Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Không đề 83

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 83 - NHẬN DẠNG

Nói vậy, có thể hóa mèo thì là quý tử, không hóa mèo được là phàm tử, cái này thật là...Tô Dự câm nín. Nhưng mà hắn vẫn tò mò chuyện làm sao biết được hài tử hóa mèo.

Hoàng đế bệ hạ thấy hắn nhìn thì như vô ý bảo, "Ngày mai Ly vương tiến cung sẽ trực tiếp tới An Quốc tháp bái phỏng Quốc sư, trẫm cũng sẽ đi."

Tô Dự lập tức hiểu ý, "Hoàng thượng mang thần đi với nhé."

"Hừ," An Hoằng Triệt hừ một tiếng không rõ nghĩa, cũng không nói đồng ý hay không.

Tô Dự tất nhiên hiểu được ý tứ của miêu đại gia, nhìn trái phải thấy Ngự thư phòng không người, đến Uông công công cũng không có mặt, liền cười hì hì nhổm người, hôn một cái thật kêu lên gương mặt tuấn mỹ của người nào đó.

Hoàng đế bệ hạ hơi khựng lại, trừng Tô Dự sau đó dùng mu bàn tay xoa xoa mặt, ban ngày ban mặt, như vậy...Hừ, nhìn xuẩn nô cố gắng lấy lòng thế này, "Ngoại lệ mang ngươi đi nhìn một lần."

Tô Dự buồn cười mãi, miêu đại gia mới nãy đã như ngầm cho phép hắn đi rồi, hắn kích động nên hôn một cái mà bị người này nói thành mình hôn y xin đi.

Nắng sớm xuyên qua rèm cửa trong Ngự thư phòng, chiếu vào gương mặt trắng nõn của Tô Dự, đôi mắt vì nhịn cười mà lóng lánh ánh nước, dưới ánh sáng mặt trời không ngừng tỏa sáng.

"Cười cái gì mà cười!" Hoàng đế bệ hạ ửng đỏ vành tai, xuẩn nô này cười lên càng hấp dẫn người. Y hừ lạnh một tiếng, dám cười với trẫm như vậy hẳn là muốn chứ gì? Thật là không biết phải làm sao với xuẩn nô này, còn rất nhiều tấu chương cần phê, nhưng làm một chủ nhân sắn sóc thì lúc xuẩn nô này muốn muốn mình cũng nên thỏa mãn hắn.

An Hoằng Triệt hơi buồn bực ném bút son, ấn ngã xuẩn nô trong lòng xuống long ỷ.

"Hoàng, Hoàng thượng?" Tô Dự vừa bị miêu đại gia đẩy ngã vừa ngẩn người, nhìn Hoàng đế bệ hạ đã bắt đầu tháo đai lưng của hắn, vội vàng ngăn, "Ấy, ban ngày ban mặt..."

"Hừ, ngươi cũng biết ban ngày ban mặt," Hoàng đế bệ hạ tiếp tục, vừa cắn cổ hắn, "Thật là không biết làm sao với ngươi đây."

Không biết làm sao gì gì cơ? Làm như hắn mới là người đè Hoàng thượng xuống lắm đấy! Tô Dự còn nghẹn chưa kịp nói đã bị Hoàng thượng kéo mở vạt áo.

Giờ ngọ, lúc Tô Dự ra khỏi Ngự thư phòng thì đã bước thấp bước cao như đi trên mây rồi, cũng may ngọ thiện hắn làm là món hầm "Hải sản bát trân", đã nấu từ sáng nên không cần mất công đi làm.

Mấy ngày nay nhiều thinh ngư, cá doanh, Hoàng đế bệ hạ cũng được ăn ngon mỗi ngày, Tô Dự đem quái ngư phối thành món hầm. Súp đặc, nấm tươi phối với vài thức tươi ngon theo mùa, thêm cá muối, tôm tươi, thịt cua, thinh ngư, phúc ngư với vây cá doanh ninh kĩ cho tới trưa, chỉ cần như vậy là đủ cho Tô Dự với miêu đại gia ăn một bữa no rồi.

Bởi Hoàng đế bệ hạ mới 'lao tâm lao lực' ở Ngự thư phòng sáng nay xong, giờ ngọ liền ăn ba chén cơm lớn, Tô Dự thấy y ăn được cũng xới nhiều thêm nửa chén.

Số cá từ Đông Hải đưa tới đã làm xong, tuy rằng thịt hải quái này đặt biệt, thịt cá đặt trong hầm băng ba ngày không hư, nhưng vẫn nên xử lý sớm. Tô Dự vội vàng mấy ngày đã làm xong tế phẩm, cá khô, cá thái sợi xào cay, cá viên từng hũ được đưa lên tầng bốn tháp An Quốc, khiến Tô Dự ngạc nhiên là An Quốc tháp có tầng hầm.

Hầm này rất sâu, chừng ba tầng, tầng thứ nhất chứa rất nhiều rượu, hai tầng còn lại toàn là băng. Từng khối băng trong suốt xếp chỉnh tề trông như một loạt tháp sáng.

Để cá khô và cá viên vào hầm băng, về phần cá thái sợi xào cay, do có hơ quá lửa cho khô rồi phết tương, lại tẩm thêm bột ớt nên để được lâu hơn. Ngoài ra còn một số thinh ngư thừa ra, Tô Dự muối cá đặt trên tầng bốn An Quốc tháp, ước chừng đầu năm sau là có thể ăn rồi.

Từ đầu tới cuối Quốc sư đều nhìn hắn vội vàng sắp xếp bằng thứ ánh mắt rất ý vị sâu xa, thỉnh thoảng lại nhón một miếng cái thái sợi cho vào miệng, không hề nói một câu.

Bận bịu xong xuôi Tô Dự được nghỉ hai ngày, Quốc sư bảo hắn không cần đến tháp An Quốc trong hai ngày này. Vì vậy dùng xong cơm trưa, Tô Dự nhàn nhã tựa trên đệm mềm, hạnh phúc ôm miêu đại gia.

Hoàng đế bệ hạ ăn hơi nhiều, biến thành mèo kim sắc nằm ngửa trên nhuyễn điếm cho Tô Dự xoa bụng.

"Hoàng thượng, tiểu vương gia của Ly vương lúc sinh ra là người hay mèo vậy?" Tô Dự vuốt ve lớp lông mềm trên bụng, chợt nghĩ tới ngày mai sẽ gặp được tiểu vương gia.

Tiểu miêu kim sắc nhàn nhã phe phẩy đuôi, không để ý tới hắn.

"Nếu sinh ra đã là mèo, Vương phi có khi nào bị dọa ngất xỉu luôn không?" Tô Dự bắt đầu tưởng tượng, bà đỡ ôm một cục lông nhỏ chưa mở mắt lớn tiếng, "Chúc mừng Vương phi, là một con mèo đực!" Người bình thường hẳn sẽ bị dọa ngất đi chứ...

Mặc kệ hắn, Hoàng đế bệ hạ ngáp một cái, ngủ.

Không hỏi thêm được gợi ý gì nữa, hôm sau Tô Dự ôm lòng nửa thấp thỏm nửa hưng phấn đi tháp An Quốc.

Thân vương nhập kinh, theo lý nên tham kiến Hoàng thượng trước, nhưng nếu mang nhi tử đi kiểm tra thân phận thì phải bái kiến Quốc sư trước, Hoàng đế bệ hạ cũng sẽ ở tháp An Quốc.

Vừa quá ngọ, Quốc sư tựa trên nhuyễn tháp không biết đã ngủ chưa, Tô Dự đến thì hơi ngạc nhiên, "Không phải bổn tọa đã nói ngươi có thể nghỉ hai ngày sao?"

Tô Dự gãi đầu ngượng ngùng, đâu có nói là hắn đến hóng hớt cho vui được.

"Trẫm dẫn hắn đến xem." Hoàng đế bệ hạ tùy ý ngồi xuống đệm mềm, nhón một miếng khô cá ăn.

Lúc này Tô Dự mới phát hiện, trên bàn ngọc đang bày mấy món tế phẩm mà hắn mới hoàn thành, "Hoàng thượng, đây là tế phẩm."

"Thì sao?" Hoàng đế bệ hạ không hiểu lắm, tế phẩm thì sao?

Tế phẩm không phải là để lúc tế thiên mới lấy ra cúng sao? Tô Dự nuốt nuốt nước bọt nhìn Quốc sư, Quốc sư chỉ hơi nhíu mày đối với hành động xực tế phẩm của Hoàng đế bệ hạ, đứng dậy chuyển sang ngồi trên nhuyễn điếm, kéo bàn ngọc về phía mình.

"Cảnh vương đã trở về tế thiên không?" Quốc sư tự lấy một miếng cá sơi, tao nhã cho vào miệng.

"Không về," Hoàng đế bệ hạ bị đoạt đồ ăn thì mất hứng, nhưng mà lúc trưa có ăn cua xào cay rồi, ăn thêm cá khô có hơi đầy bụng, không cướp lại nữa, "Đông hải đang loạn, người không đi được, hẳn là trước năm mới mới về được."

Quốc sư không nói thêm gì nữa, tính toán số thân vương ở kinh thành năm nay.

"Khởi bẩm Quốc sư, Ly vương cùng ba vị tiểu vương gia yết kiến!" Dưới lầu truyền đến tiếng thông bẩm, ba người đồng loạt ngưng trò chuyện.

Hiện giờ Ly vương có ba nhi tử, do ba trắc phi sinh hạ. Việc giám định thân phân vương tử cũng cho phép mẫu thân đi theo, ba trắc phi mang theo hài tử đi sau Ly vương, chậm rãi tiếng vào đại điện tháp An Quốc.

Trưởng tử đã năm tuổi được mẫu thân dắt đi, tò mò đánh giá chung quanh, thứ tử đã ba tuổi bị trần nha cao quá xá cao dọa sợ, nắm chặt góc áo mẫu thân không dám khóc, tam nhi tử mới vừa đầy tháng, được bọc kín kẽ nằm trong lòng mẫu thân.

"Lát nữa gặp Quốc sư có nhớ phải hành lễ thế nào không?" Mẫu thân của trưởng tử nhẹ giọng hỏi han, đắc ý nhìn mẹ của tam nhi tử, lúc trước nàng còn oán Vương gia lâu như vậy mới mang hài tử đến, giờ xem ra đợi hài tử lớn một chút mới hay, biết ăn nói để hài lòng Quốc sư.

"Tiểu tam tử sao vậy? Dọc đường cũng không khóc không quấy à?" Mẫu thân của thứ tử vừa dỗ dành con mình, vừa ngạc nhiên muốn nhìn một chút.

Mẫu thân của tam nhi tử bản năng ôm con né đi, vẻ mặt lộ ra một chút khổ sở, "Đứa nhỏ này vẫn nhu thuận như vậy."

Hai trắc phi còn lại nghi ngờ nhìn nàng, lại nhìn bọc chăn nhỏ trên tay nàng, bĩu môi, phông phải chỉ là một đứa nhóc sao, còn quấn kĩ như vậy, từ khi sinh ra tới nay không cho ai nhìn một cái, hiếm lạ gì chứ!

Ly vương mặc phục sức thân vương nguyệt sắc, cước bộ vững vàng đứng trong điện, chắp tay cao giọng, "Thần, cùng ba nhi tử, bái kiến Quốc sư, nhờ phúc trạch tổ tiên cho Đại An triều!"

"Phúc trạch tổ tiên, con cháu lâu dài." Thanh âm như ngàn xưa vọng lại trong tháp, tiếng nói phảng phất mang theo thần lực, khiến lòng người dù dao động cũng bình tĩnh lại.

-Hết chương 83-

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

#linhtinh