Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 47: Tòa Tháp (6)

“Những tên khốn khiếp…có thể thấy là bọn chúng không hề làm việc đàng hoàng…”
Chúa tể Gyungmi nghiến răng nói.
Một trong những thành viên bang thở dài khi nghe vậy.
“Không phải sẽ dễ dàng hơn nếu từ ban đầu cô đưa bọn họ vào bang à. Tại sao cô không dẫn theo thành viên bang?”
Gyungmi nhăn lại mày và trả lời:
“Dẫn theo mấy người đã rất vất vả rồi. Không, cái thứ sức mạnh tâm trí quái quỷ này ngay từ ban đầu đã không phù hợp với tôi. Chết tiệt. Tại sao có thứ như vậy xuất hiện chứ.”
“…”
Thành viên bang lắc đầu khi nghe Gyungmi nói vậy về sức mạnh tâm trí của bản thân, thứ mà những người khác ghen đỏ mắt muốn có được.
“Mấy người có biết cảm giác đó tệ đến mức nào không, khi có liên kết với một người nào đó và để anh ta chết? Có thể sẽ khác biệt với từng người tùy vào sự thân thiết giữa cả hai.”
“…”
“Và tôi ghét nhất là việc tôi có thể bảo người khác đi chiến đấu thay mình trong những lúc nguy cấp. Chín người các bạn cũng là quá nhiều rồi.”
“…”
“Khốn khiếp thật. Từ giờ tôi chỉ tuyển những kẻ mạnh thôi.”
‘Cô ta thật sự khác biệt.’
Bọn họ tặc lưỡi trong khi nhìn Gyungmi.
Nhưng cùng lúc họ cũng phải gật đầu.
‘À…với khả năng chiến đấu như vậy…’
Cô ta cảm thấy bọn họ là thứ phiền phức thì cũng không sai.
Bọn họ không biết cô ta đã nhận vào thành phần nào ở tầng dưới nhưng cô ta thật sự mạnh.
Gyungmi là Chúa tể nhưng cô ta lại không giống như Lưu Bị hay Tào Tháo. Cô ta giống Lữ Bố hơn.
Những thành viên bang thật sự mạnh nhưng họ sẽ bị giã thành bánh gạo nếu cả đám chiến đấu với cô ta.
‘Không phải do kỹ năng, cổ tự hay vật phẩm cao cấp…’
Dĩ nhiên là cô ta đã nằm trên mặt bằng chung của người bình thường rồi.
Nhưng không thể giải thích về sức mạnh chiến đấu của Gyungmi với chỉ như vậy.
Khi cô ấy đã trộn lẫn những tiêu chí trên với nhau một cách tuyệt vời và rồi hòa quyện lại thành một phong cách chiến đấu.
Dù cho họ có những thứ tương tự thì họ cũng không thể phô ra được đến một phần ba sức mạnh như Gyungmi.
“Nhưng cô định làm gì? Bọn họ vẫn đang chơi trò chơi con gà đấy. Và nếu họ tiếp tục đi săn như vậy thì họ sẽ thật sự mạnh hơn. 10 kẻ mạnh còn lại cũng làm tôi bực mình.”
“Tsk. Những tên khốn khiếp. Ngay từ ban đầu chúng ta đã nên dàn xếp tình hình…”
Gyungmi tặc lưỡi.
Cô không thể làm gì ngoài trở nên cáu gắt dù biết được nguyên nhân đằng sau nó.
Nếu việc này tiếp tục thì nhóm cô sẽ phải giết ba đến bốn kẻ bảo vệ trong một ngày.
Và điều đó sẽ gây tổn thương cho họ.
Nếu những kẻ khác đi săn và tăng sức mạnh trong thời gian này thì khoảng cách giữa hai bên sẽ nhanh chóng rút ngắn.
‘Đau đầu quá. Có vài thứ cũng làm mình bận tâm…’
Đây cũng là nguyên nhân tại sao dù cô đã đoán trước được nhưng vẫn để cho nó xảy ra.
Ngay lúc ấy cô nhanh chóng đem mọi người trong bang ra ngoài như thể đang tránh thứ gì đó.
Cùng lúc, không trung nứt ra để lộ ra một người.
Tất cả đều giật mình.
Khi không một ai nhận ra có người đã xuất hiện.
“Tên khốn…ngươi là ai!”
Thành viên bang lạnh lùng hét lên và nắm chặt lấy vũ khí.
Hansoo sau khi xuất hiện từ không trung với dáng vẻ của Chungjae thì mỉm cười nói:
“Không có gì đâu. Tôi đến đây với một đề nghị.”
“Một đề nghị?”
Hansoo nhún vai.
“Lời đề nghị này khá là tốt cho bên các người đấy. Mọi người chỉ cần nghe theo tôi là được. Tôi sẽ giúp mọi người sống sót thoát khỏi hòn đảo này.”
Và sau đó Hansoo giải thích với họ những việc bọn họ cần làm.
Những việc mà nếu có sức mạnh thì cậu cũng định tự mình làm.
Một trong những thành viên bang nghĩ thầm với biểu cảm bất lực.
‘Cậu ta đứt hết dây thần kinh sợ hãi rồi à.’
Có thể thấy cậu ta rất tài năng.
Khi bọn họ không phát hiện ra khi cậu ẩn thân.
Nhưng hình như cậu ta không thể duy trì điều đó trong khi chiến đấu.
Và giới hạn của cậu ta chỉ có thể giết một hoặc hai người bọn họ.
Một kẻ như cậu ta có nền móng gì để hành động như vậy?
‘…cậu ta định đánh lén à?’
Bọn họ chưa thấy ai muốn làm đội trưởng mà chỉ dựa vào những đòn tấn công đơn giản từ phía sau.
Hansoo chỉ mỉm cười.
Sẽ thật đơn giản nếu cậu có thể xóa bỏ phép biến đổi và thể hiện kỹ năng, nhưng như vậy thì sẽ để lại vết.
Nhưng có một giải pháp đơn giản mà không cần phải làm đến mức đó.
Vì từ ban đầu cậu đến đây là vì như vậy.
‘À. Nếu nó không thành công thì mình sẽ xóa bỏ phép biến đổi trong một lúc.’
Dù sao thì mục tiêu của cậu là không để những tay sai của Chúa Tể Bóng Tối Điên Loạn phát hiện.
Và những người này là cùng bang hội nên xác suất mà thành viên bang Chúa Tể Bóng Tối Điên Loạn trộn lẫn vào là không.
“Không phải anh. Tôi muốn nói với Chủ Bang của anh. Hãy nói chuyện nào. Quý cô ở đằng kia.”
Hansoo nhìn về phía Gyungmi, người đang yên lặng đứng cạnh thành viên bang.
‘Chỉ số Giác quan thứ sáu. Mình không biết cô ta đã nhận được thứ đáng giá như vậy ở đâu nhưng cô ta có thể thấy được đến một mức độ nào đó.’
Cậu có thể nhận ra, kể từ khi cậu tới đây cô ta đã liên tục quan sát không gian xung quanh.
<Giác quan thứ sáu>
Nó là một chỉ số khác với chính xác, một trong tám chỉ số cơ bản.
Chính xác tăng khả năng của năm giác quan một người có. Nhưng Giác quan thứ sáu về cơ bản như một sức mạnh tâm trí.
Đó là sức mạnh mà cậu đã bỏ cuộc trong việc tìm kiếm bởi vì nó quá khó để tìm được trong khu vực hướng dẫn.
Gyungmi nhìn Hansoo và đổ mồ hôi lạnh.
‘Chết tiệt…chính là nó.’
Gyungmi nghiến răng.
Cô cuối cùng đã nhận ra tại sao lúc ban nãy một cơn ớn lạnh lại chạy dọc sống lưng.
Giác quan thứ sáu là một chỉ số mà cô đã nhận được kể từ điểm khởi đầu.
Nó tăng sức mạnh chiến đấu của một người vượt qua được giới hạn của bản thân.
Vì nó cho họ khả năng cảm nhận được những thứ mà người khác không thể.
Và có gì đó di chuyển ở đằng sau lưng Hansoo.
‘Lên trên này với thứ như vậy…khốn thật.’
Bản năng cô biết rằng.
Đây chỉ là một vỏ bọc.
Có gì đó đáng sợ hơn rất nhiều ẩn dưới nó.
Cô không biết đó là thứ gì nhưng nếu nó xuất hiện và quyết định giết bọn họ…thì tất cả họ sẽ chết.
Guyngmi hít vào rồi thở ra và lên tiếng:
“Với sức mạnh như vậy sao anh không tự làm?”
Cô không biết anh ta đang giấu thứ gì nhưng nó cực kì nguy hiểm.
Với như vậy thì anh ta đâu cần họ, anh ta chỉ cần ra ngoài và quét hết cả bọn dưới chân.
Và kết liễu ai bất tuân lệnh.
Hansoo mỉm cười khi nghe vậy.
“Ai cũng có lý do của mình. Tôi cần người chiến đấu thay tôi.”
‘Vì mình chưa thể để bị phát hiện.’
Gyungmi thở dài và nói tiếp:
“Dù là chúng tôi thì cũng không thể hạ gục tất cả 40 người bọn họ. Có thể thấy là anh sẽ không tham gia. Vậy kế hoạch của anh là gì?”
Nếu có một kế hoạch khả thi như vậy thì từ ban đầu bọn họ đã không phải tranh cãi.
“Có vấn đề gì à? Những kẻ yếu hơn đang di chuyển với nhóm mười người. Đánh bại hết những kẻ yếu rồi thu thập bọn họ vào trong bang.”
“…”
Bởi vì việc đó mà cậu chưa hành động cho đến lúc này.
Vì khi bọn họ tách ra thì mọi thứ sẽ tiện lợi hơn.
‘Một ngày…đủ cho bọn họ tách ra xa nhau.’
Để một Chúa tể thảnh thơi di chuyển với một nhóm 10 người.
Nhận một biểu tượng thì phải thông qua sự đồng ý của cả hai bên nhưng cậu chưa bao giờ thấy ai không nhận nếu bị kề dao vào cổ cả.
“Tôi không biết tại sao cô không thích nhưng bây giờ hãy đưa họ vào bang. Và sau đó thì cô có thể làm bất cứ điều gì cô muốn với họ. Dù trong đó có 10 người khá nguy hiểm, nhưng tôi tự hỏi rằng không biết họ có dám đối đầu lại với 40 người không.”
“…”
‘…Một tên đáng ghét, mình có nên đánh thử không nhỉ?’
Nhưng Gyungmi lắc đầu.
Giác quan thứ sáu đã cứu cô quá nhiều lần để hành động như vậy.
Và giác quan thứ sáu đó đang cảnh báo cô rất rõ ràng.
Hãy nghe theo.
“…Đi thôi.”
Mọi người gật đầu và đi đến một nơi khác.
Hansoo mỉm cười nhìn theo.
‘Đã xong.’
Nếu 50 người phân tán thì rất dễ bị giết chết hết, nhưng cùng lúc đó nó rất dễ giải quyết nếu 50 được tập hợp lại.
Bọn họ chỉ cần nhập thành một bang hội, nhàn nhã giết kẻ bảo vệ và lấy kho báu.
‘…mình có thể thấy kết cục đang đến gần.’
Nếu cậu lấy được Hòn Đá Triết Gia ở đây thì cậu đã thu thập được đầy đủ những thứ cần thiết cho hầm ngục.
Chỉ còn một sân khấu cuối cùng.
Và hai tuần sẽ trôi qua rất nhanh.
Hansoo bật cười rồi biến mất để đi giết kẻ bảo vệ tiếp theo.
--
“Đã đến lúc chúng ta nên tách ra rồi.”
Gyungmi nhìn những người xung quanh với khuôn mặt mệt mỏi.
Gần 50 người.
Đa số bọn họ đã thành viên bang của cô.
‘…Mình mệt quá.’
Việc này còn mệt hơn bởi vì cô cố gắng không để ai chết do mối liên kết vô dụng này.
Dù vài người không thuộc bang cô.
‘Bốn người ở đằng kia.’
Gyungmi nhìn bốn người đó, những người với khả năng ở một cấp độ khác biệt, đang đứng ở một góc.
Chúa tể không thể trao biểu tượng cho một chúa tể khác.
Và Chúa tể cũng không thể trao biểu tượng cho một người đã có biểu tượng của bang khác.
Đồng nghĩa rằng nếu việc trao biểu tượng không thành công thì có nghĩa người đó là một Chúa tể hoặc là một phần của một bang hội nào đó.
Và bởi vì vậy nên bốn người họ trở nên nổi bật.
‘À cũng không có gì thật sự đặc biệt ở họ.’
<Bang hội của chúng tôi có 84 thành viên, nhưng căn phòng chúng tôi chọn chỉ tối đa được 80 người nên bốn người tôi phải tách khỏi Chúa tể.>
Không phải tất cả đều tin vào lời nói của bốn người họ. Nhưng cũng chẳng có ý nghĩa gì khi bọn họ chuẩn bị tách ra.
Cô chỉ cần quan tâm bang hội của cô là được.
“Hãy đi theo con đường của mỗi người.”
Gyungmi đổi kho báu lấy 50 Dùi cui của Kurutan, đưa cho từng người và ra lệnh cho họ tự sát.
Đứt vỡ.
“…Hử?”
Sức mạnh tâm trí của Gyungmi chưa đủ mạnh để ra lệnh cho họ tự sát.
Biểu tượng của mọi người, ngoại trừ thành viên bang ban đầu đều bị phá vỡ ngay khi cô ra lệnh.
Và ngay lúc đó, những người đã thoát khỏi bang quay qua nhìn nhau một cách hung tợn rồi sau đó chạy về phía cửa ra.
Vì không còn lý do gì để phải chiến đấu với nhau khi sự an toàn của bọn họ đã được bảo đảm.
‘Ừm. Nếu theo một hướng nào đó thì đây là một kết quả tốt.’
Dù mọi việc đã diễn ra theo hướng ép buộc nhưng mọi người đều sống sót.
Vì tất cả đã lại chăm chỉ đi săn Kẻ bảo vệ Hầm ngục theo mệnh lệnh của Chủ Bang.
Trong lúc mỗi người với mỗi suy nghĩ trong đầu di chuyển về phía lối thoát thì cánh cửa khổng lồ ở khu vực đang giam giữ họ mở ra.
Một khung cảnh khác biệt xuất hiện trước tầm mắt họ.
“…mê cung?”
Nhiều con đường khác nhau ngay trước mắt họ.
Và rồi tiên xuất hiện.
“Mọi người đều sống sót à. Ha ha. Xin chúc mừng. Bây giờ mọi người sẽ được chuyển tới điểm xuất phát của tầng ba. Không có gì khó, các bạn chỉ cần đi theo hướng này. Nếu đi đến điểm giao nhau, mọi người sẽ đến một trong hàm trăm điểm xuất phát. Các bạn có thể tạo thành nhóm hay đi một mình khi đến đó.”
Mọi người nhún vai rồi biến mất vào những con đường.
Không phải bị dịch chuyển vào một căn phòng thì cũng không quan trọng gì lắm.
Gyungmi nhìn về phía Chungjae với biểu cảm nghi ngờ hiện trên mặt. Nhưng sau đó cô lắc đầu và dẫn thành viên bang đi vào một trong những con đường.
‘Ừm…mình cũng nên đi thôi.’
Có thể thấy bốn người kia sẽ không di chuyển trước cậu.
Hansoo với vỏ bọc là Chungjae nhếch miệng cười và tiến về điểm xuất phát.
Và sau đó cậu kích hoạt Vòng tay của Arankal rồi ẩn mình.
Rồi cậu cẩn thận quay lại chỗ ban đầu.
Như cậu dự đoán, bốn người mà đã nói rằng họ thuộc cùng một bang vẫn đang đứng tại chỗ cũ dù cho những người khác rời đi từng người một.
‘Bọn chúng sẽ đi đâu. Nhanh lên di chuyển đi.’
Hansoo nhìn những kẻ đó với một sự kiên nhẫn cao độ.
Và nhanh sau đó, khi những người khác đã biến mất, bọn chúng hình như đã nhận được lệnh từ một nơi nào đó và bắt đầu nhanh chóng xuyên qua những con đường.
Hansoo mỉm cười nhìn theo.
‘Nhanh lên và dẫn ta đi. Đến nơi chỉ huy của bọn bay.’
Dù cho cậu có cần mẫn tìm kiếm và rồi giết từng kẻ một, Chúa tể cũng sẽ dần dần hồi phục lại sức mạnh của hắn.
Chỉ có một cách cho tình huống vô vị này.
Kết liễu tên Chúa tể với một đòn.
Nhưng cậu không có cách nào biết được hắn ta đang ở đâu.
Tầng 1 và 2 là bất khả thi, tầng 3 thì có thể nhưng lại có đến hàng trăm điểm khởi đầu.
Không thể nào tìm kiếm từng điểm một được.
Nhưng vào một thời điểm, cậu có một cơ hội.
Một cơ hội xuất hiện khi thiết kế đặc biệt của tòa tháp và độ nguy hiểm của tầng ba được kết hợp.
<Nếu mình bỏ lỡ thời điểm thì sẽ rất khó để bắt được hắn ta. Và nếu việc đó xảy ra thì mình sẽ thu thập hết mọi thứ và sau đó giết hắn ta ở cuối con đường sau khi đã giải quyết được hầm ngục.>
Nếu Chúa Tể Bóng Tối Điên Loạn đã đến tầng ba và đã nhìn thấy thiết kế của tầng này, thì hắn ta chỉ có thể tập hợp tất cả thành viên lại một điểm.
Tầng ba là nơi mà bọn họ được trải nghiệm Thế giới khác thật sự khắc nghiệt như thế nào.
Đây không phải là nơi mà những trò lừa có thể thành công.
Vì đầu óc hắn ta tốt nên hắn sẽ nhận ra hắn cần tập hợp hết thành viên bang để có thể hành động ở một nơi như vậy.
Và những kẻ phía trước sẽ dẫn đường cho cậu.
Đến Chúa Tể Bóng Tối Điên Loạn, kẻ mà đang ở bất cứ đâu trong hàng trăm điểm xuất phát.
Nếu Hansoo để lộ ra danh tính thì cái tên cẩn thận đó sẽ phân tán tay sai đến những nơi khác.
Vì nếu tên đó đã nhìn thấy tầng ba, hắn sẽ chỉ muốn sử dụng lực lượng của bản thân và ngăn chặn bất cứ xung đột nào xảy ra để có thể đi qua được tầng ba…
Nhưng Hansoo cần gặp hắn ta và đó là lý do tại sao bông tai này lại tham gia vào cuộc chơi.
‘Đây là sân khấu cuối cùng.’
Cậu đã lấy được tất cả thứ cậu cần với Hòn Đá Triết Gia là vật cuối cùng.
Thứ mà cậu cần lúc này là bộ vũ khí xịn xò và thật nhiều cổ tự.
Cậu đáng lẽ đã phải đi khắp tòa tháp này nếu theo đúng kế hoạch ban đầu.
Vì thật khó cho một người để có một bộ vũ khí và cổ tự đầy đủ.
Nhưng có một cách đơn giản để cậu có thể giải quyết vấn đề đó.
Khi những kẻ đã tỏa ra khắp tòa tháp sẽ tập hợp lại một địa điểm.
Những kẻ mà có một số lượng nhiều đến mức mà một mình cậu không thể tập hợp được.
‘Chúa Tể Bóng Tối Điên Loạn…Để nhìn mặt ngươi nào, cũng đã khá lâu rồi nhỉ.’
Và khi cậu đã giải quyết hết được chúng thì việc chuẩn bị sẽ hoàn tất.
Để tiến vào Hầm Ngục Cuối Cùng.
Sân khấu cuối cùng trong việc chuẩn bị không phải là con quái vật nào đó.
Mà chính là Chúa Tể Bóng Tối Điên Loạn.
‘Mình sẽ sử dụng hết sức.’
Vì ở nơi đó, chỉ có cậu và bọn chúng tồn tại.
Khi Chúa Tể Bóng Tối Điên Loạn sẽ không thể nào để một người ngoài bắt đầu cùng một điểm với hắn còn sống.
Và cậu sẽ phải sử dụng hết sức để tin đồn không bị lan truyền.
Hansoo dần biến mất vào bóng tối khi bám theo những kẻ đó.
--
Một vài người xuất hiện ở nơi mà Hansoo vừa biến mất.
“…Mọi người thật sự muốn đi theo?”
Một trong những thành viên bang nhìn Gyungmi khi những người còn lại lắc đầu.
Giả bộ đi vào một con đường để bám theo cậu ta.
‘Và thế quái nào mà cô ấy vẫn tìm ra được hắn ta nhỉ. Do Giác quan thứ sau chăng…?’
Gyungmi nhếch miệng cười và gật đầu.
“Mấy người không tò mò à? Rằng hắn ta đang suy nghĩ cái gì?”
“…Chỉ vì điều đó?”
“À. Chúng ta sẽ tìm ra khi đến đó. Và con đường mà chúng ta đi cũng trùng với nhau nên cũng có gì tệ cả.”
Và rồi Gyungmi đi theo con đường đến nơi mà giác quan thứ sáu đang chỉ cô, nơi mà cái cảm giác nguy hiểm đang tỏa ra.
--

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top