Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

148. Phục vụ Mỵ Mỵ "đi ngủ" (3)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Edit: Eirlys

Beta: Mol

Kết quả của lòng ghen ghét chính là cậu nhỏ bị một bàn tay hung dữ nắm chặt, suýt nữa thì biến thành tàn tật bởi "sự tấn công" của Mỵ Mỵ!

"A!" Cơn đau khiến Daniel vội khép chặt hai chân, chỉ muốn thoát khỏi sự tàn phá của cái tay nhỏ nhắn.

"Sao nào?" Sao có thể để anh thoát ra dễ dàng như vậy. Mỵ Mỵ lúc này biến thành một chú mèo hoang đanh đá, nắm chặt "điểm yếu" trong tay, không chịu buông tha cho anh chàng một cách dễ dàng.

"Mỵ Mỵ, anh sai rồi! Anh biết sai rồi mà!" Không muốn cuộc sống sau này của mình không còn ánh sáng, anh chỉ có thể nhận lỗi, tránh tự biến mình thành tên thái giám cuối cùng trên trái đất!

"Hừ!" Đắc ý thu bàn tay chỉ nằm gọn trong lòng một bàn tay đàn ông lại, sau đó lại nhìn thấy dáng vẻ sợ hãi của anh, Mỵ Mỵ càng thêm vui vẻ. Làm một nữ chủ nhân nhất định cần có vài thủ đoạn tinh vi!

"A!" "Yếu điểm" được cô tha bổng khiến Daniel cuối cùng cũng thả lỏng người ra.

Tuy nhiên nó để lại di chứng vô cùng phiền phức! Chỗ ấy, sưng lên rồi!

"Mỵ Mỵ..." Vừa mới buông ra xong thì lúc này anh chỉ muốn được bàn tay cô nắm giữ lần nữa. Kéo cái tay nhỏ của cô đặt lên đại nhục bổng đang sưng to, thấy sự ngăn cách do vải dệt làm mình không thoải mái, anh lại kéo tay cô vào trong quần luồn đến nơi nóng bỏng kia.

"Bây giờ thì anh không sợ làm phiền bé cưng nữa à?" Thấy dáng vẻ sợ tay mình muốn chết lúc nãy của anh bây giờ biến thành dáng vẻ thèm nhỏ dãi, lần này thì không sợ làm ồn cục cưng sao!

"Sáng rồi, con nên dậy thôi! Ngủ sớm dậy sớm mới khỏe mạnh!" Daniel không những không thấy xấu hổ vì hành vi không đứng đắn của mình mà còn tự thấy mình đang giúp con tập thói quen ngủ nghỉ đúng giờ.

"Thôi!" Cạn lời với lời tẩy trắng của anh, tay nhỏ non mềm trượt theo động tác dịu dàng của Daniel, thừa dịp anh không chú ý nắm chặt lấy căn dục vọng làm anh "áu" một tiếng muốn lùi lại.

"Không được nhúc nhích!" Biết được ý định của anh, sao cô có thể để anh trốn thoát dễ dàng được. Mỵ Mỵ thấy cảm giác một tay nắm chặt người đàn ông cũng không tệ.

Cho nên là dù Mỵ Mỵ rất ít khi đại chiến sáng sớm với Daniel, anh vẫn đang dưới sự hầu hạ của cái miệng nhỏ cùng hai tay Mỵ Mỵ bắn số tinh dịch tích góp mấy ngày nay. Đương nhiên trong quá trình ấy không ít lần bị cô "nắm chặt".

Sau khi Daniel được thỏa mãn phần nào dục vọng, xuống lầu ăn chút điểm tâm rồi mới chuẩn bị tới trường. Bởi vì Mỵ Mỵ nói anh không được bỏ dở giữa chừng nên anh đã nhập học thì phải học cho xong!

Người hôm nay ở nhà cùng Mỵ Mỵ là Dịch. Dưới sự trợ giúp của Mỵ Mỵ thì bao nhiêu thương tâm Dịch chất chứa cũng vơi đi chút ít.

Sau đó lại là Phàm về nhà trước thời hạn, kéo Mỵ Mỵ vào phòng, hai người lại môi kề môi, má kề má, tình nồng ý mật.

Cuối cùng là tới người trực hôm nay, Ngô Khắc Phỉ!

"Có vẻ hôm nay Mỵ Mỵ bận ra phết!" Rõ ràng đồ ăn tối nay không cho tí dấm nào mà từng lời Ngô Khắc Phỉ nói ra lại nồng nặc chua xót.

"Em đâu có..." Nằm bên cạnh anh trai, Mỵ Mỵ bị nói trúng tâm đen. Tuy ngoài miệng thầm thì phủ nhận nhưng khuôn mặt đỏ bừng chôn vào bờ vai anh một phát đánh đổ bình dấm chua trong lòng anh.

"Aiz..." Thực ra nếu Mỵ Mỵ muốn che giấu, với trí thông minh của cô sợ bọn họ cũng không đoán được. Nhưng mà ở trước mặt bọn họ, Mỵ Mỵ luôn bày ra vẻ mặt chân thật nhất của mình. Cho nên dù là thẹn thùng hay đanh đá đều khiến anh vui vẻ, cũng không nhịn được hơi ghen. Vui là vì cô không coi mình là người ngoài, ghen là bởi mấy người đàn ông khác cô đối xử cũng chẳng khác gì!

Thở dài xoa xoa cái bụng của Mỵ Mỵ, nghĩ đến đứa bé bên trong từ một phôi thai thành thế này, xong trận còn chạy đến bụng Mỵ Mỵ rồi càng ngày càng lớn!

Mấy năm trước khi anh đi kiểm tra sức khỏe vô tình biết nhiễm sắc thể của mình có vấn đề. Lúc biết tinh trùng của mình không thể thụ thai, anh đã thất vọng rất lâu. Tuy anh không phải kiểu người thích trẻ con nhưng anh vẫn cho rằng đến tuổi sẽ kết hôn sinh con. Nhưng anh không có khả năng sinh con, vậy thì cuộc sống sau này nên làm như thế nào đây?

Nhưng đến lúc anh quyết định nghĩ thoáng thì cô gái nhỏ trong lòng lại khiến anh thấy như được trời ban vì đã để hai anh em họ ở cùng nhau, tặng cho bọn anh một món quà, không cần lo sợ vì "sai lầm" nào cả!

Tuy cục cưng có thể không phải là của mình nhưng của Mỵ Mỵ thì cũng là của anh. Anh sẽ yêu thương cục cưng, kể cả tương lai Mỵ Mỵ muốn đẻ nữa thì anh cũng sẽ thương yêu hết! Vừa có người đẹp trong lòng, vừa có cơ hội làm cha, thế này cũng khá lắm rồi!

Hơn nữa anh có chút không muốn thừa nhận nhưng trong bốn người đàn ông kia, dù là gen của ai thì cũng cực kỳ phù hợp để nhân giống!

"Mỵ Mỵ, để anh đặt tên cho con được không?" Tuy còn tận mấy tháng nữa nhưng chuẩn bị tên trước thì vẫn hơn! Quan trọng hơn là mặc kệ cha đứa trẻ là ai, mình đều là người đặt tên, mình sẽ đảm nhận vai trò cha đỡ đầu quan trọng nhất nha! Hơn nữa anh quyết định rồi, sau này quyền đặt tên cho cục cưng của Mỵ Mỵ, anh đều phải đoạt được hết!

Mùi hương ngọt ngào của Mỵ Mỵ khiến dục vọng anh có chút không kiểm soát được nhưng nhìn dáng vẻ mệt mỏi của cô, Ngô Khắc Phỉ mang thân phận anh cả, khuyên chính mình phải quan tâm đến thân Mỵ Mỵ, để hôm khác cũng được!

Không cam lòng ôm Mỵ Mỵ tiến vào mộng đẹp, Ngô Khắc Phỉ nghĩ đến tình huống sáng mai, quyết định thực hiện "nghĩa vụ" của mình!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top