Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Viên Kẹo

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hồ bơi ( P2)- KisaTobi.

Tobi thay một bộ quần áo sạch sẽ khác rồi xuống dưới nhà tập chung với mọi người. Cậu lại chạm mặt Kisame khi vừa ra khỏi phòng, thoáng giật mình một cái, cả hai im lặng không nói gì. Không khí lúc này quả thật rất sượng, cậu quay lưng rời đi, gã nhìn bóng lưng cậu đi một đoạn rồi mới đi theo.

- Tobi.

Cậu ngoảnh mặt lại nhìn gã, gã nhìn cậu rồi liếc sang chỗ khác gãi gãi má.

- K... Khi nãy lỡ xé rách áo cậu, lát nữa ta sẽ đưa cho cậu một cái khác.

Tobi gật nhẹ đầu, nhớ lại tình cảnh ban nãy mà không khỏi ngượng chín mặt. Thật ra Tobi khá ít quần áo, nên khi nãy chỉ còn một cái áo ba lỗ cổ lọ... Khá ít khi cậu mặt nó, nhưng bây giờ không còn sự lựa chọn nào khác. Tránh để lộ phần trắng ở cánh tay nên cậu hạn chế giơ tay cao hơn.

- Chậm đấy Tobi, mau lấy giúp tôi cái lọ gia vị trên kệ nào.

Konan vừa thấy Tobi thì như gặp cứu tinh, bởi lọ gia vị thì quá tầm tay của cô, mà chiếc nồi kế bên thì đang sôi như sắp nổ vậy.

- Tobi tới ngayyy!

Tobi hớn hở chạy đến, vừa định giơ tay lên thì khựng lại, Kisame thấy điều đó nên cũng bước nhanh đến lấy hộ.

- Cảm ơn, Kisame. Tay cậu làm sao à Tobi?

Konan nhận cái lọ từ Kisame rồi hỏi thăm cậu vì hàng động lạ vừa rồi.

- Chắc do ban nãy nghịch nước rồi va đập ở đâu rồi, sang đây ta xem.

- Cậu làm sao Tobi?

- Cái nồi sẽ nổ đấy Konan.

Konan định đi theo xem thì gã đã nhắc cô về cái nồi đang sôi sục sục kia.

- Ôi chết quên mất!

Gã nắm tay cậu kéo ra sofa, vén lên thì thấy cậu không mặc áo dài tay như mọi khi.

- Ngươi không mặc áo sao?

- Không có, Tobi có mặc mà.

- Ồ, hóa ra còn có quần áo.

- Tiền bối nói gì vậy? Tobi đương nhiên là có quần áo!

- Chỉ là thấy ngươi cứ mãi mặc một bộ quần áo, làm ta nghĩ ngươi chẳng bao giờ thay.

- Tobi không có ở bẩn!

- Thế nên mới thơm thế à?

Đến đây gã ghé sát tai Tobi thì thầm khiến cậu giật mình một cái rồi gã lại ngồi thẳng lại cười tươi như chẳng có chuyện gì.

- T... Tiền bối! Đừng nói mấy thứ như thế nữa!

Cậu đứng phắc dậy quay người lại thì bất ngờ va vào Hidan đang bê một nồi nước đến cho Konan.

- Oái! Để ý đường đi chứ Tobi!

Cậu ngã ra đằng sau, may là Kisame đỡ kịp, cả cái áo choàng ướt hết.

- Tobi xin lỗi tiền bối Hidan.

Giọng cậu ỉu xìu buồn bã, nhanh chóng đứng dậy đi lên phòng thay áo.

- Này! Phụ ta dọn dẹp đã chứ!

- Được rồi để ta, cái mỏ ngươi ồn chết đi được.

- Có ăn hết của nhà ngươi không?

- Deidara sắp về thì lại ồn gấp đôi.

Konan than vãn, đem ra hai miếng khăn để lau sàn.

Tobi đứng xịt keo nhìn cái tủ trống trơn, rồi lại nhìn bộ quần áo ướt chưa khô, rồi lại nhìn lại mình.

- Aaa... Tobi ghét nước!

Tobi đành quay xuống lại nhà tập chung, đúng lúc đó thì Deidara cùng Sasori về đến.

- Tobi không thay áo à?

Konan thấy cậu vẫn mặc chiếc áo chòang ướt đó xuống thì hỏi.

- Tobi hết áo rồi, Tobi sẽ ngồi trước quạt cho mau khô.

- Gì? Cái quạt đó Deidara làm hỏng rồi.

Sasori nói, hắn liếc sang người tóc vàng bên cạnh nói.

- Gì! Sáng ngươi giành với ta đã rồi làm hỏng?!

Hidan gào lên, gã chỉ vào Deidara trách móc.

- Ta đã bảo là ta không cố ý rồi mà hn!

- Ồn ào chết đi được!

Konan gằng giọng, may là họ biết im lặng.

- Tobi cởi áo choàng ra đi, nếu cậu không muốn chiếc áo trong ướt nốt và bị bệnh.

Cậu chần chừ một lúc, rồi nhìn mọi người xung quanh và Kisame.

- K... Không sao đâu, Tobi không bệnh được đâu!

- Ngươi giấu giếm cái gì, cởi ra nhanh không lại bệnh.

- Tobi không thích.

Kisame định lên lấy một cái áo choàng nữa cho Tobi mượn thì cả hai Deidara và Hidan nhào vào Tobi. Xui xẻo là hai kẻ đó đã xuyên hẳn qua người Tobi rồi đập đầu vào nhau. Nhưng gã cũng tò mò không biết Tobi mặc áo thế nào bênh trong vì gã biết hôm nay cậu mặc áo khác mọi khi.

- Tobi, cởi áo choàng ra đi, không sao đâu.

Cảm giác như mình đang bị đưa vào tròng, Tobi bực bội quay người rời đi, cố tình để mọi người xuyên qua cơ thể để không bị kéo lại. Bên ngoài trời đã không còn nắng chiều nữa, thay vào đó là cái hơi gió hiu hiu về đêm.

- Không biết mình có bị cảm không nữa.

Vừa đi, Tobi nói thầm, nhưng cậu cũng ra một nơi thoáng mát hơn. Đây là một khúc sông nhỏ gần nơi ẩn náu, mặc dù ban nãy bảo ghét nước, nhưng nơi này vừa thoáng mát vừa yên tĩnh thì làm sao mà ghét được. Cậu trèo lên cành của một cái cây to gần đó, ngồi vắt vẻo trên cành Tobi nhìn trời đang bắt đầu xuất hiện một vài đốm sao sáng. Cậu cởi chiếc áo choàng của mình ra, vắt lên cái cành nhỏ kế bên để phơi. Bản thân thì khoanh tay dựa lưng tận hưởng khoảnh khắc yên bình hiếm hoi này.

Bỗng cậu cảm thấy lưng mình êm ái hơn, Tobi miễn cưỡng mở mắt ra thì thấy trần nhà gỗ, cậu ngồi bật dậy nhìn xung quanh thì thấy Kisame đang quay lưng cởi áo.

- Ta làm ngươi thức giấc sao?

Cậu không trả lời, Tobi vẫn chưa hiểu tại sao bản thân lại ở chỗ này, ban nãy còn đang tận hưởng không gian thiên nhiên mà?!

- Ta đi tìm ngươi thì thấy ngươi đang ngủ ở trên cành cây, tưởng khỉ không đấy! Sợ ngươi trúng gió nên lão tử phải bế về đấy, biết ơn đi.

- C.. Cảm ơn...

Tuy chưa tải thông tin xuống hết nhưng cậu vẫn cảm ơn gã. Gã quay lại nhìn dáng vẻ ngơ ngác của cậu thì phì cười.

- Ngốc, mới nửa đêm thôi, ngủ tiếp đi.

- Tobi biết rồi, Tobi về phòng ngay.

Cậu bối rối nhanh chóng xuống giường định rời đi thì bị gã ôm trọn trong lòng, một tay gã vòng ra eo cậu bế thốc lên rồi quay lại giường.

- Đ... Đợi đã tiền bối Kisame, tiền bối làm gì vậy?

- Sao? Đã nằm đó rồi thì ngủ luôn đi, đi đến đi lui, phiền phức!

Rồi gã thẩy cậu lên giường, tiếp đó gã cũng trèo lên. Tobi hoảng loạn quá quên mất mình có thể Kamui mà co người che mặt như sợ Kisame sẽ ăn tươi nuốt sống Tobi bé nhỏ.

Bịch.

Gã ngã người sang phía bên, Tobi quay sang nhìn gã. Kisame nhìn hành động ngốc nghếch, kì lạ của Tobi nãy giờ mà bất giác phì cười.

- Ngươi nghĩ gì thế? Sợ ta đè ra làm chuyện đại sự bây giờ sao? Mau ngủ đi.

Kisame đưa tay ôm cả người cậu nằm xuống, quàng tay ôm eo Tobi rồi kéo lại gần người mình.

- Ta sẽ không làm vì đó là lần đầu của ngươi, khi nào cho phép, ta sẽ làm.

Nói rồi gã nhắm mắt, Tobi nãy giờ vẫn chưa hết bất ngờ với hành động của gã, nhìn xuống cánh tay gã rồi nhìn gã. Trong lòng cũng thấy an tâm một chút. Không những thế người của Kisame rất mát, Tobi ôm lấy cánh tay quàng eo mình mà cũng dần chìm vào giấc ngủ.


_____

Tưởng có sếch hở=))) hỏng có đâu.

Nma chap sau có, thủ phạm là ai nhỉ?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top