Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

02. Tình một đêm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Làn gió buổi tối cuối mùa hè thổi qua những con hẻm phía sau quán bar, lạnh thấu xương nhưng Doãn Hạo Vũ không hề cảm thấy cái nóng trên mặt dịu đi chút nào, thay vào đó, hương tuyết tùng đang xâm chiếm cơ thể anh qua làn gió. Trong phút chốc, anh chỉ cảm thấy da thịt như đang bốc cháy, mặt càng ngày càng nóng, hai chân không ngừng mềm nhũn, cảm giác ngứa ran quen thuộc theo đốt sống lưng từng đoạn từng đoạn leo lên sau gáy và cuối cùng là ra các tuyến ở gáy.

Vị ngọt của đào dần dần tràn ngập xung quanh, Doãn Hạo Vũ sững sờ khi ngửi thấy mùi hương, đưa tay sờ sờ túi áo, không có thuốc ức chế, cũng không có miếng dán ức chế, không hiểu được tại sao kỳ phát tình đều đặn của anh lại đến đột ngột như vậy. Trước mặt một người đàn ông không biết là Beta hay Alpha, anh chỉ cảm thấy hoa mắt, theo bản năng thì anh đang gặp rắc rối lớn rồi.

Lúc này, hương đào ngọt ngào cũng xâm nhập vào khoang mũi của người kia.

"Người không ngửi được pheromone dường như là anh."

Châu Kha Vũ nhìn anh, hắn ngửi được mùi trong không khí, không có chút nào hung hăng, ngược lại có chút ngọt ngào.

Hắn ngập ngừng hỏi:

"Anh là Omega à?"

Doãn Hạo Vũ im lặng, rốt cuộc, anh không chắc mình có thể nói giọng bình thường hay không.

"Tôi là Alpha, anh như thế này rất nguy hiểm, tốt hơn là nên khống chế phoremone." Châu Kha Vũ nói.

Doãn Hạo Vũ gần như muốn khóc không ra nước mắt, lại phát tình với một Alpha xa lạ mà không có bất kỳ chất ức chế nào, tại sao chuyện này lại xảy ra với anh ?

Anh muốn trốn thoát, nhưng hơi thở tuyết tùng dường như đã bén rễ dưới chân anh và anh đã đứng yên tại chỗ, phải mất một lúc lâu sau anh mới lùi lại hai bước, lộ ra ánh sáng của đèn đường.

Sau đó Châu Kha Vũ mới nhìn thấy bộ dạng của anh qua ngọn đèn đường.

Người này bộ dạng rất xuất sắc, khuôn mặt trắng trẻo, sinh động, đường nét thanh tú hơi giống người nước ngoài, khóe mắt và gò má ửng hồng, dưới ánh đèn mờ trông thật đáng thương, Châu Kha Vũ không khỏi cảm thán. Nhưng lại thở dài xúc động, với nồng độ pheromone được tiết ra cao như vậy, Omega hiện tại thật là quá hoang dại.

"Anh...có thấy nóng không?"

Châu Kha Vũ ngập ngừng hỏi.

Doãn Hạo Vũ nghe thấy câu hỏi của hắn, vì căng thẳng quá mức mà anh giống như một con mèo bị xốc tóc, cảnh giác nhìn chằm chằm vào Alpha đối diện.

"Đừng sợ, tôi không muốn lợi dụng người khác."

Châu Kha Vũ hỏi anh:

"Hiện tại anh có thể đi bộ được không?"

Anh không trả lời. Châu Kha Vũ lại hỏi:

"Có đem theo thuốc ức chế không?"

Anh mím môi lắc đầu.

Châu Kha Vũ nhìn anh một cách tinh tế.

"Ý anh là, anh là một Omega và anh không có thuốc ức chế đi đến bar club trong thời kỳ phát tình , phải không?"

"Đây là một tai nạn!"

Doãn Hạo Vũ cố gắng hết sức để nâng cao giọng nói và ngước mắt lên nhìn hắn. Anh không còn chút sức lực nào và giọng điệu của anh lộ ra vẻ bất bình vô hạn.

"Tôi không biết tại sao mọi chuyện lại đột ngột xảy ra như thế này."

"Vậy anh có thể chịu đựng được không?"

Châu Kha Vũ không có ý định trêu chọc anh, quay đầu nhìn xung quanh

"Tôi không biết gần đây có hiệu thuốc nào không nữa."

Neon nhấp nháy ở bất cứ nơi nào bạn nhìn. Khu vực này là một khu đèn đỏ nổi tiếng trong thành phố. Có đủ loại bao cao su và dụng cụ tránh thai. Thứ duy nhất mà bạn không có là thuốc ức chế, một thứ thật kinh tởm. Vị khách thường xuyên của quán bar là Doãn Hạo Vũ biết rõ nhất.

Anh cúi đầu chịu đựng, để có thể đứng vững vàng, anh phải dùng tất cả sức lực của mình và anh không có tự tin để nói rằng nó ổn vào lúc này. Anh thậm chí không có đủ can đảm để xua đuổi tên alpha này khỏi mình, ham muốn tự nhiên của anh cứ xua đuổi lý trí, nó đang đánh và gào thét trong cơ thể anh.

Anh dường như biết rằng định mệnh của mình sẽ bị cướp đi trong tối nay, tốt hơn hết là nên chọn một anh chàng đẹp trai, Doãn Hạo Vũ nhướng mắt nhìn người Alpha trước mặt với đôi mi ướt đẫm, anh đang khóc vì cảm xúc ngày càng dâng cao.

"Xung quanh đây không có hiệu thuốc nào cả,"

Doãn Hạo Vũ khóe môi giật giật, nhỏ giọng kêu lên:

"Nhưng tôi không thể nhịn được nữa, cậu có thể hay không....giúp tôi."

Rốt cuộc, pheromone không còn có thể kiểm soát được nữa và mùi đào ngọt ngào tỏa ra.

Pheromone của Omega là một cạnh sắc bén để cắt xuyên qua da người Alpha.

Đây là một sự cố không mong muốn của Châu Kha Vũ.

Lý trí không có cơ hội chiến thắng khi đối mặt với ham muốn tràn trề.

Chất pheromone của Doãn Hạo Vũ có mùi trong veo ngọt ngào như gió xuân, nhưng thật ra rất hoang dại, không phải là quả đào trên bàn ăn trong đĩa thủy tinh chạm khắc, mà là quả đào mọc hoang dại ở vùng núi đầy mây mù. Châu Kha Vũ thậm chí còn mắc chứng động dục giả do bị kìm hãm trong pheromone của mình.

Hai người say mê trong khách sạn cả ngày lẫn đêm trong hai ngày và Doãn Hạo Vũ được hắn lái xe đưa về nhà trong tình trạng choáng váng. Lúc này, cho dù đã được ăn no, nhưng một khi pheromone của đối phương đảo lộn, cơ thể sẽ vận động ngay lập tức, không thể không mời người nọ vào nhà, làm từ trên giường đến ghế sô pha, từ phòng khách đến ban công.

Trong thời gian ba ngày phát tình, Doãn Hạo Vũ dường như không có một giây phút nào tỉnh táo, sau khi nhiệt tình đã giảm bớt, anh tỉnh dậy và Alpha xa lạ đã rời đi.

Nó thực sự là 419.

Phát tình đột ngột khiến anh có một số mảnh vỡ, càng thức lâu, anh càng nhớ lại được ít thứ, tất cả những kí ức sau khi đi ra khỏi con hẻm sau của quán bar đều từ từ mờ đi sau khi tỉnh dậy.

Anh không nhớ đã hỏi tên hắn chưa và có giữ thông tin liên lạc hay không, thậm chí khuôn mặt đó dần dần biến dạng trong trí nhớ sau khi anh tỉnh táo,  anh không nhớ gì ngoại trừ âm thanh và cảm xúc cao trào chưa từng có.

Doãn Hạo Vũ lắc đầu đánh thức bản thân khỏi ký ức quyến rũ, không còn quá nhiều thời gian để nghĩ về điều đó vào buổi sáng ngày làm việc, anh thay quần áo và vội vã đến trường.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top