Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 27: Tấm vé (2)

Hansoo lắc đầu.

Bạn phải tự giải quyết vấn đề của bản thân.

Theo đề nghị của ông ta thì hai người khác phải chết.

Vì số lượng vé cho bốn người là sáu.

Ông ta đang yêu cầu Hansoo giết hai người cho ông bởi vì ông không có năng lực để tự làm điều đó.

Không phải là cậu không muốn. Có những việc mà bản thân ông ta phải tự làm.

Bọn họ là gia đình quý giá của Gyucheol nhưng trong mắt Hansoo, hai người khác cũng có trọng lượng giống họ.

Gyucheol nghiến răng sau khi thấy Hansoo lắc đầu.

Nhưng ông biết bây giờ không phải lúc để cãi lại.

Gyucheol thấy Hanchul đang lao về phía mình và nghiến chặt răng sau đó dùng tay đánh mạnh vào gáy con gái mình.

Smack

Cô con gái lập tức bất tỉnh mà còn chưa kịp phát ra tiếng kêu nào.

Gyucheol sau khi bế lên con gái, cầm lấy tấm vé của cô bé cũng như tấm vé của người vợ đang hoang mang nhìn mình và bước vào thuyền.

Người vợ của Gyucheol bối rối nhìn cảnh đó và thầm thì.

"...anh yêu?"

"Anh xin lỗi. Nhưng ít nhất anh cần phải bảo vệ con gái của chúng ta"

Nếu họ đi cả ba thì cả ba đều sẽ chết.

Vì vợ và con gái ông sẽ chết nếu họ bị tách ra.

Nhưng nếu ông đi thì ít nhất ông có thể bảo vệ con gái họ đến một mức nào đó.

"Anh! Anh điên rồi à!?"

Người vợ sau khi thoát khỏi trạng thái sửng sốt và hiểu ra thì gào lên giận dữ.

Nhưng ngay lúc ấy một thứ gì đó mạnh mẽ đáp xuống ngay trên thuyền.

Boom!

"Này ông già. Dừng lại"

"...Khốn khiếp"

Mặt Gyucheol thể hiện sự tuyệt vọng khi nhìn Hanchul đặt một con dao ngay cạnh cổ con gái ông.

Con thuyền lập tức dừng lại khi một người không phải là một phần của thuyền, cũng như không đưa vé để lên tàu.

Và mọi người nhận ra.

Rằng bạn không thể rời khỏi cái nơi chết tiệt này chỉ bằng một ít may mắn.

Chỉ những người có thể bảo vệ thuyền của họ mới an toàn rời được khỏi đây.

Hansoo nghĩ thầm.

'Đây không phải là lúc để nghỉ ngơi'

Anh muốn ở lại và giết vài người để lấy cổ tự. Nhưng nếu anh kéo dài thời gian của mình như vậy thì anh có thể bị những tên khác cản chân và vướng lại đây. Nếu thế thì mọi thứ sẽ kết thúc.

Anh cần phải rời khỏi đây ngay khi lấy được vé.

"Ông nên bước ra cùng với con gái mình đi"

Hanchul sau khi lấy những tấm vé khỏi tay Gyucheol thì đá ông và ném con gái ông xuống đất.

Anh không thích việc này, giết luôn người cha cùng con gái thì cũng hơi quá.

Và nếu anh cố giết bọn họ thì họ sẽ điên cuồng lao đến chỗ anh và giữ anh lại.

"Thằng quái vật! Sao mày có thể làm vậy hả!"

Khi Gyucheol gào lên trong tuyệt vọng trong khi ôm lấy đứa con gái của mình, Hanchul chĩa lưỡi dao gần về phía ông và nhếch miệng cười.

"Nếu ông đã chiến đấu ở phía đầu như những người khác thì ông đã không bị rơi vào tình cảnh này. Ông chú, ông biết ông cùng đẳng cấp với tôi khi mới tiến vào đây đúng không?"

"..."

Gyucheol nghiến răng khi nghe vậy, nhưng ông không thể phản bác lại điều gì.

Vì đó đều là sự thật.

Nếu ông đã chiến đấu không ngừng nghỉ ở phía trước và hấp thụ cổ tự thì ông đã không dễ dàng bị cướp mất thuyền như bây giờ.

Gyucheol cuối cùng nhận ra rằng tại sao Hansoo chẳng buồn quan tâm hay can thiệp dù cho họ có chiến đấu như thế nào trước mặt cậu ta.

'...ngươi mới là kẻ tàn nhẫn nhất'

Cậu ta không đánh roi hay cổ vũ những người khác.

Cậu ta để mặc họ.

Để họ có thể chọn lựa và giải quyết với chính rắc rối của bản thân.

Và giờ đây ông đã phải trả giá cho việc trốn đằng sau với lý do bảo vệ gia đình.

Hanchul sau khi nhếch miệng cười trước khuôn mặt tuyệt vọng và đau khổ của Gyucheol, cạnh người vợ đang gào khóc, quay đầu và nói với Hansoo trong khi nhìn cậu.

"Hansoo. Hãy đi cùng nhau"

"Hử?"

"Tôi mong cậu có thể đi cùng chúng tôi. Tôi có thể thu thập vé cho cậu nếu cậu cần chúng"

Cậu ta chưa nói gì nhưng Hanchul cảm thấy như khói đang bốc lên qua lỗ tai của anh.

Người vợ và con gái, những người không làm gì cả.

Và Gyucheol đã ở lại phía sau để bảo vệ cho những người như vậy.

Một tên có sức mạnh có thể chiến đấu nhưng lại dựa vào khả năng chữa trị để lấy cổ tự.

Một đứa con gái cực kì mạnh nhưng điên rồ.

Hai người khác chiến đấu ổn nhưng không gây chú ý lắm.

Nhưng khi những người đi đầu đang bị giẫm đạp thì hai người đó lại khá đáng tin cậy.

Ngay lúc đó anh nhớ đến một trò chơi mà anh đã từng rất thích trong quá khứ.

Một trò chơi mà bạn cần lập đội với năm người.

Để có thể đánh bại kẻ địch, bọn họ phải làm bất cứ việc gì mà một nhóm phải làm, dù cho họ có ghét điều đó đến thế nào.

Ở đây cũng vậy.

Dù cho có nhiều thành viên trong nhóm chín người thể hiện rất tệ, họ vẫn phải chịu đựng và đi tiếp.

Không, nó còn khó khăn hơn trò chơi rất nhiều.

Ở trò chơi nếu bạn bỏ cuộc thì nó sẽ kết thúc, nhưng ở đây thì chỉ có mà mất mạng.

Một tình huống cực kì nghiêm trọng.

Anh cần dẫn theo những người hữu dụng và ở đây không có ai lọt được vào mắt anh.

Không, nội tạng anh còn có cảm giác như bị xoắn đau và nhộn nhạo khi nghĩ đến việc đám này sẽ trở thành một thành viên như gia đình của anh sau khi chia sẻ Biểu Tượng.

Và tự nhiên, Hansoo trở thành một tồn tại phải làm anh chú ý.

Cậu ta không giống như một siêu nhân hay điều gì đó tương tự như vậy.

'À. Khởi đầu của chúng ta là cùng một nơi vì thế không có trường hợp đó xảy ra đâu.'

Cậu ta không phải là một tồn tại như Deus Ex Machina, thứ có thể giải quyết tình trạng hiện tại bằng cách chẻ đôi sinh vật tiên và đưa bọn họ trở lại thế giới thực.

Khi Hansoo hiện giờ cũng sẽ bị thương.

Nhưng cậu ta rất khỏe.

Cậu ta ít nhất cũng mạnh hơn họ rất nhiều, thái độ khi cậu ta chiến đấu cũng thể hiện rằng anh có thể tin tưởng và giao phó việc cho Hansoo.

Cậu ta như thể một chiến binh dày dạn kinh nghiệm, người đã trải qua hàng chục năm chiến đấu.

'Và nếu tính cách của cậu ta thế này thì cũng không tệ lắm'

Cậu ta làm những việc cậu ta cần phải làm và không rớt lại, không lấy nhiều hơn số lượng mà cậu ta làm được.

Đó là lý do tại sao anh có quyết định này.

'Chúng ta cần những người như cậu ta'

Người như cậu ta chính là kiểu người mà anh cần cho anh và Hyunjin.

Đó là cách duy nhất để vượt qua cái nơi khắc nghiệt chết tiệt này.

"Hãy đi với chúng tôi. Tôi tin việc cậu có sức mạnh tâm linh do tôi cũng đã thấy điều này trước đây"

Và Hanchul giơ ra mu bàn tay của mình.

Ooong

Một biểu tượng nhỏ phát sáng.

Một biểu tượng mà trước đây không có giờ đây đang phát sáng trên mu bàn tay Hanchul.

Khi mặt Hansoo thể hiện sự nghiền ngẫm, Hanchul tiếp tục sau khi tin rằng nó đã làm cậu ta hứng thú.

"Đây là sức mạnh tâm linh được tạo ra bởi bạn tôi"

Và sau đó Hanchul nói cho Hansoo rằng anh đã phát hiện ra nó như thế nào, nhưng thông tin vẫn còn khá thiếu sót do bọn họ có nó chưa được bao lâu. Tất cả điều này Hansoo đều đã biết.

"Nếu tôi được bạn mình cho phép thì tôi có thể truyền Biểu Tượng cho cậu. Và bạn tôi chắc chắn sẽ chấp nhận cậu"

Anh đã bàn bạc xong từ trước.

Nếu người này đáng tin thì đầu tiên hãy cho cậu ta Biểu Tượng.

Không quan trọng việc cậu ta đang bàn tính điều gì trong đầu.

Chỉ cần nhận Biểu Tượng, họ sẽ trở thành đồng đội đáng tin cậy.

"Hãy vào nhóm chúng tôi. Chúng tôi khác với những kẻ tầm thường ở đây. Và khi cậu có cái này thì chúng ta có thể hoàn toàn tin tưởng lẫn nhau."

'Tôi biết chứ'

Cậu biết rất rõ là đằng khác.

Sao cậu lại không biết cho được.

Hansoo nghĩ đến Eres và những người bạn của mình rồi lắc đầu.

Cậu không thể làm việc cho một Chúa tể lúc này.

"Tôi từ chối"

"Hử?"

Hanchul thốt lên trong ngạc nhiên như thể anh không ngờ được việc cậu ta sẽ từ chối.

'Tại sao cậu ta lại từ chối thứ này?'

Nó không đồng nghĩa với việc bọn họ sẽ trói buộc cậu với một hợp đồng.

Biểu Tượng kết nối họ bằng sự tín nhiệm và khả năng liên lạc.

Và nó còn đáng tin hơn một hợp đồng bởi vì vậy. Nó cũng sẽ tỏa sáng trong những trường hợp cấp bách.

Nó không phải là một mối quan hệ dựa trên sự hiểu biết lẫn nhau, thứ mà như một lâu đài cát có thể sụp đổ bất cứ lúc nào.

Đó là một sức mạnh tâm linh làm họ trở thành Chúa tể.

Anh nhìn Hansoo và nghĩ rằng lời giải thích của mình chưa đủ thuyết phục, nhưng không phải vậy.

Đây là một lời từ chối thẳng.

'Hay cậu ta có lý do gì đó?'

Hanchul muốn thử thuyết phục thêm nhưng nhận ra đây không phải là lúc làm việc này.

Những người khác đang tiến tới chỗ anh khi biết anh có đến ba tấm vé.

Anh thật sự cần ba tấm vé.

Vì anh đã đồng ý gặp Hyunjin tại <Hòn Đảo Trung Tâm>.

"Chết thật. Vậy tôi cũng không thể làm được gì nữa"

Con thuyền không bay lên vì nó sẽ không hoạt động nếu số vé vượt quá ba.

Hanchul ném tấm vé về phía Hansoo và nói tiếp khi con thuyền bắt đầu chuyển động.

"Cậu chắc chắn sẽ sống sót. Hãy hẹn gặp lại nhau nếu định mệnh cho chúng ta cơ hội gặp gỡ"

Và Hanchul nhanh chóng biến mất cùng với con thuyền.

"Chết tiệt! Đây là của tao!"

"Không! Tao sẽ là người giữ cái này!"

Khi Hansoo để tấm vé ở trên đất, mọi người nháo nhào lên khi lao về phía tấm vé.

Nhưng dù trong khung cảnh hỗn loạn như vậy, Hansoo vẫn đứng tại chỗ với thái độ bình tĩnh.

Cậu có thể can thiệp và ép buộc ba người một thuyền.

Nhưng nếu cậu làm vậy thì người có khả năng thu thập ba vé sẽ bị mất mạng.

Và cũng không có ý nghĩa gì khi cứu họ và đưa họ lên trên.

Những kẻ yếu không bảo vệ nổi tấm vé của chính mình sẽ chết khi đi lên được phía trên.

Vì càng lúc độ khó sẽ càng tăng.

'Cuối cùng thì bạn phải tự chăm sóc chính bản thân mình'

Cuộc chiến giành tấm vé vẫn tiếp tục sau khi Hanchul rời đi.

Những con thuyền rời đi từng cái một.

Những kẻ mạnh nhất nhàn nhã thu thập những tấm vé và lên con thuyền một mình để đến nơi họ muốn.

Những người không đạt đến trình độ như vậy thì nhìn xung quanh và tìm kiếm đồng minh và lên hai người một thuyền.

Và những kẻ yếu nhất quyết định đi thành một nhóm ba người. Họ nhanh chóng lập nhóm rồi bay lên bằng con thuyền.

Rất nhanh chỉ còn lại hai con thuyền.

Một người tiến lại gần chỗ Hansoo khi cậu ta đang để tầm mắt ở chỗ con thuyền.

"Tại sao cậu lại từ chối lời đề nghị ban nãy của Hanchul?"

Hansoo quay lại và nhìn thấy Jimim.

Jimin trông thật thảnh thơi như thể cô đã thu hoạch xong ba tấm vé.

Hansoo đáp lại sau khi quan sát Jimin một lúc.

"Tôi có lý do của riêng tôi. Tại sao cô lại tới tìm tôi?"

Jimin bật cười rồi nói.

"Tôi cũng muốn đưa ra cho cậu một lời đề nghị. Hãy đi cùng nhau"

Một minh chứng rõ ràng rằng cô có liên hệ với một Chúa tể.

Nhưng Hansoo lắc đầu.

Một lời từ chối.

'À. Như mình dự đoán'

Jimin nhún vai.

Cô biết lời đề nghị của cô sẽ bị từ chối bởi vì cậu ta cũng đã từ chối lời đề nghị từ Hanchul.

Hansoo là một cần thiết cho chị cô nhưng nếu không được thì cô cũng không thể làm gì.

'Nhưng tại sao cậu ta vẫn còn ở đây'

Hansoo lặng lẽ đứng một góc mà không giành vé của những người khác.

'Cậu ta làm vậy do cậu ta cảm thấy tồi tệ khi cướp vé từ những người khác à?'

Không có một thất bại nào như người này.

'Mình đã biết điều đó khi cậu ta dẫn theo Gyucheol và những kẻ đằng sau cậu'

Jimin tặc lưỡi.

Và nếu là như vậy thì Hansoo không còn cần thiết cho họ nữa.

Họ không cần người mà không có sự cương quyết.

'À. Ít nhất thì cậu ta sẽ không chết'

Chỉ cần cậu ta bảo vệ được tấm vé của mình thì con thuyền cuối cùng vẫn ở lại.

Sẽ không có trường hợp con thuyền rời đi nếu cậu ta vẫn giữ được tấm vé.

Cậu ta chắc chắn sẽ đi lên sau khi thu thập được những tấm vé còn lại ngay trước khi hòn đảo hoàn toàn bị phá hủy.

'Mình chẳng còn thấy hứng thú nữa'

Jimin cảm thấy mất đi hứng thú đối với Hansoo. Cô bước lên thuyền và rời khỏi đảo.

Và giờ chỉ còn lại một con thuyền, ba tấm vé và mười người ở lại.

Những người đã bỏ chạy và ném đi những tấm vé của họ bởi vì sợ hãi những kẻ đã lên thuyền.

Theo đúng lý mà nói thì đó là một sự lựa chọn rõ ràng.

Khi những người đã rời đi không những lấy đi tấm vé của họ mà còn lấy luôn cả cổ tự.

Và tình huống càng trở nên nguy hiểm hơn, những người tấn công lại lập tức bị giết chết.

Những người đã chiến đấu không ngơi nghỉ và thu thập cổ tự không phải là đối thủ mà những kẻ lười biếng có thể chống lại.

Nhưng ngay trước khi hòn đảo hoàn toàn sụp đổ.

Đây không còn là lúc để trốn tránh nữa.

Bọn họ cần ba tấm vé để vận hành con tàu. Tấm vé của bọn họ sẽ không còn ý nghĩa gì nếu họ không có được tấm vé trong tay Hansoo.

Và rất nhanh những người đang lẩn trốn lập tức lao bổ về phía Hansoo.

Người này thật sự mạnh hơn họ rất rất nhiều.

Khi những kẻ biết cậu ta có tấm vé đều bị nghiền nát sau khi cố lấy đi tấm vé.

Cậu ta ở lại cũng có nghĩa cậu ta có thể lấy đi được hai tấm vé còn lại.

Cũng có nghĩa người mà Hansoo lựa chọn có thể đi cùng cậu ta.

Nhưng những người khác không thể trơ mắt ra nhìn như vậy.

Những kẻ khác xông đến những người đang lao đến chỗ Hansoo.

"Khốn khiếp! Đây là của tao!"

"Cái tên điên kia! Không có cái gì của mày và của tao ở đây cả!"

"Chết tiệt! Làm ơn hãy đưa tôi theo cùng! Cậu cũng cần sống sót mà!"

Và rất tự nhiên Gyucheol cũng nằm trong số này.

"Hansoo! Làm ơn vì tình bạn của chúng ta đến bây giờ! Làm ơn hãy đưa con gái tôi theo cùng!"

Hansoo làm khuôn mặt buồn bã khi nhìn những con người này.

Sự mong chờ của họ đều sai.

Cậu ta ở lại không phải vì đón thêm hai người nữa.

'...Tôi xin lỗi'

Những người này không phải là thứ để vứt bỏ.

Họ là người mà cậu cầu phải cứu.

Nhưng cậu không thể cứu lấy tất cả mọi người.

Cậu chỉ có thể cứu thêm vài chục người nữa dù cho cậu cố gắng đến thế nào trong khu vực hướng dẫn này, nơi mà quyền lực của tiên vẫn còn rất mạnh.

Còn rất nhiều thứ mà cậu cần phải làm và cậu có thể thấy được bao nhiêu người sẽ chết nếu cậu thất bại.

Nếu cậu bị những cảm xúc của mình chi phối thì hàng tỷ người nữa sẽ chết.

Cậu cần ba tấm vé.

Vì cậu cần đến <Hòn Đảo Trung Tâm>.

Lý do duy nhất mà cậu còn ở lại là do còn một việc mà cậu cần làm.

'Mình sẽ hành động theo kế hoạch'

Cậu cần tập trung vào nhiệm vụ chính của bản thân.

Eres đã nói với cậu rằng cậu quay lại quá khứ để cứu lấy loài người, nhưng đó chỉ là kết quả.

Cậu quay lại không phải để cứu tất cả mọi người.

Cậu quay lại để chiến thắng.

Trở nên mạnh mẽ trong khu vực hướng dẫn chỉ là một phần của kế hoạch, cũng như là một phần phương pháp của cậu, không có phương pháp này thì cậu sẽ thất bại để chạm đến được đích. Và nếu thất bại trong vòng sơ khảo thì cậu sẽ không thể thấy được đích đến của mình.

Nếu loài người bị diệt chỉ bởi vì cậu chùn bước thì cậu sẽ giết chính bản thân mình bằng cách đập đầu vào vách đá.

"Tôi xin lỗi"

"...cái gì?"

Mọi người ngơ ngác bởi câu nói Hansoo mới thốt ra.

Biểu cảm của Hansoo đang rất buồn bã lập tức trở nên lạnh lùng.

Lý do tại sao đến giờ cậu chưa cướp lấy vé hay giết bất cứ ai là để thông tin không bị lan truyền.

Và cậu không thể giết tất cả những ai đã thấy việc này để làm họ ngậm miệng.

Eres đến cuối cùng vẫn phản đối việc này.

<Cậu điên à?! Cậu định làm gì vậy hả?! Cậu sẽ làm một việc như vậy khi cậu đang đi cứu họ à?! Bọn họ đã làm gì sai chứ?!>

Nhưng Keldian tiếp tục gây sức ép lên cậu.

<Những kẻ đó đã bị loại bỏ rồi. Bọn chúng cũng chết dù có đi được lên trên>

Và anh ta còn bổ sung thêm.

<Và Eres. Cô cũng biết nơi đây không phải là một nơi cô sẽ chết nếu làm gì đó sai trái mà. Đây là nơi mà cô sẽ chết nếu cô yếu.>

<...>

Những người này cũng sẽ chết khi hòn đảo sụp đổ.

Những người này cũng không phải là người mà cậu chọn.

Những người mà đã bị thế giới khốn khiếp này loại bỏ khỏi cuộc chơi.

Và đó là lúc mà Keldian đã đưa ra một ý.

<Nếu bọn họ cuối cùng cũng sẽ chết thì hãy dùng họ như phân bón, cứ theo đúng kế hoạch của chúng ta mà làm>

Bọn họ cuối cùng cũng đưa ra thống nhất sau khi tranh cãi gay gắt.

Cậu sẽ không giết họ có mục đích.

Cậu không thích điều này, và nếu cậu làm vậy thì những người có dấu ấn của Chúa tể sẽ biết được là cậu đã làm.

Và sẽ thật phiền phức.

Nhưng cậu quyết định nuốt chửng hết tất cả những người bị bỏ lại ở phút cuối cùng trước khi cậu rời đi.

Vì những người này cuối cùng cũng rơi xuống cùng với hòn đảo.

Và phía dưới chỉ là biển bình thường nhưng lại khắc nghiệt.

Nếu họ rơi xuống thì họ sẽ chết một cách rất đau đớn.

Chầm chậm, từng chút từng chút một.

Những sinh vật tiên sẽ cực kì thích thú khi quan sát cảnh đó.

'Ít nhất thì tôi sẽ tiễn mọi người đi một cách thoải mái'

Kiiiik!

Hansoo nắm chặt cây kim trong tay đến nỗi làm lõm nó.

Con rắn ăn cổ tự trên cổ tay cậu ré lên vui sướng khi mong chờ một vụ giết chóc.

Và sau đó Hansoo lao vào đám người đang náo loạn với một vẻ mặt lạnh lẽo.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top