Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 14 - Black Day

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Black Day

Sau Tết là Valentine

Ở Hàn quốc ngày 14 tháng 2 không phải là một lễ tình nhân bình thường. Ngày này chỉ con gái tặng quà cho con trai. Coi như một cơ hội cho các nàng nhút nhát có cơ bày tỏ tình cảm. Nếu anh chàng này mết cô nàng thì sẽ có quà phúc đáp vào ngày 14-3, White Day.

- Thế sunbae có biết Black Day không?

Tôi lắc đầu ngẩng lên nhìn Ken để xem cậu ta có cười hay không? So với tuổi 30 của mình Ken khá trẻ, đặc biệt là khi cậu ta không mặc comple và thắt cà vạt như thế này.

- Black Day là dành cho những người bị thất tình, không có người yêu hoặc đã bỏ người yêu. Ngày 14/4

Ken không cười. Chính vì thế tôi tự hỏi phải chăng cậu quen với Black Day nhiều hơn là hai ngày còn lại kia chăng. Nhưng tôi không hỏi. Dù sao đây cũng là bữa trưa đầu tiên và cũng là bữa trưa cuối cùng. Ta cần gì quan tâm đến một người mà ta sẽ không bao giờ gặp lại chứ?

Ý nghĩ đó vừa rời khỏi đầu tôi thì Ken bỗng quay sang, đôi mắt nâu nhìn thẳng vào mắt tôi

- Black Day năm nay tôi muốn đi xem phim với sunbae. Chị thích phim hành động phải không?

Không hiểu sao tôi không thấy có gì sỗ sàng hay buồn cười ở Ken. Rõ ràng cậu ta muốn một điều gì đó ở tôi. Nhưng đó là điều gì thì tôi không biết. Tình yêu chăng? Nếu thế cậu ta phải mời tôi đi xem phim vào ngày White Day mới phải lẽ chứ?

- Chỉ là..sunbae rất cô đơn..

Ken thì thầm rất nhanh trước khi tôi bứoc xuống xe. Câu nói thoảng qua khiến tôi giật mình ngoảnh lại nhưng chiếc xe đã nhẹ nhàng lăn bánh..để lại một vệt nước dài phía sau. Tôi đứng sững lại một lúc lâu, nhìn theo Ken cho đến khi không phân biệt nổi đâu là xe của cậu..

- Chỉ là sunbae rất cô đơn..

Cả buổi chiều hôm đó tôi rơi vào một trạng thái trầm lặng kỳ lạ. Không phải vì Ken. Cũng không phải vì câu nói mơn trớn mang tính khơi gợi của cậu ta. Mà sự thật là tôi không muốn nghĩ mình cô đơn. Tôi có công việc, có bạn bè, có đàn ông trẻ theo đuổi. Cô đơn. Hai từ mới đáng sợ làm sao , nhất là nó lại do một người khác nhận xét về bạn..

- Mon, are you ok? Min Hee vỗ nhẹ vào vai tôi

- Sorry, I am thinking..

- About Ken Sonoki?

- What?

- So how was your lunch? It was nice? Did Ken want to meet you again?

Min Hee hỏi một tràng đầy vẻ tò mò háo hức. Hẳn cô sẽ tiếp tục phỏng vấn tôi nếu Park Lee không đột ngột gọi tôi vào phòng riêng của anh.

- I have some documents for you. This is some extra pages you need to go through.

- When I have to finish?

- At the end of this week? OK?

- Yes, I'll try.

- Miss Mon.

- Yes.

- I know that is not my concern. But..you should not go out with Ken. I dont want you to get hurt

- Dont worry, sunbae. I have nothing to do with him

- Really? I think that he is falling for you. That guy is really something.

Thật kỳ lạ..Dường như Park Lee biết điều gì đó về Ken mà tôi không biết. Một điều gì đó hẳn là quan trọng lắm nên gương mặt anh mới có cái vẻ vừa kinh ngạc lại vừa sợ hãi như thế....Tôi nhớ lại gương mặt búng sữa, đôi tay dài mảnh khảnh xoay xoay cái dĩa thức ăn của cậu ta và bỗng phì cười..

Cho dù cậu ta có là ai và đặc biệt tới cỡ nào đi chăng nữa, đối với tôi cũng chẳng có ý nghĩa gì.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top