Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

01. Hương thơm của tuyết tùng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đêm qua không ai thèm đóng cửa sổ, cơn gió ban mai mang theo chút mát mẻ thổi tung rèm trắng, gió đung đưa như từng đợt sóng lăn tăn tiếp tục lan ra. Với sự khó chịu của cơn đau đầu, Doãn Hạo Vũ tắt báo thức điện thoại và cố gắng đứng dậy.

Chú mèo con dưới chân anh nghe thấy tiếng động lăn trên chăn liền kêu meo meo, quay mặt đi và ngủ tiếp.

Doãn Hạo Vũ rất muốn hoán đổi thân phận của mình với con mèo này, ít nhất có thể ngủ bất tỉnh như nó. Lúc này, anh không muốn đi làm, trên người anh đau nhức khắp nơi, đặc biệt là thắt lưng. Cơn đau dường như sắp dứt ra, mỗi cử động đứng dậy khiến anh thở gấp và mỗi cơn đau làm anh nhớ lại thời kỳ phát tình mà anh vừa trải qua.

Doãn Hạo Vũ nghĩ rằng anh không phải là một người bảo thủ. Là một Omega, ý thức bảo vệ bản thân khiến anh vô cùng thận trọng trong việc lựa chọn giới tính, tuy nhiên, chuyện xảy ra trong hai ngày này chắc chắn là tai nạn lớn nhất trong cuộc đời anh trong hơn hai thập kỷ, một vụ tai nạn tổng lực.

Anh, một Omega trong thời kỳ phát tình, đã có tình một đêm với một Alpha kỳ lạ.

Mọi thứ phải bắt đầu từ hai ngày trước.

.....

Trong vài ngày cuối cùng của kỳ nghỉ hè, Doãn Hạo Vũ đã đến quán bar do người bạn mở để giải trí trước khi khai giảng.

Anh là giáo viên tiếng Anh người nước ngoài của trường đại học. Cơ sở mới của trường cách xa thành phố. Anh quá lười biếng để dành thời gian trên đường hàng ngày, vì vậy anh đã là thuê một căn hộ gần trường và trả giá bằng việc có thể đi câu lạc bộ mọi lúc.

Uống xong bữa này, không biết phải đợi đến bao giờ mới hết rượu, dựa theo nguyên tắc của quán bạn anh, bạn bè uống không những không cần trả tiền còn được thử nghiệm loại rượu mới trong quán.

Niềm vui của việc pha chế các loại cocktail tăng gấp đôi thì tốc độ say rượu cũng tăng gấp đôi, với ba hoặc bốn cốc, những ngôi sao trước mặt Doãn Hạo Vũ đã bắt đầu quay xung quanh.

Quý Thanh Liên đảo mắt nhìn Doãn Hạo Vũ đang nằm trên quầy bar, mọi người đang bàn tán về anh, ngoài anh ra, tuyệt đối không có Omega nào khác dám say trong quán bar. Anh ta nhìn chung quanh, bắt gặp một ít ánh mắt thăm dò, hung hăng trừng mắt nhìn lại, thương hại chính bản thân mình,
vừa phải trông quán vừa phải trông tiểu tổ tông, không để người khác nhặt được anh. Chưa nói đến vụ tiền bạc và rượu, rất có thể hôm nay Quý Thanh Liên sẽ phải đóng cửa công việc kinh doanh sớm để tiễn tiểu tổ tiên về quê. Những người dân khốn khổ thở dài.

Tuy nhiên, khi anh ta quay lại sau khi dọn dẹp nơi ở thì kẻ say rượu đã biến mất.

Doãn Hạo Vũ nằm ở trên quầy bar, bụng bị đè lên buồn nôn, dùng chút suy nghĩ tử tế cuối cùng chống đỡ vách tường lao vào phòng tắm, nhịn một hồi lâu vẫn không có nôn ra cái gì, đầu óc choáng váng. Anh xoa xoa thái dương, rửa mặt bằng vòi sen rồi lắc lắc ngón tay trên bồn rửa mặt, có vẻ hơi khác so với lần say rượu trước, ngoài cơn choáng váng đầu do rượu còn có biểu hiện tương tự như cơn sốt.

Cảm giác này....

Anh gần như tự hỏi liệu Quý Thanh Liên có đang lén bán rượu giả để trục lợi hay không, anh nhấc chân chuẩn bị đi tìm Quý Thanh Liên để giải quyết thì đúng lúc này, bên cạnh có người đi ngang qua anh, bước đi mang theo một luồng gió, trong veo phảng phất có mùi sạch sẽ.

Một mùi rất thơm.

Đầu gối của Doãn Hạo Vũ đột nhiên mềm nhũn, cả người chuẩn bị ngã trên mặt đất thì người nọ nhanh chóng xoay người đỡ anh.

"Anh có sao không?" Giọng nói cũng rất hay.

Doãn Hạo Vũ không thể đứng vững, trán đập vào ngực ai đó, xuyên qua lớp áo sơ mi mỏng của người đàn ông, anh dường như ngửi thấy mùi tuyết tùng trong veo, tạo thành một sự tương phản tuyệt vời với mùi nước hoa phong phú trong quán. Giống như một khu rừng tuyết tùng với những cành cây và dây leo treo trên gỗ thông, mát mẻ và yên tĩnh, dù sao cũng không nên xuất hiện ở đây.

Doãn Hạo Vũ không khỏi hít thêm hai hơi, hương vị sảng khoái lập tức giải tỏa cơn nóng trên người.
Anh nhìn lên dọc theo cổ áo, người này cao anh hơn cả một cái đầu, Doãn Hạo Vũ say đến mức không nhìn rõ sắc mặt người đó, chỉ có đường nét xương hàm, gầy gò đẹp đẽ.

Anh cảm thấy mình càng ngày càng say.

Nó thực sự tồi tệ.

"Cậu không cảm nhận được Pheromone của mình sao ? " Doãn Hạo Vũ cau mày.

Ánh sáng trong quán mờ mịt, động tác chống đỡ bằng hai tay như muốn ôm người vào lòng, người trong tay nâng lên một đôi mắt mù sương nhìn hắn , Châu Kha Vũ bị phàn nàn nhưng có chút không giải thích được, khịt mũi ngửi thử xung quanh. Hắn không ngửi thấy được pheromone của mình, hắn chỉ ngửi thấy mùi đào ngọt ngào.

"Mùi này không phải của tôi."

"Rõ ràng là ..."

Doãn Hạo Vũ nhăn lại mũi

"Quên đi, không sao đâu."

Anh lẩm bẩm rồi đứng thẳng dậy, nhưng ngay khi buông cánh tay của đối phương, cơ thể anh ngã xuống, Châu Kha Vũ lại nhấc bổng anh lên.

Anh lúng túng cười:

"Xin lỗi cậu, tôi uống nhiều quá."

"Tôi có thể giúp anh trở lại?"

Anh khẽ lắc đầu

"Quán bar ồn ào quá, nếu cậu có thể giúp tôi, tôi muốn ra ngoài hít thở không khí."

"Được"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top