Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Ah!"

Ryan ngạc nhiên nhìn lại.

Công tước xứ Sussex, Enoch Fitzroy von Lancaster.

Người đàn ông mà Ryan luôn muốn bắt chuyện bằng cách nào đó đang nhìn anh ta với ánh mắt ủ rũ.

"Những bức tranh mà Bá tước Brierton xuất bản gần đây khá đẹp, vì vậy tôi đến đây để chào hỏi."

Đôi mắt xanh như biển nhìn Ines một lúc rồi quay sang Ryan

"Chỉ là ý kiến của tôi thôi, nhưng mà tôi nghĩ là Bá tước, chứ không phải là Nữ bá tước, nên xem xét nhiều hơn đến thể diện của gia đình."

"À, Công tước."

"Cho dù anh có bức xúc đến đâu, thì chính anh là người đã lớn tiếng trong một bữa tiệc do hoàng gia tổ chức..."

Đôi mắt của Enoch uốn cong nhẹ nhàng.

"Tôi không nghĩ điều đó có ích gì đến bộ mặt của Bá tước."

"...!"

Mặt Ryan đỏ tươi như một quả cà chua chín. Đồng thời, Enoch nhẹ nhàng nói tiếp.

"Bên cạnh đó, theo như tôi biết, khởi đầu của những thành tựu mà Bá tước đạt được trong giới nghệ thuật là nhờ vào cuộc hôn nhân của anh với Nữ bá tước. Có phải vậy không? " (*Nói cho thằng nhóc đó nghe đi Enoch!)

Trong giây lát, Ryan đứng hình tại chỗ.

"Tôi tin rằng sự giúp đỡ của Nữ bá tước từ trước đến giờ có công lớn đối với những thành tựu nổi bật mà Bá tước có."

"Chuyện đó, là......"

"Ngoài ra, sẽ không tốt lắm nếu đối xử thô bạo với vợ như vậy trước mặt mọi người, cho dù không phải vì lý do đó đi chăng nữa."

Nói xong, Enoch khẽ nháy mắt chào Ryan.

"Chúc anh có khoảng thời gian vui vẻ."

Enoch bào chữa cho mình như vậy.

Một lần nữa mọi người lại vây quanh Enoch.

Trong số đó là những người đang tìm cách để thu hút được sự quan tâm của Enoch.

Ines mở to mắt nhìn bóng lưng của Enoch.

'Anh ấy đã công nhận những nỗ lực của mình.'

Cho đến thời điểm hiện tại, không ai công nhận nỗ lực của Ines. Chính xác hơn, cô ấy thậm chí không quan tâm đến chuyện đó chút nào.

Điều đó có thể khiến cô ấy càng bám Ryan hơn. Khoảng thời gian mà cô vô cùng hy vọng rằng người chồng yêu quý của mình sẽ mỉm cười, thay đổi bản thân theo từng bước đi của chồng, luôn quan tâm đến gu thẩm mỹ của anh ta, và thậm chí dành cả cuộc đời mình cho Ryan.

'Công tước biết chuyện đó.'

Không hiểu tại sao, trái tim cô đập rất mạnh, và Ines khẽ cắn môi.

Người đầu tiên nhận ra sự tồn tại của Ines.

Và bây giờ cô ấy...

'Mình muốn được Điện hạ công nhận.'

Là một nghệ sĩ độc lập với những tác phẩm chứa đựng chữ ký của riêng mình.

Không phải là Bá tước Brierton, mà là Ines Brierton.

Cô ấy muốn được công nhận.

****

Từ xa có thể nghe thấy một điệu nhảy valse phấn khởi qua cánh cửa kính đóng kín.

"Ha .."

Dựa vào ban công gắn liền với phòng khiêu vũ, Enoch thở dài.

'Mệt thật.'

Trái ngược với vẻ ngoài lộng lẫy khi thưởng thức tiệc tùng thâu đêm, trên thực tế, Enoch không thích nhiều người.

Thật ra lý do anh ta tham dự bữa tiệc năm mới này là vì yêu cầu của anh trai, cũng chính là đức vua.

"Em định sống độc thân trong bao lâu nữa vậy? Em nên kết hôn ngay bây giờ và ổn định cuộc sống của mình."

"Không, em chưa có ý định kết hôn..."

"Nhưng mà em phải tham dự bữa tiệc này đấy. Ai biết được lỡ em có thể gặp một người phụ nữ mà mình thích."

Anh ta không thể thắng được sự cằn nhằn của Nhà vua, vì vậy anh ta đã tham dự, nhưng luôn muốn trở về nhà và nghỉ ngơi.

Enoch nhẹ nhàng rút chiếc đồng hồ ra khỏi túi.

Lúc đó anh ta tính toán xem liệu mình có thể rời khỏi sảnh tiệc mà không cần báo trước hay không.

"Chào ngài, Công tước xứ Sussex."

Một giọng nói bình tĩnh vang lên.

Enoch liếc nhìn lại.

"Nữ bá tước Brierton?"

Một người phụ nữ với vẻ ngoài duyên dáng như cây bạch dương phủ đầy tuyết lịch sự cúi đầu trước Enoch. Trước sự xuất hiện của một người mà anh chưa bao giờ ngờ tới, Enoch có vẻ hơi giật mình.

Ines Brierton.

Vì Brierton là một trong những gia tộc danh giá nhất vương quốc, nên Enoch cũng biết một chút về Ines.

Ines là người thừa kế duy nhất của Bá tước trước đây, và từng được gọi là cô dâu tuyệt vời nhất của vương quốc. Anh ta nghe nói rằng sau khi kết hôn với Ryan, cô ấy đã sống một cuộc sống yên tĩnh mà không hề đi ra ngoài. Nhưng điều kỳ lạ là sau khi kết hôn, Bá tước đã trở thành một nghệ sĩ nổi tiếng.

Trên thực tế, không phải tất cả các họa sĩ đều xuất hiện đột ngột như một ngôi sao chổi như vậy, mà thường là những họa sĩ nổi tiếng đã có hứng thú với hội họa từ khi còn nhỏ.

Tuy nhiên, theo như những gì anh biết thì khi còn nhỏ Ryan không hề có hứng thú với hội họa, nhưng Ryan đã bất ngờ thể hiện thiên tài của mình trong rất nhiều cuộc triển lãm nghệ thuật.

Vì vậy Enoch đã đoán.

'Có phải là do anh ta có thể tập trung vào hội họa mà không cần phải lo lắng về bất cứ điều gì sau khi kết hôn với Nữ bá tước không?'

Tất nhiên, chắc chắn có một số nghệ sĩ có tài năng nở rộ khi môi trường được cải thiện.

Nhưng dù Tử tước Gott là một quý tộc hơi nghèo, nhưng ông ấy vẫn có thể ủng hộ tài năng nghệ thuật của con trai mình......

Enoch thắc mắc trong giây lát, rồi hỏi lại.

"Cô đang làm gì ở đây vậy, Nữ bá tước?"

Trong phút chốc, Enoch thấy đôi mắt xanh xao lo lắng như nụ mới chớm nở nhanh chóng trở nên sắc bén.

Ines ngẩng đầu thẳng.

"Công tước xứ Sussex."

Dường như cô ấy đang lựa lời một lúc, nhưng rồi sau đó lại nhìn thẳng vào mắt Enoch và hỏi.

"Ngài có biết tại sao chồng tôi không vẽ chân dung của người khác không?"

"..."

"Chuyện đó....."

Ines siết chặt tay để che giấu sự căng thẳng.

Đôi tay đeo găng của cô ướt đẫm mồ hôi lạnh.

"Đó là bởi vì anh ta không thể vẽ."

Trong giây lát, mắt Enoch nheo lại.

Ines nuốt nước bọt và nhìn vào mắt Enoch.

'Mình thành công rồi chứ?'

Cô chỉ có một mục tiêu.

Đó là phải trình bày một chủ đề mà Công tước xứ Sussex sẽ quan tâm nhất có thể.

'Ít nhất... anh ta sẽ hứng thú với những gì mình nói.'

Enoch rất quan tâm đến nghệ thuật, thậm chí còn tìm một số nghệ sĩ để tài trợ.

Ngoài ra, Ryan cũng là một ngôi sao đang nổi được Enoch chú ý. Vì vậy, nếu nữ bá tước đột nhiên tuyên bố rằng người chồng nghệ sĩ của cô ấy không thể vẽ, Enoch không thể không tò mò.

'Nhưng mình vẫn không biết liệu nó sẽ kết thúc chỉ vì hứng thú hay sẽ có một thỏa thuận thành công giữa mình và anh ta.'

Ines cảm thấy miệng khô khốc.

Sau một lúc im lặng, Enoch trả lời.

"Anh ta không thể vẽ...."

Đôi mắt xanh đen lạnh lùng nheo lại.

"Nghĩa là sao chứ?"

"Những bức tranh được xuất bản với cái tên Ryan thực ra không phải do anh ta vẽ".

Ines tiếp tục, cố gắng giữ cho giọng nói của cô ấy không run rẩy.

"Có một nghệ sĩ thực sự đã vẽ cho Ryan."

"Cô có thể chứng minh điều đó không?"

"Có."

Ines gật đầu và lục tìm chiếc túi cô đang đeo trên tay.

Enoch nhìn những gì cô ấy đang làm và những gì Ines đã lấy ra khỏi túi xách.

'Sổ tay và bút chì?'

Vẻ mặt của Enoch khá bối rối.

Tuy nhiên, hành động kỳ lạ của Ines vẫn tiếp tục. Cô đặt một tờ giấy bạc trên lan can và bắt đầu bận rộn chơi với cây bút chì của mình.

Tiếng bút chì cọ vào tờ giấy nhớ vuông vức vang vọng rất lâu.

Sau đó.

"Ngài nhìn đi."

Ines đưa tờ giấy cho Enoch.

Trên đó là bức vẽ từ nửa trên của khuôn mặt đến vai của Enoch.

Mặc dù bản thân tờ giấy nhỏ và không thể diễn đạt chi tiết, nhưng đó là đặc điểm khuôn mặt và cơ thể của Enoch.

Trên hết là.

'Nét vẽ này.'

Những nét vẽ của bản phác thảo này rất quen thuộc.

Ines hỏi lại.

"Ngài từng thấy phong cách nào như vậy trước đây chưa?"

Enoch hơi nhíu mày.

"Bá tước Brierton?"

"Đúng vậy."

Ines kiên quyết gật đầu.

'Công tước xứ Sussex có lẽ biết rõ điều đó. Chân dung là cách tốt nhất để làm cho một nghệ sĩ nổi tiếng trong một khoảng thời gian ngắn. '

Đó là một cách làm việc hiệu quả đối với nghệ sĩ về nhiều mặt.

Nhiếp ảnh vẫn chưa phát triển lắm, và thực tế là ảnh đen trắng chỉ thỉnh thoảng được sử dụng trên báo chí.

Thứ phổ biến nhất trong thời kỳ này là bức chân dung. Ngay cả trong các cuộc hôn nhân giữa các quý tộc, họ thường trao đổi các bức chân dung để hiểu nhau hơn, và bên cạnh đó, ít nhất một bức chân dung gia đình đã được treo trong nhà của các quý tộc.

Vì vậy, vẽ chân dung là cách hiệu quả nhất để một họa sĩ kiếm được nhiều tiền, và trên hết, nó là cách nhanh nhất để được giới quý tộc chú ý.

Nhưng ngôi sao đang nổi, Bá tước Brierton, chưa bao giờ vẽ một bức chân dung.

Mọi người đã dành đủ mọi lời khen cho Ryan như thế.

Sự lập dị của một thiên tài, sự cao quý của một quý tộc.

Mọi người nói rằng thật tuyệt khi anh ta không bị ám ảnh bởi tiền bạc.

'Thực ra, không phải vậy.'

Ines cắn răng hàm của mình.

'Anh ta không thể vẽ.'

Chân dung chỉ được vẽ khi có người cụ thể trước mặt họa sĩ.

Và chủ thể của bức chân dung có thể kiểm tra quá trình bức chân dung được vẽ. Trong khi, tất cả các bức tranh được gửi dưới tên Ryan đều do Ines vẽ.

Đó là lý do tại sao Ryan không thể vẽ một bức chân dung.

Anh ta sợ rằng nếu vẽ chân dung, thì tay nghề của anh ta sẽ bị lộ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top