Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Một

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Mọi người sau này tổng kết con đường thành đoàn của TFBOYS, đã cho ra một kết luận: Năm thứ mời thành lập nhóm có lẽ là năm ảm đạm nhất của TFBOYS. Không giống với "hắc hồng" lúc mới debut, trong một năm này hàng loạt sự việc xảy ra khiến người ta luôn không tự chủ mà nghĩ đến hai chữ "âm mưu".

Mọi chuyện của năm đó bắt đầu từ việc Vương Nguyên trong concert kỉ niệm 10 năm đã tuyên bố với bên ngoài sẽ tạm rời khỏi giới giải trí để tiếp tục làm nghiên cứu sinh cố gắng học tập tại Berklee, những chuyện xảy ra sau đó dù nhìn thế nào cũng đều tràn đầy tính hí kịch.

Vương Nguyên vừa đến Mỹ, thì Vương Tuấn Khải ở trong nước bị ngất xỉu trong lúc quay phim do bệnh đau dạ dày đã được nhân viên công tác đưa vào bệnh viện, thế mà cuối cùng không biết tại sao mà mũi nhọn của dư luận đều hướng về phía Dịch Dương Thiên Tỉ. Mắt thấy lại là một trận chém giết từ dư luận.

Nhưng càng ngoài dự liệu của mọi người, chính là lời đáp lại từ Dịch Dương Thiên Tỉ - không có lí do, tạm thời rời khỏi vòng giải trí. Không ai có thể hiểu rõ hơn Dịch Dương Thiên Tỉ, vào lúc này lựa chọn rời giới giải trí sẽ mang lại biết bao nhiêu ảnh hưởng lớn đến bản thân, nhưng cậu ấy vẫn như cũ "nghĩa vô phản cố" mà làm như thế. Nguyên nhân... cũng chỉ có bản thân cậy ấy biết.

Dịch Dương Thiên Tỉ đột nhiên lại quyết tuyệt rời đi, ra nước ngoài còn thay đổi tất cả phương thức liên lạc, không ai tìm được cậu ấy. Sau cùng vẫn là Vương Tuấn Khải xuất hiện giải thích cho Dịch Dương Thiên Tỉ, cùng với đoàn đội của ba người, sự tình mới dần lắng xuống.

Bất quá, may mắn thay, tốc độ tin tức thay đổi trong giới giải trí chưa từng khiến người ta thất vọng. Những chuyện này rất nhanh đã nhạt dần khỏi cái nhìn của công chúng, cộng thêm Vương Nguyên ở Mỹ cũng cố tình giảm tần suất xuất hiện của bản thân. Lâu dần, cũng không ai nhắc tới Dịch Dương Thiên Tỉ và TFBOYS nữa. Trong nước còn duy nhất Vương Tuấn Khải, sau khi khỏi bệnh anh bỗng đâm đầu vào công việc, chưa đến hai năm đã giành được vô số giải thưởng, nằm trong hàng ngũ "Phái thực lực" không thể tranh cãi trong giới.

Hai năm sau khi sự việc xảy ra, hotsearch lại lần nữa xuất hiện cái tên "Dịch Dương Thiên Tỉ". Dịch Dương Thiên TỈ cường thế trở về và phát ngay ba bài hát đơn, gần như làm chấn động toàn bộ giới giải trí.

Chỉ riêng Vương Tuấn Khải.

Khi tất cả mọi người đang kinh ngạc, vui mừng chào đón sự trở về của Dịch Dưng Thiên Tỉ, Vương Tuấn Khải sau hai ngày im lặng lại đi unfollow Dịch Dương Thiên Tỉ.

Một hòn đá đã có thể khuấy động ngàn con sóng, nói gì đến Vương Tuấn Khải - nhân vật có "sức nặng" như hiện nay. Dư luận hoàn toàn xôn xao, quần chúng ăn dưa dù thấy hoang mang, nhưng cũng không thể ngăn được họ gõ ra một "Trường thiên" suy đoán về chuyện cũ. Còn có người "Chỉ sợ thiên hạ không đủ loạn" trắng trợn tuyên dương lời bàn tán "Huynh đệ ngày trước bất hòa thành thù, TFBOYS tan rã hay thành sự thật", lại một trận gà bay chó nhảy.

Trường thiên”: câu chuyện dài

Cứ tưởng rằng chuyện sẽ đi theo hướng Vương Tuấn Khải bị "trượt tay", sau đó Dịch Dương Thiên Tỉ bày tỏ quan hệ của hai người không có bất kì vấn đề nào, cuối cùng hai người sẽ cùng nhau tham gia hoạt động, đập tan "tin đồn bất hòa".

Thế nhưng Dịch Dương Thiên Tỉ lần này không theo thường lệ,  cậu ấy đã làm ra một lựa chọn hợp lí mà ngoài dự liệu, unfollow Vương Tuấn Khải.

Tiếp sau đó, mặc cho dư luận gây sóng to gió lớn như nào, thì hai bên, bao gồm cả đoàn đội quản lí của họ, đều rất ăn ý mà lựa chọn im lặng. Ngoại trừ quan hệ công chúng cơ bản, có thể nói là để mặc sự phát triển của dư luận.

Vương Nguyên ở nước Mỹ xa xôi nghe phòng làm việc nói đến chuyện này, chỉ có thể bảo phòng làm việc nếu không phải vạn bất đắc dĩ thì đừng quản, sau đó đảo mắt một cái thở dài bất lực.

Những năm này, y ít nhiều gì cũng làm người trung gian giữa Vương Tuấn Khải và Dịch Dương Thiên Tỉ, có thể nói người biết rõ sự tình và người thờ ơ là ý nghĩa chân chính duy nhất trong "Yêu hận tình thù" giữa Vương Tuấn Khải và Dịch Dương Thiên Tỉ. Ngoài đương sự, không người nào hiểu rõ những chuyện đó hơn y. Thậm chí, trên một phương diện nào đó, y so với người trong cuộc còn rõ ràng hơn hướng đi của những chuyện này là gì.

Giao tình mười mấy năm, y hiểu Vương Tuấn Khải, hiểu Dịch Dương Thiên Tỉ, đương nhiên cũng có thể thấy rất rõ mọi chuyện giữa hai người họ, chỉ là y cũng có cách nghĩ và nguyên tắc của riêng mình. Loại chuyện này, không phải là vạn bất đắc dĩ, cứ giao cho bọn họ tự giải quyết là được rồi, y tin tưởng anh em của mình.

Mà, có một số chuyện tránh không được.

Nhìn thấy weibo cá nhân nhanh chóng bị thất thủ, Vương Nguyên thở dài, chào hỏi với phòng làm việc xong liền đăng một bài mới trên weibo: "Hải Miên bảo bảo và Phái Đại Tinh trở thành bạn tốt vĩnh viễn". Sau đó thoát khỏi APP với tốc độ nhanh nhất, gỡ cài đặt, không quan tâm trên mạng sẽ nhốn nháo ra sao nữa.

Không ngoài suy đoán của Vương Nguyên, không lâu sau, điện thoại có cuộc gọi đến.

"Tiểu Khải". Vương Nguyên nhìn cái tên hiển thị trên màn hình điện thoại hồi lâu rồi mới nghe máy.

"Em có biết mình đang làm cái gì không?". Giọng nói của Vương Tuấn Khải có chút trầm thấp, nhưng cũng không ngăn cản được Vương Nguyên nghe ra cảm xúc của anh.

"Vậy anh với Dịch Dương Thiên Tỉ cũng biết sao?". Vương Nguyên cười lạnh: "Sự tình ầm ĩ lớn như vậy là muốn làm gì? Nếu không phải hôm nay em đăng bài weibo đó, hai người có phải không biết gọi điện cho em, đúng chứ?".

Đầu bên kia điện thoại trầm mặc hồi lâu, Vương Tuấn Khải mới lại mở miệng: "Xin lỗi em Nguyên nhi, nhưng... anh không muốn em xen vào chuyện này".

Biết cảm xúc của Vương Tuấn Khải đã ổn định rồi, Vương Nguyên cũng không cần thiết nghẹn với anh: " Là anh em thì đừng nói mấy lời như thế, hơn nữa hiện tại em cũng không giúp được gì cho hai người, anh còn xem em như người ngoài nữa thì chính là không coi em là anh em."

Vương Tuấn Khải giễu cợt một tiếng: "Được rồi, anh còn không hiểu em sao". Vừa nói, Vương Tuấn Khải bỗng nhiên ngừng lại, thấp giọng, "Anh biết một lúc nữa em còn phải nói chuyện với Thiên Tỉ, em hảo hảo nói với em ấy, chuyện gần đây đều do anh gây ra trước, không liên quan đến em ấy."

Vương Nguyên hé miệng, thật lâu mới tìm về thanh âm của mình: "Không phải, Vương Tuấn Khải, anh có ý gì? Anh không biết xấu hổ nói anh rất hiểu em? Anh dựa vào cái gì cho rằng một lát nữa em sẽ không hảo hảo nói chuyện với Thiên Tỉ?!"

Vương Tuấn Khải bất mãn: "Anh mới nhắc tới, em phản ứng lớn như vậy làm gì?"

Vương Nguyên:.........OK, fine

Vương Tuấn Khải đang quay phim, nhân lúc rảnh rỗi gọi điện cho Vương Nguyên, nói chưa được mấy câu lại bị gọi đi quay tiếp, chỉ đành phải vội vội vàng vàng kết thúc cuộc gọi. Thế mà, đầu này Vương Nguyên vừa mới cúp máy Vương Tuấn Khải, thời gian thở cũng không có thì Thiên Tỉ gọi đến. Thật sự là nối tiếp không kẽ hở.

Tâm tình của Dịch Dương Thiên Tỉ so với Vương Tuấn Khải nghe ra bình tĩnh hơn, nhưng đối với cách làm của Vương Nguyên cũng có mấy phần bất mãn.

"Cuối cùng cũng nhớ gọi điện cho tớ rồi à, đại minh tinh". Vì thế Vương Nguyên cũng không cho ngữ khí tốt đẹp gì.

"Chuyện đã rất phức tạp rồi, tớ không nghĩ cậu sẽ xen vào". Dịch Dương Thiên Tỉ khẽ thở dài, ngữ khí có chút mệt mỏi.

"Vốn chính là tiếp tay làm việc xấu, làm cũng làm rồi, nào có chuyện dễ dàng nói không xen vào liền có thể không xen vào". Vương Nguyên nghe ra sự mệt mỏi của Dịch Dương Thiên Tỉ, trong tâm cố chút đau lòng, "Sau khi về nước cậu chưa giải thích với Vương Tuấn Khải hả?".

Dịch Dương Thiên Tỉ trầm mặc một hồi: "Mỗi một chuyện xảy ra đều là thật, nhưng cộng lại chính là một sự thật cực kì hoang đường. Cậu nói cho tớ một cách giải thích đi. Đừng nói là anh ấy, chính tớ nghe cũng chưa chắc sẽ tin."

"Giải thích không được thì cậu cũng nên thử chứ. Nếu cậu cứ mặc kệ như vậy, đến lúc sự việc không thể thu dọn, thì đến ngay cả cơ hội xoay chuyển cũng không còn đâu." Vương Nguyên cau mày, có phần không đồng ý cách làm của Dịch Dương Thiên Tỉ.

"Xoay chuyển cái gì?" Dịch Dương Thiên Tỉ cười khổ một tiếng, "Anh ấy cũng nói với cậu rồi nhỉ, là anh ấy ra tay trước, chặn mọi con đường của tớ."

"Thiên Tỉ, người ngoài cuộc sáng suốt, tớ cho là anh ấy không phải vô duyên vô cớ nổi giận. Giữa hai người lại không phải có huyết hải thâm thù gì, bất cứ chuyện gì vẫn là phải thử nói ra, nói ra rồi mọi chuyện sẽ ổn đấy?" Vương Nguyên mím môi một cái, nghiêm mặt nói.

Dịch Dương Thiên Tỉ không nói nữa, cũng không biết có nghe vào hay không.

"Được rồi, nếu mệt thì nghỉ ngơi đi. Chuyện đã đến nước này, cậu cùng Vương Tuấn Khải đều không muốn bày tỏ thái độ, vậy việc chúng ta có thể làm cũng không nhiều. Còn lại giao cho phòng làm việc thì được rồi, cậu đừng quản nữa." Vương Nguyên thầm thở dài, chuyển đề tài.

"Ừm." Dịch Dương Thiên Tỉ sau khi đáp một tiếng lại trầm mặc không nói, không bao lâu giọng nói thúc giục của nhân viên công tác loáng thoáng truyền đến.

"Mau đi làm đi, xong việc ngủ một giấc thật ngon, đừng quản những chuyện này nữa." Vương Nguyên cũng thúc giục cậu.

Dịch Dương Thiên Tỉ đành phải buồn bực gãi đầu một cái, nói một tiếng "Được" liền cúp máy.

Mười chữ ngắn ngủi trên weibo gợi đến hồi ức rất lâu trước đây của fans, hotsearch lại được một phen long trời lở đất. Đặc biệt là Vương Tuấn Khải và Dịch Dương Thiên Tỉ còn đồng thời like bài weibo này.

Bất quá sự tình này nhờ có bài viết đó cùng với các mối quan hệ của phòng làm việc của ba người, vòng tròn chủ đề rất nhanh lặng dần. Song điều khiến Vương Nguyên và mọi người đều không nghĩ tới đó là, nhoáng cái lại hai năm, Vương Tuấn Khải với Dịch Dương Thiên Tỉ chưa từng gặp riêng nhau, cho dù một đám người đứng chung một chỗ thì giữa hai người này dường như cũng bị ngăn cách bởi Sở hà Hán giới.

Sở , Hán giới: "Sông nước Sở, biên giới nước Hán" Chiến tranh Hán-Sở, một bên do Lưu Bang (vua nước Hán) một bên do Hạng (tự xưng Tây Sở vương). Lúc bấy giờ Bành Việt cầm quânđất Lương, luôn qua lại làm quân Sở khổ cực, cắt đứt lương thực của quân Sở. Hạng mấy lần đánh bọn Bành Việt thì Tề vương Hàn Tín lại tiến quân đánh Sở. Hạng không thể một mình chống lại ba phía, đành cùng Hán vương giao ước chia khoảng giữa thiên hạ, cắt đất từ Hồng Câu về phía tây của Hán; từ Hồng Câu về phía đông của Sở. Hạng vương trả lại cha vợ Hán vương. Sau đó hai bên trở về.

Cho nên hai năm trôi qua, Dịch Dương Thiên Tỉ không nghĩ đến vẫn còn có lúc gặp mặt riêng với Vương Tuấn Khải.

Vẫn là Vương Tuấn Khải chủ động hẹn cậu, mà cậu đã đồng ý rồi.

Dịch Dương Thiên Tỉ cũng không biết tại sao lúc ấy rõ ràng muốn cự tuyệt, nhưng trong miệng lại bật ra chữ "Được" kia vô cùng rõ. Đến khi đặt điện thoại xuống, Dịch Dương Thiên Tỉ mới bị dọa sợ, cả người toát mồ hôi lạnh bởi chính quyết định của bản thân. Nhưng Vương Tuấn Khải đã gửi tới thời gian và địa điểm, cũng tỏ rõ không muốn cậu nuốt lời.

Dịch Dương Thiên Tỉ ngước mắt nhìn tấm ảnh trước tủ TV, trong mắt dần dần nổi lên gió bão, nhưng rất nhanh bình tĩnh lại.

"Bạng Hổ, sáng ngày mốt em có chuyện, giúp em cân đối công việc một chút."

Nhìn wechat đã gửi đi hai phút, cũng không có cách nào thu hồi, Dịch Dương Thiên Tỉ mới cất điện thoại vào trong túi, ánh mắt lần nữa rơi trên những tấm ảnh kia, ảnh trên tủ TV rất nhiều, có ảnh chụp gia đình cùng bố mẹ và em trai, cũng có ảnh chụp cùng nhân viên công tác, nhiều hơn cả chính là các loại ảnh chụp của ba người. Ngoại trừ những bức ảnh có sẵn, ảnh chụp ba người càng nhiều hơn hẳn là bởi sau khi những chuyện đó xảy ra, toàn bộ những bức ảnh hai người vốn ban đầu chiếm cứ tủ TV đã biến thành ảnh ba người. Mỗi một tấm hình đều là dáng vẻ ngập tràn nụ cười, vô ưu vô lo. Tươi đẹp, ấm áp như thế.

Dịch Dương Thiên Tỉ ngả mình xuống sofa, khóe miệng cong lên, giễu cợt: "Dịch Dương Thiên Tỉ a Dịch Dương Thiên Tỉ, mày sao mà không có tiền dồ như vậy. . ."

Dịch Dương Thiên Tỉ lướt mắt qua từng bức ảnh chụp ba người họ, bi thương mãnh liệt nơi đáy mắt rất nhanh liền bị che giấu, thay vào đó là thỏa hiệp và trào phúng bất lực.

Những điều này.....đều đã qua rồi.

Quá khứ chính là quá khứ, giống như những thiếu niên trong ảnh vậy, lúc nhỏ gắn bó thân thiết, không cẩn thận liền lạc mất nhau, cuối cùng chỉ còn lại bức ảnh, cố gắng lưu giữ những thứ tốt đẹp nát vụn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top