Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

第二章 老警察Lão cảnh sát

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

西园郡小区兴建于1991年左右当时是C市为数不多的高层建筑住宅区。十几年过去了随着周围一座座高楼拔地而起西园郡已经失去了以往鹤立鸡群的地位。在那些动辄几十层的高层建筑中只有15层的西园郡显得很不起眼。2007年之后因为物业费收取率过低西园郡的物业公司被迫撤出这里彻底成为弃管小区。从园区的景观来看这个"弃"可谓恰如其分。Tiểu khu Tây Viên Quận được khởi công xây dựng vào khoảng năm 1991, khi đó là một trong số ít khu nhà có kiến trúc cao tầng của thành phố C. Mười mấy năm qua đi, theo sự phát triển không ngừng, từng tòa cao tầng mọc lên, Tây Viên Quận đã mất đi vị trí nổi bật giữa đám đông của nó. Ở nơi mà ngơi một tí đều là những tòa kiến trúc mấy chục tầng lầu, Tây Viên Quận 15 tầng lầu rõ ràng bị lu mờ. Sau năm 2007, vì phí bất động sản ở đây thu về quá thấp, công ty bất động sản Tây Viên Quận bị buộc phải tháo dỡ, nơi đây thật sự trở thành tiểu khu không ai quản lý. "Vứt bỏ" hai chữ này có thể nói là rất phù hợp với quang cảnh của khu này

坑坑洼洼的柏油马路破碎不堪的甬道堆满污物的垃圾桶随意停放的机动车因长期疏于修剪已经齐腰高的草坪。Con đường nhựa gồ ghề; vỉa hè vỡ vụn; thùng rác ngập tràn rác thải; xe cộ để ngổn ngang; vì lâu rồi không được cắt tỉa, cỏ đã cao ngang người

  "弃之"而去的还有小区的居民有能力改善居住条件的业主已经早早迁走原住房要么出售要么出租。加之小区毗邻本市最大的日杂用品批发市场好多商户都把这里的住宅租用为仓库。这就使得小区内的居民构成相对复杂外来人口及流动人口占较大比例多年来一直是各种治安、刑事案件的高发区。Bị "vứt bỏ" còn có cư dân của tiểu khu ở đây, những hộ có điều kiện cải thiện chỗ ở sớm đã dọn đi rồi, nhà ở ban đầu nếu không bán, thì cũng cho người ta thuê, thêm vào đó chỗ gần tiểu khu là khu chợ bán sỉ các mặt hàng nhu yếu phẩm, rất nhiều thương hộ đều thuê chỗ này làm nhà kho. Điều này khiến cho thành phần cư dân sống trong tiểu khu tương đối phức tạp, người từ nơi khác đến và người sống trôi nổi chiếm tỉ lệ tương đối cao, nhiều năm nay các vấn đề trị an và các vụ án hình sự xảy ra rất nhiều

  杜成看看眼前沉默的高楼闷闷地吐出一口烟。Đỗ Thành trầm mặc nhìn tòa lầu trước mặt, phiền não nhả ra một ngụm khói

  时至深冬晚上七点左右天色就已经完全黑下来。虽然一墙之隔的马路上灯火通明西园郡小区内却一片死气沉沉的样子。园区内的路灯大多已经报废只有几家住户的窗子里还能勉强把灯光投射到楼前的甬路上。这些稀落的光晕让园区里不至于漆黑一片却反增更多的潇洒气氛。Đã vào giữa đông, tầm 7h tối, sắc trời đã hoàn toàn tối xuống. Tuy con đường lớn cách một bức tường đã lên đèn sáng trưng, nhưng trong tiểu khu Tây Viên Quận vẫn là dáng vẻ nặng mùi chết chóc. Đèn đường trong khu viên phần lớn đều đã bị hư, chỉ có ánh đèn của mấy hộ sống ở đấy len qua cửa sổ miễn cưỡng soi sáng đoạn vỉa hè phía trước. Những ánh sáng thưa thớt này khiến khu viên không bị tối đen, ngược lại còn khiến bầu không khí thêm phần tự nhiên

  杜成把烟头扔在地上碾熄转头问旁边的一个年轻人"小高确定是这里吗"Đỗ Thành ném đầu thuốc đi, dập tắt, quay đầu hỏi một thanh niên bên cạnh: "Tiểu Cao, xác định là chỗ này chứ?"

  "没错。"高亮从嘴边取下香烟指指其中一栋楼"4号楼2单元。" "Không sai" Cao Lượng lấy điếu thuốc trên miếng xuống, chỉ tay về phía một trong những tầng lầu, "Tòa lầu 4, ban 2"

  "能再详细点儿吗" "Có thể chi tiết hơn chút nữa không?"

  高亮看了杜成一眼转身爬上桑塔纳轿车的后座拽出一个方形的黑色皮箱子慢悠悠地向4号楼走去。Cao Lượng nhìn Đỗ Thành một cái, xoay người chui vào ghế sau của chiếc Santana, lấy ra một thùng hình vuông bằng da màu đen, chậm rãi đi về hướng lầu 4

  杜成急忙跟上去。Đỗ Thành vội đuổi theo sau

  高亮站在楼道里把定位仪挎在肩膀上拿出探头左右探测了几次眼睛盯着信号频率最后懒洋洋地指指右手边"3号。" Cao Lượng đứng nơi hành lang cầu thang, đeo thiết bị định vị lên vai, lấy đầu dò ra, dò trái dò phải mấy lần, mắt nhìn vào tần suất tín hiệu, sau cùng lười biếng chỉ về phía tay phải: "Số 3"

  "3号。"杜成又问"几楼呢" "Số 3" Đỗ Thành lại hỏi "Lầu mấy?"

  "那就不知道了。"高亮垂下眼皮把探头收回箱子"没事了吧我先回去了。" "Cái đó thì không biết" Cao Lượng cụp mí mắt nhìn xuống, cất đầu dò vào trong hộp, "Không việc gì nữa rồi chứ? Tôi đi trước đây"

  "有事啊。"杜成有些急了"15层啊我不能挨层搜啊。" "Có a" Đỗ Thành có chút khẩn trương "15 tầng, tôi không thể lục soát hết được a"

  "那怎么办"高亮不耐烦了"定位仪只能搜到垂直信号。" "Vậy phải làm sao?" Cao Lượng không kiên nhẫn, "Thiết bị định vị chỉ có thể bắt tín hiệu theo phương thẳng đứng"

  "别糊弄老大哥啊。"杜成换上一副笑脸他指指定位仪上的信号频率灯"接近信号源的时候这玩意儿会闪得快。" "Thôi đừng đùa anh nữa" Đỗ Thành đổi sang bộ mặt tươi cười, ông chỉ vào đèn báo tần suất tín hiệu của thiết bị định vị, "Nếu gần nguồn phát ra tín hiệu, nó sẽ chớp nhanh hơn"

  "我靠"高亮瞪大眼睛"你该不会让我一层一层往上搜吧15层啊" "Tôi kháo!" Cao Lượng trừng to mắt, "Đừng nói ông muốn tôi phải lục soát từng tầng một đấy chứ, 15 tầng đấy!"

  "咱俩坐电梯上去从楼顶往下搜。"杜成拍拍高亮的肩膀顺势把半包香烟塞进对方的衣袋"老大哥陪你上去—万一那小子就藏在15楼呢累不着你。" "Hai chúng ta ngồi tháng máy lên trên, lục soát từ đỉnh lầu trở xuống" Đỗ Thành vỗ vỗ vai Cao Lượng, tiện tay nhét nửa bao thuốc lá thơm vào túi áo của đối phương, "Anh đây lên cùng cậu, lỡ như thằng nhóc đó trốn ở tầng 15, thì cũng không mệt được cậu mà"

  嘴上说着话杜成已经连哄带拽地把高亮拖进了电梯。高亮满脸不高兴电梯门一关闭就忍不住埋怨道"你都这岁数了还这么拼啊"Miệng đang nói, nhưng Đỗ Thành đã dỗ Cao Lượng đẩy vào thang máy. Cao Lượng mặt không vui chút nào, cửa thang máy vừa khép lại, liền không nhịn được mà phàn nàn: "Anh nhiều tuổi vậy rồi, còn liều mạng vậy sao?"

  杜成按下"15"转身嘿嘿地笑"老大哥也干不了几年了就当帮个忙。"Đỗ Thành ấn số 15, xoay người cười hì hì: "Anh đây cũng chỉ làm thêm vài năm nữa thôi mà, coi như giúp lần này đi"

  高亮看着杜成这个入警三十多年的老警察身材已经略略发福灰色的旧夹克衫紧紧地绷在身上在腰腹处凸出一个可笑的半圆。花白的头发乱蓬蓬的布满皱纹的脸上是一副讨好的样子心下也有些不忍嘀咕了几句就不再开口了。Cao Lượng nhìn Đỗ Thành, lão cảnh sát này đã làm cảnh sát hơn 30 năm, cơ thể đã hơi béo, áo Jackets cũ kĩ ôm sát người, vòng eo nhô ra nửa vòng tròn đáng yêu. Tóc hoa râm rối bù, trên gương mặt đầy nếp nhăn là bộ dạng đang lấy lòng, cũng không đành lòng, làu bàu vài câu cũng không nói gì nữa

  杜成站直身子目不转睛地看着液晶显示屏上不断变化的数字。Đỗ Thành đứng thẳng người, không rời mắt khỏi những con số đang không ngừng biến hóa trên màn hình LCD

  电梯升到15楼。两个人先后走出轿厢高亮拽出定位仪的探头刚要开始检测杜成就一把拉住他抬手关掉了定位仪的发声器。高亮不由得失笑小声说道"你个老狐狸。"Thang máy lên tới tầng 15. Hai người lần lượt ra khỏi thang máy, Cao Lượng lấy đầu dò của thiết bị định vị ra, vừa muốn bắt đầu kiểm tra, Đỗ Thành liền ngăn anh lại, đưa tay tắt đi âm thanh của thiết bị định vị. Cao Lượng bất giác bật cười, nhỏ giọng nói: "Lão hồ ly nhà ông"

  杜成无声地笑示意高亮走在前面自己尾随其后盯着信号频率灯。Đỗ Thành cười không thành tiếng, ra hiệu cho Cao Lượng đi phía trước, còn mình thì theo sau, nhìn vào tầng suất của đèn tín hiệu

  两个人轻手轻脚在漆黑一片的楼道里慢慢前行。水泥地面已经被严重磨损呈现出沙粒化踩上去有"沙沙"的声响。两个人尽量放慢动作在逐一探测了三家住户后信号频率灯并没有明显的变化。Hai người nhẹ tay nhẹ chân, trong hành lang cầu thang tối đen chậm rãi tiến về phía trước. Nền xi măng sớm đã bị hư hại nghiêm trọng, lộ ra cát bên trong, giẫm lên sẽ phát ra tiếng động. Hai người cố gắng làm động tác nhẹ nhàng, sau khi thăm trắc ba nhà, tần suất đèn tín hiệu cũng không có biến hóa rõ ràng

  杜成拉拉高亮的衣袖转身向消防通道走去。Đỗ Thành giật giật tay áo của Cao Lượng, xoay người đi theo lối thoát hiểm

  连下了5层仍然没有接近信号源。杜成已经有些微微的气喘额头上也有了细密的汗珠。高亮听他的呼吸声有异转身小声问道"老杜要不要歇会儿"Xuống liên tiếp 5 tầng, vẫn chưa tiếp cận được nguồn tín hiệu. Đỗ Thành có chút thở gấp, trên trán cũng lấm tấm mồ hôi. Cao Lượng nghe tiếng hít thở có chút dị thường của ông, xoay người nhỏ giọng nói: "Lão Đỗ, có cần nghỉ chút không?"

  杜成摆摆手指指深不见底的楼梯间"不用继续吧。" Đỗ Thành xua xua tay, chỉ lối cầu thang nhìn không thấy đáy nói: "Không cần đâu, tiếp tục thôi"

  高亮轻叹口气"老东西你歇着吧定好了我告诉你。" Cao Lượng khẽ thở dài: "Lão già nhà anh nghỉ chút đi, định vị xong tôi sẽ nói với anh"

  "那多不好意思。" "Vậy thì ngại lắm"

  "少来这套吧。"高亮已经拎着定位仪向楼梯间走去"回头请我吃饭啊。" "Bớt trò này đi" Cao Lượng đã cầm thiết bị định vị đi xuống cầu thang, "Lúc về mời tôi ăn cơm đi"

  杜成笑笑背靠在墙壁上伸手去衣袋里掏烟摸了个空才意识到那半包烟已经送给小高了。他无奈地咂咂嘴抬起袖子擦擦额头感到后背一片汗湿凉凉的衬衣贴在身上很不舒服。Đỗ Thành cười, dựa lưng vào tường, đưa tay vào túi áo lấy thuốc lá, thấy trống trơn mới nhớ lúc nãy đã đem nửa gói còn lại cho tiểu Cao rồi. Ông đành chép miệng giơ tay áo lên lau trán, cảm thấy sau lưng ướt đẫm mồ hôi, áo trong mát lạnh dính vào người rất không thoải mái

  "他妈的王八蛋。"杜成小声骂道"逮住了绝饶不了你" "Mẹ kiếp tên khốn này" Đỗ Thành nhỏ giọng mắng, "Bắt được tuyệt đối sẽ không tha cho mày!"

  两天前分局刑警大队在对一家洗浴中心进行突击检查时当场抓获几名聚众吸毒人员。经过深挖一名吸毒人员交代所吸食的冰毒是由一个叫老四的人出售给他的。警方认为这个所谓的老四很可能既制毒又贩毒并通过获取的手机号码初步将他的窝点锁定在西园郡小区内。Hai ngày trước, lúc đại đội hình cảnh của phân cục tiến hành đột kích kiểm tra trung tâm một nhà tắm, tại hiện trường bắt được mấy tên tụ tập chơi ma túy đá. Qua điều tra, một con nghiện nói hàng mà hắn chơi đều do một người tên là lão Tứ bán cho hắn. Phía cảnh sát cho rằng, tên lão Tứ này rất có thể là người sản xuất và buôn bán ma túy đá, thông qua tín hiệu điện thoại thu được bước đầu xác định vị trí là trong tiểu khu Tây Viên Quận

  这个地点必须做到准确无误否则在抓捕时难以做到人赃并获。Địa điểm, buộc phải chuẩn xác, nếu không khó mà bắt được cả người và tang vật

  杜成慢慢地调整呼吸身体放松下来腹部又开始隐隐作痛。他把手放在肚子上胡乱揉了几把痛感似乎减轻了一些。Đỗ Thành chậm rãi điều chỉnh hô hấp, thả lỏng cơ thể, bụng lại bắt đầu đau lâm râm. Ông để tay lên bụng xoa xoa, cảm giác đau dường như cũng giảm đi một chút

  人老了零件就不中用。不过今天晚上你可别给我添麻烦啊。Già rồi, linh kiện cũng không dùng được nữa. Nhưng mà, tối nay mày đừng thêm phiền phức cho tao nữa

  正想着杜成就听到楼梯间传来细微的"嘘嘘"声。Đang suy nghĩ, Đỗ Thành liền nghe thấy dưới cầu thang truyền tới tiếng "suỵt suỵt" rất nhỏ

  他循声望去一个黑影从防火门后探出半个身子正冲自己挥手。Ông theo âm thanh đó mà nhìn sang, một bóng đen từ sau cửa phòng cháy lộ ra nửa người, đang giơ tay vẫy mình

  "老杜快过来" "Lão Đỗ, nhanh tới đây!"

  "8楼" "Lầu 8?"

  "没错8楼3号。"高亮的表情也专注起来他指指手里的定位仪信号频率灯正急促地闪烁着。 "Không sai, lầu 8 phòng 3" biểu tình của Cao Lượng cũng trở nên chăm chú, anh chỉ vào thiết bị định vị, đèn tần suất tín hiệu đang nhấp nháy liên hồi

  杜成示意高亮不要出声轻手轻脚地走到3号门前把耳朵贴在门上片刻之后他摇摇头四处打量着随即他就把目光聚焦在门口的两只垃圾袋上。Đỗ Thành ra hiệu Cao Lượng đừng lên tiếng, nhẹ tay nhẹ chân đi tới trước cửa phòng 3, dán sát tai lên cửa, một lúc sau, ông lắc đầu, xem xét xung quanh, ánh mắt ông dừng lại chỗ hai túi rác trước cửa

  杜成拿出手机打开手电筒功能同时把手遮在手机上尽量使光线扩散的范围不至于太大。高亮放下定位仪蹲下身子观察了一下垃圾袋慢慢地打开。Đỗ Thành lấy di động ra, mở chức năng đèn pin, đồng thời dùng tay che lên điện thoại, cố gắng không để phạm vi ánh sáng khuếch tán quá lớn. Cao Lượng bỏ thiết bị định vị xuống rồi ngồi xổm, quan sát túi rác một lúc, từ từ mở ra

  白色塑胶袋上印着"天明药业"的字样里面主要是一些生活垃圾。高亮掏出一支长镊子在袋子里仔细翻找着。很快几样东西被挑拣出来一张超市的购物小票一张天明药业的提货单一块某品牌感冒胶囊的药盒残片两个餐盒几根筷子。Trên chiếc túi nilon màu trắng có in dòng chữ "Dược phẩm Thiên Minh", bên trong chủ yếu là một số rác sinh hoạt. Cao Lượng lấy ra một chiếc kẹp dài, cẩn thận tìm kiếm bên trong. Rất nhanh, có mấy thứ được lựa ra: một tờ hóa đơn của siêu thị; một tờ giao hàng của dược phẩm Thiên Minh; một vỏ hộp thuốc dán chữa cảm mạo của một hãng nào đó; hai hộp cơm; mấy chiếc đũa

  杜成盯着这几样东西看了一会儿示意高亮把它们重新装回袋子里依原样扎好袋口。Đỗ Thành nhìn mấy thứ đó một hồi rồi ra hiệu cho Cao Lượng bỏ chúng vào lại trong túi, rồi buộc miệng lại như cũ

  "撤吧小高。"杜成的眼睛在黑暗中闪闪发光"就是这里谢了。" "Rút thôi, tiểu Cao" ánh mắt Đỗ Thành lấp lánh trong đêm tối, "Chính là ở đây, cảm ơn"

  两个人悄无声息地下到6楼坐电梯降至一层。走出园区后杜成直奔路边停放的几辆车而去。他拉开其中一辆黑色别克商务车的车门副驾驶座上的一个身着黑皮夹克的年轻人立刻问道"怎么样老杜" Hai người lặng lẽ xuống tới tầng 6, ngồi thang máy xuống tầng 1. Sau khi rời khỏi khu viên, Đỗ Thành đi thẳng về phía mấy chiếc xe đang đậu bên đường. Ông mở cửa một chiếc xe thương vụ Buick màu đen, ngồi ở ghế phụ là một thanh niên mặc chiếc áo khoác bằng da màu đen hỏi: "Thế nào rồi, lão Đỗ?"

  "4号楼2单元8楼3号—右手边。"杜成应了一句又回头对高亮说道"辛苦了小高我安排人送你回去。" "Tòa lầu 4 ban 2 tầng 8 phòng 3 phía bên phải" Đỗ Thành trả lời một câu, lại quay đầu nói với Cao Lượng: "Vất vả rồi tiểu Cao, để tôi cho người đưa cậu về"

  "你就甭管我了。"高亮恢复了懒洋洋的样子"老东西你当心点儿。" "Anh không cần để ý tới tôi làm gì" Cao Lượng hồi phục lại dáng vẻ lười nhác, "Ông bạn già, cẩn thận đấy nhé"

  杜成笑笑抬脚费力地爬上车。Đỗ Thành cười, đưa chân trèo lên xe

  "我们估计得没错—用感冒胶囊提取冰毒。"杜成按按腹部喘了一下"至少两个人。" "Chúng ta tính không sai, dùng thuốc dán cảm mạo để chiết xuất ra ma túy đá" Đỗ Thành ấn ấn bụng, thở hắt ra, "Chí ít có hai người"

  "嗯。"黑皮夹克扭头望向后座—一个骨瘦如柴的黄发青年被两个便衣警察夹在中间低头缩肩戴着手铐的双手不住地颤抖着。 "Ừm" người đàn ông mặc áo khoác Jakets quay đầu nhìn ra hàng ghế sau, một thanh niên tóc vàng gầy như que củi đang bị kẹp giữa hai cảnh sát mặc thường phục, cúi đầu rụt vai, hai tay đeo còng không nhịn được mà không ngừng run rẩy

  "知道该怎么做吧" "Biết làm thế nào rồi chứ?"

  黄发青年连连点头。杜成看了他一眼问黑皮夹克"震梁......张队怎么干" Người thanh niên tóc vàng liên tục gậc đầu. Đỗ Thành nhìn hắn một cái, hỏi áo khoác Jackets đen: "Chấn Lương...đội trưởng Trương, làm sao đây?"

  张震梁指指黄发青年"让这小子打电话买冰毒我们埋伏在门口一开门就抓人—人赃俱获。"Trương Chấn Lương chỉ chỉ người thanh niên tóc vàng: "Để tên nhóc này gọi điện thoại mua ma túy đá, chúng ta mai phục ở ngoài cửa, cửa mở chúng ta liền bắt người và cả tang vật

  杜成没说话垂着眼睛想了一会儿再抬头时看见仪表盘上放着一盒香烟就抽出一根点燃。Đỗ Thành không nói gì, suy nghĩ một hồi, lúc ngẩng đầu lên, thấy trên bảng điều khiển có một hộp thuốc lá, liền rút ra một điếu hút

  张震梁有些不耐烦了"怎么你觉得不妥"Trương Chấn Lương có chút mất kiên nhẫn: "Thế nào? Người cảm thấy có gì không ổn sao?"

  杜成吐出一口烟想了想开口说道"手机定位到8楼人也应该在8楼。不过制毒既有烟又有味儿他们不怕被人发现吗"Đỗ Thành nhả một ngụm khói, suy nghĩ rồi mở miệng nói: "Định vị di động tới tầng 8, người có lẽ cũng ở tầng 8. Nhưng chế thuốc thì phải có khói và mùi, bọn họ không sợ có người phát hiện sao?"

  "那不是问题。"张震梁一挥手"把人按住啥都好办。"说罢他拿起对讲机简短地命令道"8楼3号上楼。" "Đó không phải là vấn đề" Trương Chấn Lương xua tay, "Bắt được người, thì mọi chuyện đều dễ xử lý" nói xong, anh cầm lấy máy bộ đàm, ra lệnh ngắn gọn: "Tầng 8 phòng 3, xông lên"

  杜成扭头望向窗外看见后面的车上跳下几个小伙子脚步匆匆地走进4号楼2单元。Đỗ Thành quay đầu nhìn ra ngoài cửa xe, thấy phía sau xe có mấy anh chàng nhảy xuống, vội vã chạy lên tòa lầu 4 ban 2

  张震梁目送他们消失在楼道里几分钟后对讲机里传来一个低沉的男声"抓捕组已就位。" Trương Chấn Lương mắt nhìn theo họ cho tới khi họ biến mất trong lối hành lang, sau vài phút, trong bộ đàm truyền tới một giọng nam trầm thấp: "Tổ truy bắt đã vào vị trí"

  张震梁拿起对讲机"一会儿动作利索点儿。"随即他从衣袋里掏出一部手机递到黄发青年眼前。Trương Chấn Lương cầm máy bộ đàm lên: "Lát nữa hành động nhanh gọn chút" liền lấy từ trong túi áo ra một di động, đưa cho người thanh niên tóc vàng trước mặt

  "按我刚才交代的说如果你敢耍花招我让你一辈子吃窝头。" "Nói theo những gì tao vừa nói, nếu mày dám giở trò, tao sẽ cho mày cả đời này gặm bánh ngô

  黄发青年抬起头还没开口先打了一个大大的哈欠。Người thanh niên tóc vàng, còn chưa mở miệng thì đã ngáp một cái

  "我......我哪敢" "Tôi...tôi làm sao dám?"

  他接过手机打开通话记录选择了一个号码后拨出。Hắn cầm lấy điện thoại, mở nhật ký cuộc gọi ra, chọn ra một dãy số rồi nhấn gọi

  车里的警察都屏气凝神静静地看着他。Cảnh sát trong xe đều nín thở ngưng thần, im lặng nhìn hắn

  足足二十几秒钟后电话终于接通。Hai mươi mấy giây sau, điện thoại cuối cùng được kết nối

  "喂四哥刚子......我在大鱼酒吧送点儿货过来呗......"黄发青年又打了个哈欠"顶不住了......行三百块钱儿的吧。" "Alo, anh Tứ, giờ...tôi đang ở quán bar Đại Ngư, đưa ít hàng tới nhé..." thanh niên tóc vàng lại ngáp một cái, "Không chịu nổi nữa rồi...được, 300 đồng thôi mà"

  电话挂断。黄发青年递还手机"他说半小时后到。"Điện thoại cúp rồi. Thanh niên tóc vàng trả điện thoại lại: "Hắn nói nửa tiếng nữa tới"

  杜成笑笑"你小子演技不错。" Đỗ Thành cười: "Tiểu tử cậu diễn cũng không tệ"

  张震梁拉开车门面无表情地说道"他是真犯瘾了。"说罢他跳下车直奔2单元而去。杜成见状也急忙下车尾随而去。Trương Chấn Lương đẩy cửa xe, vẻ mặt không biểu tình gì nói: "Nó là con nghiện mà" nói xong, anh liền nhảy xuống xe, đi thẳng lên ban 2. Đỗ Thành thấy vậy, cũng vội vàng xuống xe, theo sau

  走到单元门口张震梁回过头"你跟过来干吗"Đi tới trước cửa ban, Trương Chấn Lương quay đầu: "Thầy theo tới đây làm gì?"

  "干吗"杜成有些莫名其妙"抓人啊。" "Sao thế?" Đỗ Thành có chút khó hiểu, "Bắt người a"

  "你拉倒吧老胳膊老腿了。"张震梁挥挥手"回车上吧。" "Thầy thôi đi, tay chân già rồi" Trương Chấn Lương xua tay "Quay về xe đi"

  杜成的脸一沉心说你个小兔崽子老子当警察时你他妈还在玩蛋呢话到嘴边却变成"行你们当心点儿。" Đỗ Thành sầm mặt, trong lòng nói thằng nhóc này, lúc lão tử làm cảnh sát, mẹ kiếp cậu còn đang chơi đồ hàng, lời lên tới miệng nhưng lại biến thành: "Được, các cậu cẩn thận"

  "小兔崽子"径直进了楼道杜成悻悻地转身四处张望了一下走到楼角处解开裤子小便。 "Thằng nhóc" bước thẳng vào hành lang cầu thang, Đỗ Thành hậm hực xoay người, nhìn xung quanh một lượt, đi tới bên ngoài góc lầu, cởi dây kéo quần ra đi tiểu

  完事后杜成打了个寒噤慢慢整好衣服踱回车边拉开车门去拿烟。这时黑暗的甬路尽头传来一阵沙沙的脚步声随即一个若隐若现的黑影在夜色中浮现出来。Xong việc, Đỗ Thành rùng mình một cái, chậm rãi sửa lại quần áo, quay về xe, mở cửa lấy thuốc. Lúc này, cuối hành lang tối đen truyền lại tiếng bước chân, sau đó, một bóng đen thoắt ẩn thoắt hiện đang dần hiện ra trong đêm tối

  几乎是同时杜成如同本能反应般把手移到车钥匙上转动熄火。Tựa hồ như cùng lúc, Đỗ Thành như phản ứng theo bản năng đặt tay lên chìa khóa xe, chuyển động, tắt máy.

  后排座上的两个警察不约而同地"咦"了一声随即就安静下来。Hai người cảnh sát phía sau không hẹn mà cùng kêu lên, sau đó liền ngồi yên tĩnh

杜成拔下钥匙关好车门点燃一根烟目不转睛地看着越来越清晰的黑影。Đỗ Thành rút chìa khóa ra, đóng cửa lại, đốt điếu thuốc, mắt nhìn chằm chằm vào bóng đen đang ngày càng hiện rõ

  是一个男子身高170厘米左右右手拎着一个大大的塑料购物袋。他看到黑暗中骤然亮起的烟火略迟疑了一下随即加快脚步向4号楼2单元走去。Là một người đàn ông, cao chừng 170cm, tay phải cầm một chiếc túi mua hàng bằng nilon lớn. Hắn thấy trong bóng tối có đốm thuốc lập lòe, hơi khựng lại một lúc, rồi tiếp đó liền gia tăng cước bộ đi lên tòa lầu 4 ban 2

  杜成想也不想就跟过去尾随男子走进楼道。Đỗ Thành không cần suy nghĩ liền đi theo người đàn ông vào lối cầu thang hành lang

  男子显然察觉到有人跟在身后却没有回头径直走到电梯前看到液晶显示屏上的"8"他愣了一下随即抬手按下了向上键。Người đàn ông rõ ràng phát hiện có người theo sau mình, nhưng cũng không quay đầu, đi thẳng tới trước thang máy, nhìn màn hình LCD đang hiện thị con số 8, hắn liền ngây ra, rồi đưa tay ấn phím lên trên

  电梯徐徐下降几秒钟后"叮"的一声轿厢门吱嘎吱嘎地打开。Thang máy từ từ hạ xuống, vài giây sau, "ding" một tiếng, cửa thang máy kẽo kẹt mở ra

  男子先迈进电梯杜成把烟头扔掉也抬脚走了进去。男子半垂着头只能看见一头粗硬的短发身上穿着墨绿色军版棉风衣。电梯门关闭他的手在楼层键顶端犹豫了一下最终按下了10。杜成从他身后伸出手去按下了15。Người đàn ông bước vào thang máy, Đỗ Thành ném đầu thuốc đi, cũng bước vào trong. Người đàn ông hơi cúi đầu, chỉ có thể nhìn thấy mái tóc ngắn thô cứng, trên người là áo gió màu xanh đẫm của quân đội

  男子的呼吸明显停顿了一下电梯开始上升。Người đàn ông hô hấp rõ ràng có chút ngưng lại, thang máy bắt đầu đi lên

  狭窄的封闭空间里各种奇怪的味道蒸腾上来。杜成低头看看男子手里的购物袋两只聚乙烯饭盒正冒着热气购物袋内侧已经蒙上了一层薄薄的水蒸气。杜成吸吸鼻子抬手到腰间悄悄地打开枪套。Trong không gian kín mít chật hẹp, các loại mùi kỳ quái đều bốc lên. Đỗ Thành cúi đầu nhìn túi đồ mà người đàn ông đã mua, hai hộp cơm đang bốc khói, trong túi đã được phủ bơi một tầng hơi nước mỏng. Đỗ Thành hít hít mũi, đưa tay tới thắt lưng, lặng lẽ mở bao súng

  电梯行至8楼突然听到一阵嘈杂声有人体纠缠的厮打声有防盗门撞击到墙壁的钝响还能听到有人在大喝"不要动"。Thang máy tới tầng 8, đột nhiên nghe thấy một tràng tạp âm, có tiếng đánh nhau, có tiếng cửa chống trộm va vào bức tường, còn nghe thấy có người lớn tiếng kêu lên "Đừng động đậy"

  杜成微微蹙眉同时听到轿厢里也有了声音—男子手里的塑料购物袋发出哗哗的摩擦声。Đỗ Thành khẽ chau mày, đồng thời nghe thấy bên trong thang máy cũng có tiếng động, là túi nilon trong tay người đàn ông phát ra tiếng soạt soạt

  男子终于抬起头来死死地盯着液晶面板呼吸骤然急促。"10"的数字刚刚出现他立刻凑到门前刚一开门就挤了出去。Người đàn ông cuối cùng cũng ngẩng đầu lên, nhìn chằm chằm vào màn hình LCD, đột nhiên thở gấp. Số 10 vừa xuất hiện, anh ta liền đi ra phía trước, cửa vừa mở liền lao ra ngoài

  电梯继续上行杜成马上按下"11"。电梯门再次打开时他就疾步冲出沿着消防通道下楼。刚走到缓台杜成的手机就响了。Thang máy tiếp tục di chuyển lên trên, Đỗ Thành vội ấn số 11. Lúc cửa thang máy mở lần nữa, ông cũng vội xông ra ngoài, men theo lối cầu thang thoát hiểm đi xuống. Vừa tới chỗ chiếu nghỉ, di động của Đỗ Thành chợt vang lên

  他边下楼边接通电话张震梁的声音立刻传出来。Ông vừa xuống lầu vừa nghe điện thoại, giọng của Trương Chấn Lương lập tức truyền tới

  "一个人不到两克的货。没发现制毒工具。"张震梁还带着剧烈的气喘"老杜怎么回事" "Một người, không tới 2g hàng. Không phát hiện công cụ chế thuốc" Trương Chấn Lương còn mang theo tiếng thở gấp kịch liệt "Lão Đỗ, rốt cuộc là thế nào?"

  杜成走到十楼的防火门前小心地拉开一条缝电梯前男子已经把购物袋换到左手右手不停地点戳着下行键。Đỗ Thành chạy tới trước cửa thoát hiểm của tầng 10, cẩn thận kéo ra để một khe hở, trước thang máy, người đàn ông đã đem túi đựng hàng chuyển qua tay trái, tay phải không ngừng bấm phím đi xuống

  杜成低声说道"10楼快上来帮我。" Đỗ Thành thấp giọng nói: "Tầng 10, mau tới giúp tôi"

  说罢杜成挂断电话推开防火门走了出去。Nói xong, Đỗ Thành cúp máy, đẩy cửa thoát hiểm đi ra

  听到脚步声男子猛地回过头来看见杜成按键的动作更加狂乱。Nghe tiếng bước chân, người đàn ông quay đầu lại, thấy Đỗ Thành, động tác ấn phím càng thêm hoảng loạn

  "你把东西放下转过身来。"杜成小心翼翼地靠近一只手指向男子另一只手握住腰间的枪柄"双手抱头" "Cậu để đồ xuống, xoay người lại" Đỗ Thành cẩn thận tới gần, một tay chỉ về phía người đàn ông, tay còn lại nắm chặt bá súng giữa thắt lưng, "Hai tay ôm đâu!"

  男子没有理会他只是扭过头死死地盯着电梯门。Người đàn ông không thèm quan tâm tới ông, chỉ quay đầu, nhìn chằm chằm vào cửa thang máy

  杜成咬咬牙快步走过去手指刚碰到他的肩膀电梯门就打开了。男子瞬间暴起把购物袋向杜成甩去侧身挤进了电梯。Đỗ Thành cắn răng, chạy nhanh tới đó, ngón tay vừa chạm vào vai hắn, cửa thang máy đã mở ra. Người đàn ông trong nháy mắt rất nhanh nhẹn , ném túi đồ về phía Đỗ Thành, nghiêng người chạy vào thang máy

  杜成抬手护住头脸拔枪指向男子"马上给我出来快点儿"Đỗ Thành đưa tay che mặt, chĩa súng vào người đàn ông: "Mau ra đây cho tôi, mau lên!"

  男子背靠在轿厢的不锈钢墙壁上全身不停地颤抖着双眼圆睁死死地盯着杜成手里的枪。Người đàn ông dựa lưng vào khoang thang máy bằng thép không gỉ, toàn thân không ngừng run rẩy, hai mắt trừng to, nhìn chằm chằm vào khẩu súng của Đỗ Thành

  电梯门已经开始闭合杜成骂了一句抬脚冲进了电梯。男子一头撞过来正中杜成的腹部。顿时一口气卡在杜成的喉咙里他的脸憋得青紫一只手死死地把在电梯门上另一只持枪的手在楼层键上胡乱按动着"9""8""6"几盏数字灯依次亮起。几乎是同时电梯门吱吱嘎嘎地关上了。Cửa thang máy đã bắt đầu đóng lại, Đỗ Thành mắng một câu, đưa chân bước vào thang máy. Người đàn ông lao đầu tới, húc vào bụng Đỗ Thành. Một ngụm khí liền nghẹn lại trong họng Đỗ Thành, sắc mặt ông trở nên tím ngắt, một tay chống trên cửa thang máy, tay còn lại cầm súng đang ấn loạn lên bảng điều khiển

  电梯随即下行瞬间的失重感让血液骤然涌上头部杜成有些头晕目眩他高举持枪的右手左手用力撑在自己和男子之间躯体稍稍分开后杜成背靠电梯门抬脚把男子踹开。Thang máy đi xuống, trong nháy mắt cảm giác mất trọng lượng khiến máu xông lên não, Đỗ Thành có chút đầu váng mắt hoa, tay phải ông cầm súng giơ cao lên, tay trái dùng sức chống giữa mình và người đàn ông, sau khi hai cơ thể có chút khoảng cách, Đỗ Thành dựa vào cửa thang máy, đưa chân đạp người đàn ông ra

  男子撞在对面的不锈钢厢壁上一转眼又猛扑过来直奔杜成的右手试图夺枪。撕扯了几个来回杜成已经精疲力竭对方却宛如发狂的野兽一般双眼血红不住地嘶吼着。Người đàn ông đụng vào khoang thang máy bằng thép không gỉ, nháy mắt liền xông tới, nhắm thẳng vào tay phải của Đỗ Thành, muốn cướp súng. Sau vài lần giằng co, Đỗ Thành đã sức cùng lực kiệt, đối phương lại như con dã thú đang phát cuồng, đôi mắt đỏ ngàu, không ngừng la hét

  杜成清晰地看见男子嘴角堆积起细小的白色泡沫心里只剩下一个念头抓不抓得到他倒在其次枪无论如何不能被抢走。Đỗ Thành rõ ràng nhìn thấy khóe miệng của người đàn ông đang đầy bọt mép, trong lòng chỉ còn lại một ý nghĩ: bắt được hắn hay không chỉ là thứ yếu, ngược lại điều quan trọng bây giờ là bất luận thế nào cũng không thể để bị cướp mất súng

  然而男子的动作越发猛烈。很快他就已经扳住杜成的右手死命地掰着杜成的手指。杜成眼看着五指被一个个掰开情急之下不假思索地按下了弹夹解脱钮"啪嗒"一声弹夹落地。男子一愣。几乎是同时杜成感到身后一空整个人向后仰倒在地上。Nhưng động tác của người đàn ông càng trở nên mãnh liệt. Rất nhanh, hắn đã vặn được tay phải của Đỗ Thành, liều mạng tách ngón tay Đỗ Thành ra. Đỗ Thành mắt thấy năm ngón tay lần lượt bị tách ra, dưới tình hình khẩn cấp, không cần nghĩ ngợi liền ấn chốt ổ đạn, "lộp độp" một tiếng, băng đạn rơi xuống đất. Người đàn ông ngây ra. Tựa hồ như cùng lúc, Đỗ Thành cảm giác phía sau trống không, cả người ngã xuống đất

  电梯门打开九楼。Cửa thang máy mở ra, tầng 9

  随即杜成看见几双脚在自己眼前闪过压在自己身上的男子被拽起又面朝下按倒。这一切发生得太过迅速几只穿着皮鞋的脚在自己的脸上、身上连续磕碰。杜成无心顾及这些整个人放松下来一直憋在喉咙里的那口气猛然吐出。Tiếp đó, Đỗ Thành thấy mấy đôi chân thoáng qua trước mặt mình, người đàn ông đang đè lên người mình bị kéo lên, mặt bị ấn xuống. Mọi chuyện xảy ra quá nhanh, mấy chiếc chân mang giày da đang ở trên mặt mình, cơ thể liên tục bị va đập. Đỗ Thành không còn tâm trạng để ý những thứ này, cả người thả lỏng, ngụm khí nãy giờ bị nghẹn trong họng thình lình được thả ra

  随即他就仰躺着撕心裂肺地咳起来。半晌他勉强用手肘支撑着半爬起来指指楼上。Sau đó ông nằm ngửa lại, ho dữ dội. Nửa buổi trời, ông miễn cưỡng dùng khuỷu tay chống người bò dậy, chỉ tầng trên

  "15楼。" "Tầng 15"

  "嗯嗯知道了......抓紧时间审我马上回去。"张震梁挂断电话脸色阴沉。片刻他低头看看躺在活动病床上的杜成幽幽说道"这俩王八蛋还挺狡猾租了两套房8楼住人15楼制毒—你怎么知道在15楼" "Ừm, ừm, biết rồi...nắm chắc thời gian, tôi sẽ quay lại ngay" Trương Chấn Lương cúp điện thoại, sắc mặt tối sầm. Lúc sau, anh cúi đầu nhìn Đỗ Thành đang nằm trên giường di chuyển bệnh nhân, hài hước nói: "Hai tên khốn này cũng thật xảo quyệt, mướn hai phòng, tầng 8 để ở, tầng 15 để chế thuốc, sao thầy biết ở tầng 15?"

  杜成仰面躺着。没有枕头头部略后倾脖子上松弛的皮肤堆积起来显得脸更圆了。Đỗ Thành nằm ngửa, không có gối, đầu hơi ngã về sau, da trên cổ nhão nhẹt bị dồn xuống, khiến cho gương mặt càng thêm tròn trịa

  "闻着味儿了—那小子的衣服上和头发里都是酸味。"杜成伸出两根手指"在电梯里他摆明了是要按'15'。" "Ngửi, trên quần áo và đầu tóc tên đó đều có mùi chua" Đỗ Thành đưa hai ngón tay ra, "Trong thang máy, rõ ràng hắn ấn số 15"

  张震梁在他伸出的两根手指间夹了根烟又帮他点燃。Trương Chấn Lương thấy ông đưa hai ngón tay ra liền kẹp một điếu thuốc vào đó, rồi giúp ông châm thuốc

  "嗯对得上—顶楼开窗放烟放味儿顺着风就飘走了谁也不会发现。"张震梁又看看自顾自吸烟的杜成突然提高了声音"你他妈可真行自己就敢去抓人我们晚来一步那小子就抢了你的枪崩了你了" "Ừm, quá đúng, đỉnh lầu, mở cửa để khói và mùi theo gió bay hết, không ai có thể phát hiện" Trương Chấn Lương lại nhìn Đỗ Thành đang mải hút thuốc, đột nhiên cất cao giọng, "Thầy, mẹ kiếp được đấy, một mình dám đi bắt người! chúng tôi tới trễ một chút, thằng nhóc đó cướp súng của ông, bắn luôn cả ông!"

  "没事。"杜成嘿嘿地笑"弹夹让我卸了—膛里没子弹。" "Không sao" Đỗ Thành cười, "Ổ đạn đã bị tôi tháo rồi, trong đó không có đạn"

  张震梁苦笑"我说师父您老人家就别给我添乱了行不......"Trương Chấn Lương cười khổ: "Con nói này sư phụ, tuổi của người đừng thêm phiền phức cho con nữa được không..."

  "哎那位同志把烟掐了"一个穿着白大褂的中年男医生走过来"这里不许吸烟。" "Ồ, vị đồng chí kia, dập thuốc dùm cái" một bác sĩ mặc blouse đi tới, "Ở đây không được phép hút thuốc"

  张震梁急忙站起身顺手把杜成嘴边的烟夺下来扔在地上踩灭。Trương Chấn Lương vội đứng dậy, tiện tay lấy điếu thuốc trên miệng Đỗ Thành xuống, ném xuống đất dập tắt

  "我们有位同事受伤了。"张震梁掏出警官证晃了一下"您快给他看看。" "Chúng tôi có vị đồng nghiệp bị thương rồi" Trương Chấn Lương rút thẻ cảnh sát ra, "Anh mau chóng xem giúp tôi"

  男医生不敢怠慢快步走过来"伤到哪里了"Vị bác sĩ không dám chậm trễ, mau chóng bước tới: "Bị thương ở đâu?"

  "肚子被撞了一下。"杜成试图爬起来"没什么大碍。" "Bụng bị va đập" Đỗ Thành thử bò dậy, "Không đáng ngại lắm"

  "快躺下快躺下。"男医生解开杜成的外套又掀起衬衣在他的肚子上按了按"这里疼不疼" "Mau nằm xuống, mau nằm xuống" vị bác sĩ cởi áo khoác của Đỗ Thành ra, rồi giở áo trong lên, ấn ấn lên bụng ông, "Ở đây có đau không?"

  "不疼。我都说没事了他们非送我来。" "Không đau. Tôi đã nói rồi, họ không cần đưa tôi tới đây"

  "这里呢" "Ở đây thì sao?"

  "不疼。真的没事—哎哟" "Không đau. Thật sự không sao mà...aizz!"

  杜成突然大叫起来双腿蜷曲整个人几乎缩成了一个团。张震梁也吓了一跳忍不住提醒道"大夫你轻点儿......"Đỗ Thành đột nhiên kêu lên, hai chân co lại, cả người cuộn lại một cục. Trương Chấn Lương cũng bị dọa, nhịn không được nhắc nhở: "Bác sĩ anh nhẹ tay chút..."

  男医生却不为所动依旧在杜成的肚子上按来按去。杜成的脸色变得蜡黄已经疼得说不出话来。Bác sĩ không thèm để ý, vẫn ấn tới ấn lui trên bụng Đỗ Thành. Sắc mặt Đỗ Thành trở nên vàng vọt, đã đau tới nói không ra lời

  男医生的表情越来越凝重。探查良久他想了想直起腰来转身对张震梁说"推着他跟我来" Biểu tình của bác sĩ ngày càng nặng nề. Thăm khám hồi lâu, anh ngẫm nghĩ, đứng thẳng người lên, xoay người nói với Trương Chấn Lương: "Đẩy ông ấy đi theo tôi"

ly:"TiU

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top