Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Không đề 38

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 38 - TÊN

"Vậy, vậy gọi...là gì..." Tô Dự ngơ ngác hỏi, tâm tư lại không thể đặt vào cuộc nói chuyện.

Vừa mới có chuyện gì vậy? Hoàng thượng, đánh, mông, hắn! Đây, đây là chòng ghẹo sao...

Bàn tay vỗ vào chỗ vô cùng đàn hồi, mềm mềm, mẩy mẩy, xúc cảm như vậy khiến Hoàng đế bệ hạ thấy rất mới lạ, nhìn không được vỗ thêm một cái, sờ qua sờ lại.

"Hoàng, Hoàng thượng..." Tô Dự đỏ phừng mặt, theo bản năng rụt về sau.

An Hoằng Triệt ngẩng đầu, đối diện với đôi mắt quẫn bách của Tô Dự. Gương mặt ôn nhuận tuấn tú phiếm hồng, vì đụng chạm của y mà mảng hồng lan dần xuống dưới, nhiễm đỏ cái cổ trắng nõn, chạm tới đường cong duyên dáng của xương quai xanh, thân thể vì khẩn trương mà hơi cuộn lại, cả người thoạt nhìn như con tôm luộc, rất mỹ vị.

Hoàng đế bệ hạ thấy có chút miệng khô lưỡi khô, xuẩn nô chết tiệt lúc nào cũng câu dẫn y, đây là lúc nghiêm túc lập quy củ, không thể để hắn lừa gạt như vậy, hừ!

Ổn định tinh thần, Hoàng đế bệ hạ đắc ý nâng cằm, nói, "Đã biết lợi hại chưa, về sau còn làm sai trẫm sẽ phạt ngươi như vậy!"

Chòng ghẹo thì ghẹo đi, lấy cớ sứt sẹo như thế cũng chả biết phải nói tiếp thế nào, Tô Dự ta xem thường nhé, lại cảm thấy bản thân bị sờ chút đã đỏ mặt thì có chút hoảng hốt, lúc này mà muốn chuyển tình thế thì hắn nên nắm cái cằm hoàn mỹ của Hoàng thượng, tà mị cười sau đó cường hôn a...

Dừng dừng! Tô Dự lắc lắc đầu, mình đang nghĩ cái gì hở? Hoàng thượng cũng là nam nhân, bọn họ là quan hệ ông chủ với đầu bếp bồi ăn bồi tán gẫu bồi ngủ rất thuần khiết nha...Tuy Hoàng thượng lớn lên thực xinh đẹp...

Ngẩng đầu nhìn thoáng qua đôi môi mỏng nhạt màu lúc này vì tâm tình tốt mà hơi nhếch lên, bóng loáng, Tô Dự nuốt nước miếng không dám nhìn...

Chuyển tình thế gì chứ, cho hắn thêm lá gan nữa cũng không dám, chỉ có thể cúi đầu.

Thấy bộ dáng 'biết sai' của xuẩn nô, Hoàng đế bệ hạ thực vừa lòng buông Tô Dự ra, xoay người tựa ở đầu giường, thấy hắn vẫn ngơ ngơ ngác ngác thì nhíu mày, không phải là bị dọa hết hồn chứ? Ừm, xuẩn nô này cũng yếu ớt quá.

An Hoằng Triệt vươn tay kéo người vào lòng, "Dĩ nhiên nếu ngươi làm tốt thì trẫm sẽ thưởng."

Tô Dự thình lình bị kéo ngã tiếp, vùi đầu nơi vòng tay Hoàng thượng, thân thể mang theo vị ấm áp của mặt trời khiến người không kìm được sinh ra vài phần lưu luyến. Không giãy dụa, Tô Dự chỉ yên lặng đổi tư thế xoay mặt ra, nội tâm cũng không ngừng quay cuồng, bản thân, sẽ không bị bẻ cong thật chứ?

Ngẫm lại đời trước một lòng học nghề kiếm tiền mà chẳng có thời gian thương yêu ai, đời này mệt mỏi vì cơm áo, chưa từng suy xét chuyện thành thân, hôm nay cứ như vậy mà bị một nam nhân thu hút.

Trộm nhìn sườn mặt Hoàng đế một cái, thật là đẹp trai không chê vào đâu được, nhất định vì người này đẹp trai quá mình mới như bị quỷ ám vậy, nhất định là như vậy, ừm.

Tự làm xong công tác tư tưởng, Tô Dự khẽ ho một tiếng chuẩn bị đánh vỡ không khí quỷ dị này, "Hoàng thượng không cho thần gọi Tương nhi, vậy tên của thánh miêu vốn là gì ạ?"

An Hoằng Triệt cúi đầu nhìn nhìn hắn, trầm mặc một lúc, thanh âm mát lạnh mang theo trịnh trọng mà bản thân y cũng không phát hiện, chậm rãi nói, "Trạm Chi...Ngươi gọi là 'Trạm Chi' đi." Nói xong thì chậm rãi xoay đầu sang bên nhìn chằm chằm chân nến cách đó không xa, đôi tai ửng lên vệt hồng mất tự nhiên.

An Hoằng Triệt, tự Trạm Chi.

Lân lân triệt triệt, thanh thủy Trạm Chi.

Trẫm cho phép ngươi, gọi tên tự của trẫm.

"Chấm tương nhi*...ha ha ha ha..." Tô Dự cười phì, "Hoàng thượng tên người đặt cũng không khá hơn ta chút nào, ha ha ha ha, Chấm tương nhi còn không bằng gọi Tương nhi, ha ha ha..."

(Trạm Chi bị đọc trại thành Trám nhi, Trám có nghĩa là chấm trong chấm tương J))

Hoàng đế bệ hạ lại chậm rãi xoay đầu lại, nhìn Tô Dự đang hoa tay múa chân, đen mặt hoàn toàn.

Ta giao phó lòng mình cho trăng sáng, ai ngờ trăng sáng lại đi rọi bờ kênh...Trong kênh nằm một con cá thối cười đến run rẩy không sợ chết!

Vì thế, Hoàng đế bệ hạ đưa lưng về phía Hiền phi nương nương ngủ một đêm, không hề nói thêm câu nào.

Hôm sau Hoàng thượng tiếp tục không ăn cơm trưa Tô Dự làm.

Tô Dự vốn chả nhận ra Hoàng đế bệ hạ đang chiến tranh lạnh đơn phương với hắn, vẫn vô cùng cao hứng làm một bàn bánh sò tỏi đi tháp An Quốc uống trà trưa với 'nam thần quốc dân'.

Quốc sư lần này không gặp Tô Dự ở đại điện, bảo Tô Dự trực tiếp lên tầng hai.

"Hôm qua đã nói rồi, vô sự không tới An Quốc tháp, ngươi mỗi ngày đến thì phải làm việc," Quốc sư một tay chống cằm, đôi mắt thanh lãnh nhìn bánh nhỏ màu sáng trên bàn, "Đây là cái gì?"

"Dùng thịt sò làm chút điểm tâm ạ." Tô Dự đẩy đĩa tới trước mặt Quốc sư, "Thêm chút bột tỏi, hoàng thúc nếm thử xem lửa vừa không?"

Ngón tay trắng đến trong suốt nhón một miếng bánh nhỏ, chậm rãi cho vào miệng, miếng bánh lọt trong lòng bàn tay, nướng vàng giòn rất ngon mắt, bên ngoài rắc một lớp bột tỏi, mùi tỏi rất đặc trưng quyện vào vị sò lại càng đậm vị, khiến người không ngừng được.

Quốc sư chậm rãi ăn một cái bánh, nhẹ nhấp ngụm trà gừng, tùy tay ném cho Tô Dự một cuốn sách, "Ngươi đọc sách này đi, có gì không rõ thì hỏi ta."

Tô Dự kinh ngạc nhìn Quốc sư, muốn dạy hắn sao? Tim không khỏi đập nhanh hơn, chẳng lẽ là kỳ ngộ khi xuyên qua trong truyền thuyết?

Ngẫm lại tình tiết phim truyền hình trước kia, nhân vật xuyên qua sẽ nhờ duyên phận đưa đẩy gặp một cao nhân, người này sẽ vô cùng khó hiểu cho rằng nhân vật chính có căn cốt khó gặp, trải qua khảo nghiệm vô cùng qua loa quyết định truyền thụ công pháp tuyệt thế, còn giao luôn trọng trách trong thiên địa phó thác cho hắn.

Ngừng tâm tình kích động, Tô Dự khẽ run tay mở hộp sách, bên trong mà một bộ sách rất rất hoa mỹ, trên trang bìa viết bốn chữ rõ rành "Tâm pháp làm cá".

Tâm pháp...làm cá...

Tô Dự cảm thấy khả năng lý giải của mình có vấn đề rồi, nếu không vì sao hắn rõ ràng biết bốn chữ này, mà ghép chung lại thì không hiểu gì sất?

"Ta biết ngươi giỏi làm cá nhưng thân thể người phàm không chút nội kình, khó mà thành thục." Quốc sư (lại) cắn bánh cá, thản nhiên nói.

Nội kình! Tô Dự nghe đến từ này thì trong đầu chợt lóe, nhớ tới "Chương hai Thực đơn Tô ký" xem không hiểu, có ghi lại về dùng nội kình khử tanh có lẽ không phải Tô gia tổ tông ghi bậy rồi...

"Dùng nội kình làm cá là dẫn linh khí thiên địa qua kỳ kinh bát mạch cùng hai tay hai mắt khử tanh, trừ máu tạp..."

Lời dẫn dài dặc khiến Tô Dự như lọt vào sương mù, lật lật các trang sau, ấy mà còn có mục lục, cả quyển chia thành "Chương tâm pháp", "Chương đao pháp", "Chương thủ pháp"...

Sách này giảng về làm cá sao? Tô Dự giật khóe miệng, trong lòng tò mò muốn chết muốn lật xem.

"Khởi bẩm Quốc sư, Túc vương điện hạ cầu kiến." Dưới lầu có cung nữ đột ngột bẩm báo.

"Cất sách cho kỹ, không được để kẻ khác nhìn thấy." Quốc sư gấp sách trên tay Tô Dự lại, ý bảo hắn đừng xem trước.

Tô Dự nghe lời gấp lại đặt sách trong thực hạp, nhưng mà trong lòng cứ nghĩ mãi nhìn hoài vào thực hạp.

Tiếng bước chân trầm ổn truyền tới từ dưới lầu, không lâu sau Túc vương dáng đi như rồng như hổ xuất hiện ở tầng hai.

"Kiến quá Túc vương." Tô Dự nhanh chóng đứng dậy hành lễ.

"Hiền phi cũng ở đây a," Túc vương xua tay tỏ ý miễn lễ, tự mình hành lễ với Quốc sư, "Kiến quá Quốc sư."

"Không có người ngoài hà tất phải khách sáo." Quốc sư cầm một chiếc bánh sò bảo Túc vương ngồi xuống.

"Hôm nay Thừa tướng nói hắn tìm được một người rất có thể là dị tinh trong thần dụ." Thần tình Túc vương nghiêm túc, thuận tay nhón một cái bánh sò ăn.

Hàng mi khẽ rung, Quốc sư lạnh lùng cười nhạo, "Hắn thì biết cái gì?" Nói xong, rất tự nhiên kéo đĩa bánh về phía mình.

-Hết chương 38-

Tiểu kịch trường "Tột cùng là xuyên qua để làm gì vậy"

Triệu thị: Đây là thực đơn tổ truyền Tô gia

Thái hậu: Đây là bí sử hoàng gia

Cá nhỏ: Xuyên qua thì ra là để thăng cấp cung đấu ( ⊙ o ⊙ )

Quốc sư: Đây là bí tịch võ công

Cá nhỏ: Xuyên qua thì ra là để cứu vớt chúng sinh (⊙_⊙)

Miêu công: Hôm nay trẫm muốn ăn thịt kho tàu, cá hấp nhạt, cua luộc, tôm lớn, meo meo ~~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

#linhtinh