Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 7: Đột ngột gián đoạn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

POV: Toyoshima Hidekazu
Chính là ngày hôm nay! Ngày mà tôi sẽ tặng quà cho Miyuki và tỏ tình với cô ấy. Buổi học cuối cùng trước kỳ nghỉ đông đã đến và tôi thực sự định tỏ tình với cô ấy. Tôi đã định đợi đến sau giờ học để nói với cô ấy và tặng cô ấy món quà. Vì điều đó, tôi đã bị suy nhược thần kinh cả ngày. Tôi hầu như không thể nhìn vào mắt Miyuki khi chúng tôi nói chuyện.

Rồi cuối cùng, ngày học cuối cùng cũng kết thúc và khoảnh khắc trọng đại đã đến. Khi mọi người bắt đầu rời khỏi lớp học, tôi đến gần Miyuki khi cô ấy đang thu dọn đồ đạc của mình.

Tôi: N...này...Miyuki?

Miyuki: Chuyện gì vậy, Toyoshima- kun?

Tôi: Tớ....đã tự hỏi rằng....liệu tớ có thể nói chuyện với cậu...về một việc quan trọng, được không?

Miyuki: Về cái gì cơ?

Tôi: Chúng ta sẽ nói chuyện đó ở ngoài....

Miyuki: Được rồi! Đi thôi!

Miyuki nắm lấy tay tôi và tôi bắt đầu đỏ mặt như điên. Tôi nhanh chóng giấu mặt và dẫn cô ấy ra ngoài khỏi lớp. Tôi dẫn đường và Miyuki vẫn nắm tay tôi, cho đến khi chúng tôi đến nơi, trước mặt là một băng ghế với hai cây anh đào ở hai bên.

POV: Hoshizora Miyuki
Tôi thực sự tò mò về những gì đang diễn ra. Tôi hơi lo lắng, nhưng tôi cố đẩy cảm giác đó sang một bên. Cậu ấy đã đưa tôi đến một chiếc ghế dài nhỏ trong sân. Cậu ấy ngồi xuống và ra hiệu cho tôi làm như vậy. Tôi lo lắng ngồi cạnh cậu ấy và nhìn xuống chân mình.

Chúng tôi im lặng một lúc và cảm thấy thực sự khó xử. Nó thực sự đến với tôi, vì vậy tôi quyết định phá vỡ lớp băng.

Tôi: Vậy....cậu muốn nói chuyện gì với tớ?

Không có phản hồi. Tôi vẫn đang nhìn xuống chân mình và quay lại đối mặt với cậu ấy. Mặt cậu tối sầm lại và cúi gằm xuống đất.

Tôi: Toyoshima- kun?

Toyoshima: Cố gắng cũng vô ích. Cuộc sống là vô nghĩa.

Không ổn rồi! Chỉ có thể là chúng! Tôi quay lại để thấy phần còn lại của ngôi trường bị ảnh hưởng bởi năng lượng xấu. Tôi cũng thấy kẻ thu năng lượng xấu, Wolfrun. Tôi phải biến hình để ngăn chặn hắn!

Tôi: Pretty Cure! Smile Charge! Lấp lánh và tỏa sáng, ánh sáng của tương lai! Cure Happy!

Wolfrun: Ngươi đây rồi, Pretty Cure! Ủa, chỉ có mình ngươi thôi á?

Tôi: Đúng vậy! Và ta sẽ không tha thứ cho ngươi vì đang phá hủy thành phố của mọi người!

Wolfrun: Ờ, sao cũng được! Trận chiến sẽ bắt đầu thôi! Ra ngoài đi, Akanbe!

Hắn đã biến một món quà nằm cạnh băng ghế thành một chiếc Akanbe.

Tôi: Được rồi! Vào đây!

Tôi bắt đầu tiến về phía Akanbe, nhưng nó dễ dàng đẩy tôi ra. Tôi ngay lập tức đứng dậy và thử lại, nhưng điều tương tự cũng xảy ra. Tôi đã bị bầm tím khá nhiều, nhưng tôi sẽ không bỏ cuộc. Tôi sẽ chiến đấu vì Toyoshima- kun!

Wolfrun: Bỏ cuộc đi! Tất cả các ngươi đang ở trong Bad End! Và không có gì ngươi có thể gỡ gạt đâu!

Tôi: Ta sẽ không bao giờ bỏ cuộc! Hạnh phúc sẽ biến mất nếu ta từ bỏ!

Wolfrun: Được rồi, tùy bạn! Đè bẹp cô ta, Akanbe!

Ngay khi Akanbe chuẩn bị đè bẹp tôi, nó đã bị bật ra bởi những những đòn đánh khác. Tôi quay lại và thấy những người khác đã đến hỗ trợ tôi.

Beauty: Xin lỗi, chung tớ đã để cậu phải chờ, Happy.

March: Cậu ổn chứ?

Tôi: Ừm, tớ không sao. Cảm ơn mọi người!

Sunny: Không sao đâu! Chương trình hay bây giờ mới bắt đầu thôi!

Peace: Tớ...tớ đồng ý!

Tôi: Được rồi! Tiến lên nào!

Cùng nhau, chúng tôi bắt đầu chiến đấu với Akanbe. Chúng tôi đã làm khá tốt, vì nó đã bị suy yếu theo thời gian. Nhưng, chúng tôi đã chủ quan và bị nó đánh lén. Chỉ với một đòn, nó đã làm chúng tôi trở nên đau đớn.

Wolfrun: He he he, bây giờ các ngươi nên bỏ cuộc đi là vừa.

Tôi: Kh...không! Ta....ta sẽ không bao giờ bỏ cuộc!

Wolfrun: Hả. Tại sao vậy? Điều gì khiến ngươi phải muốn bảo vệ thế giới tàn khốc này?

Tôi: Bởi...bởi vì....có rất nhiều điều tuyệt vời trên thế giới này. Đúng, có đau khổ và tuyệt vọng, nhưng cũng có tình yêu và hạnh phúc! Buồn bã chỉ là một phần của cuộc sống và đôi khi buồn bã cũng không sao. Nhưng đồng thời, chúng ta không thể để hạnh phúc hoàn toàn bay khỏi mình. Chúng ta cần mỉm cười với tương lai để tìm thấy hạnh phúc đích thực. Đó là ý nghĩa của hạnh phúc!

Wolfrun: Tình yêu? Niềm hạnh phúc? Thật là một câu chuyện hài hước!

Tôi: Ngươi không được phép đùa giỡn với tình yêu như thế! Tình yêu là một trong những thế lực mạnh nhất trên Trái đất! Nó cho chúng ta một sức mạnh không giống ai! TÌNH YÊU LÀ MỘT TRONG NHỮNG ĐIỀU TỐT ĐẸP NHẤT TRÊN THẾ GIỚI!

Wolfrun: bla, bla, bla. Ta đã quá mệt mỏi biết bao khi nghe bài phát biểu ngu ngốc này. May mắn thay, ta sẽ không phải nghe câu đấy nữa! Kết liễu chúng đi, Akanbe!

Akanbe bắt đầu tiếp cận chúng tôi, nó định tấn công chúng tôi bằng đòn cuối cùng để kết liễu chúng tôi. Tôi đã cố đứng dậy nhưng không thể đứng dậy được. Nó giống như tôi bị dính chặt vào mặt đất. Tại thời điểm đó, tôi đã nghĩ rằng tất cả đã kết thúc.... cho đến khi ...

CÒN TIẾP

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top