuộc sống của chính mình trải qua rất tùy tiện. Là một người đàn ông độc thân gần 30 tuổi, anh chưa bao giờ tự tay nấu nướng, ở quân đội thì ăn cơm căng tin, ở nhà thì làm bạn với viên dinh dưỡng hoặc mì ăn liền. Thế nhưng từ khi cho Billkin dọn đến ở chung, việc ăn uống của anh trở nên có quy luật hơn, vừa ngon miệng lại còn đảm bảo sức khỏe.

Tay nghề của cậu nhóc này rất khá, ăn một lần liền nhớ cả đời. Vì vậy, PP rất thức thời giao hết trọng trách lo việc ăn uống vào tay cậu. Billkin trưa nay không về, cơm nước cậu ấy đã nấu xong từ sớm để vào hộp giữ nhiệt cho PP chỉ việc hâm nóng ăn. Xế chiều, Mark gọi điện đến dặn dò:

"Còn mấy ngày nữa là đi dạy, đừng có quên."

Anh cũng đang háo hức lắm đây, nhất định sẽ dạy dỗ đám nhóc choai choai kia thật cẩn thận, tiện thể chiếu cố Billkin một chút. Trả lời Mark xong, PP lại nhận được tin nhắn từ Jeff:

[Bảo bối, hôm nay tôi nghỉ, đi quẩy đi!]

[Bảo bối cái đầu cậu.]

[Đi đâu?]

[Quán quen ở phố B nhé!]

Lâu rồi cả hai cũng chưa gặp mặt nhau trực tiếp, hôm nay có dịp thì đi vậy. Gửi cho Jeff một câu "Được", PP tìm trong danh bạ số điện thoại của Billkin.

Nhớ lại hôm nọ thằng nhóc ấy đột nhiên cướp điện thoại của anh tự lưu số của mình vào, còn mặt dày đặt tên liên hệ là [Của tôi], nghĩ đến đây, khóe môi anh bất giác cong lên một cách dịu dàng. Billkin bảo lưu số để sau này muốn ăn gì thì có thể trực tiếp nhắn tin cho cậu. Một lí do thật khó từ chối.

PP gửi tin nhắn qua:
[Tối nay tôi có việc phải ra ngoài]

Nghĩ nghĩ một chút lại nhắn thêm một câu: [Không cần nấu cơm đâu, để cửa là được.]

Billkin rất nhanh đã nhắn lại:
[Vâng, anh đi đâu thế? Mấy giờ anh về?]

PP thành thật trả lời:
[Bạn tôi rủ đi bar, chưa biết bao giờ về.]

Tin nhắn vừa được gửi đi, anh liền hối hận rồi. Nơi đầu tiên cả hai gặp nhau cũng là ở quán bar. PP có chút chột dạ, giống như đang thông báo với Billkin rằng tôi đi ngoại tình đây. Nhưng rồi lại nghĩ, mình với Billkin không phải người yêu, cho nên anh đi bar cũng chẳng vấn đề gì.

Trấn an bản thân xong, PP mang theo áo khoác đi ra ngoài. Trong quán bar, tiếng nhạc xen lẫn tiếng người huyên náo xông vào tai anh, ly rượu thủy tinh dưới ánh đèn hắt lên ánh vàng ám muội. Jeff đã tới trước một lúc, mặc một thân hoa hòe hoa sói trông rất giống con chim công đang xòe đuôi gạ mái.

Vừa thấy PP, cậu ta liền đứng lên vẫy vẫy tay rồi gọi to tên anh mấy lần như sợ không nghe thấy, khiến PP hận không thể tìm cái lỗ nào để chui xuống. May mà bốn phía âm nhạc đinh tai nhức óc, người khác cũng không để ý.

PP chen qua đám người đi đến chỗ Jeff. Đi vào, mới phát hiện bên cạnh cậu ta còn có một omega đang mở to đôi mắt trong veo như nước nhìn anh, cả người toát lên một vẻ dịu dàng mềm mại, cũng thật phù hợp thẩm mỹ của một Alpha phổ thông như Jeff.

"Cậu mời tôi đến đây chỉ để ăn thức ăn cho chó à?" PP nhíu mày hỏi.

"Sao có thể chứ, tôi cũng vừa mới quen bé Gin này thôi."

Jeff ngồi xuống, vòng tay qua eo Gin, hướng anh nói: "Gọi anh PP đi."

Gin nhẹ nhàng kêu một tiếng: "anh PP kha."

PP gật đầu, xem như là đáp lại.

"Để chúc mừng cho việc cậu được bổ nhiệm làm giáo viên, hôm nay rủ cậu ra đây làm vài chén ăn mừng!"

PP hừ mũi một cái, rồi cong khóe miệng:

"Chắc vậy không hay chỉ mượn cớ để đi gặp mấy em xinh tươi này hử?"

Jeff gãi đầu một cái, lúng túng cười cười.

"À này, bên quầy bar có cậu nhóc nhìn chằm chằm cậu từ nãy đến giờ, sang thử xem" Jeff nháy mắt với hắn.

PP nhìn theo tầm mắt của cậu ta, phát hiện cậu nhóc trong miệng Jeff là một thanh niên mặc áo sơmi màu đen, bên dưới chỉ mặc độc mỗi quần sịp, đeo đôi tất lưới đen làm nổi bật đôi chân dài trắng ngần. Anh nhấp một ngụm rượu, lành lạnh nói:

"Thuộc tính không hợp."

Anh bất giác lại nghĩ đến Billkin, thắc mắc không biết cậu đã về nhà chưa, hiện tại đang làm gì. Jeff thở dài tỏ vẻ xót xa, sau đó ôm Gin đứng lên, nhìn về phía sàn nhảy rồi gật đầu nói với PP:

"Tôi đi thư giãn một chút."

"Lượn đi."

Jeff cười hì hì ôm người đi xa. PP tựa người vắt hai tay lên thành ghế sôpha, nghĩ nếu như mình ở nhà thì giờ này đã ăn xong cơm Billkin nấu rồi ngồi trên giường xem phim, hoặc là làm chút vận động không thể miêu tả trước khi đi ngủ.

Anh lại nhớ cậu nhóc kìa rồi. Mà thanh niên ăn mặc mát mẻ khi nãy chẳng biết từ lúc nào đã tới chỗ PP, ngồi xuống bên cạnh.

"Muốn hút thuốc không?" Cậu chàng hỏi.

PP dịch người ra xa, nghiêng đầu đánh giá người trước mặt, không hứng lắm mà nói:

"Không muốn."

Tên đó cũng không giận, cười nói:

"Vậy có thể cùng uống chén rượu không?"

"Xin cứ tự nhiên." Bộ dạng PP lúc này như ngọc trai khép mình trong vỏ, lộ ra toàn thân lạnh lùng. Không biết qua bao lâu, Jeff cuối cùng cũng từ trong sàn nhảy đi ra, trên trán đọng chút mồ hôi.

"Tôi có việc bận đột xuất phải đi giải quyết, xin lỗi không thể bồi cậu được nữa rồi."

Rốt cuộc cũng được về nhà. PP gật đầu cầm rượu lên, cụng ly kính nhau ba lượt rượu đầy trước khi vẫy tay tạm biệt nhau.

Chờ cho Jeff đã đi mất dạng, anh cũng chống thân mình đứng lên, bước chân có chút lảo đảo. Lúc đi qua cậu omega kia, không hiểu sao chân lại đột nhiên không còn sức lực, khéo thế nào anh lại vừa vặn té lên người cậu ta, thanh niên đó cũng giật mình vội vàng đỡ lấy PP. Anh chật vật chống hai tay lên thân người kia mượn lực đứng thẳng dậy.

Cậu thanh niên mỉm cười, ánh mắt lấp lánh nhìn PP:

"Thế nào? Muốn hút thuốc sao?"

PP nhanh chóng lùi ra sau kéo dãn khoảng cách. Không thể phủ nhận cậu omega này có gương mặt rất ưa nhìn, nét nào ra nét đấy, ném vào trong đám người liếc mắt một cái cũng có thể phát hiện ra, trên người lại mang theo mùi hương ngọt ngào, tổng thể là loại hình rất được alpha hoan nghênh. Nhưng PP không thích, cho dù anh có thể làm 1.

Anh đang suy nghĩ xem phải nói câu gì để từ chối dứt điểm, dư quang lại nhìn thấy thân ảnh Billkin. PP vội vàng nghiêng đầu sang nhìn, lập tức cứng đờ cả người.

Đây rốt cuộc là cái tình cảnh cẩu huyết gì thế?!!.

Nhấn sao cho sốp điii!! 🌟🌟🫶

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top