Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Tiếng Anh...?

- Bàn số 6 phía góc lớp đúng lên làm ví dụ giống trên bảng cho thầy.
Tiếng nói phát trên bục giảng vào giờ tiết 3 ngán ngẩm làm Vy tỉnh ngủ. Cô nhìn đi nhìn lại rồi đếm mới biết nó là bàn của mình .
- Hể hể !? Thầy hỏi gì vậy mày?- Nhỏ thúc thúc khủy tay vào tay tôi.
- À đứng lên đối đáp!
- ĐỆT! Tao ngu tiếng anh, sao giờ ? - Nhỏ thì thầm chỉ đủ hai đứa nghe thấy, tim tôi đập lệch vài nhịp rồi trong não lại có vài ý tưởng điên rồ.

- Mày đứng lên đi. Rồi tao nói gì cứ "Yes " là được!

- Ờ ờ ờ!

Tôi cùng nhỏ đứng lên, rồi bắt đầu tôi cầm sách che lại khuôn mặt mà dường như đang dần chuyển sắc.

- Can you will marry me in the future?( Liệu em có thể cưới tôi vào tương lai chứ?)

Tim tôi bắt đầu loạn lên vừa hối hận lại vừa mong đợi. Tôi đưa mắt về phía nó và chờ.

- Yes!( Có ) - Nó vừa nói vừa cười lên.
Chết thật. Dễ thương đến mức tôi chỉ muốn độc chiếm nhỏ, đè nó ra rồi ăn sạch hay nhốt nhỏ trong nhà để khỏi ai thấy được nụ cười nhỏ.

Tôi đưa tay lên che miệng lại, có lẽ tôi không thể dấu được nụ cười gian tà này trên mặt được. Và...

- We can build one house and live in that forever after? And you will love me like I love you now? Okay? ( Liệu chúng ta có thể xây một ngôi nhà và ở đó mãi mãi về sau?  Và em sẽ yêu anh như anh đang yêu em ngay bây giờ? Được không?)

- Yes! - Mỗi lần trả lời là nhỏ lại cười lên kiểu như hiểu rõ tôi đã nói gì.
Mà có lẽ không phải thế, bởi vì Vy nó dốt Anh Ngữ nhất mà. Và tôi lại che miệng cười một mình tôi.

- NÀY ! ĐÂY KHÔNG PHẢI LÀ NHÀ THỜ ĐỂ HAI ANH CHỊ "ÂU ẾM" NHAU NHÉ! - Tiếng thầy Thái hét lên trên bàn giáo viên- Tôi bảo làm ví dụ giống trong sách chứ không phải viết đơn kết hôn nhé! Học sinh giờ không ra thể thống gì hết!

Tôi nhăn mặt lại rồi nhìn qua Vy, nhìn mặt nhỏ đơ ra vì không hiểu gì, mắt mở tròn rồi miệng cứ " Hở? Hở? " liên tục với tôi.

- Can you shut up? It so noise! TEACHER !  (THẦY GIÁO! thầy có thể giữ im lặng được không? Nó thật ồn ào!)

Khuôn mặt Khang như tối sầm lại vì tự dưng bị cắt ngang cảm xúc, khuôn mặt thì nhăn lại như đang nổi giận .
Và ngày mai cậu phải làm bảng tường trình vì tội hỗn láo với giáo viên. Vy thì chết cười tại chỗ dù không biết lý do.
Và đời đéo như ngôn lù :))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

Tags: