Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 4: Kinh Doanh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày hôm sau, nàng lại đến tìm Lý Thừa Trạch. Mang rất nhiều đồ để nấu tới.

"Cô mang nhiều đồ đến làm gì ?"

"Thần nhớ người rất thích ăn lẩu nên hôm nay đặc biệt đến đây nấu lẩu cho người. Người không được từ chối. Hôm qua, người đã đồng ý với thần rồi."

"Ngươi là người luyện võ, biết nấu ăn sao ?"

"Diệp Linh Nhi trước đây thì có lẽ là vậy nhưng thần không giống cô ấy. Thần chỉ có một mình, không người hầu, không vệ sĩ. Chỉ có một mình. Không biết nấu ăn thì thần chết đói đấy."

Nàng nấu lẩu uyên ương nhưng ở đây không có nồi hai ngăn nên phải nấu thành hai nồi nhỏ. Một bên là ngọt, một bên là cay.

Nàng nấu hắn ngồi một bên xem. Đến khi nàng nấu phần cây thì lên tiếng.

"Ngươi bỏ nhiều ớt vậy. Tính đầu độc ta sao ?"

"Nếu người thấy không an tâm thì thần sẽ thử trước. Đảm bảo rất ngon đấy."

Tạ Tất An đưa hắn ra ngoài trước.

"Điện Hạ, ở đây có nguy hiểm. Người nên ra ngoài."

Nhìn hắn trông không muốn nhưng vẫn phải đi ra ngoài.

Sau nhiều giờ đồng hồ thì nàng cũng đã nấu xong. Nha Hoàn bưng lên rất nhiều món nhúng lẩu.

"Lợi hại. Một mình ngươi làm hết. Thật lợi hại!"

"Thần chỉ nấu ăn. Còn lại là Nha Hoàn làm."

Hắn khá thích thú, ngồi ăn cùng nàng. Bình thường chỉ có mình hắn.

"Nếu như không tranh đấu thì người muốn làm gì ?"

Hắn ngạc nhiên trong phút chốc rồi im lặng suy nghĩ.

"Chỉ cần bình yên thì làm gì cũng được. Có lẽ là vậy."

Làm gì để có thể không đụng đến tên Hoàng Thượng, ngồi trên kia. Để không quá gây sự chú ý, thì nàng phải gián tiếp mở rộng tài chính.

Đầu tiên, nàng chỉ mở một cửa tiệm nhỏ, tạo công ăn việc làm cho người lớn tuổi và những người phụ nữ. Sau đó, chọn những người ưu tú mở một vài cửa tiệm nữa. Có những tiệm sẽ giống nhưng cũng sẽ có tiệm khác.

Nàng đã mở ra, một tiệm son phấn nhỏ. Để có thể phát triển tiệm nhỏ này, nàng đã mời Quận Chúa Lâm Uyển Nhi và muội muội của Phạm Nhàn, Phạm Nhược Nhược.

Các phu nhân thường rất cẩn trọng trong việc sử dụng sản phẩm về nhan sắc. Tuy Uyển Nhi không phải lựa chọn tốt nhất để kéo các phu nhân về tiệm nhưng đây là lựa chọn khả thi nhất.

Phạm Nhược Nhược là tài nữ để nhất kinh đô. Nhược Nhược sẽ là cầu nối giữa các tiểu thư quyền quý và tiệm. Nếu không phải Nhược Nhược thì không ai làm tốt hơn cô ấy

Nàng đã đến tìm Uyển Nhi để nhờ giúp đỡ.

"Uyển Nhi, xin lỗi."

"Mau ngồi xuống đây. Cô đâu có lỗi gì với ta đâu mà phải xin lỗi."

"Thật ra, ta không phải Diệp Linh Nhi mà cô từng biết. Vẻ bên ngoài là cô ấy nhưng Linh hồn thì không phải. Có thể cô không tin ta. Nhưng ta nói là sự thật."

"Vậy là ngày hôm đó.."

Uyển Nhi lập tức cảm giác cơ thể như mất hết sức lực. Khóc. Vừa mất đi Nhị Hoàng Huynh, giờ thêm cả người bạn duy nhất. Ông trời đang trêu đùa sao ?

"Uyển Nhi, trước khi cô ấy đi. Cô ấy nói: "Được làm bạn với cô, cô ấy cảm thấy rất vui. Cô ấy mong sức khỏe của cô tốt lên rồi thì hãy làm điều mình thích." Còn nữa, cô ấy còn chuẩn bị quà cho hai người. Đây là hai người gỗ do cô ấy tự làm."

Nàng không biết làm thế nào. Nàng cũng chưa từng dỗ dành ai bao giờ. Nàng chỉ làm theo bản năng. Ôm lấy Uyển Nhi.

Một lúc lâu. Uyển Nhi ngừng khóc.

"Cô cảm thấy tốt hơn chưa ?"

"Ta không sao rồi."

Nàng ngập ngừng hồi lâu.

"Ta thật sự không sao rồi. Cô có chuyện gì cứ nói với ta. Coi như là ta cảm ơn cô."

"Thật ra, Uyển Nhi, ta có chuyện muốn nhờ cô, có được không ?"

"Nếu không làm hại đến Phạm Nhàn thì ta có thể suy nghĩ."

"Ta chỉ nhờ cô thử sản phẩm chỗ ta. Và giới thiệu với phu nhân khác. Đổi lại, nếu như Phạm Nhàn có nguy hiểm thì cô cứ đến tìm ta. Hoặc muốn thông tin gì cứ đến tìm ta. Ta sẽ cho cô một câu trả lời."

"Được. Ta sẽ giúp cô."

Nàng đưa cho Uyển Nhi một vài sản phẩm. Có cả giấy hướng dẫn sử dụng. Nàng để lại lời nhắn: "Nếu cô sợ ta hạ độc thì có thể đưa cho Phạm Nhàn kiểm tra."

Sau khi rời đi, nàng đến tìm Nhược Nhược. Vừa hay gặp Phạm Nhàn cũng đang dạy y cho cô ấy.

"Cô đến tìm ta. Có chuyện gì sao ?"

"Ta không đến tìm ngươi. Ta đến tìm tài nữ đệ nhất Kinh Dô."

"Cô tìm ta."

Nhược Nhược nghĩ hoặc hỏi lại.

"Đúng vậy. Ta có chuyện muốn nhờ cô."

Nàng bày ra một số sản phẩm lên bàn. Phạm Nhàn nhận ra, đây là gì.

"Đây là Thiên Hương Tràm An. Đây đồ dưỡng da mặt. Có khả năng khôi phục lại da. Mùi hương của nó rất dễ chịu. Có tác dụng làm giảm căng thẳng, mệt mỏi. Còn đây là Băng Ngọc Tâm, có thể làm trắng và làm mền da. Nhược điểm là nó không hiệu quả ngay lập tức nhưng nó lại có tác dụng lâu dài. Dùng thường xuyên sẽ giúp da luôn đẹp... Và rất nhiều thứ khác nữa. Nếu muốn có làn da tốt nhất thì hãy đến tìm ta. Ta sẽ tận tình giúp đỡ "

Nàng giới thiệu từng chút từng chút một. Phạm Nhàn cũng lấy từng thứ lên.

"Những thứ này đều rất tốt. Không có độc."

"Ta lấy tính mạng ra để đảm bảo. Nếu có chuyện gì cứ đến tìm ta."

"Được, Diệp Cô Nương."

Phạm Nhàn trầm ngâm một hồi cũng hỏi lại nàng:

"Ngươi mở tiệm này ra có liên quan đến kế hoạch không ?"

"Cũng có thể là có nhưng cũng có thể là không ? Quyết định có liên quan hay không, phải do người đó quyết định."

Hoàng Thượng, thần rất muốn xem xem. Liệu hai chúng ta ai sẽ là con mồi cho đối phương ? Thật đáng để mong chờ đấy.

"Diệp cô nương, chúng ta kết bạn đi. Chỉ cần cô giúp Ca ca thì chúng ta sẽ mãi là bạn."

"Nếu đứng giữa Phạm Nhàn và Nhị Hoàng Tử, thì ta vẫn sẽ chọn Nhị Hoàng Tử. Vậy nên, chúng ta không cần phải quá thân thiết. Nhị Hoàng Tử có thể không cần ta, nhưng ta cần Nhị Hoàng Tử. Phạm cô nương đừng quá lo lắng. Ta tin chúng ta sẽ là bạn vào một thời điểm nào đó. Chỉ là không phải bây giờ."

Nhị Hoàng Tử và Phạm Nhàn đã là kẻ thù của nhau. Thì nàng vẫn không nên thân thiết với bọn họ. Thật ra, nàng đã đoán được. Hoàng Thượng sẽ không bao giờ để yên đâu. Vấn đề chỉ là thời gian. Sau khi hoàn thành công việc ở tiệm. Nàng lại chạy đến chỗ Nhị Hoàng Tử.

"Điện Hạ, người đang làm thế ?"

"Ta đang đọc Hồng Lâu Mộng."

"Người không thắc mắc thần hôm nay đã làm gì sao ?"

"Chỉ cần ta muốn, điều tra là được. Đâu cần phải hỏi ngươi."

Ôi chao ôi cái ánh mắt chết người này của hắn. Bình tĩnh lại nào! Bình tĩnh lại nào!

"Vô vị."

Nàng lại cảm thấy nhàn chán. Không biết nói gì với hắn. Đột nhiên nhớ ra một điều.

"Điện Hạ, Điện Hạ. Hậu viện của người lớn như vậy. Thần có thể trồng một số nguyên liệu được không ? Để tìm hiểu các loại cây thảo dược. Có được không ?"

"Ngươi đang cầu xin ta sao ? Ngươi nghĩ xem. Ta có đồng ý không ?"

Hắn dường như không quan tâm lắm. Chỉ muốn biết mục đích của nàng là gì ?

"Nếu như người đồng ý. Thần ngày nào cũng sẽ nấu ăn cho người. Dùng thảo dược cũng có thể làm một vài món ăn tốt cho sức khỏe. Thần cũng đâu thể làm hại người. Hại người khác gì hại thần. Vậy nên, người không cần lo lắng."

"Ta không đồng ý. Chuyện ngươi làm chắc chắn đã đến tai Phụ Hoàng. Ta thiết nghĩ cái người cần chú ý bây giờ không phải ta."

"Ngày mai, thần sẽ đến tìm người."

Thì ra hắn vẫn luôn chú ý đến việc Hoàng Thượng đang nghĩ gì về chuyện này. Nếu như nàng giải quyết chuyện này có thể hắn sẽ không cần quá lo lắng như vậy.

Nàng đã quyết định đi vào cung tìm Hoàng Thượng.

*Note: Sau nhiều ngày quyết định ra chương mới là ngày nào ? Mình xin thông báo là mình sẽ đăng chương mới vào 23:30 ngày 20 hằng tháng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top