Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

42. Chỉ cần nói em ấy không tốt thì đều là giả

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hashtag này xuất hiện quá bất ngờ, chỉ trong vòng một giờ ngắn ngủi đã hấp dẫn được sự chú ý của đông đảo cư dân mạng, lại đúng lúc đi làm nên rất nhiều nhân viên đều hít drama giữa giờ.

Khi Ming đến văn phòng, cô vừa đọc xong những bình luận nóng bên dưới Twitter.

Bây giờ, bình luận nóng có thể coi như hiện trường nhận người quen cỡ lớn, trong vòng một tiếng đồng hồ, nào là bạn học chung, hàng xóm, bạn bè của Build đều trồi lên. Nhai đi nhai lại về chuyện xấu của Build.

Bạo lực học đường, kiếm cớ gây sự, hút thuốc phiện...

Cô không kìm được mà liếc mắt nhìn về phía cánh cửa văn phòng đang đóng chặt.

Bên trong yên tĩnh đến mức đáng sợ, cửa sổ louvre không đóng chặt nên cô có thể thấp thoáng trông thấy người bên trong mặc đồ âu đen trắng.

Cấp trên mới thật sự là người như vậy ư? nhưng cô và Build đã tiếp súc qua một đoạn thời gian, cô cảm thấy ngoại trừ tính cách không tốt, thích làm biếng thì chàng trai này không còn khuyết điểm nào khác...

Ngay cả lần trước, Build đứng trước cửa nghe hai đồng nghiệp bàn bên cùng vài tổ viên khác bình luận về chuyện của mình, cậu chỉ nhìn cảnh cáo chứu không hề trách phạt hoặc làm khó dễ họ.

“Này, xem trên Twitter chưa?” Hai vị hàng xóm kia lại bắt đầu.
“Đương nhiên là xem rồi, dưa bự động trời!”

“Tôi biết ngay nó chẳng phải loại người tốt đẹp gì mà, không ngờ lại có thể xấu xa đến trình độ này... Thế đã đủ vào đồn cảnh sát rồi nhỉ?”

“Ming, cô nhìn đi, thiệt cho cô trước kia vẫn luôn nói giúp nó nhé.”

Ming im lặng một lát. “Tin tức trên mạng chưa chắc là thật...”

“Nhiều nhân chứng xuất hiện như vậy, còn có thể là giả ư?”

Ming đang chuẩn bị đáp trả.

“Đừng tùy tiện bàn tán về chuyện của người khác.” Chẳng biết từ bao giờ Henry đã đứng ngay sau họ. “Làm hết việc rồi à? Sắp phải nộp tuần báo, viết xong thì gửi vào hòm thư cho tôi.”

Thành công làm hai kẻ kia câm miệng.

So với bên ngoài thì trong văn phòng vô cùng yên tĩnh.

Điện thoại của Build không ngừng rung lên, tất cả đều là tin nhắn Jamie gửi tới, cậu không hề mở ra, mặc cho khung trò chuyện liên tục trồi lên trên.

Cậu vắt chéo chân ngồi trên ghế, chậm rãi lướt bình luận, dáng vẻ tùy ý, nét mặt lạnh lẽo, cứ như thể những lời lẽ dơ bẩn trên màn hình kia đang nói về người khác.

Từ lâu cậu đã biết, trên thế gian này có rất nhiều việc tốt như bánh từ trên trời rơi xuống, ra cửa gặp điều may, nhưng không có cái nào là của cậu. Việc nổi đình đám tỏng một đem lại càng không.

Dù cậu đã nhận thức rõ ràng, như khi chuyện tồi tệ này rơi xuống đầu, cậu vẫn khó chấp nhận như vậy đấy.

Bắt đầu từ giây phút chào đời, cậu đã hiểu rằng, trước nay bản thân mình chưa bao giờ là một kẻ may mắn.

Vận may nhất thời giống như que kẹo cậu nhận từ tay Puttha lão phu nhân khi còn bé, chưa liếm hết thì cậu và Amanda đã bị ném cả người và hành lý ra khỏi nhà.

Cư dân mạng lật tung báo chí năm đó về Amanda lên, trích dẫn lời phóng viên, cuối cùng chĩa toàn bộ mũi dùi lên người Build.

Không biết ai đã tung lên Twitter có vỏn vẹn 700 người theo dõi của cậu dưới bình luận. Bây giờ, trên trang đầu từ hai năm trước của cậu đã có gần mười ngàn bình luận.

Bình luận ở trên cùng chính là: Vừa nghĩ tới đứa trẻ trưởng thành dưới bóng ma của bạo lực học đường, nghĩ đến gia đình gặp phải cảnh phản bội, nghĩ đến cảnh sát hi sinh vì những kẻ buôn thuốc phiện, tôi cảm thấy loại người như cậu nên chết đi mới phải.

Build không mở giao diện hồi âm, cậu nhìn chằm chằm vào mấy nghìn lượt thích bên góc phải của bình luận kia, chợt thấy nực cười.

Điện thoại bàn đột ngột vang lên, trong khoảng thời gian Build đi làm, đây là lần đầu tiên chiếc điện thoại này phát ra âm thanh.

Cậu đặt điện thoại xuống, im lặng nhấc máy.

Giọng nói nghiêm túc và nặng nề của Kevin vang lên: “Đến văn phòng của tao ngay!”

Build không trả lời, cậu cúp thẳng, rồi tùy tiện vứt điện thoại lên bàn, không mặc áo vest mà cứ thế ra khỏi phòng.

Bible rời mắt khỏi đống tài liệu, nhướn mày hỏi: “Em đi đâu thế?”

Đáp lại anh là tiếng sập cửa.

Bible nhìn cánh cửa đóng chặt kia, cảm thấy không yên lòng. Anh cầm cốc nước lên, đang định đuổi theo thì cửa văn phòng lại mở ra.

Henry bước vào, nét mặt hơi trầm trọng, im lặng một lát rồi mới nói: “Trợ lý Bible, anh có biết chuyện trên mạng không... Đừng trách tôi lắm lời, tôi chỉ lo lắng thôi.”

Bible buông lỏng tay, bút máy rơi xuống từ giữa những ngón tay, phát ra tiếng vang lanh lảnh.

Anh đáp: “Nói đi.”

Lúc Build bước vào văn phòng, bên trong vẫn còn nhân viên đang báo cáo công tác với Kevin.

Nghe thấy tiếng động, tầm mắt của nhân viên dừng lại trên người cậu vài giây.

Mặt mũi của Kevin tràn ngập bực bội, hắn cau mày, ném tài liệu về phía trước. “Cậu ra ngoài trước đi.”

Sau khi người kia đi, Build hỏi: “Có chuyện gì?”

Trông thấy dáng vẻ lãnh đạm này của cậu, ngọn lửa vô danh trong lòng Kevin càng bùng cháy dữ dội. “Mày vẫn còn mặt mũi để hỏi tao là có chuyện gì à?”

“Nếu muốn học theo mẹ mày, đi theo nghiệp con hát, tại sao còn vào công ty?! Nhà Puttha là nơi thằng con riêng như mày có thể dùng để lăng xê thanh thế à?!”

Build mỉ mai: “Tôi dùng nhà Puttha các người để lăng xê? Anh đánh giá bản thân hơi cao quá rồi đấy.”

“Thế những bài báo này là sao? Chẳng lẽ đám truyền thông sẽ giúp mày lên trang nhất, lăng xê tin tức mới miễn phí à?!” Kevin nói: “Sáng sớm hôm nay, tao đã bị điện thoại của bố và bà nội quấy nhiễu không yên!”

Build hờ hững à lên. “Hóa ra những thứ đó không phải do anh tung à?”

Nghĩ cũng phải, dù Kevin ghét cậu thì hắn sẽ không lôi nhà Puttha ra làm vũ khí.

“Việc này không cần anh quan tâm.”

Bây giờ Build cảm thấy cả thể xác và tâm hồn đều mệt mỏi, cậu chẳng muốn tiếp tục cãi nhau với Kevin nữa. “Tôi sẽ tự xử lý.”

“Mày xử lý? Mày xử lý thế nào? Từ nhỏ đến lớn, mày chỉ biết gây họa, gây thêm phiền toái cho người khác!”

“Mày nhìn lại đạo đức của mày bây giờ đi! Cho mày vào công ty, mày chẳng làm gì, chỉ ung dung lười biếng! Ăn trắng mặc trơn thôi, lại còn suốt ngày nhục mặt ở bên ngoài! Mày còn nhớ mày đã đồng ý điều gì với bố không, mày nói mày sẽ không đua xe nữa! Bây giờ thì hay rồi, video được tung lên mạng rồi đấy!”

Build không phải người ngoan ngoãn đứng nghe chửi, cậu đáp trả: “Đây là chuyện giữa tôi và Kaw, không có liên quan gì đến anh, anh lải nhải cái gì? Nếu như không phải vì đồ cổ hủ như anh mách lẻo với ông ta về việc đua xe, tôi sẽ bị cấm thi đấu hay sao?”

“Mày tham gia vào mấy trận đấu phạm pháp là có lý à? Tao không nên nói cho bố mà nên báo thẳng với cảnh sát!”

“Sao anh có thể báo cảnh sát được?” Build hừ lạnh, mỉa mai rằng: “Như vậy sẽ ảnh hưởng đến danh tiếng của nhà Puttha các người lắm nhỉ?”

“Còn tốt hơn cái loại mặt dày như mày” Kevin hừ lạnh, không chịu yếu thế. “Mười năm trước, mẹ mày kéo nhà Puttha lên khắp các trang báo lớn, hại mẹ tao mất sạch thể diện, ngày nào cũng phải nghĩ cách trốn tránh truyền thông! Bây giờ đến lượt mày, mày cũng dùng nhan sắc để giành giật sự chú ý chẳng khác nào người đàn bà kia!”

Nói đến đây, Kevin giễu cợt: “Vì muốn nổi tiếng mà còn lôi cả mẹ đẻ ra, không rõ bà ta nằm dưới đất có biết không...”

Kevin không thể nói tiếp những chữ còn lại.

Build giống như một thùng pháo bị châm ngòi nổ, cậu xông tới túm lấy cổ áo của Kevin, bất giờ giơ nắm đấm lên.

Bình thường Kevin chỉ cắm đầu vào học tập và công tác, thân thể gầy hơn Build rất nhiều, Build hầu như chẳng phải dùng sức lớn đã có thể xách hắn lên khỏi ghế ngồi.

Thấy sắp bị đánh, Kevin chẳng hề sợ hãi, nụ cười trên khóe môi hắn càng rõ ràng hơn.

“Đụng vào nỗi đâu của mày rồi à?” Kevin nói: “Mày có lời nào để phản bác tao không? Mày không! Bởi vì mày biết đây đều là sự thật, mày chẳng khác nào một thằng lỗ mãng, mất dạy, chỉ biết dùng vũ lực để giải quyết mọi chuyện.”

Build giơ cao nắm đấm lên nhưng không giáng xuống.

Cửa phòng bị mở tung, Bible và Henry cùng xông vào.

Henry nhìn thấy cảnh tượng này, bỗng luống cuống. “Build, cậu đừng...”

Dường như Build không hề nghe thấy. “Anh nói lại một lần nữa xem? Sự thật là gì?”

“Tao nói mẹ mày vì tiền mà phá hoại gia đình của người khác!” Kevin cũng sắp hóa điên. “Còn mày vì muốn nổi tiếng mà không tiếc kéo người mẹ đã chết cách đây hơn mười năm của mình ra, thậm chí còn muốn giày xéo danh tiếng mà nhà Puttha nhà tao vất vả duy trì suốt mấy chục năm!”

“Anh nói láo!”

Build siết chặt cổ áo hắn, trợn trừng mắt, đáy mắt còn có tơ máu. “Vì sao bà ấy lại có quan hệ với nhà Puttha? Chẳng lẽ trong lòng anh không rõ hay sao? Anh dựa vào cái gì để mắng bà ấy!? Nhà Putth các người mưới chính là hang sói ăn thịt người không nhả xương!”

Cậu nhạo báng: “Kevin, chuyện anh tiếc nuối nhất đời này. Nhất định chính là trước kia không thể giết chết tôi!”

Giọng của Build khàn đặc.

Nói xong câu này, dường như cậu đã cạn sạch kiên nhẫn, nắm đấm lập tức vung xuống nhưng lại rươi vào lòng bàn tay ấm áp nào đó.

Bible ôm eo cậu, cản nắm đấm lại.

“Không sao đâu” Bible nói: “Vẫn chưa điều tra rõ mọi chuyện mà, chúng ta cùng về rồi từ từ bàn bạc, nhé?”

Build thở dốc, không thèm nhìn anh. “Anh đừng xen vào chuyện của tôi.”

“Người bên ngoài đang nhìn, nếu có kẻ báo cảnh sát thì phải giải quyết việc sau đó thế nào đây.” Bible trấn an cậu, lúc nói chuyện còn giương mắt nhìn ra ngoài văn phòng, ánh mắt lạnh như băng của anh làm đám nhân viên xem trộm sợ khiếp vía.

Henry lập tức đóng chặt tất cả cửa sổ.

“Cái gì? Tao giết mày? Bible, cậu buông nó ra!” Kevin bừng tỉnh khỏi nỗi khiếp sợ. “Để nó nói xong những lời còn lại, tôi muốn xem nó có thể bịa tiếp thế nào!”

Build định đáp trả thì người đàn ông mặc đồ âu phẳng phiu kia đã chắn phía trước cậu.

Thậm chí cậu còn có thể cảm nhận được ánh mắt của anh âm u đi mấy phần.

Cậu nghe thấy âm thanh trầm khàn và nặng nền của anh vang lên, giọng điệu chẳng hề hiền hòa, gằn từng chữ với Kevin. “Cậu đừng hiểu lầm, tôi chỉ không muốn em ấy phải vào đồn cảnh sát vì cậu, như thế không đáng. Chúng tôi không dùng vũ lực để giải quyết chuyện lần này, nhưng sẽ không cho qua như vậy đây. Tự thu xếp ổn thỏa đi.” {Ý của ảnh là mày không có xứng ngồi đấy nói chuyện kiểu đó với Build đâu :)))}

Dứt lời, anh dùng tay dắt Build đi ra ngoài. Build như quả khinh khí cầu xẹp lép, tựa như ban nãy cậu đã dùng hết tất cả sức lực nên bây giờ đành mặc anh đưa đi.

Ra khỏi văn phòng, Bible hơi nghiêng người che chắn toàn bộ tầm mắt ác ý dán lên người cậu, đanh mặt đưa cậu vào thang máy.

Nhìn thấy anh bấm nút B1, Build khàn giọng bảo: “Điện thoại của tôi vẫn còn ở văn phòng.”

“Tôi cầm rồi.”

Build nhìn hai bàn tay đang nắm lấy nhau.

Ban nãy họ cũng đi ra như vậy ư? Người khác nhìn thấy cả rồi à? liệu có ai phát giác ra điều gì không?

Đồ ngốc này, không sợ chuyện của họ bị phát hiện hay sao?

Cậu muốn bảo Bible buông tay mình ra, khóe môi mấp máy nhưng cuối cùng vẫn không thốt nên lời.

Lòng bàn tay của Bible rất ấm áp, chỉ cần hơi dùng sức, cậu có thể cảm nhận được nhịp tim đập của anh, thình thịch thình thịch, mạnh mẽ đánh tin.

Lên xe, hai người đều im lặng, cửa sổ hé mở, Build hưởng thụ cơn gió mát thổi vào, lưa giận chồng chất ban nãy đã rút đi, mắt cậu trống rỗng, chẳng thể nhìn thấu suy nghĩ bên trong.

Bible hiếm có một lần lái xe nhanh.

Về đến nhà, Build lặng lẽ xuống xe. Cậu đi đến chỗ tủ lạnh, lấy túi bia đã cất mấy tháng ra, chai bia phát ra tiếng va chạm lanh lảnh trong túi.

“Không được gõ cửa, không được làm phiền tôi.”

Nói xong, cậu quay lưng đi vào trong phòng.

Bible không vội đi theo.

Anh dùng một tay cởi cúc áo vest, ngồi xuống sofa rồi ung dung gọi điện thoại.

“Xóa hết các hot search có liên quan đến Build và Amanda, nói rõ với người bên Twitter, nếu có lần sau, chúng ta sẽ trực tiếp khởi tố.”

Có kinh nghiệm của hai lần trước, Luke đáp lại rất nhanh. “Vâng, tôi sẽ làm ngay.”

“Điều tra về ekip đẩy Amanda lên hot search Twitter.”

Từ trước đến nay Bible chẳng hề quan tâm đến marketing và chuyện trong giới giải trí, vậy nên Luke không quen thuộc lắm với nghiệp vụ này, hắn nói: “Chắc là cần chút thời gian...”

“Bao lâu?”

“Trước tối mai.”

“Ừ.”

Trên bàn có một bao thuốc bị chủ nhân lãng quên, Bible rút một điếu từ bên trong ra, cầm trên tay vuốt ve một lúc rồi mạnh mẽ bẻ gãy nó.

Anh ném thuốc lá vào gạt tàn, giọng điệu lạnh lùng mang theo chút ác độc rất khó nhận ra.

“Hỏi rõ bọn họ làm việc cho ai, tôi muốn biết kẻ vung tiền.” Bible nói: “Còn đống bình luận bên dưới ác ý bôi nhọ đời sống riêng tư của Build, điều tra IP, khởi tố.”

Luke lau mồ hôi. “Nhiều bình luận quá, tôi không rõ thật giả đúng sai...”

Bible nhìn chằm chằm vào cánh cửa gỗ của phòng ngủ, trầm giọng đáp: “Chỉ cần nói em ấy không tốt thì đều là giả, kiện hết là được.”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top