Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 25: Thiên không lộ (4)




Trong khi Hansoo đang có những suy nghĩ như vậy thì một người cẩn thận lên tiếng khi đang quan sát xung quanh.

"Hình như số lượng rắn đang giảm đi?"

Mọi người gật đầu đồng ý.

Đó là việc mà họ đều đã nhận ra.

Thật may là tốc độ di chuyển của họ đã tăng lên và tạo ra một khoảng cách kha khá với phần nứt vỡ của hòn đảo.

'Tốt rồi'

Hansoo cảm thấy hài lòng.

Việc giảm đi số lượng của Rắn Hoa Văn Cổ Tự cũng đồng nghĩa rằng cậu đã gần đến chỗ của Rắn Ăn Cổ Tự.

Ngay khi thấy những con rắn biến mất mọi người quay qua nhìn nhau trong khi lấy lại hơi.

Cơ thể mọi người đều đã được chữa lành.

Khả năng chữa lành của Kangmin khá là hiệu quả nếu bỏ qua vụ phải trả phí.

Kangmin nhìn Hansoo với khuôn mặt suy xét.

'Cậu ta không nhận bất cứ chữa trị nào...'

Dù bạn mạnh đến đâu thì cũng không tránh khỏi việc bị thương.

Và lý do duy nhất mà anh có thể sống sót là phải đặt mình và những trường hợp như thế này.

Hansoo cũng như vậy.

Cả cơ thể phủ đầy vết thương.

Nhưng sự khác biệt rất rõ ràng nếu so với Hansoo.

'Thể lực của cậu ta là bao nhiêu vậy'

Kangmin phải lứu lưỡi.

Nó không đủ nhanh để nhìn thấy bằng mắt thường  nhưng những vết thương trên người cậu ta đang dần biến mất trong lúc họ di chuyển.

Lúc đầu anh tưởng bản thân mình nhìn nhầm.

Và cậu ta còn né tránh tất cả những đòn tấn công gây ra những vết thương lớn có thể gây ảnh hưởng cho chiến đấu.

Anh không dám khẳng định do không thể tiến lại gần để quan sát, nhưng anh cũng có thể đại khái đoán được.

Cậu ta đảm bảo những khớp xương và cơ bắp của mình không bị thương. Và nếu có bị thương thì sẽ lên những phần cơ thể không cản trở hành động của cậu.

Dù cho phần da toàn thân cậu đều không còn chỗ nào lành lặn.

Sẽ đỡ đau hơn nếu bị cắn vào đùi hay mông nhưng cậu ta lại tránh bị thương lên những vùng quan trọng, giống như tất cả mọi bộ phận giúp cậu chiến đấu đều quý giá.

Và cậu ta đã làm điều đó bằng cách hứng các đòn tấn công bằng cả cơ thể, trong khi né tránh những vết thương nghiêm trọng và chữa lành bản thân với chỉ số thể lực cao của bản thân.

Nhìn từ bên ngoài thì cậu ta trông như một sinh viên đại học bình thường nhưng cậu ta lại chiến đấu như một con dã thú.

Cậu ta chiến đấu như thể vắt kiệt hết tất cả sức lực của mình.

'...cậu ta là lính đánh thuê à?'

Da có thể gây ra rất nhiều đau đớn nhưng tốc độ hồi phục của nó lại nhanh nên đây là một sự lựa chọn đúng.

Đây sẽ là một quyết định khó khăn cho một người bình thường nhưng với người không sợ đau như cậu ta thì lại khác.

Không, cậu ta còn thể hiện rằng nếu có thể giết kẻ địch bằng cách làm mình bị thương thì cậu ta sẵn sàng làm điều đó.

'Kiếm chác không được suôn sẻ rồi'

Kangmin nhăn mặt.

Tuyệt vời là tuyệt vời, cản trở thì vẫn là cản trở.

Nếu kẻ này không tồn tại thì những người khác sẽ bị thương nặng hơn. Nhưng do cậu ta chiến đấu quá tốt vì thế anh phải điều chỉnh lại giá cả cho việc chữa trị ở mức thấp.

Vì nếu không có nhu cầu thì dĩ nhiên giá sẽ bị kéo xuống thấp.

Nhưng ngay lúc đó, một thứ xuất hiện ngay trước Kangmin, người đang mải suy nghĩ.

'...Cái gì thế này?'

Một cái cây với kích thước khổng lồ mà những cái cây xuất hiện trước đây không thể nào so sánh được.

Và những cái cây xung quanh đều đã bị bẻ gãy để tạo nên một khu vực trống xung quanh.

Trong khi mọi người cẩn thận quan sát xung quanh khu vực mới, nơi mà cách xa con đường một đoạn thì Hansoo lại nhìn lên đỉnh của cái cây khổng lồ đó.

'Nó đây rồi.'

<Rắn Ăn Cổ Tự>

Một con rắn khổng lồ dài 15m đang uốn lượn trên thân cây.

Nó đã trở thành đầu đàn của đám Rắn Hoa Văn bằng cách nuốt chửng và hấp thụ cổ tự từ những con rắn khác.

Đa số những con Rắn Ăn Cổ Tự trở nên mạnh mẽ nhờ vào việc như vậy.

Và vì lẽ đó, những con rắn hoa văn khác không thể sinh sống xung quanh.

'Nhưng con này thì lại vô dụng'

Con to này không có tác dụng gì hết.

Do kích cỡ của nó, nếu bạn cho nó nuốt 3 cổ tự thì nó sẽ ăn cả 3.

Nó chỉ có tác dụng khi nó vẫn là con non, vào cái thời điểm mà nó chưa ăn được nhiều và sẽ nôn ra hai nếu bạn cho nó ba. Lúc đó nó mới thật sự có ích.

Nhưng do nó chỉ có ích trong vòng ba tháng nên cậu chỉ cần thả nó ra sau khi thời gian kết thúc.

Hansoo gật đầu khi nghĩ đến trứng của rắn hoa văn đang nằm đâu đó trên cái cây cổ thụ này.

'Đi thôi'

Cậu đã chiến đấu ở những nơi nguy hiểm nhất trong suốt 50 năm. Và cậu chưa bao giờ chạm trán với một kẻ thù nào mà cậu có thể dễ dàng né tránh hay sẽ tấn công cậu mà chỉ dùng nửa sức mạnh.

Đoán trước chuyển động của kẻ địch?

Có rất nhiều kẻ địch có thể di chuyển với một tốc độ nhanh hơn rất nhiều so với khả năng tiên đoán của một người.

Và bởi vì vậy cách chiến đấu cho đi một phần máu thịt để có thể tấn công đến tận xương đã hằn sâu trong người cậu.

Vì chỉ cần bạn có thể giết được kẻ địch thì vẫn có thể hồi phục.

Nhưng cách chiến đấu của cậu chỉ hiệu quả khi bạn chịu đòn tấn công của kẻ địch đến một mức độ nào đó. Và do chỉ số kháng của cậu đang thấp gần như chạm đáy nên hiện giờ cậu chiến đấu như đang bị trói buộc với đống dây xích trên cơ thể.

Có thể bây giờ trông cậu rất mạnh nhưng về sau những kẻ địch có khả năng sử dụng kĩ năng và đặc tính sẽ xuất hiện.

Cậu có lợi thế một chút về chỉ số và vật phẩm nhưng sẽ có một cách biệt rất lớn trong sức mạnh chiến đấu nếu có kĩ năng và đặc tính.

Người con gái tên Jimin cũng đã nắm được một chút phong cách chiến đấu của bản thân.

Cậu phải tận dụng lợi thế của mình cho đến khi có được kĩ năng, và để làm điều đó Rắn Ăn Cổ Tự là cần thiết.

'Nếu mình lấy được nó thì mọi thứ sẽ trở nên dễ dàng'

Người đàn ông của gia đình, Gyucheol, cẩn thận lên tiếng khi thấy Hansoo khởi động cơ thể.

"Cậu nhất thiết phải chiến đấu với thứ đó à?"

"Hửm?"

"Cậu không cần phải giết nó đúng chứ?"

Hansoo gật đầu đáp lại.

Độ khó của Rắn Ăn Cổ Tự là quá cao so với những người mới chỉ trải qua một tuần khi thoát khỏi khu vực hướng dẫn.

Một con rắn ăn ba và nhả ra hai thật sự là một mánh khóe cho người cần cổ tự sức mạnh, thể lực, tốc độ và chính xác.

Và vì thế nên cậu sẽ chuyển hướng đi của mình một chút.

Không có rắn xung quanh đây. Chỉ cần bạn cẩn thận bạn sẽ không gặp phải rắn ăn cổ tự và rắn hoa văn cổ tự.

Những người khác đứng ở đằng xa và hướng ánh mắt lo lắng về phía cái cây.

"Các người không cần tham gia đâu. Tôi sẽ chiến đấu một mình, vì vậy hãy di chuyển đến nơi an toàn. Hoặc mọi người có thể cứ đi trước"

Gyucheol lắc đầu khi nghe vậy.

"Không...ý tôi là hãy đi cùng nhau"

Gyucheol gần như phun ra những suy nghĩ trong đầu ông.

'Sao bọn tôi có thể đi tiếp được nếu cậu chết'

Gyucheol biết.

Lý do tại sao mà mọi thứ vẫn ổn cho ông để có thể bảo vệ vợ mình ở phía sau là do Hansoo đã chiến đấu rất tốt ở phía trước.

Ông biết. Rằng nếu bản thân không tự chiến đấu thì sẽ bị giết chết.

Nhưng dù cho suy nghĩ đó có ở trong đầu ông, làm sao ông có thể bắt vợ và con gái mình chiến đấu sau khi chứng kiến cảnh họ bị chảy máu bởi những lưỡi kiếm.

Sẽ có khả năng một nơi mà cả gia đình họ được an toàn xuất hiện nếu họ tiếp tục di chuyển về phía trước.

Và vì vậy ông cần phải kéo dài thời gian sống sót của bản thân thêm nữa.

'Vì vậy mình cần phải di chuyển cùng với người này'

Nếu cậu ta chết thì ông phải bước ra chiến đấu.

Nếu không thì vòng phòng hộ sẽ bị phá vỡ và họ đều sẽ bị giết chết.

Nhưng nếu ông chết thì ai sẽ bảo vệ gia đình ông.

Tình cảnh của ông không cho phép ông rơi vào tình trạng nguy hiểm.

'Không phải thật tham lam khi cố giết con rắn mà cậu không cần phải giết à, đến độ phải thực hiện một mình?'

Gyuchoel không thể thốt ra những lời đó nên đã cố gắng hết sức nặn ra một nụ cười thân thiện khi lên tiếng.

"Chuyện gì sẽ xảy ra nếu cậu chết khi giết cái thứ đó. Nhìn thôi là biết nó rất nguy hiểm rồi, hãy tiếp tục đi thôi và đừng phí sức lên cái thứ đó. Không phải chúng ta nên nhanh chóng đi tiếp khi khoảng cách vẫn còn lớn sao"

Mọi người đồng loạt nhìn Hansoo và Gyucheol khi nghe vậy.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top