Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

25. Sưởi ấm cho nhau

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khi hai người đi ra khỏi đền Nguyệt Lão, trời đã nhá nhem tối. Trên núi ban đêm còn bốc lên một tầng sương mù, không khí ẩm ướt đến mức cả quần áo đều bị làm ướt đẫm. Hai người từ từ di chuyển xuống núi dưới ánh đèn của điện thoại di động, khi trở về tòa nhà nhỏ nơi họ ở thì màn đêm đã chìm sâu.

Làn gió nhỏ trong đêm xuyên qua đại sảnh, quần áo ẩm ướt lạnh lẽo bám vào người khiến Doãn Hạo Vũ rùng mình vì lạnh, Châu Kha Vũ vội vàng mở cửa, nhét người vào bên trong.

"Mau cởi quần áo, chui vào chăn."

Doãn Hạo Vũ rất ngoan ngoãn gật đầu.

Máy điều hòa kiểu cũ trong nhà không có chức năng sưởi ấm, còn lâu mới có thể sưởi ấm vào đầu mùa thu. Châu Kha Vũ đứng sang một bên cầm chăn bông đợi, khi Doãn Hạo Vũ vừa cởi quần áo của anh xong, hắn đặt chăn bông lên và quấn chặt người lại như bánh bao.

Doãn Hạo Vũ toàn thân bị trùm trong chăn, chỉ lộ đầu ra, hai chân bị trói tiến lên từng bước nhỏ, Châu Kha Vũ cho rằng anh quá chậm chạp nên trực tiếp bế anh đặt lên giường.

"Có lạnh không?"

Châu Kha Vũ hỏi khi nhìn người đang cuộn mình trên giường.

Doãn Hạo Vũ gật đầu, thân thể đã hoàn toàn đông cứng khi trên núi, chăn bông đương nhiên không kìm được nhiệt.

Châu Kha Vũ im lặng nhìn anh, nằm xuống giường, ôm lấy cả người lẫn chăn vào lòng.

Chăn bông bị đè nặng, dường như thực sự ấm hơn, hơi thở ấm áp theo khe hở từ cổ truyền vào chăn bông, Doãn Hạo Vũ theo bản năng muốn thêm nhiệt.

Anh ngẩng đầu nhìn Châu Kha Vũ, đôi mắt ươn ướt, ngập ngừng hỏi:

"Cậu có muốn vào không?."

Châu Kha Vũ sửng sốt một chút, câu này có chút không rõ ràng lắm, nhưng ánh mắt Doãn Hạo Vũ thật sự không tà niệm. Hắn ngoan ngoãn cởi áo phông ra, cởi trần rồi nhanh chóng chui vào chăn.

Nhiệt độ cơ thể của Alpha cao hơn Omega, đây rõ ràng là một cái lò sưởi nhỏ tự nhiên dùng cho thời tiết lạnh. Khi da thịt kề sát da thịt, thân thể Doãn Hạo Vũ nóng lên nhanh chóng, như thể anh đang bùng cháy trong một khu rừng tuyết tùng, xung quanh là hương thơm của xenon, hơi thở trong trẻo và lạnh lẽo khiến anh cảm thấy vô cùng ấm áp.

Châu Kha Vũ đặt cằm lên đỉnh đầu anh:

"Ấm hơn rồi thì mau đi tắm nước nóng, nếu không ngày mai anh sẽ bị cảm lạnh."

Doãn Hạo Vũ nằm trong vòng tay hắn và hỏi với giọng bị bóp nghẹt.

"Còn cậu?"

"Tôi về phòng tắm rửa"

Doãn Hạo Vũ ngẩng mặt lên, đôi mắt đen nhánh như ngọc bội tối sầm lại, anh cứ nghĩ rằng hắn sẽ ở lại với anh.

"Anh phải tắm và chườm nóng cơ thể một lúc cho ấm hoàn toàn, nước đun chỉ có thể đủ dùng cho một người."

Châu Kha Vũ giải thích.

"Anh để chìa khóa ở đâu? Anh nên đến giường nằm ngay sau khi tắm xong và tôi sẽ tự mình mở cửa khi tôi quay lại."

Hắn sẽ trở lại?, Doãn Hạo Vũ thở phào nhẹ nhõm, từ trên giường thò đầu ngón tay ra chỉ vào cửa:

"Tôi đặt nó ở trên tủ giày."

Không lâu sau khi Châu Kha Vũ rời đi, Doãn Hạo Vũ đứng dậy và cơ thể anh đã hoàn toàn nóng lên. Châu Kha Vũ đã ôm anh rất lâu, trên da anh không tránh khỏi lấm tấm Alpha pheromone, đây là mùi hương yêu thích của anh. Mặc dù giữa họ chưa tạo ra bất kỳ dấu  hiệu nào, nhưng sau vài lần thân mật trước đó, cơ thể anh đã có thói quen chấp nhận hương vị của Châu Kha Vũ và nảy sinh ham muốn theo bản năng.

Mùi tuyết tùng còn sót lại trên da được hấp thụ vào trong cơ thể, tuyến thể luôn nơi chân thực nhất, Doãn Hạo Vũ nhàn nhạt cảm thấy sau gáy anh bắt đầu sưng lên.

Anh xé miếng dán ức chế trên tuyến, một mùi đào ngay lập tức tỏa ra.

Doãn Hạo Vũ ngồi xổm xuống lục trong vali tìm thuốc ức chế, khéo léo xé gói rồi châm đầu kim lên cánh tay. Không phát tình mà tràn ngập pheromone cũng không tốt. Kể từ hôm gặp Châu Kha Vũ ở ngoài quán bar, anh đã thường xuyên mang theo thuốc ức chế để đề phòng trường hợp khẩn cấp.

Ngay trước khi cây kim đâm vào mạch máu, anh đột nhiên dừng tay, ngón tay cầm ống kim tiêm và bắt đầu sững sờ, suy nghĩ một lúc, anh lại nhét thuốc ức chế vào trong hộp.

Vừa rồi, trong đầu anh đột nhiên nảy một kế hoạch nhỏ, liếc nhìn khăn tắm được gấp gọn gàng bên cạnh quần áo, trực tiếp đóng hộp lại, đứng dậy đi vào phòng tắm.

Nước ấm dội xuống đầu, mỗi một tấc trên người Doãn Hạo Vũ đều thấy nhẹ nhõm, nhưng tim vẫn đập như trống.

Một lúc sau, anh nghe thấy bên ngoài có tiếng gõ cửa, có người mở cửa bước vào, anh biết là Châu Kha Vũ vừa đi tắm về.

Vội vàng rửa sạch chút bọt cuối cùng trên người, Doãn Hạo Vũ treo vòi hoa sen lại trên tường, bình tĩnh lại nhịp tim căng thẳng, hắng giọng rồi hét lên ngoài cửa.

"Châu Kha Vũ, tôi quên mang khăn tắm vào. Nó ở trong túi, cậu có thể giúp tôi lấy được không?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top