Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

17

Jackson và Karry là bạn từ thời cởi chuồng tắm mưa. Hai thằng con trai chơi với nhau vốn chẳng có gì lạ, thấy chúng nó thân nhau gia đình hai bên lại mừng là khác. Khổ nỗi cứ kè kè nhau mãi, đến phái nữ cũng chẳng buồn tiếp xúc nên khó tránh việc nảy sinh tình cảm với nhau.

Đó là năm cuối cấp hai, Karry tỏ tình với Jackson. Thế là bắt đầu lén hẹn hò từ đó.

Karry là đại thiếu gia nhà giàu, Jackson lại là thuộc dạng con nhà nghèo, mồ côi cha mẹ từ nhỏ. Rõ là thuộc về hai thế giới khác nhau nhưng lại hợp tính đến lạ. Jackson tính tình hiền hành, hậu đậu, ngốc manh nên dễ bị bắt nạt khiến Karry lúc nào cũng phải đau đầu, quyết định đem cậu buộc chặt bên người để mà bảo hộ cho thật tốt.

- Anh nhìn này, em nấu cơm được rồi.

- Tay làm sao thế kia?

- Em sơ ý bị bỏng thôi, không sao.

- Dẹp đi, không nấu nướng gì hết. Ra ngoài ăn với anh.

- Nhưng mà..

- Ngoan, anh thương. Em bị như vậy anh xót.

- Vâng, em ngoan, em ngoan. Anh đừng buồn nữa nhe?

- Ừa, Jackson của anh là nhất.

Mỗi lần được Karry xoa đầu khen, Jackson luôn thích thú cười tít mắt, hai lúm đồng điếu lộ rõ trông càng thêm khả ái. Cậu biết cậu hệt như một con búp bê được nuôi trong lồng kính của anh, nhưng cả hai đều tự nguyện giữ và bị giam giữ.

.

.

.

"Đây là Alice, vị hôn phu của con do đích thân nội chọn, đừng khiến gia đình phải thất vọng nữa."

Karry mệt mỏi dựa người ra sau, đưa tay đặt lên trán suy ngẫm. Câu nói của mẹ anh cứ vang vọng hoài, làm cách nào cũng không gạt bỏ được. Vì yêu nhau, Karry và Jackson đã cố chấp chống đối lại cả xã hội, cãi lại lời cha mẹ mà bỏ trốn sang nước ngoài kết hôn.

Còn nhớ rõ khi đó mẹ anh đã khóc đến chết đi sống lại, cha anh cắt đứt quan hệ với anh. Nếu lúc đó không có Jackson ở bên động viên tinh thần thì chắc Karry đã sớm sụp đổ. Sau khi kết hôn hai người trở về, dù sao anh cũng là con trai cưng của gia đình, họ không có cách nào ngoài việc miễn cưỡng chấp nhận cậu.

Đã hơn ba năm chung sống, Jackson tuy vụng về lại ngốc nghếch những cũng cố gắng làm một chàng dâu thảo, cung phụng cha mẹ Karry đến từng chân tóc. Hai vị bô lão cũng có vẻ ngầm công nhận cậu, bữa cơm gia đình diễn ra thường xuyên hơn. Nào ngờ đâu vị trưởng lão, tức bà nội anh không thể chấp nhận việc không có cháu nối dõi.

"Nội tuổi cao sức yếu, chỉ muốn có cháu bồng trước khi nhắm mắt lìa đời. Thằng Jackson không có gì là không tốt nhưng nó có thể sinh con cho con sao?"

Nhà Karry ai mà không biết anh thích em bé như thế nào, chỉ có Jackson nghe anh bảo không cần nên cũng ngơ ngơ tin. Không phải muốn gạt cậu nhưng Karry không muốn cậu bị tổn thương, dằn vặt vì bản thân là con trai, không thể nào cho anh điều anh mong ước.

"Mẹ xin con, hãy vì nội, vì gia tộc này được không con? Jackson thì chúng ta cho nó một khoản tiền đủ sống đến cuối đời là được. Nghe mẹ, ly hôn đi con..."

Siết chặt tay thành nắm đấm, giọt nước mắt khẽ lăn dài trên gương mặt anh tuấn. Nhìn tấm hình cưới, nhìn nụ cười ấm áp như ánh mặt trời của Jackson mà lòng Karry quặn thắt. Có lẽ kiếp này anh và cậu có duyên nhưng không có nợ rồi.

"Bảo bối à, anh mệt mỏi rồi, có thể buông tay để nghỉ được không?"

.

.

.

Hôm nay cả nhà sẽ ra ngoài ăn, Jackson vui vẻ lắm. Từ lúc về nhà Karry đến giờ thì đây là lần thứ năm cậu được ra ngoài cùng anh và cha mẹ chồng, lần này còn có bà nội, cuối cùng nội cũng chịu gặp mặt cậu. Háo hức chọn một bộ đồ thật đẹp, trang điểm nhẹ rồi đi đến nhà hàng. Không hiểu sao mọi người lại đi trước để Jackson đi một mình, nhưng cậu mặc kệ, được đi ăn với gia đình là tốt rồi.

- Đến rồi à? Mau ngồi xuống đi cháu.

- A.. vâng.

Jackson lúng túng ngồi xuống ghế trống duy nhất còn lại, cũng là chiếc ghế cách xa chỗ Karry nhất. Còn vị trí lẽ ra là của cậu, có một cô gái rất xinh đẹp đang e thẹn ngồi trò chuyện cùng anh. Tim Jackson khẽ nhói nhưng cậu không dám lên tiếng, chỉ im lặng quan sát hai người họ.

"Chắc anh ấy có lí do mà, mình không nên ghen tuông vớ vẩn."

Tự trấn an bản thân như thế, Jackson thu hết can đảm quay sang trò chuyện cùng mẹ anh. Lạ một chỗ là cha mẹ anh bữa nay rất thoái mái, cả nội cùng góp vui cười đùa khiến cậu xúc động muốn khóc. Chỉ lạ là thay vì gọi "con" thì hôm nay ai cũng gọi cậu là "cháu".

Jackson khó hiểu những cũng nhanh chóng quên đi, vô tư nói cười mà không biết đây có thể là lần cuối cùng cậu được tận hưởng bữa cơm gia đình, lần cuối cùng cậu còn đối diện với những con người này bằng tư cách vợ của Karry.

- Nào, ăn cũng đã ăn rồi, có gì cần thì nói hết ra đi còn về nghỉ.

Đột nhiên bà nội sẵn giọng, nghiêm khắc nói rồi mỉm cười đầy dịu dàng nhìn Karry. Anh cố gắng không nhìn về phía cậu, quàng tay kéo cô gái bên cạnh vào lòng, ôn nhu mà giả tạo hôn lên trán cô nàng một cái thật dịu dàng.

- Alice, làm vợ anh nhé?

- Em đồng ý.

Cả nhà vỗ tay mừng cho đôi uyên ương trẻ, duy chỉ có Jackson ngây ngốc đờ ra đó. Cậu về nhà bằng cách nào cậu cũng không biết, đến lúc nhận ra đã thấy bản thân đứng trong phòng với Karry. Anh đưa cho cậu một tờ giấy, nhìn xuống ba chữ "Đơn ly hôn" chình ình đập vào mắt.

- Anh... Em.. Cái này...

- Kí đi, đã soạn sẵn cho em rồi còn không chịu kí sao?

- Cho em lí do.. Tại sao lại-- Là cha mẹ ép anh sao?

- Anh nguyện ý.

- Nói dối! Anh nghĩ em chưa đủ hiểu anh sao? Mỗi lần nói dối anh sẽ không dám nhìn vào mắt đối phương.

Jackson nấc lên, dù biết Karry nói dối nhưng tim cậu vẫn đau quá, muốn khóc quá. Anh bị vạch trần liền trở nên bối rối, trái tim muốn ôm cậu vào lòng, lí trí lại ngăn cản không cho phép. Cuối cùng thành ra lại đứng đơ như bức tượng, lạnh lùng nhìn cậu cố gắng lau đi nước mắt.

- Anh mệt rồi. Em hiểu không?

- ...Em hiểu rồi. Anh sẽ không hối hận chứ? Nếu anh không hối hận, em lập tức rời đi.

- Ừm, anh nghĩ vậy.

- Vậy sao? Được rồi, em hy vọng anh không quên, ngày hôm nay là anh từ bỏ em. Tạm biệt.

Jackson nhàn nhạt cười rồi kiên cường quay lưng rời đi, một giây cũng không muốn nhìn thấy Karry thêm nữa. Lúc đi ngang qua, cha mẹ anh gọi cậu lại đưa một tấm chi phiếu. Con số không được ghi trên đó quả thật cả đời này cậu cũng không thể kiếm được, nhưng Jackson vẫn chưa đáng thương đến mức cần sự bố thí từ họ. Thản nhiên xé tờ chi phiếu ra nhiều mảnh, cậu cười lạnh.

- Nên nhớ, tôi có quyền hận các người. Cả gia tộc này, tôi nguyền rủa tất cả!

Sau đó không ai biết Jackson đã đi đâu, cũng không ai nghe được tin tức gì. Karry có thuê thám tử tài giỏi đến đâu cũng vô dụng. Cậu cứ như thể biến mất khỏi thế giời này, cứ như chưa bao giờ tồn tại. Cũng từ đó, tập đoàn nhà anh không biết vì cớ gì mà gặp khó khăn triền miên, cổ phiếu liên tục rớt.

Còn Alice cuối cùng cũng lộ đuổi cáo, cô ta thực chất bị vô sinh, đã lừa gạt bà nội nhằm nhắm vào tài sản nhà Karry. Nội bị cô ả làm cho sốc, lên cơn đau tim rồi mất. Trong lúc hấp hối đã không ngừng gọi tên Jackson, còn dặn anh nhất định phải tìm ra cậu. Cha mẹ anh bị dọa sợ, trong đầu hiện lên câu nói năm nào của chàng dâu ngoan hiền mà họ may mắn có lại không biết giữ.

Và rồi điều gì tới thì cũng tới, tập đoàn Karry phá sản, cha anh treo cổ tự tử. Và cũng hệt như nội, trước khi chết vẫn cứ lẩm nhẩm cái tên Jackson. Mẹ anh thì hóa điên, bị đưa vào viện tâm thần, tách biệt với thế giới bên ngoài.

- Jackson, là do em phải không? Hại anh như vậy em còn chưa đủ sao?

Karry một mình trong căn biệt thự lạnh lẽo, điên cuồng đập phá đồ đạc. Tiếng hét của anh vang vọng trong đêm tối, nghe đầy bi thương và uất phẫn. Đến lúc không còn gì để đập để phá, anh mới chản nản thả mình nằm lên ghế sofa mà thiếp đi.

.

.

.

- Anh.. Anh dậy đi, làm sao thế?

Giọng nói đầy lo lắng của ai đó đánh thức Karry, anh hé mắt rồi bật dậy, không tin được nhìn người trước mặt. Anh vẫn ở trong phòng làm việc. Jackson nhíu mày khó hiểu, bàn tay nhẹ nhàng lau đi những giọt mồ hồi ướt đẫm trên mặt anh.

- Sao em lại ở đây?

- Anh mãi không chịu về nên mẹ bảo em đến tìm. Anh mơ thấy ác mộng sao?

- À ừ-- Anh ngủ quên.

- Để em đi lấy áo khoác cho anh, chúng mình về nhà thôi.

Karry đáp qua loa, thì ra là một giấc mơ, nó chân thật đến mức khiến anh nhớ lại vẫn còn thấy run sợ. Nhìn bóng lưng Jackson ân cần giúp anh dọn dẹp lại giấy tờ trên bàn, một cỗ ấm áp dâng lên trong tim anh. Karry lấy điện thoại ra soạn nhanh một tin gửi đi.

[Con sẽ không ly hôn. Xin lỗi mẹ, con yêu Jackson.]

- Được chưa em?

- Được rồi a~ Chúng ta đi thôi.

Ngay lúc Karry vừa quay lưng, từ phía sau, khóe môi Jackson chợt cong lên một nụ cười quỷ dị. Nhưng khi anh xoay lại, vẫn là nụ cười lộ lúm đồng điếu ấm áp và ngọt ngào.

.

[250516]

Tui có hai cái end cho mọi người chọn~

End 1: Tất cả chỉ là một giấc mơ, Karry và Jackson vẫn happy forever after.

End 2: Jackson thực ra đã tự vẫn, cậu quay lại báo thù gia đình Karry. Khúc cuối là ảo cảnh do cậu tạo ra và anh hoàn toàn bị cuốn vào. Và bây giờ Karry mới là người được nuôi trong lồng kính của Jackson.

Đó, ai chọn gì thì chọn nha, tui chuồn đây. Ahihihihi'ss :))))))

MaChan.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top