Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Âu Dương Khắc đi mãi tận khuya chưa về, hắn sau khi tiễn Mục Niệm Từ đi nghỉ liền mở cửa sổ nhìn ra bên ngoài. Phố xá nhộn nhịp ngay bên dưới.

Đợi một lát, bên ngoài có tiếng bước chân đi vào, tiếng bước chân nghe nặng nề hơn hết, hắn quay lại, thấy y đang bước về phía hắn.

- A Khang à.
Y mỉm cười lao đến ôm lấy cổ hắn:

- Khang thiếu gia à.

- Buông ra.

Hắn nghe mùi rượu nồng nặc tỏa lên, gò má y ửng đỏ, đôi môi bóng loáng lên vệt nước, ánh mắt y trong veo.

- Khang thiếu gia sao lại lạnh lùng như thế chứ? Ta nhớ ngươi lắm.

Hắn gạt tay y ra:

- Hình như ngươi quên mất, là tự ngươi rời bỏ ta.

Y cố len lỏi ôm lấy eo hắn, gương mặt vùi sâu vào lồng ngực hắn.

- Ta không có bỏ lại ngươi.

Hắn cười thành tiếng:

- Thế ngươi chạy trốn ta à?

Y buông hắn ra:

- Ta chỉ....ta chỉ là....thôi bỏ đi.

Y xua tay tỏ ý không muốn nhắc đến, hắn cũng chẳng muốn khơi thêm chuyện. Y ngồi xuống bàn bên cạnh, tay với lấy ấm trà trên bàn, cứ thế mà đưa lên miệng uống.

- Ưm, trà lạnh quá.

Y đặt ấm trà lên bàn, rồi chẳng biết làm sao mà lại tự nói một mình.

- Chúng ta cũng chỉ chơi bời qua đường thôi, việc gì mà bận tâm đến thế, dây dưa với ta, chả có gì tốt đẹp cả.

Hắn vẫn đứng bên cửa sổ.

- Sao cơ?

Lúc nhìn lại đã thấy y nằm gục trên bàn mà ngủ, hắn thấy chướng mắt, cũng mặc kệ, hắn đóng cửa sổ, thổi tắt ngọn đèn rồi leo lên giường nằm ngủ.

Hắn nằm mãi cũng chẳng ngủ được, chỉ trách bản thân còn quá lưu tâm đến y. Hắn ngồi dậy, vẫn thấy trong bóng tối mờ ảo bóng hình y. Hắn bước xuống giường, bàn tay chạm khẽ lên vai y.

- Âu Dương Khắc, lên giường mà ngủ.

Y không đáp, hơi thở vẫn đều đặn. Hắn nhấc vai y lên, y hơi nhíu mày.

- Yên nào, đừng quậy.

Hắn vòng tay nhấc bổng y lên, cảm giác cơ thể lạnh lẽo của y có vẻ nặng thêm 1 ít. Y mở mắt nhìn, vẻ cảnh giác lộ rõ trên mặt. Đến lúc cảm nhận ra là hắn, y lại nũng nịu.

- Khang thiếu gia.

Hắn đỡ y nằm xuống, y khẽ mỉm cười. Gương mặt ửng hồng vì lạnh và men say.  Hắn nói nhỏ:

- Ngủ đi.

Y nắm lấy bàn tay hắn, rồi ôm sát vào ngực, nhịp tim đập nhịp nhàng dưới bàn tay hắn.

- Ngươi đâu yêu ta? Chỉ là cảm xúc nhất thời....

Y nhắm mắt, khóe môi vẫn cười, bàn tay hắn rút ra khỏi lồng ngực y, thay vào đó hắn ôm lấy khuôn mặt y, y chớp mắt nhìn, hắn cúi đầu hôn lên môi y, cảm giác quen thuộc hôm ấy hiện về, cánh môi y mềm mỏng, hắn ngậm lấy môi dưới của y, liếm láp đôi môi y như ăn một viên kẹo, chiếc lưỡi hư hỏng xâm chiếm lấy miệng y, như muốn ăn hết cả đôi môi.

- Ưmm...

Hắn buông y ra, y thở dốc.

- Ngủ đi.

Y ngoan ngoãn chìm vào giấc ngủ.

Sáng hôm sau, hắn tỉnh giấc chợt thấy lồng ngực mình nặng trĩu, cánh tay y ôm sát lấy hắn, gương mặt y dựa lên vai hắn. Hắn khẽ nhíu mày lại nhưng cũng không nỡ đánh thức y dậy.

Một lát sau, y giật mình một cái rồi thức giấc, y đưa  tay chạm lên cổ, miệng vẫn lẩm nhẩm:

- Sao cổ ta đau thế nhỉ? Bị trẹo rồi ư?

Y lắc lắc cổ rồi như chợt nhớ ra gì đó:

- Dương Khang đâu rồi?

Hắn khẽ nhếch mép cười đáp lời:

- Cho hỏi, Âu Dương công tử tìm ta?

Nói đoạn, hắn cũng ngồi dậy, mặt đối mặt với y. Nét nam nhi xen lẫn chút ngông cuồng làm y đứng hình mất vài giây, đôi môi mấp máy muốn nói nhưng lại thôi.

- Âu Dương công tử.

Y chớp mắt:

- Làm sao?

Hắn tỏ ra vẻ ngây thơ nhìn y:

- Công tử cần xuống giường chăng?

Âu Dương Khắc hơi thẹn trong lòng, y bò ngang qua người hắn đi xuống đất. Cánh cửa phòng khẽ mở ra, một nha hoàn cúi mặt đi vào.

- Công tử cho gọi A Trúc ạ.

Y khẽ ừm rồi gọi nha hoàn ấy đến. Nàng ta nhanh nhẹn chạy lại đỡ lấy chủ nhân, y đưa tay xoa cổ.

- Gọi nước nóng chưa, cổ ta đau quá.

- Nước nóng có sẵn rồi ạ. Ngài mau ngồi xuống đây.

Những ngón tay thon dài của A Trúc vuốt lên mái tóc y. Từng lọn tóc được chải chuốt vào nếp rồi buộc gọn gàng lên giữa đỉnh đầu. Sau đó nàng nắm lấy vai y, bóp một cách thuần thục.

- Cổ công tử đau ạ, còn đau ở đâu không? Thắt lưng có đau không ạ?

Y lắc đầu.

- Sao ta lại đau lưng chứ?

A Trúc cười cười không đáp, ánh mắt liếc về sau nhìn hắn. Lại bắt gặp hắn đang ngồi trên giường ngắm y và nàng.

- A, Dương công tử dậy rồi, để tiểu nữ gọi A Đào.

Y nhún vai nói thêm:

- Kiếm vài bộ y phục về đây nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top