Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

"Một chút lưu luyến"

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thế gian này không có gì gọi là thiên ý, cho dù tình yêu đầu sâu sắc biết bao nhiêu, cuối cùng cũng không tránh khỏi sự mai một của thời gian.

Hóa ra, có một loại ái tình, không phải ở lần đầu gặp mặt, nó chỉ lắng sâu, đến khi thời gian qua đi rất lâu, mới hiển lộ vẻ kinh diễm khắc cốt ghi tâm của nó

Đoạn đường mà mình đã đi với nhau hôm qua bây giờ, thì hai ta vẫn cứ đi nhưng không cùng chung bước

Giờ thì ai đó đã đi với em qua đây mỗi ngày. Một người thay thế em đón anh và đưa anh về

Từng lời hẹn thề bỗng như nước sông kia trôi qua cầu. Tình nghĩa bên nhau bỗng chốc tan mau không còn vết dấu. Lòng người ai thấu hết nỗi nông sâu như thế nào.

Em đành ôm nỗi đau khi anh ra đi không một câu chào.

Em bây giờ mới biết đằng Đời này nào có cái gọi là vĩnh viễn, hạnh phúc chỉ là pháo hoa trời đêm, trong chốc lát mà có biết bao nhiêu lần đổi thay, nở rộ đẹp đẽ loá mắt, chớp mắt là lụi đi, cũng chẳng còn nhìn thấy nữa.

Tình là hận trăm ngàn mối vẫn không thể dứt lòng, là tâm tê phế liệt cũng chẳng thể buông tay. Là thứ nhạt như nước trắng, nhưng đến một ngày tỉnh lại, đã mãi ở bên nhau, không oán giận, không hối hận, không nỡ vứt bỏ, chẳng nỡ rời xa.

Người ra đi đầu không ngoảnh lại
Sau lưng thềm nắng lá rơi và một trái tim tan vỡ rơi đầy

Bầu trời hôm ấy từng rất xanh.... Bầu trời hôm nay cũng vậy, ngày mai cũng thế, năm tới vẫn sẽ xanh. Chỉ có điều, chúng ta đã không còn như hôm ấy, sau này cũng sẽ không.

Khi muốn buông bỏ, muốn kết thúc hãy nghĩ đến lý do bắt đầu.

Nhưng không có lý do bắt đầu thì làm sao kết thúc đây.

Tất cả cứ đến như vậy, nhẹ nhàng bước vào tim em, nhẹ nhàng lấn át lý trí.
Đôi khi cứ ngỡ là quên đi nhưng thực chất không phải mà tình cảm ấy đã ăn sâu vào máu, đã chiếm trọn con tim và lý trí.

Dù biết rõ ràng tất cả, dù có lúc muốn buông tay nhưng chỉ cần nghĩ đến gương mặt ấy, nghĩ lại tất cả thì không có cách nào buông được.

Họ nói với em đừng cố chấp nữa, họ nói tại sao lại thích anh, họ nói anh giả tạo, họ nói chuyện như vậy rồi mà em còn không từ bỏ, họ nói em không chịu tin sự thật....
Ừ thì sự thật, có sự thật nào ở đây, trong khi có những chuyện chính mắt bản thân mình nhìn thấy nó còn chưa chắc đã đúng, khi chính bản thân nghĩ chắc không phải như vậy hoặc là suy nghĩ quá nhiều rồi.

Tất cả mọi việc đều không có gì chắc chắn cả, không biết trước điều gì sẽ xảy ra. Khoảng thời gian ấy là do chúng ta u mê, u mê quá nên cứ nghĩ con đường mình đi sẽ mãi bằng, trời mãi xanh, cứ nghĩ không thể cho nên chúng ta quên mất cuộc sống ngoài kia rất tàn khốc, bão giông đến bất ngờ, cơn mưa kia sẽ không vì ai mà tạnh, chỉ có người dũng cảm đi hết trận mưa ấy đến lúc trời quang hoặc có người tìm nơi trú mưa cho đến khi tạnh rồi bước tiếp.
Người ta nói cái nắng của hôm qua không thể phơi khô quần áo của ngày hôm nay. Đừng nuối tiếc quá khứ, cũng đừng quá lo lắng cho tương lai, hãy sống tốt cho hiện tại. Mà cái chúng ta nuối tiếc chính là những kỉ niệm, những khoảnh khắc đẹp chứ không phải là con người, còn cái lo lắng là không biết tương lai thế nào, sợ rằng sẽ không có những lúc như vậy nữa, sẽ không còn niềm vui, không có những kí ức đẹp. Nói thế nào bây giờ, có phải thứ chúng ta quan tâm chỉ là niềm vui, chỉ là những khoảng thời gian tươi đẹp, vậy còn người tạo nên những thứ đó đâu. Tại sao không nhớ người tạo nên nó, không trân trọng người mang lại thứ tươi đẹp ấy, không bảo vệ người ấy để cùng nhau kéo dài cái đẹp ấy lâu hơn, mà lại đi chỉ trích, làm tổn thương người ấy.

Sau tất cả, chúng ta nhớ nhất là những kỉ niệm, là những khoảng thời gian đẹp.... Hay nhớ người đã tạo ra những điều tuyệt vời ấy.

Cuối cùng, thứ chúng ta mong muốn là gì?

Cho dù chúng ta có trở nên xa lạ đến đâu, xin hãy nhớ rằng, năm tháng ấy những điều tốt đẹp tôi từng dành cho anh là thật lòng kể cả, sự yêu thương của tôi.

Cho em một điều ước
Liệu em sẽ ước gì?
Ước chưa từng gặp gỡ
Hay ước đừng chia ly?

Cho dù ngày mai có kết cục như thế nào đi chăng nữa. Em cũng không hối hận vì đã yêu anh!

Để lại đây một niệm khúc cuối
Cho lòng thêm nhức nhối
Sẽ nhớ về ngày tháng ta còn đôi..

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top