Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 16: Park Lee vào cuộc

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Bản kế hoạch của tôi được đồng nghiệp khá hưởng ứng. Người duy nhất tỏ thái độ trầm ngâm chả nói chả rằng là Park Lee. Sau vụ tôi đi xem phim với Ken, Park Lee tỏ ý tránh tôi. Anh cũng không hay cười mỗi khi tôi chào anh như trước nữa. Thật chứ tôi đã làm gì sai trái nhỉ? Một phụ nữ ngoài ba mươi, không có tiền án, khỏe mạnh và cân đối. Tôi có quyền hẹn hò và đi xem phim với đàn ông chứ?

Nhưng Park Lee là cấp trên của tôi, lại có gì đó giống như người anh. Tôi kính trọng và biết ơn anh về những gì anh đã làm cho tôi trong suốt thời gian qua. Chính vì thế mà tôi nghĩ mình cần nói chuyện thẳng thắn một lần. Dù tôi không có ý định gì với Ken, nhưng tôi sẽ không từ chối một bữa cơm hay một suất phim chỉ vì Park Lee không thích thế.
- Mon, can you stop meeting Ken Sonoki?
- I just went out for movie. It's nothing Park. I am really sad because of you. How can you ignore me recently? Did I do something wrong to you?
- Not to me. To us. To our company.
- I dont get it. Park. What does mean?
- He is a only child of Seoul's CEO. His family is very famous and powerful in Korea and Asia. He is the target of every girl in my country. But it's the most tough target. His father wont allow an common girl like you to be close to him. In order to destroy your relationship, he could do everything. He also could close the Chamber and send you back to Vietnam.
- Park..Look at me. Firstly, no one could just kick me out. Secondly, do you think that I am somebody, who could date a guy just because he is wealthy?
- You arent. But Ken is not just any guy. He is Ken Sonoki. And he is intertested in you. He might be in love with you-
- It's ridiculous!
- Look. He is coming!

*
- Ken. Cậu đừng đến đây nữa.

Tôi điềm tĩnh nhìn thẳng vào đôi mắt nâu,trong suốt như một ly trà Lipton của Ken. Lúc nói câu ấy, tự trong sâu thẳm tôi thấy có chút gì đó buồn bã. Một nỗi buồn chẳng thể nào hiểu nổi.

- Cho tôi một lý do đi? Vì tôi giầu có à? Hay vì tôi thích chị?
- Cậu? Thích tôi?
- Uhm. Ken gật đầu. Bình thản cứ như là đang nói, tôi tên là Ken.
Cái vẻ cà lơ phất phơ này khiến tôi cũng chả buồn đào sâu thêm ý nghĩa của cái từ thích ấy. Tôi không tin Ken
Chúng tôi quen biết nhau đã nhiều năm. Nếu cậu ta thực sự có tình cảm trai gái với nhau thì hẳn tôi đã nhận ra từ cái hồi ở bên Nhật rồi. Bẵng đi tận 7 năm giời, cậu ta bỗng xuất hiện và ...thích tôi? Có quỷ mới tin! Nhưng mà tôi chả hơi đâu quan tâm đến việc này.
-Cả hai. Nhưng lý do quan trọng nhất là tôi không muốn liên lụy đến những người xung quanh mình. Đối với cậu, Ken Sonoki, tất cả những chuyện này chỉ là một trò đùa. Nhưng với tôi, nơi này giống như một gia đình. Họ là bạn bè, là người thân của tôi. Vì thế, cậu đừng đến tìm tôi nữa.

Ken im lặng nhìn lại tôi. Ánh mắt cậu chăm chú dõi vào mắt tôi như thể tìm kiếm một câu trả lời rõ ràng hơn khối từ ngữ ngổn ngang mà tôi vừa mới tuôn ra. Rồi cậu bỗng phì cười, đưa tay vuốt nhẹ lên má tôi. Bàn tay cậu lành lạnh chạm vào má tôi khiến tôi hoảng hồn né người sang một bên, đầu đập ngay vào thành cửa sổ. Chắc chắn bộ dạng của tôi nom rất thú nên Ken cứ thế cười một lúc lâu rồi mới đứng lên, cố giả bộ nghiêm túc:

- Ok, Tôi hứa sẽ không đến đây tìm chị. Lời hứa danh dự của Ken Sonoki đấy.
Lời hứa danh dự....Tôi cau có nhìn theo cái dáng cao ngồng của cậu khuất dần ở phía cuối cầu thang rồi chợt đứng bật dậy. Đồ...gian xảo xấu xa.. Cậu ta hứa là không đến đây, tức là sẽ đến những chỗ khác hay sao?

___________________________

- Mon, cô có thể không gặp Ken Sonoki nữa không?

- Tôi chỉ đi xem phim thôi mà. Có gì đâu, Park. Anh làm tôi buồn lắm. Gần đây anh thường tránh tôi. Tôi đã làm gì có lỗi với anh sao?

- Không phải với tôi. Mà với chúng ta. Với công ty của chúng ta.

- Tôi không hiểu. Park. Như thế có nghĩa là gì?

- Cậu ta là con trai duy nhất của Tập đoàn Seoul. Gia đình cậu ta rất nổi tiếng và có thể lực ở Hàn quốc và Châu Á. Đấy là mục tiêu của bất cứ cô gái nào ở Hàn Quốc. Một mục tiêu rất khó xơi. Bố cậu ta sẽ không bao giờ cho phép một thường dân như cô có quan hệ với cậu ấy đâu. Ông ta sẽ làm bất cứ điều gì để phá hoại quan hệ của hai người. Ông ta cũng có thể đóng cửa văn phòng của chúng ta và đuổi cô về Việt Nam.

- Park, nghe tôi này. Thứ nhất, chẳng ai có thể đá tôi đi đâu cả. Thứ hai, anh thực sự nghĩ rằng tôi là loại người sẽ hẹn hò với một gã chỉ vì gã đó giầu có sao?

- Cô không phải loại người đó. Nhưng Ken cũng không phải là một gã giầu có nào đó. Cậu ta là Ken Sonoki. Và cậu ta rất quan tâm đến cô. Cũng có thể là đã phải lòng cô rồi cũng nên.

- Thật rõ vớ vẩn!

- Nhìn mà xem. Cậu ta lại đến kia kìa!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top