Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Phần9

Đứng trước cửa phòng cậu, bà Chan ngập ngừng ko biết có nên vào hay ko. Cuối cùng bà quyết định đứng bên ngoài đợi hắn.cậu  ngủ say mê gương mặt như 1 thiển sứ, hắn cứ vuốt tóc rồi lại xoa nhẹ lên đôi gò má tròn xinh của cậu. Mắt hắn dáng chặt vào gương mặt thiên thần của cậu ko muốn rời đi dù chỉ 1s.
Tim hắn đập mạnh, 1 cảm xúc yêu thương dâng tràn trong hắn, cái cảm giác kia cứ thôi thúc làm hắn ko thể kiềm chế và hôn lên đôi môi mọng đỏ của cậu. Thật ngọt ngào, hạnh phúc.
Cái viễn cảnh lãng mạn ấy như 1 tia chớp đập vào mắt bà Chan qua khe cửa được khép hờ. lòng bà rối bời hỗn độn " phải làm sao đây? Đứa con bà tin tưởng nhất đang yêu thầm đứa con trai bà yêu quý nhất ư? Đây là chuyện tốt hay xấu ? Còn hôn ước của Vương Tuấn Khải và Bạch Y Y thì tính sao?" bà cứ tự hỏi mãi mà ko hề biết được đáp án.
" mẹ!" hắn lên tiếng làm bà giật mình, nét mặt bà suy tư như mang nhiều tâm sự.
" mẹ ko khỏe à?" hắn hỏi làm bà bối rối, phải nói gì bây giờ nhỉ, chưa bao giờ bà lúng túng như vậy, cố nặn ra 1 nụ cười điềm tĩnh bà nói " ko có gì đâu, mẹ thấy hơi mệt nên định lên phòng nằm nghỉ thôi, tình cờ đi qua đây mẹ định vào xem em con thế nào ấy mà." Bà cố nói như giải thích cho sự có mặt của bà ở nơi đây.
Hắn nhìn bà rồi lễ phép nói " dạ, em trai đã ngủ rồi mẹ ko cần lo đâu, mẹ về nghỉ sớm đi ạ". Dù trên mặt luôn tỏ vẻ lạnh lùng bình tĩnh nhưng thật sự trong lòng hắn đang thấy bất an, hắn ko biết bà có thấy hắn thân mật với cậu ko? Ko biết bà có nghi ngờ gì hắn ko? Và ko biết nên đối mặt như thế nào với tình cảm hắn dành cho cậu. Nhưng điều quan trọng nhất là hắn ko biết liệu mọi người có chấp nhận cho hắn yêu  cậu hay ko?. Hắn thấy sợ, thật sự con người mang trái tim băng đá của hắn đã dần biến mất từ khi có  cậu. Hắn bắt đầu lo lắng và sợ hãi. Nỗi lòng của hắn giờ giống như 1 đứa trẻ phạm lỗi sợ bị mẹ phạt.
Đêm nay sẽ có rất nhiều người mất ngủ, mỗi người 1 lý do riêng, nhưng tất cả cũng chỉ có 1 mục tiêu là cậu. Nhưng mà  cậu thì vẫn ngon lành đánh 1 giấc tới sáng (hey đúng là vô tư mà ).
Mọi người đang tập trung cho bữa ăn sáng thì ông Chan đặt tờ báo xuống và nói " ngày mai ba có chuyến công tác ở Úc, khoảng 1 tháng sau mới về, lần này mẹ các con sẽ đi cùng ba, ở nhà mấy đứa phải ngoan đấy nhé."
Bà Chan tiếp lời chồng " thật ra mẹ ko muốn đi đâu nhưng do tổng thống phu nhân cứ mời mãi nên mẹ phải đi 1 chuyến. xin lỗi bảo bối nhé, mẹ muốn đưa con đi cùng nhưng ko thể nên con ở nhà đừng buồn nhé".  cậu nhìn bà khẽ nói " ko sao đâu ạ, con ở nhà cũng được mà, mẹ ko cần lo đâu"
Mĩm cười mãn nguyện bà quay sang Vương Tuấn Khải " mẹ giao mọi chuyện ở nhà cho con đấy, dù bận thế nào cũng nhớ chăm sóc Nguyên Nguyên cẩn thận nha con."
" hì mẹ cứ yên tâm đi con sẽ chăm sóc em trai cho " Vương Lâm nhanh miệng nói
" thôi con quên chuyện đó đi, mẹ ko dám tin con đâu, số ngày con ở nhà chỉ đếm được trên đầu ngón tay thì làm sao mà chăm sóc em trai con hả? mà mẹ nghe nói 2 ngày nữa con cũng đi lưu diễn ở Thái Lan 10 ngày rồi mà. Con định bỏ show à?" bà Chan trêu chọc, Vương Lâm ngượng đỏ cả mặt, anh chàng cố chống chế " thì con... con sẽ tranh thủ thời gian rảnh để trông chừng em trai mà mẹ".
" thôi đừng cãi nữa, chuyện nhà cứ để Tuấn Khải lo liệu, em đừng bận tâm nữa" ông Chan lên tiếng quyết định, mọi người im lặng ( im lặng là đồng ý).
" ko bận tâm sao được? ông ko biết tôi lo sợ thế nào đâu. Hy vọng là ở nhà ko có chuyện gì xảy ra" bà Chan thầm nghĩ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top