Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 7: YOU'RE SO BEAUTIFUL Một buổi sáng hỗn loạn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày hôm sau

Trên bàn ăn Thái Kinh Tần Vũ còn có Cao mỹ nữ đã sớm vào chỗ, chỉ còn chờ Jeremy và Tiểu Manh xuống lầu liền dùng bữa sáng

Từng giây từng phút chờ đợi trôi qua, Thái Kinh chờ đến không còn kiên nhẫn,"

Này hai tên gia hỏa kia, có chuyện gì thế, đến bây giờ còn không xuống không biết hôm nay có cuộc họp báo sao Thôi, đừng đợi, chúng ta liền ăn đi!"

Được Đại Ma Vương Thái Kinh cho phép, Cao mỹ nữ vội vàng cầm đũa gắp thức ăn lên! Hảo đói a! Hắn vừa rồi vẫn luôn chống ngạnh, bụng đã sớm đói đến kêu ục ục a!

Tân Vũ nhìn sang cầu thang, nghĩ đến tiểu Manh ngày hôm qua chơi đến mê muội, y có phải hay không về phòng sau đó tiếp tục chơi, cho nên ngủ muộn bây giờ không dậy nổi!

Nghĩ vậy, hắn đứng lên, nói: "Để ta đi lên kêu bọn họ một tiếng!"

Thái Kinh không có ý kiến, tiếp tục ăn bữa sáng của mình. Trên lầu, Tần Vũ đi đến phòng Tiểu Manh, gõ gõ cửa, "Tiểu Manh còn ngủ sao? Nên rời giường!"

Yên tĩnh một hồi lâu, không nghe được câu trả lời Tần Vũ lại lần nữa gõ cửa, vẫn là không một tiếng động, hắn cảm thấy có chút kỳ quái! Chính mình mở cửa đi vào, ban đầu còn tưởng khi bước vào sẽ nhìn thấy người nào đó giống như con heo lười đang ngủ, kết quả, trên giường lớn lại không có bóng người nào, càng không hề có dấu vết đã từng ngủ qua!

Chuyện này là sao? Người đâu?

Tần Vũ chưa từ bỏ ý định liền mở cửa toilet, hắn cho rằng y ở trong này rửa mặt nhưng vẫn không thấy ai, kỳ quái! Tiểu Manh chạy đi đâu?, " Tiểu Manh, Tiểu Manh, người ở đâu?" Hướng mọi nơi trong phòng kêu to, trả lời hắn là một mảnh tĩnh lặng.

Có chút lo lắng, liền ra khỏi phòng đi xuống lầu tìm Thái Kinh, thời điểm đi ngang phòng Jeremy thì hắn dừng bước chân, trước tiên nên đem Jeremy đánh thức rồi nói sau! Miễn cho quản lý Ma tới, rồi lại một trận gà bay chó sủa!

Đưa tay gõ cửa, "Jeremy, nên rời giường!" Lặng im, lặng im, tình huống này cùng vừa rồi giống nhau, không có một câu trả lời

Tần Vũ đầy bụng nghi hoặc, mở cửa đi vào trong, "Jeremy, ngươi như thế nào......" Chưa nói xong thì thấy trên giường người nào đó mà hắn tự cho là tự nhiên biến mất đang ngủ say ngon lành.

Đôi mắt màu đèn nháy mắt trở nên sâu thẩm. lúc sáng lúc tối, hắn để tay trong túi quần, nhìn khắp nơi không phát hiện Jeremy đâu, Tần Vũ đi đến bến giường hơi hơi khom lưng, ngón tay thon dài nhẹ nhẹ phủ lên làn da trắng tinh của Tiểu Manh lòng bàn tay nhu nhu mà sờ lông mi trên quầng thâm mắt! Đây là ngủ đến không hảo sao? Đưa ngón tay đi xuống, ngón trỏ quét qua khung mũi rồi dừng lại ở cánh môi sưng hồng đỏ

Biểu tình ôn nhung mà hiếp hiếp mắt, Tần Vũ vươn hai tay, động tác mềm nhẹ mà đem Tiểu Manh bế lên, trước khi đi hắn suy tư một lát rồi liếc mắt đến cửa nhà WC đang khép hờ.

Không bao lâu Tuần Vũ rời đi, WC liền một cái đầu màu hoàng kim thò ra, Jenny xem trong phòng không còn ai mới dám đi ra, " cuối cùng cũng đi rồi, làm ta sợ muốn chết" Jeremy sợ hãi mà vỗ ngực, vừa rồi thời điểm hắn vừa muốn ra thì vẫn buồn ngủ Mở cửa bước vào hắn sợ tiêm mất cửa nhà vệ sinh cũng chưa đóng liền trốn đi đầy mặt mệt mỏi trendy ngồi dưới đất hai tay ôm đầu thật khốn khổ mà thức cả đêm qua thật là khó chịu để lát nữa xuống lòng như thế nào Giải thích với ca thật là phiền chết đi được

Vội vàng rửa mặt tốt, Jeremy chạy vội xuống lầu, lúc này Tần Vũ còn chưa xuống, hắn nhẹ nhàng thở một hơi nhẹ nhõm.

Động tác ưu nhã chấm sốt cà chua, Thái Kinh liếc nhìn Jeremy một cái, hỏi:" Hôm nay như thế nào lại muộn vậy a? Quần thâm trên mắt thật nghiêm trọng! tối qua người làm cái gì?

" Không......không làm cái gì! Cái gì cũng chưa làm" Jeremy bởi vì Thái Kinh hỏi mà dọa tới một thân đổ đầy mồ hôi lạnh, hoảng loạn trả lời, con mắt loạn phiêu chính là không dám nhìn thẳng vào mắt Thái Kinh

Chỉ đơn giản dò hỏi, Thái Kinh nhìn đến hành động quỷ dị của Jeremy thật rõ ràng: " Jenny, người lúc này cũng biết học nói dối? "

" Cái gì nói dối?" Trên lầu truyền đến một đạo âm thanh

Ba người nghe thấy cùng nhau nhìn lại, nguyên lai là Tần Vũ a!

" Cái kia Tiểu ngu ngốc đâu? như thế nào còn không xuống" Không thấy thân ảnh Tiểu Manh Thái Kinh câu mày hỏi,

" Úc...Tiểu Manh vẫn còn ngủ, ngày hôm qua có khả năng là ngủ quá muộn" Thời điểm nói những lời này, tầm mắt Tần Vũ như có như không lướt qua Jeremy, Thái Kinh vô ý cắn vào lưỡi mình một cái.

Cao mỹ nữ ăn xong, uống hết phần nước trái cây chuẩn bị trở về phòng đột nhiên nhìn thấy trước mắt miệng Jeremy đỏ bừng như bị con gì cắn, bất chấp Đại Ma Vương Thái Kinh tồn tại hoảng sợ hét lớn: " Jeremy, miệng ngươi như thế nào sưng lên như vậy? Là bị muỗi cắn sao? Ký túc xá như thế nào có muỗi? Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ? Ta sợ nhất là muỗi a!

Lời này vừa nói ra, Jeremy lập tức cảm giác được những ánh mắt đang rất đầy hắc khí chằm chằm nhìn vào miệng mình, rất nhanh chóng lấy tay che đi miệng vội vã lắc đầu: " Không có... không có.. ta không có cùng người khác chơi thân thân" Hắn hiện tại nếu có thể giết người nào đó hắn liền giết tên gia hỏa lắm miệng kia.

Jeremy nói xong, xung quanh bỗng lặng im.

Tần Vũ cười như mình được tắm gió xuân, ánh mắt thanh thoát, nhưng đối với Jeremy lại là chiến sĩ đứng đầu chiến trận làm vật hy sinh, mặt mũi hung tợn... ô ô ô ~~~~~~~~~~ Chết rồi chết rồi! Cái này thì chết chắc rồi!

Vũ ca nhất định đã biết

" Làm cái quỷ gì a, Jeremy " Thái Kinh không vui kêu lên: " Ngươi cùng ai chơi thân thân a! Nơi này tất cả mọi người đều là nam, ngươi như thế nào cùng cái tiểu ngu ngốc kia giống nhau" Jeremy tựa như cái sàng, run không ngừng.

(Pi: đây là cái sàng

Trước có Lang (Sói) sau có hổ,cứu mạng a! Cao mỹ nữ một bên tự biết là mình phạm sai lầm, nỗ lực làm nhạt đi sự tồn tại của bản thân

Thời điểm này không khí bắt đầu khẩn trương, đột nhiên Tiểu Manh xuất hiện đánh vở cục diện bế tắc: " Mọi người ở đây làm cái gì? Chơi ai mắt lớn nhất sao?"(Pi: bó tay a)

Âm thanh mềm như bồ công anh mang theo hương vị làm nũng khi vừa mới tỉnh dậy, Jeremy cảm thấy mình như vô hầm băng, tựa như hôm nay liền là tận thế mà hắn chính là người đầu tiên over.

Thái Kinh nheo lại hai mắt, độc miệng nói: "Ngươi cái Tiểu ngu ngốc này cuối cùng cũng dậy! Như thế nào miệng cùng Jeremy giống nhau! Sưng đỏ không ra dạng, các ngươi tối hôm qua đều làm cái gì?"

Tiểu Manh khinh bỉ liếc Thái Kinh một cái, tự xem nhẹ lời nói của người nào đó, từng bước xuống bậc thang, không có trả lời vấn đề của hắn, ngược lại túm áo Jeremy, một bộ không chịu từ bỏ, "Jeremy, ngươi còn không có trả lời vấn đề của ta ngày hôm qua đâu!"

Jeremy khóc không ra nước mắt, Vũ ca, không cần như vậy lườm hắn, kéo áo làm cái gì, hắn không chủ động yêu cầu a!

" Bang " đẩy tay Tiểu Manh xuống, Jeremy dùng sức nực cự hạn của hắn ừ trước đến giờ, lấy tốc độ thực nhanh phi xa Tiểu Manh, "Cái kia...... Cái vấn đề kia?"

Tiểu Manh chưa từ bỏ ý định mà bước lại gần, "Chính là ngươi rốt cuộc có phải hay không thật lòng hôn ta nha?"

Ầm ầm ầm ~~~~~~~~~~~~~ (Pi: sét đánh ngang tai)

Jeremy cảm thấy một tòa núi cao hơn vạn lần ở đè lên chính mình trong đầu ầm ầm sập sụp đổ, âm thanh kia làm hắn chấn động khiến cho thần kinh tất cả đều đứt đoạn, ban đầu là một màn đêm bị vô số ánh đèn rực rỡ chiếu sáng thoáng cái như thành thị ban ngày đột nhiên cắt toàn bộ điện chỉ còn một mảnh đen nhánh. Mà hắn ở trong ba chấn động lung lay sắp đổ.

Tần Vũ nắm chặt nắm tay, ánh mắt phiếm lãnh.

Thái Kinh trợn mắt há hốc mồm, hóa thân con hổ hoang dã, rít gào: " Đầu óc các ngươi không vấn đề đi? không có vấn đề phải không! Chuyện này là gì sự việc a?" Cư nhiên hôn môi, cư nhiên hôn môi! Tức chết hắn!

Tức giận mười phần, người nào đó đột nhiên ý thức được một chút, chính mình không có chuyện gì cư nhiên như thế nào sinh khí, bọn họ hôn, hắn sinh cái gì khí? Thực không thông a!

Vùi đầu rối rắm ~

Cao mỹ nữ như làm nền màn sân khấu, trên mặt vô biểu tình nhưng tâm tình lại thập phần dâng trào, kiss?! kiss?! Trời a! Hai đại mỹ nam kiss, nàng như thế nào không phát hiện a? Quá đáng tiếc!

Tiểu Manh nhìn sắc mặt mọi người khác nhau, rất là vô tội mà mở miệng: "Tất cả mọi người đều là xảy ra chuyện gì? Hôm nay tập thể táo bón sao?"

"Phụt" Cao mỹ nữ không nhịn cười ra tiếng, nhưng ánh mắt Thái Kinh nhìn như muốn giết người, liền tiếp tục giả mặt vô biểu tình.

Quản lý Ma tiến vào ký túc xá liền thấy mọi người có chút quỷ dị, khẩn trương hỏi: "Sao...... Xảy ra chuyện gì? Một đám làm sao đều cái dạng này?"

Tần Vũ khôi phục, ôn nhu cười, đem Tiểu Manh kéo trở về, ấn vào chỗ ngồi, rồi mới mở ý bảo Jeremy ngồi xuống vị trí, tiếp theo đối quản lý Ma nói: "Không có gì, liền Tiểu Manh cùng Jeremy ở chơi đùa."

"Đúng vậy! Đúng vậy!" Jeremy từ trong nỗi sợ hãi, thình lình đáp.

Thái Kinh mặt vô biểu tình mà cắt bánh mì nướng, Cao mỹ nữ ngây ngốc ngồi.

Rốt cuộc là cái gì a, quản lý Ma tuy cảm thấy kỳ quái, cũng không nghĩ nhiều, "Kia nhanh lên ăn bữa sáng đi! Đợi lát nữa liền đi công ty."

"Tốt, chúng ta đã biết!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top