Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Không đề 80

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 80 – CÁ THƠM

Người Đại An không phát hiện ra cách ăn vi cá, tất nhiên sẽ không biết thế gian còn mỹ vị như vậy. Ngay lúc thò đũa vào vị thơm đã ập lên mặt, Hoàng đế bệ hạ có hơi bất ngờ.

"Nếm thử đi, có thể uống súp vi cá trước khi dùng bữa đấy." Tô Dự cười đưa cho Hoàng thượng chiếc thìa nhỏ.

Thìa ngọc mỏng đảo qua súp cá trong suốt, múc một thìa nhẹ đưa lên môi. Nước súp đậm, sợi vi cá thơm ngon lẫn vào hải sâm, nấm hương và vài loại khác vì ninh nhừ mà thành một hỗn hợp tuyệt ngon, không gì sánh được.

An Hoằng Triệt ăn một hơi mới dừng, nhìn Tô Dự một cái, thứ này hiển nhiên là phần ngon nhất trên cá doanh, xuẩn nô giấu cho y ăn...Quả nhiên là muốn rồi...

"Ăn ngon không?" Tô Dự cũng cầm lên chiếc thìa nhỏ nếm một chút, bản thân cũng sửng sốt luôn. Vốn nghĩ vây cá doanh với vi cá mập không khác nhau lắm, ai ngờ hương vị khác hẳn.

Kiếp trước lúc ăn vi cá, vi cá vốn vô vị, hoàn toàn nhờ vào việc phối nguyên liệu và gia vị, nhưng vi cá doanh thì khác, có thể hấp thụ hương vị của nguyên liệu, tan trong miệng mà vị vẫn còn lưu.

Hoàng đế bệ hạ không nói gì, tiếp tục cúi đầu ăn súp.

Tô Dự nhìn Hoàng thượng ăn ngon cũng vui lây, bắt đầu lột cua. Dụng cụ lột cua cũng đầy đủ, búa nhỏ bằng bạc, móc bạc, thẻ bạc...nhưng với đầu bếp thì chỉ cần cái búa nhỏ là đủ. Tô Dự cầm búa nhỏ bằng bạc, cạy mở vỏ cua, thủ pháp lanh lẹ lấy gạch cua, bỏ những phần xác, bẻ càng cua lấy ra phần thịt trắng mềm, vặn chân cua rút lấy thịt xếp ngay ngắn trên đĩa nhỏ. Thịt cua không bị hao mà vỏ cua có thể xếp lại hoàn chỉnh.

Đang vui vẻ lột vỏ thì một cái thìa đưa tới bên môi, Tô Dự há mồm ngậm xong mới phát hiện là Hoàng thượng đưa tới, một thìa đầy vi cá. Tô Dự bị bất ngờ chớp chớp mắt, miêu đại gia chia đồ ăn cho người khác nè, ngạc nhiên chưa!

Hoàng đế bệ hạ hừ hừ, "Trẫm ăn không hết." Con cá này nấu súp ăn ngon ghê, nhìn cái mặt ngốc thèm thuồng của Tô Dự khiến y bất giác đút một thìa, đút xong đã hối hận ngay, y thưởng xuẩn nô này quá hắn sẽ được sủng mà kiêu mất thôi.

Tô Dự nhìn nhìn bát ngọc đã trống rỗng, khóe mắt cong cong ăn hết súp còn trong thìa, "Ừm ừm, ăn không hết thì để ta, Hoàng thượng mau ăn cua đi." Nói xong thì đẩy đĩa thịt cua tới cho Hoàng thượng.

An Hoằng Triệt lườm hắn, cầm đũa bắt đầu ăn cua, lại nghĩ, xuẩn nô tốt như vậy chiều hư thì hư đi, ai bảo y là chủ nhân rộng lượng làm chi, hừm, ăn ngon ghê.

Tô Dự lột cua lột tôm đều nhanh, không chỉ để miêu đại gia mà phần mình cũng có nữa.

Tôm nếu lột hết vỏ thì mất vị, Tô Dự chỉ gỡ đầu tôm rồi thả vào bát cho Hoàng thượng, bản thân bốc một con, rồi tiếp tục lột vỏ.

Uông công công đứng một bên nhìn Hiền phi nương nương ăn uống chẳng theo lễ nghi, khóe miệng giần giật định đi hỗ trợ.

Hoàng đế bệ hạ tò mò nhìn ngón tay dính tương của Tô Dự, lần trước ở Tiên Mãn Đường ăn cua xào cay nổi tiếng, Tô Dự cũng thò tay ăn như vậy, lúc ấy bên ngoài cố kỵ lễ nghi nên y không cùng làm, bây giờ không người liền vươn tay tóm con tôm Tô Dự vừa lột vỏ, ngậm lấy ngón tay dính tương của người ta.

"Hoàng, Hoàng thượng..." Tô Dự ngắc ngứ nhìn Hoàng thượng đang nghiêm túc ngậm đầu ngón tay hắn, nuốt nuốt nước miếng.

Uông công công im lặng nuốt lại câu "Để lão nô lột tôm", vẫy lui cung nhân còn bản thân thì giả vờ tàng hình bên cạnh.

Hoàng đế bệ hạ mút sạch, vị tương trên ngón tay hắn không tệ thật, tôm xào cay nên ăn như này mới đúng, nhưng mà miêu đại gia không muốn làm bẩn móng vuốt nên để Tô Dự trực tiếp đút vào miệng luôn.

Tô Dự dĩ nhiên đồng ý, cứ lột hai con tôm, một con đút cho Hoàng thượng một con cho bản thân.

Bữa cơm này ăn rất vui vẻ, vì thế Hoàng đế bệ hạ cảm thấy thỏa mãn nằm trên đệm mềm không muốn nhúc nhích.

Tô Dự ngồi bên cạnh xoa bụng cho y, "Hoàng thượng, đi xem tấu chương nhé?"

"Đã phê xong rồi." Hoàng thượng rất hưởng thụ, cong người dịch dịch tới chỗ Tô Dự.

"Nhanh vậy." Tô Dự chớp chớp mắt, gần đây hình như Hoàng thượng nhàn hơn trước nhiều.

"Lộ lão đầu thành thật thì nhàn thôi." An Hoằng Triệt nheo mắt, hai tay vòng trên ngực.

Từ lúc Lộ quý phi bị biếm về nhà Lộ gia mới nhận rõ vị trí của mình, nói cho cùng bọn họ cũng chỉ là người nhà Thái hậu, Thái hậu không trừng trị chuyện bọn họ làm, qua cầu rút ván là may lắm rồi. Mà Lộ thừa tướng cũng hiểu ra, đương kim Hoàng thượng giống tiên đế, liếc mắt đã nhìn thấu thị phi, không lừa được, qua mấy lần thăm dò đã thành thật hơn nhiều.

Tuy Lộ gia có dã tâm lớn nhưng không mưu phản, chỉ muốn làm một quyền thần. hoàng thượng nếu là hôn quân thì dựng cờ gọi chư hầu, nếu Hoàng thượng là minh quân thì cứ vậy mà tận sức.

Trước kia coi thường Hoàng thượng tuổi nhỏ nên hắn chỉ xem tấu chương râu ria, bây giờ Lộ thừa tướng quyết định làm một vị thần tử cẩn trọng, hiển nhiên tỏ rõ mười phần nhiệt tình. Vì thế Hoàng thượng rảnh rỗi.

Tô Dự hiểu rõ đầu đuôi thì thoải mái hẳn, nhìn miêu đại gia híp mắt ngủ cũng nằm xuống theo, vừa trò chuyện câu được câu chăng vừa xoa bụng cho y.

Hoàng đế bệ hạ mở mắt ra, nhìn xuẩn nô tự giác nằm xuống thì nhếch môi, xoay người đặt Tô Dự ở bên dưới.

"Hửm, Hoàng thượng?" Tô Dự đang ngẩn người bị giật mình.

"Hừ, biết ngươi muốn mà, thật là, trẫm vốn chờ tới giờ ngủ thì..."An Hoằng Triệt lầu bầu, tay cũng bắt đầu cởi áo Tô Dự.

Ai, ai muốn hả? Tô Dự chẳng hiểu gì hết.

Nụ hôn ấm nóng hạ xuống cổ, Tô Dự không kìm được run lên, có lẽ là do tâm lý hắn luôn cảm thấy nụ hộ ở cổ của Hoàng thượng mang theo sự nguy hiểm nhất định, giống như hành động của dã thú trước khi chén con mồi, khiến người phát run.

"Ưm, Hoàng thượng, chúng ta, vừa mới ăn xong thôi..." Tô Dự cố ý giãy ra, không phải mới rồi y còn nói ăn không tiêu sao, lại có tinh thần rồi?

"Đã nửa canh giờ rồi," An Hoằng Triệt buông cổ Tô Dự ra, chuyển hướng xuống đôi môi, "Nhìn ngươi không chờ được vậy kìa, trẫm đã tính giờ qua rồi." Uông công công có nhắc là nửa canh giờ sau khi ăn cơm không nên sủng hạnh xuẩn nô, y nhìn đồng hồ nãy giờ đấy!

Tô Dự muốn nghẹn, con mắt nào của ngài thấy hắn không thể chờ được vậy?

Ngón tay Hoàng đế rất linh hoạt, chỉ hai ba lượt đã lột Tô Dự sạch sẽ, mà Tô Dự bị Hoàng thượng mê hoặc cũng vô lực phản kháng.

Tô Dự thấy Hoàng thượng hình như coi hắn là đồ ăn thì phải, theo thói quen của mèo thì sẽ liếm qua một lần. Đầu lưỡi hơi ráp lướt qua thân thể, kích thích một cơn nóng khó nhịn.

Nệm mềm màu vàng sáng rộng rãi lại êm, Tô Dự nằm đó ngơ ngác nhìn ti thao rũ xuống, ti thao từng bó lớn nối vào xà ngang, hắn bống nghĩ, có thể bọc vải nhung lên xà ngang, vậy là thành một bộ đồ chơi cho mèo thiệt lớn.

An Hoằng Triệt nhíu mày, xuẩn nô, còn có tâm tư ngẩn người cơ đấy! Y bất mãn tách hai chân Tô Dự ra, không những thành công khiến Tô Dự chú ý mà còn làm hắn không thể thất thần nữa.

Tô Dự cảm thấy nệm mềm này chính là vỉ nướng, còn hắn là một con cá ngon đặt ở trên, bị lăn qua lộn lại hết lần này đến lần khác.

Hôm sau, Hoàng thượng không vào triều.

Tô Dự ngủ đến mặt trời lên cao mới tỉnh, đối diện là một đôi mắt trong veo thật đẹp.

"Khụ, sao Hoàng thượng người không vào triều?" Tô Dự đã sớm quản không được vị hôn quân này, ba hôm đến hai là không vào triều, Ngự sử cũng không can được.

"Hôm nay mộc hưu."Hoàng đế bệ hạ nhúc nhích tới gần Tô Dự, hít hà thái dương của hắn.

Tô Dự bị động tác nhỏ này làm ngứa ngáy, muốn đưa tay sờ đầu Hoàng thượng, ai ngờ vừa động đậy đã đau như rã hết cả xương cốt ra, cánh tay mỏi không nhấc lên được, đành thôi.

An Hoằng Triệt thấy dáng vẻ hắn yên lặng chơi rất vui, vươn tay kéo hắn vào lòng, liếm liếm khóe mắt đỏ hồng, "Tối qua ngươi khóc."

"Khụ khụ..." Tô Dự sặc nước bọt, đỏ mặt, "Cái đó là phản ứng tự nhiên!" Lần đầu, Hoàng thượng sợ hắn đau chỉ làm một lần, tối qua không biết hưng phấn thế nào mà ép hắn tới quá nửa đêm mới thôi, lúc sau hắn quả thực không chịu nổi, có chút mất mặt...

Hoàng đế bệ hạ nhìn Tô Dự thẹn thùng nên đắc ý lắm, ôm hắn cọ tới cọ lui, "Hôm nay đông hải sẽ đưa cá doanh tới, ngươi làm cá xong nhớ mang hết vi cá về đây."

"Ưm, được..." Tô Dự ngáp, cọ cọ má miêu đại gia vẫn đang vui vẻ, bỗng nhớ tới, "Nguy rồi, Thái hậu muốn hôm nay ta đến học việc lục cung..."

"Hôm khác lại đi." Hoàng đế bệ hạ thoải mái khoát tay, kéo ti thao trên giường.

Uông công công đi vào, trên tay còn bưng khay rửa mặt.

"Mang Hoằng Ấp đi bồi mẫu hậu, thuận đường báo một tiếng là hôm nay Tô Dự không đến." Hoàng thượng dùng khăn ấm lau mặt, tiện cũng lau lau cho Tô Dự luôn.

Hôm qua Chiêu vương điện hạ biến thành mèo, bây giờ không biến lại liền được, chỉ có thể ở nhờ thiên điện Bắc Cực cung, chờ mở mắt ra thì phát hiện mình đã ở Từ An cung, bị một đôi tay lành lạnh kéo ra khỏi ổ.

Tiểu kịch trường:

Thái hậu: (trời rét không muốn cầm phượng ấn) dám nói sẽ cùng ta giải quyết chuyện lục cung?

Mều công: xuẩn nô mệt, đưa đệ đệ tới ứng phó một chút.

Thái hậu: (bắt lấy cục lông) ai gia tạm thời quản thêm một ngày vậy

Đệ đệ: QAQ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

#linhtinh