Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

chương 39

-     thiếu phu nhân nghi lễ của buổi tiệc đều đã xong cả rồi. Lễ cưới diễn ra trong ba ngày liền, cậu chỉ có một chút thời gian ngủ nghỉ, vừa rồi còn phải ngồi trên xe trở lại đây chắc cũng mệt mỏi lắm rồi! Thím đã chuẩn bị sẵn nước nóng để cậu tắm rửa, Khải Thiếu chắc vẫn còn phải tiếp khách ở buổi tiệc nên cậu có thể nghỉ ngơi!

Thiên Tỉ đối với cách xưng hô thiếu phu nhân này vẫn chưa thể quen được, cậu đường đường vẫn là một nam nhân hoàn chỉnh, đương nhiên xưng hô như vậy vẫn cảm thấy có chút cổ quái.

Nhớ lại ba ngày diễn ra lễ cưới được làm rất lớn giống như lời anh nói muốn cho cả thế giới này biết cậu là của anh vậy, , nhưng tuyệt nhiên Tuấn Khải không cho các nhà báo vào được, với thế lực của anh thì chuyện này rất là đơn giản.  Cả y phục của lễ cưới cũng là đích thân Tuấn Khải chọn, ngày thứ nhất lễ cưới của hai người, anh chọn nơi tổ chức có chút cổ xưa, cả y phục cũng là hỷ phục có chút cầu kỳ rắc rối nhưng vẫn có thể nhìn ra là nam trang thời xưa giống như thế giới của cậu ấy . Ngày thứ hai là tổ chức ở một nhà hàng lớn của Tuấn Khải, ha người đều bận đồ vest được thiết kế đặc biệt, phiên bản giới hạn.

Thoát khỏi suy nghĩ của mình, Thiên Tỉ bước vào nhà, từ lúc bắt đầu cậu đã luôn ở đây , thế nhưng hôm nay từ cách bài trí xung quanh đến cảm giác cũng có gì đó khác lạ. Căn phòng từ chăn đệm đến màng cửa đều là sắc đỏ bắt mắt, lại thêm những cánh hoa hồng khắp căn phòng khiến Thiên Tỉ đột nhiên có chút khẩn trương, mặt cũng đã muốn nóng lên. Thiên Tỉ vội vàng cởi ra áo ngoài trên người mình.

TTs : - gì chứ! Cũng đâu phải lần đầu đến đây, có cần phải ngượng ngừng ngư mấy tiểu thư xuất giá như vậy không!?

Thiên Tỉ lại nhìn lên giường sắc đỏ, mặt cậu càng lúc lại cảm thấy nóng hơn. Nghĩ lại cái ngày cậu thay Dịch Dương Tổ Nhi gả cho Tuấn Khải, lúc đó ở ngoài cửa chỉ dán một chữ 'hỷ '  thì không có gì khác. Có thể bởi vì như vậy nên lần này Tuấn Khải nhất định muốn bày ra mấy việc này?

Cậu lắc đầu vài cái sau đó đưa tay tháo từng cút áo vướng víu, cậu mấy ngày đều bận rộn với mấy nghi thức kia nên chỉ muốn tắm một hồi rồi lập tức có thể ủ mình trong chăn ngủ một giấc.

Trong phòng tắm của Tuấn Khải có một bồn tắm cực lớn, cậu nghĩ Tuấn Khải còn lâu mới về bên khá thoải mái mà không khóa cửa phòng tắm. Thiên Tỉ cả người đều mệt mỏi thế nên ngâm nước nóng cảm thấy rất dễ chịu. Nếu theo thời đại của cậu, thì trong đêm tân hôn sẽ có nô tỳ giúp tắm rửa.

Thiên Tỉ đột nhiên mỉm cười nhớ lại mấy lần khi Tuấn Khải bị đuổi ra lúc cậu đang tắm vẻ mặt có bao nhiêu khó xem đều thể hiện ra cả. Nếu thật sự có thái giám hay cung nữ nào đó hầu hạ mình tắm rửa, chỉ sợ anh còn không làm lớn chuyện mới là lạ.

TKs : - em đang nghĩ cái gì lại cười vui như vậy?

TTs : - A!

Thiên Tỉ giật mình lập tức xoay đầu nhìn ra cửa, đã thấy Tuấn Khải dựa lưng vào tường khoanh tay mà nhìn về hướng này. Thiên Tỉ lớn tiếng ngạc nhiên.

TTs : - Tuấn Khải!?

TKs : - ừ!

Tuấn Khải nâng khóe môi cười đáng ngờ, anh như vậy hứng thú đứng xem dáng vẻ lúng túng ngượng ngùng của Thiên Tỉ.

TTs : - vì sao anh lại ở đây? Đáng lý ra anh phải ở lại buổi tiệc tiếp khách chứ!?

TKs : - mấy nghi thức cần thiết đều đã xong hết cả, ở đó có Gia Kỳ , Trình Hâm , Nghệ Phàm và Lang Vi rồi!

TTs : - Tuấn Khải! Anh rõ ràng đang muốn tìm lý do để đẩy việc cho người khác mà! Ta....ta vẫn còn đang tắm, anh trước tiên ra ngoài có được không?

Tuấn Khải nhếch môi cười lại nói.

TKs : - không được! Đây rõ ràng là phòng của anh, vì sao anh phải ra ngoài?

TTs : - nhưng.....ta.....chuyện này......

Thiên Tỉ vẫn còn chưa nói hết đã thấy Tuấn Khải tiến lại gần đây, cậu cũng như vậy từ bên thành bồn lùi về phía sau. Thiên Tỉ tiện tay cũng kéo được chiếc áo sơ mi mà mình vừa cởi ra khoác trở lại lên người.

Tuấn Khải trái lại vì mấy hành động đáng yêu của cậu càng khiến anh cao hứng muốn bắt được người. Anh tùy tiện cởi đi áo trên người , mỗi lúc tiến gần hơn Tuấn Khải lại càng nhìn rõ gương mặt xinh đẹp đang ngượng ngùng của cậu, anh trầm giọng.

TKs : - lúc trước cũng là em giúp anh cởi bỏ quần áo, giúp anh tắm không phải sao? Cho dù đang giả làm nữ nhân , cũng chưa từng thấy qua em đỏ mặt ngượng ngùng như vậy, tại sao bây giờ đến phiên mình lại cảm thấy xấu hổ?

TTs : - cái đó làm sao giống nhau! Lúc đó ta chỉ đang chăm sóc một người đến tự bản thân cử động cũng không thể, hơn nữa ra đối với anh khi đó cũng chưa có cảm giác gì khác lạ......

TKs : - vậy bây giờ thì khác rồi?

Dù sao cũng là bồn tắm, tuy là rất lớn nhưng cũng có điểm dừng, Thiên Tỉ lưng đụng vào thành bồn phía sau rồi liền liếc mắt xung quanh như đang tìm đường thoát, nhưng đây là phòng tắm thoát đi đâu được chứ?

Rất nhanh Tuấn Khải đã tiến tới, anh hai tay đặt ở thành bồn hai bên Thiên Tỉ, ép sát cơ thể hai người lại với nhau. Cảm nhận được thân nhiệt của người bên trên  truyền đến so với mình còn nóng hơn , cậu trong lòng thầm hiểu lần này có chạy cũng không thoát.

Đầu lại bị một tay của anh giữ cứng không thể né tránh. Thiên Tỉ hai mắt mơ hồ khẽ nhắm lại tiếp nhận nụ hôn của Tuấn Khải. Anh cắn nhẹ môi dưới của cậu, đầu lưỡi lại cạy mở khớp hàm Thiên Tỉ chen vào bên trong. Quấn lấy chiếc lưỡi nhỏ đang muốn né tránh mình  lại dẫn dắt cậu vươn ra mà nhanh chóng ngậm lấy, tựa như bị kích thích khiến cơ thể cậu khẽ run lên một cái. Tuấn Khải cứ như vậy không để cho cậu trốn thoát mà ngậm lấy đầu lưỡi của Thiên Tỉ cắn mút, âm thanh phát ra cũng trở nên tà mị  khơi dậy dục vọng bên trong anh.

Thiên Tỉ lúc được buông ra thì cả cơ thể cũng trở nên mềm nhũn , cậu gương mặt bị Tuấn Khải nâng lên đối diện với anh. Khi anh dùng ngón cái lau đi vệt nước bọt trên môi mình, Thiên Tỉ vừa ngượng vừa nhỏ giọng xuống nước lên tiếng nói.

TTs : - Tuấn Khải! Ta hôm nay thật sự rất mệt nên có thể......

TKs : - không thể!

Tuấn Khải lại hôn lướt qua trên môi cậu mới nói tiếp

TKs : - chúng ta chỉ vừa mới hoàn thành lễ kết hôn, bên ngoài có rất nhiều người chúc phúc, tự mình em nói thử xem!?

TTs : - như thế này cũng có thể tính sao? Ta và anh rõ ràng cái gì cũng đã làm qua cả rồi , còn cần cái gì trình tự sau khi thành hôn sao?

TKs : - đương nhiên!

Tuấn Khải cong khóe môi cười. Xem Thiên Tỉ như vậy cho dù ban đầu anh chỉ muốn đùa cậu một chút nhưng bây giờ lại không thể kiềm chế được dục vọng, Tuấn Khải kéo hai tay Thiên Tỉ vòng qua cổ mình lại cúi người bế cậu lên khỏi bồn tắm.

TTs : - Tuấn Khải! Đợi một lát! Như .... như vậy đệm sẽ bị ướt!

TKs : - không sao!

Tuấn Khải hơi cong khóe môi,anh đặt Thiên Tỉ nằm xuống trên giường mới nói.

TKs : - sau đó cũng cần phải thay lại một lần, vì vậy em không cần quan tâm làm gì!

TTs : - thay.....?

TKs : - Thiên Thiên!

Tuấn Khải chống tay hai bên , anh nhìn Thiên Tỉ trên người chỉ có một chiếc áo sơ mi mỏng bị ướt, hoàn toàn để lộ làn da trắng hồng hòa cùng với màu đỏ tươi của chăn đệm  trông lại càng thêm dụ hoặc mà khẽ cười.

TKs : - đáng tiếc, quần áo cưới của em phải nên để anh cởi mới phải!

TTs : - anh hay ta cởi có khác nhau sao?

TKs : - đương nhiên! Khi anh chọn kiểu đồ cưới cho em, cả khi nhìn thấy em đang tiến hành hôn lễ cùng anh, đều nghĩ đến lúc anh cởi  nó ra trông em sẽ có dáng vẻ gì, có bao nhiêu đáng yêu!

Biết mấy lời của Tuấn Khải cố ý trêu chọc mình , thế nhưng Thiên Tỉ da mặt mỏng vẫn ngượng đến đỏ ửng. Đầu cậu nghiêng sang một bên muốn né tránh.

TTs : - anh mấy lời như vậy nói ra không thấy mất mặt sao!?

TKs : - em là vợ của anh, vì sao phải mấy mặt?

Tuấn Khải nói lại dùng tay kéo Thiên Tỉ trở lại, anh dịu dàng hôn xuống đôi môi vừa hé ra muốn nói gì đó nhưng đều bị anh chặn mất. Từ đôi môi đến hơi thở của cậu đều còn vương lại một chút hương vị của rượu đã uống ở lễ cưới , cảm giác có chút mới mẻ, Tuấn Khải  tiện tay như vậy cũng cởi ra chiếc áo sơ mi trắng trên người cậu.

So với bình thường có chút khác biệt, Thiên Tỉ có thể nhận ra từng hành động cử chỉ  hay từng cái hôn của Tuấn Khải đều dịu dàng hơn rất nhiều. Anh mỗi lần đều như thú dữ bị bỏ đói , vừa ôm được cậu vào lòng đã thô bạo cắn xé tựa như đang hận chính mình không thể nuốt cậu vào bụng, lần này có thể nhẹ nhàng ân cần như vậy quả thật đáng ngạc nhiên.

_____________________________________

ʕっ•ᴥ•ʔっ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top