Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Phần 18

Tuấn Khải về rồi đấy" bà Chan vui vẻ nói và cùng mọi người đứng lên bước ra cửa trước đón hắn. ko cần phải nói người vui nhất giờ này chính là Bạch Y Y vì người cô luôn thầm thương trộm nhớ đang ở trước mắt cô thôi.
Vương Tuấn Khải bước ra khỏi xe tiến thẳng vào nhà, cúi đầu chào bà Chan xong hắn quay sang Bạch Y Y cười nhạt " em về rồi à?". Buông 1 câu hỏi lạnh lùng rồi hắn quay sang Dương Chiến ngạc nhiên hỏi " cậu đến đây làm gì, nhà có ai bệnh sao?" (Dương Chiến chính là bạn thân của Vương Tuấn Khải và cũng là bác sĩ riêng của nhà họ Vương)
" em con bị thương rồi, mẹ gọi Dương Chiến tới khám cho nó đấy" bà Chan buồn bã nói trước khi Dương Chiến trả lời hắn
" cái gì? Sao lại bị thương chứ? thương tích thế nào rồi?" hắn hét lên ầm ỉ rồi ko đợi ai trả lời mà vọt thẳng lên phòng cậu. Tung cửa vào hắn như chết đứng khi nhìn thấy  cậu thương tích đầy người, tay chân băng bó đủ chỗ. hắn tiến lại chỗ  cậu rồi nhẹ nhàng đặt bàn tay rung rung lên gương mặt cậu mà nói " chắc em đau lắm đúng ko? Sao lại bị thế này chứ? ai làm em ra nông nỗi này vậy?"
Đôi mắt thương tâm cùng vẻ mặt câm phẫn của hắn bỗng nhiên biến chuyển,  cậu nhấp nháy mí mắt và từ từ mở mắt ra ( thực ra cau ấy ko xĩu gì cả, chỉ giả vờ để đợi anh về mà diễn kịch thôi)
" anh... anh về rồi... em đau lắm..."cậu  thì thào qua hơi thở, nhìn hắn bằng ánh mắt đáng thương làm hắn càng thêm xót xa trong ruột.
" tại sao mấy người ko trông coi thiếu gia cẩn thận vậy hả?" hắn giận dữ hét lớn làm cho ai cũng phải hoảng sợ.
Cô hầu gái đứng cạnh  cậu nảy giờ hoảng hốt khúm núm nói " dạ cậu chủ bớt giận, lúc sáng tại tiểu thiếu gia ra ngoài chơi mà ko cho chúng em theo nên ko biết  cậu bị gì hết, chỉ biết gần trưa  về nhà thì bị như vậy rồi, sau đó thiếu gia ngất xĩu luôn nên vẫn chưa biết nguyên nhân tại sao bị thương nữa ạ"
"rốt cuộc là chuyện gì vậy? kẻ nào dám gây chuyện cho em vậy?" hắn quay sang cậu nhìn bằng ánh mắt vô cùng dịu dàng nói.
" là.. là....cútt đi...xoảng.." cậu vừa rung giọng nói thì nét mặt bổng trở nên giận dữ và hét lên rồi quơ tay chụp lấy ly nước trên bàn cậu ném mạnh về con người đang đứng ở cửa phòng cậu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top