Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

06. Daniel, cứu tôi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thị trấn dưới dãy núi Alps như chốn thần tiên trong mơ. Patrick đã ở đây hơn hai tháng sau khi rời Naples. Thật tuyệt vời, không khí ở đây phi thường trong lành đến mức có thể tẩy sạch tâm hồn.

"Patrick. Cậu ở đây chỉ để tránh sự tìm kiếm của Châu Kha Vũ."

"Làm ơn đi, tôi đã bị "giam lỏng" trong vài tháng! Tôi là trai thẳng! Thật kinh khủng khi bị mất tự do."

Vừa nói chuyện, Patrick vừa nghĩ về cuộc sống hàng ngày với Châu Kha Vũ, cậu bất giác dùng bàn tay xoa xoa mông mình, thầm nghĩ trong lòng rằng nếu Châu Kha Vũ tóm được cậu, cậu có thể sẽ bị nhốt trong suốt quãng đời còn lại.

"Ngược lại, tôi nghĩ cậu rất hưởng thụ." Ngô Vũ Hằng liếc cậu một cái rồi nói:

"Nhưng cậu yên tâm, Châu Kha Vũ không có phái người đi tìm cậu trên diện rộng. Gần đây anh ta rất bận."

"Bận? Anh ấy bận như vậy, không phải muốn kết hôn cùng với một người phụ nữ khác đó chứ?"

"Ôi chúa ơi, nghe giọng điệu của cậu kìa Pat, thật chua ngoa làm sao, nếu như cậu không yêu Châu Kha Vũ, cả đời này tôi sẽ gọi cậu là anh hai."

Ngô Vũ Hằng cong miệng như thể đang xem một chương trình hay, nhưng Patrick không quan tâm anh ta, cậu cầm cái gối trong tay và không phản bác lại. Ngô Vũ Hằng dường như có thể nhìn thấu vẻ si tình của ông hoàng dối trá.

"Tôi nghe nói có người đang muốn trả thù anh ta, nhưng vấn đề không lớn. Tôi đoán anh ta sẽ đến bắt cậu về sau khi giải quyết xong vấn đề."

Ngay khi giọng nói của Ngô Vũ Hằng thốt ra, cái gối trên tay của Patrick đã đập thẳng vào mặt anh ta.

"Đừng làm phiền kỳ nghỉ của tôi. Hẹn gặp lại vào tháng sau."

Ngô Vũ Hằng mỉm cười và gật đầu, đứng dậy rời khỏi túp lều ấm cúng của Patrick trong thị trấn nhỏ.  Sau khi Ngô Vũ Hằng rời đi, Patrick nằm ngửa trên ghế sô pha với vẻ chán chường, cậu đưa tay trái lên nhìn chiếc nhẫn đơn giản trên ngón áp út, khuôn mặt của Châu Kha Vũ lập tức xuất hiện đầy trong tâm trí của cậu. Cậu bực bội, cáu kỉnh, vò mái tóc rối tung như chuồng gà, Patrick quyết định nếu sáng mai cậu vẫn nhớ Châu Kha Vũ nhiều như hiện tại, cậu sẽ bay về Naples và ở bên cạnh vị bố già trẻ tuổi.

Patrick thuê một căn nhà gỗ ở thị trấn nhỏ, căn nhà gỗ này thực chất là một homestay cho khách du lịch, căn nhà không lớn, bên trong được trang trí rất ấm cúng, tương đối trống trải và khoảng cách giữa các căn nhà rất rộng.

Patrick vừa tắm xong đang sấy tóc thì bỗng nhiên mất điện. Cậu tắt máy sấy, lấy điện thoại di động bật đèn pin sau đó bước đến chỗ công tắc ở cửa. Khi đẩy công tắc lên, cậu không ngờ lại nhìn thấy người đàn ông mặc đồ đen đang ngồi trên ghế sô pha.

Patrick theo bản năng lùi lại vài bước, não bộ nhanh chóng nghĩ rằng sự cố mất điện vừa rồi chắc chắn là do vị khách không mời này gây ra. Cậu cố nhớ lại xem mình đã đắc tội với ai, cùng lúc đó người ngồi trên ghế sô pha đang mỉm cười thân thiện với cậu.

"Patrick, đã lâu không gặp, em có nhớ anh không?"

Người áo đen nói, giọng điệu nhẹ nhàng, trên mặt không có chút nguy hiểm, nhưng Patrick lại cảm thấy bầu không khí rất kỳ quái.

Thấy Patrick đã lâu không trả lời, người đàn ông mặc đồ đen thở dài và lại nói:

"Patrick, sao em không nhớ ra anh? Anh là Nine. Em đã nói anh là bạn thân nhất của em, người thân duy nhất của em và là anh trai của em... "

"Nine?"

Patrick cau mày suy nghĩ hồi lâu nhưng trong đầu cậu không có chút ấn tượng nào về người trước mặt, cậu dựa sát vào tường thận trọng nhìn Nine và những người được đào tạo bài bản phía sau.

Nine từ trên ghế sô pha đứng lên, dáng đi thong thả, tuy rằng trông vô hại nhưng toàn thân lại toát ra vẻ lạnh lẽo uy nghiêm. Patrick không thể không nắm chặt cao dao, vũ khí tự vệ mà cậu vừa giấu trong tay áo.

"Xem ra năm đó tẩy não thật sự rất kỹ càng, vì em không nhớ ra anh, nên chắc chắn em cũng không nhớ ra Châu Kha Vũ."

"Châu Kha Vũ?"

Patrick càng khó hiểu hơn sau khi nghe tên Châu Kha Vũ. Cậu nhìn Nine như muốn tìm ra câu trả lời, người sau hiểu được ý của cậu, anh ta mĩm cười và lắc đầu nói:

"Hai người đã ở bên nhau một thời gian trước đó. Cậu ta không giúp em nhớ ra sao? Cậu ta đã nhìn em bị tẩy não, nhìn em van xin, nhìn em chịu đựng sự tra tấn, và tất cả những điều này chỉ là một quân cờ để cậu ta củng cố địa vị của mình."

Patrick còn bị sốc hơn, trong một lúc, cậu không biết phải phản ứng thế nào, cậu đã bị tẩy não? Cậu và Châu Kha Vũ đã biết nhau trước đây? Những lời này của Nine nói ra chứa quá nhiều thông tin, làm cậu có chút không thở nổi.

Nine nhìn thấy Patrick bị sốc, anh ta đi về phía trước vài bước, cho đến khi đứng đối mặt với Patrick mới dừng lại. Anh ta nhìn vào đôi mắt kinh ngạc và bối rối của Patrick, rồi lại mở miệng:

"Chính Châu Kha Vũ đã phá vỡ thỏa thuận. Cậu ta không nên đến để làm xáo trộn cuộc sống của em một lần nữa. Cậu ta căn bản không xứng đáng để nói rằng cậu ta yêu em."

Khi giọng nói của Nine thốt ra, anh ta muốn ôm Patrick vào lòng, nhưng Patrick đã giơ con dao lên và đâm vào người anh ta. Nine đã vứt bỏ mọi cơ chế phòng ngự. Với kỹ năng của mình, bất kỳ đòn tấn công nào của Nine cũng có thể khiến Patrick tử vong vào lúc này, nhưng anh ta không làm vậy, anh ta chỉ đơn giản dùng tay đỡ lấy con dao màu trắng sắc bén.

Patrick sửng sốt. Cậu nhìn dòng máu đỏ ấm áp rỉ ra từ lòng bàn tay của Nine và chảy xuống cổ tay đẹp đẽ của anh ta. Cậu ngẩng đầu lên nhìn Nine, nhưng anh ta chỉ mỉm cười, nụ cười ấm áp đến chói mắt khiến Patrick thả lòng người, con dao trắng rơi xuống đất phát lên một âm thanh. Patrick chậm rãi trượt xuống tường, cuối cùng dùng cánh tay ôm lấy chính mình.

"Pat, đừng sợ, Tiểu Cửu ca ca không sao đâu, anh sẽ bảo vệ em mãi mãi."

Anh ta dùng bàn tay không bị thương còn lại nhẹ nhàng vuốt ve vai Patrick, rồi nháy mắt với người phía sau, người này bước tới, khéo léo rút ống kim tiêm ra khỏi tay áo, trong lúc Patrick không chú ý đã đẩy ống chất lỏng màu vàng tươi vào gáy của cậu.

Patrick theo bản năng muốn đẩy người đang tiêm mình ra, nhưng khi thuốc được tiêm vào, cơ thể cậu dần mất đi sức lực, hô hấp trở nên chậm hơn, mí mắt càng lúc càng nặng, nước mắt không tự chủ được từ từ rơi xuống từ khóe mắt. Hình ảnh của Nine trước mắt cậu đang mờ dần, Patrick chỉ thấy anh ta ôm mình vào lòng và nghe anh ta nói:

"Pat, em là em trai mà anh thương nhất, em đã nói chúng ta sẽ luôn bên nhau."

Nhưng câu mà Patrick thốt ra trước khi hoàn toàn bất tỉnh lại là: "Daniel, cứu tôi..."

Nine, người không còn nụ cười ấm áp trên khuôn mặt, lúc này đã trở lại vẻ lạnh lùng trước đây, anh ta ôm lấy cơ thể mềm mại của Patrick trong vòng tay, đưa tay lên và nhẹ nhàng vuốt những sợi tóc vương vãi trên trán cậu.

"Pat, Châu Kha Vũ phải chết, và em chỉ có thể ở bên anh mãi mãi!"

.

Khi mọi thứ đã yên ổn, cánh cửa của căn phòng tối lại bị đẩy ra. Sau khi bật đèn lên, Oscar cau mày nhìn căn phòng trống trải, xung quanh vương vãi đầy máu trên sàn và ống kim tiêm sau khi tiêm thuốc, rõ ràng đối thủ đang trần trụi khiêu khích họ.

Sau khi điện thoại được kết nối, giọng nói của Châu Kha Vũ trong điện thoại vẫn còn yếu ớt. Người bố già trẻ tuổi có thể đánh bại vòng vây sau vài phát súng đã trở thành vị thần trong trái tim của Camorras và lúc này hắn chỉ quan tâm đến một người.

[Camorra là một trong những tổ chức tội phạm lớn và lâu đời nhất Italia, được hình thành từ thế kỷ XVI. Tên gọi Camorra là từ kết hợp giữa từ "capo" (ông chủ) và "morra" (một trò chơi cờ bạc tại Napoli).]

"Đã muộn, người đã bị Nine cướp mất."

"Cậu nên chữa lành vết thương của mình trước. Tôi không nghĩ Nine sẽ làm tổn thương Patrick. Sau cùng, anh ta muốn cậu chết nhiều hơn."

Oscar cúp điện thoại và vội vã rời đi cùng một nhóm người, nhưng Châu Kha Vũ, người đang ngồi trên giường lúc này, lại đưa mắt nhìn ngón áp út bên trái của mình.

"Pat, đợi tôi!"

—————
ps: Pat và Nine là tình thân. Nine không phải người xấu. Câu chuyện của nhiều năm trước đang dần được hé lộ...

20~.~10
Sinh nhật vui vẻ đệ đệ thúi của Châu Dan ❤️

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top