Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 1: YOU'RE SO BEAUTIFUL Gặp nhóm trưởng An

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tại quảng trường, người người qua lại, trong một góc nhỏ, một đại thúc chơi đàn ghi-ta, hai mắt thâm tình nhắm lại hướng tới microphone ca xướng, chỉ có đều lại thiếu đi sự hấp dẫn.

Tiểu Manh mở to đôi mắt, vẻ mặt mới lạ mà nhìn vị đại thúc hát rong, trên tay hắn cầm là đồ vật gì? Cư nhiên có thể phát ra âm thanh? Hảo thần kỳ a?

Lúc này, tại vũ trụ trong cung điện truyền đến một tiếng kêu hoảng sợ chói tai của nữ nhân: "A a! Ta quên cấp cho Tiểu Manh du nhập thường thức nha ~" giây tiếp theo, "Không quan hệ! Có manh thụ chịu công lược, dụ thụ chuẩn tắc, Tiểu Manh hẳn là nếu gặp qua thứ mới lạ cũng sẽ thực hảo a!"

Một khúc được đàn xong, người đại thúc buông cây đàn ghi-ta trên tay, liền mở mắt ra lại có chút thất vọng mà nhìn phía trước không có một bóng người, nhưng rất nhanh, ánh mắt hắn đã bị Tiểu Manh hấp dẫn.

Người thiếu niên mờ ảo với mái tóc bạc, huyết sắc hồng bào như làm tăng lên sức quyến rũ, ánh mắt đại thúc hiện lên màu lục quang.

"Tiểu muội muội, muốn chơi thử không?" Đại thúc nhìn Tiểu Manh bộ dáng kawaii, trong nháy mắt liền bị hạ gục, kích động mà đo qua tiếp đón Tiểu Manh.

Tiểu muội muội? Tiểu Manh tìm tòi trong đầu được Sheila du nhập thường thức, chỉ tiếc là ít đến đáng thương, bất quá, vẫn còn chỗ hữu dụng! Ít nhất Tiểu Manh đã biết chính mình là nam!

"Đại thúc, Tiểu Manh là nam nga!" Tiếp theo, không màng vị đại thúc biểu tình đang hóa đá, tiếp nhận cây đàn ghi-ta trong tay hắn, không cần chỉ dạy vẫn hiểu, liền giống như theo bản năng, tay không tự chủ được mà liền tấu nhạc, miệng hướng đến gần microphone xướng ra một khúc ca duyên dáng say mê lòng người. Này, đương nhiên cũng là nhờ công lao của vị thần Sáng Thế - Sheila vĩ đại của chúng ta.

"Phong nhi chiều mến rõ cửa sổ

Xuyên qua ta giống như tiểu nhân phòng

Ngôi sao tỏa sáng thật mỹ lệ

Tất cả đều phải rơi vào bể tình

Xin đừng làm tổn thương

Nhẹ nhàng mà đau xót âu yếm

Nhưng đôi ta vẫn vậy

Liền không thể đi trên con đường

Nước mắt tràn ra hai bên đôi mắt ta

Chúng ta sẽ không có tình yêu

Nhưng ta vẫn sẽ mỉm cười

Tựa như ngôi sao trong mắt ta ngày ấy

Ta vẫn mãi yêu người

Tựa như cảnh ta đã mơ

Trong mắt ta ngôi sao vẫn luôn sáng ngời

Ngôi sao vẫn luôn tỏa sáng

Rồi chiếu xuống bả vai ta

Ta không cần phải khổ sở nữa

Hãy nắm đôi tay ta

Ấm áp mà bảo hộ ta

Liền sẽ không phải không có đường đi

Nước mắt sẽ không tràn ra

Và tình yêu đôi ta sẽ không mất đi

Ta vẫn sẽ luôn mỉm cười

Dù chỉ là chốc lát

Nhưng ta sẽ đem những ký ức ấy giữ trong lòng

Tựa như ngôi sao ấy vẫn tồn tại trong ta"

Tiếng ca du dương như vầng sương sáng sớm được tô điểm, nhẹ nhàng như tiếng chim rúi rít bay chung quanh của buổi sáng, uyển uyển chuyển chuyển rồi lại dừng ở tâm, tựa như kia tinh linh, tâm linh như được tiến hành một lễ rửa tội, phảng phất hết thảy huyên náo đều đã xa đi, chỉ có hôm nay lại mỗi âm thanh của thiếu niên.

Bị tiếng ca Tiểu Manh thu hút người người qua qua lại lại không kìm nỗi mà dừng lại, tụ thành trong ba tầng ngoài ba tầng người, tiền được ném vào chiếc mũ đặt ở dưới mặt đất ngày càng nhiều. Đại thúc thì ngồi một bên cười đến không khép miệng được.

Mà ở một phía bên ngoài đám đông, một mnam nhân nhìn người thiếu niên màu tóc bạc đang chìm đắm trong âm nhạc kia mà không thể kềm chế được, thật tốt quá! Này tuyệt đối là đúng chuẩn yêu cầu hắn về âm nhạc a! Có thanh âm này, nếu vào được A.N.JELL thì không biết sẽ ngày càng rạng rỡ bao nhiêu a!

Người nam nhân này chính là chủ tịch An của A.N.JELL - công ty kinh tế âm nhạc, bởi vì khi tập sáu ca khúc không bài nào đạt được yêu cầu, thật phí thời gian a! cho nên hắn muốn tìm một người có thể hát được cùng hợp tác chia sẻ công việc cho Hwang Tae Kyung.

"Tuy rằng Go Mi Nam thanh âm xác thật không tồi, chính là, thanh âm này cũng không tồi a! Làm sao bây giờ?" An nhóm trưởng rối rắm, hôm nay vốn chính là ngày cùng Go Mi Nam ký hợp đồng dài hạn, mà khi hắn lái xe đi qua nơi này, đã bị tiếng ca mỹ diệu này hấp dẫn.

"Hảo, dứt khoát đều ký đi! Ha ha ha! Ta thật là quá thông minh!"

Một khúc lại kết thúc, đám người quay xem vẫn là không tan đi.

"Thật là một hài tử xinh đẹp a! Như thế nào ở chỗ này hát rong?"

"Hảo kawaii a! Hảo muốn ôm ôm!"

"Đây là sao! không có công ty nào thu nghệ sĩ a?"

"Hảo cổ phục a! Mặc ở trên người nàng thật xinh đẹp!"

Đám người ồn ồn ào ào nghị luận làm An nhóm trưởng không có cơ hội thấy rõ nhung nhan của chủ nhân thanh âm là ai, hắn thực sầu muộn a.

Bất hạnh vạn hạnh, Tiểu Manh chịu không nổi một đám người chỉ chỏ trỏ trỏ, thậm chí còn có người muốn động thủ xoa bóp khuôn mặt non mềm nhỏ nhắn của y, vì thế mà từ đám người chui ra, bị tay mắt lanh lẹ An nhóm trưởng một phen túm lấy, đưa tới trên xe.

Đem Tiểu Manh đưa tới trên xe ngồi xong, xe liền như cung tên được bắn ra mà xông thẳng về phía trước. Xác định không ai đuổi theo, mới hắc hắc cười mà nhìn về phía Tiểu Manh.

Nháy mắt, đã bị dung mạo tinh xảo của Tiểu Manh chân kinh giây lát rồi mới mở miệng nói, "Hảo...... Hảo mỹ nữ...... Nữ hài a!"

Tiểu Manh rối rắm, vì sao? Vì sao? Vì sao ai cũng đều nói y là tiểu muội muội? y là nam a! :" Thúc thúc ta là nam a!

"Ai nha! Thẳng từ trong xe phát ra một tiến thét chói tai, An nhóm trưởng vẫn không tin tưởng được không nhịn được nhìn Tiểu Manh, "Nam...... cư nhiên là nam?"

"Đúng vậy!" Tiểu Manh rất không nghiêm túc mà trả lời.

An nhóm trưởng một phen kéo xuống mắt kính, để kề sát vào mặt Tiểu Manh, rồi từ trên xuống dưới, trong ngoài, nhìn đến cẩn thận từng li từng tí, tấm tắc! Này thủy đương đương làn da, tấm tắc! Này mê người đôi mắt nhỏ, ngoại tào! khuôn mặt nhỏ nhỏ vừa man này! Cư nhiên là nam sinh! Quá lãng phí đi!

"Khụ khụ khụ!" Miễn cưỡng khôi phục thần trí An nhóm trưởng mang lại mắt kính tiếp tục lái xe, "Kia Tiểu Manh năm nay bao nhiêu tuổi?"

Nghe vậy, Tiểu Manh cong đầu nhỏ tinh tế mà tìm tòi một chút, "Tiểu Manh năm nay 15!"

"15 a! nhỏ như thế!" chưa đủ 18 tuổi, còn phải tìm người giám hộ! Thật phiền toái! "Kia Tiểu Manh cha mẹ đâu?" An nhóm trưởng tiếp tục hòa ái dễ gần hỏi.

Tiểu Manh hướng cửa sổ xe treo thú bông tay không ngừng đong đưa, tò mò cực kỳ, duỗi tay liền túm xuống, rồi mới trả lời nói: "Không có cha mẹ, chỉ có chủ nhân."

"Nha!" Nghe xong khẩn cấp phanh lại, An nhóm trưởng lại lần nữa không dám tin tưởng mà nhìn Tiểu Manh, "Không có cha mẹ?" Bộ dáng này sao? Cho nên mới ăn mặc như vậy! trên người vì thế mà chỉ có một áo choàng màu đỏ không biết lôi từ đâu ra mặt trên người sao?

"Ân!" Tiểu Manh tâm tư tất cả đều đặt tại đây thú bông, chỉ là tùy ý gật gật đầu.

"Ngươi là cô nhi?"

"Ân!" Rờ rờ tai của thú bông.

"Cho nên ngươi không người giám hộ?"

"Ân!" Bóp bóp thân thể của nó.

"Không có thân thích bằng hữu?"

"Ân!" Nhu nhu sợi lông trên người nó.

"Thật tốt quá!" An nhóm trưởng kêu to, không có người giám hộ! không có bất luận phiền toái gì! Hắn hậu tri hậu giác mà nghĩ đến một vấn đề, "Vậy ngươi kêu cái gì tên a?" hắn đã hoàn toàn quên không hỏi tên thiếu niên này.

Đã đem thú bông lăn lộn chia năm xẻ bảy Tiểu Manh quay đầu nhìn An nhóm trưởng, thanh âm tinh tế mềm mại trả lời: "Ta kêu Tiểu Manh!"

An nhóm trưởng ở trong lòng thét chói tai, oa oa oa oa! Liền tên cũng là manh nha! Ta đã tìm được, tìm được a! Nhưng ngoài mặt, hắn ho khan một tiếng, nghiêm trang đứng đắn mà lấy ra một tờ tịch của nhóm nhạc - An nhóm trưởng, ta đối với thanh âm của ngươi phi thường thích, có hay không hứng thú gia nhập A.N.JELL?"

Ngón tay nhỏ trắng nõn mơn trớn chữ A.N.JELL trên danh thiếp vàng, tâm vừa kích động, A.N.JELL, là chủ nhân có nói qua, nhất định cùng với nhiệm vụ có quan hệ!

"Hảo a!" Tiểu Manh không chút do dự liền đáp ứng rồi.

An nhóm trưởng cười đến không khép miệng được, hắn liền nói, chỉ cần A.N.JELL vừa chìa tay, liền chỉ biết có chứ khổng thể không ! "Kia hảo, chúng ta hiện tại liền đi ký hợp đồng!"

Tiểu Manh ngoan ngoãn gật đầu, mở to cặp mắt to đơn thuần, tò mò mà đánh giá từ trong ra ngoài của chiếc xe.

Hảo đồ vật mới lạ a! Đem toàn bộ chúng nó nhớ vào đầu, chủ nhân đã từng dặn ra, Tiểu Manh thực thông minh!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top