Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương VI

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Hiểu Đăng cậu mau đi làm việc của mình còn ở đó nhiều lời đừng trách" một cảnh sát lên tiếng, hắn quả thật rất hài lòng cậu cảnh sát mới đến Lý Hiểu Đăng này nhưng cái tật không giữ mồm giữ miệng của cậu làm ai cũng đau đầu

Hai người bị cưỡng ép tới đồn cảnh sát cũng không dễ đi ra như lần đầu, dù chỉ là "đùa giỡn" có chút quá đà nhưng hai người cũng phải ở lại đồn vì tội gây rối trật tự nơi công cộng

Từ phòng lấy lời khai ra Tạ Kiến lẫn Thẩm Đông không ai nói với nhau lời nào. Nhưng mặc nhiên kì diệu Arsley không đeo bám Tạ Kiến mà chuyển sang Thẩm Đông

"Chú" Arsley điếc không sợ súng bỏ ngoài tai rất nhiều lời cảnh báo của Thẩm Đông mà không ngừng lay tay hắn, làm đủ thứ trò để hắn chú ý

Thẩm Đông đánh nhau xong cả người đều ê ẩm, lười để ý. Thằng nhóc thấy nháo không được liền đánh bạo, nó ngồi cạnh ghế của Thẩm Đông, mặt đối mặt với lưng ghế đột nhiên ngửa người ra sau

Thẩm Đông bây giờ mới kịp phản xạ đưa ta đỡ lấy thằng nhỏ nhưng đã muộn, tim hắn như ngừng đập. Ngoài dự đoán thằng nhỏ cuộn một vòng rồi lăn xuống đất rất nhẹ nhàng giống như đã được huấn luyện qua. Tạ Kiến bên kia cũng không có gì ngạc nhiên còn thích thú nhìn biểu tình chết lặng của Thẩm Đông

Arsley thành công thu hút được sự chú ý của hắn, thằng nhỏ đưa ngón tay thành chữ V cười cười. Thẩm Đông cảm thấy thật ấu trĩ nhưng khoé miệng đang rách của hắn cũng kìm không được mà nhếch lên

"Very cool" Arsley thấy Thẩm Đông chịu chú ý tới mình, liền nói một câu

"Ừ mày nhất" Thẩm Đông tưởng thằng nhỏ tự khen mình cũng tán thành với nó, xoa xoa đầu thằng nhỏ như kích lệ. Hắn nghĩ Arsley thật sự mất đà mà té ra sau nhưng lại không ngờ thằng nhóc là cố tình làm như thế. Ai bảo chú đẹp trai không để ý nó làm gì!

"Chú rất ngầu" Arsley nhón chân nói nó vào lỗ tai Thẩm Đông. Lần đầu tiên có người dám đè papa xuống đất mà đánh như vậy nha! Từ lúc sinh ra đến giờ nó là lần đầu tiên thấy đó. Sở dĩ phải nhón chân nói khẽ vào tai chú đẹp trai vì nó sợ papa nghe được sẽ buồn sẽ tủi thân đó!

Thẩm Đông tai có chút ngứa, không được tự nhiên mà đẩy đầu thằng nhóc ra. Trong lòng tựa như có một cái lông vũ, gãi nhẹ vào tim hắn

Thằng nhóc đạt được mục tiêu cũng chạy về bên Tạ Kiến, ngoan ngoãn chui tịt vào lòng y. Thẩm Đông nhìn cảnh này đột nhiên nghĩ tới Kangaroo, thật không hiểu làm sao

Tạ Kiến có chút tò mò không biết thằng nhóc ranh mãnh này nói gì vào tai Thẩm Đông mà biểu cảm của hắn thú vị thế nhưng hỏi kiểu gì Arsley cũng lắc đầu bảo con quên rồi, papa đừng quấy rầy con nữa. Arsley nghĩ nghĩ nếu papa biết nó khen chú kia thật ngầu vì đánh papa ra nông nổi này thì chắc papa sẽ buồn và khóc mất, nó không muốn thấy papa khóc mặc dù nó chưa thấy papa khóc bao giờ

Nửa tiếng sau một người mặc tây trang tới nói là đến bảo lãnh Tạ Kiến. Thẩm Đông nghĩ thầm điều bất lợi duy nhất khi ở một mình chính là những lúc thế này, không có người bảo lãnh nha. Hắn đành phải ở lại đây hết 24 giờ rồi.

Hắn đang ngao ngán vì thảm cảnh của mình thì Hiểu Đăng bước vào nói rằng hắn có thể về, từ miệng của cậu ta biết được người của Tạ Kiến cũng bảo lãnh luôn cho hắn, còn thay hắn đóng phạt. Thẩm Đông cũng không thấy cảm kích, bản thân hắn phải vào đây là do thằng oắt con của y và y, Tạ Kiến làm như vậy còn ra dáng con người

Khi hắn ra khỏi đồn đã không thấy bóng dáng của Tạ Kiến và Arsley đâu

"Tôi muốn ở cùng anh" Thẩm Đông nhại lại yêu cầu của Tạ Kiến, lòng chửi chó má. 

Vậy là không có trách móc, không có gặp gỡ đầy nước mắt, không có vài vạn tiền đền bù... Hazz 

Thẩm Đông quyết mua một phần ăn tối mang sẵn về nhà mặc dù bây giờ chỉ mới hai giờ chiều. Cả sáng nay bôn ba mệt mỏi hắn cũng không có ý định ra ngoài ăn tối. 

Kỳ thật cuộc sống của Thẩm Đông không có thay đổi quá lớn, đàn ông ngoài ba mươi không có chút thành tựu thì chí ít cuộc sống cũng phải đỡ vất vả hơn. Hắn đã nghỉ làm ở công trình từ lâu, hiện tại đang làm bảo an cho một trường mầm non, lại nói đây là cái trường mầm non thuộc tiêu chuẩn quốc tế vừa được xây lên ở khu này và dĩ nhiên người đưa con đi học ở đây chắc chắn là kẻ có tiền. Cậu ấm cô chiêu cho dù không phải là máu đầu quả tim của phụ huynh nhưng vẫn phải được bảo hộ hơn những đứa trẻ khác rất nhiều và nhà trường vừa thành lập đã yêu cầu phải chọn được một tốp bảo an hàng thật giá thật biết đánh biết đấm

Thẩm Đông khi ấy cũng chỉ là thử vận may, ai ngờ cái công việc chó má này còn hơn là kiểm tra sức khỏe quân đội. Tổng cộng có ba vòng, báo danh, lí thuyết và thực chiến. Hắn suýt thị bị loạn vì vòng thứ 2 - lí thuyết nhưng may mắn ông chủ thấy hắn tướng tá rất được, lại nhìn như thật sự biết đánh đấm liền cho hắn thử một chút vòng thực chiến, chó táp phải ruồi mà được nhận. Và đương nhiên khi được biết mức lương khởi điểm hắn quả thực hiểu lí do tại sao chỉ là tuyển bảo an thôi lại rườm rà như thế này. Mức lương ở công trường có thể nói là không tồi nhưng ở đây một tháng đã gấp đôi số tiền lương bên kia, Thẩm Đông quyết tâm sống chết ôm khư khư công việc này. Trường học mở được hai năm, hắn dĩ nhiên cũng làm việc ở đây được hai năm

Mỗi đội bảo an đều có một phòng riêng tầm bốn đến năm người ở chung, mỗi tháng chỉ tốn tiền ăn uống còn lại ngủ nghỉ bên phía công ty đều lo. Sống như vậy quả thực tiết kiệm được rất nhiều khoản nhưng hắn thực sực không thích nghi được với đám người không biết điều này, sau nửa năm đành phải cắn rắn mà thuê một căn phòng nhỏ để sinh hoạt. Hiện tại căn phòng này không sai biệt lắm với căn phòng cũ hắn ở cùng Tạ Kiến, diện tích có phần nhỏ hơn, tiền thuê vẫn đắt hơn một chút nhưng bù lại có bình nóng lạnh, mùa đông cũng trôi qua rất dễ chịu 

Lại nói đến con đường tình duyên của Thẩm Đông, không phải hắn không muốn yêu đương, hai năm sau khi Tạ Kiến rời đi hắn có tìm hiểu một cô gái. Nàng rất được, tên là Chu Chu là sinh viên đại học gia đình lại rất khá giả. Là Chu Chu chủ động tán tỉnh hắn, Thẩm Đông ban đầu không những thấy phiền phức lại hay cáu kỉnh nhưng nàng một hai mang đồ ăn sáng tới, buổi tối tuổi sáng không bỏ sót ngày nào mà nhắn tin hắn chúc hắn ngủ ngon, buổi sáng vui vẻ. Nàng lại không chê hắn lôi thôi, hắn nóng nảy, nghèo nàn, nàng cứ vậy mà sưởii ấm trái tim hắn. Bỏ qua mặc cảm, nghe theo con tim, Thẩm Đông bị truy về tay. Bên nhau được hai năm nàng tốt nghiệp đại học, nàng nói phải rời xa hắn, mong hắn chỉ xem đây là một đoạn hồi ức tốt đẹp

Nàng nói Thẩm Đông có thể oán nàng có thể trách nàng nhưng không được quên đoạn thời gian bên nhau, là do nàng sai. Vốn dĩ Thẩm Đông từ đầu đã nói nàng và hắn không chung một lộ tuyến, hắn sợ nàng bị thua thiệt. Mỗi lần như vậy Chu Chu cười híp mắt, trêu đùa một câu "ây nha, Thẩm cặn bã còn biết nghĩ cho người ta nha", nàng đều uyển chuyển mà thay đổi chủ đề làm cho cuộc nói chuyện không còn nặng nề nữa. Dần dà Thẩm Đông cũng say rồi, mưa dầm thấm lâu, lửa gần rơm lâu ngày cũng bén thì ra là như vậy. Thẩm Đông đồng ý bên nhau, hắn quả thật đã bán mạng cho tư bản, vắt kiệt sức lực chỉ để dắt nàng đi nhữnng nơi mà hắn nghĩ cả đời hắn cũng không bao giờ bước vào, Chu Chu lại không hiểu điều đó vì vốn dĩ nàng là cành vàng lá ngọc những nơi thế này có phần bình thường đối với nàng

Quả thực có một đoạn thời gian Thẩm Đông nghĩ sẽ cùng nàng răng long đầu bạc, con cháu đầy nhà. Nhưng sự thật luôn khốc liệt, gia đình nàng không đồng ý. Sức ép từ gia đình cũng như tình yêu không thể vượt qua thử thách này, cả hai tan rã

Thẩm Đông đồng ý chia tay không trách móc không hoài niệm cũng chỉ nói với nàng một câu sống tốt liền cũng rời bỏ thành phố lớn về lại nơi mà hắn cùng Tạ Kiến đã ở suốt những năm qua. Ban đầu quay về hắn còn tưởng mình đang đến một cái thành phố khác vì ở đây thay đổi quá nhiều, hắn chỉ là đi có vài năm thôi nha... dần dà cũng chấp nhận.

"Cảnh đã khác, người cũng không còn nên bước tiếp thì vẫn phải bước tiếp" Đây là ý nghĩ duy nhất kéo hắn dậy sau đoạn thời gian lạc lõng tìm không thấy nơi mình thuộc về, hắn dần tìm lại được bản thân mình, người như hắn chỉ nên độc lai độc vãng

-----

Tạ Kiến sau khi quay về nhà quả thực có chút không tin được, khoảng thời gian chung sống với Thẩm Đông tựa như một giấc mộng, tựa như y là cô bé Wendy, lạc vào sứ sở thần tiên cùng Peter Pan trãi qua ngày tháng vui vui vẻ vẻ. Vẫn giống như chưa hề có cuộc chia ly, đối mặt với sự nuông chiều của gia đình y, y cảm thấy thật xa lạ, y cảm thấy nhớ những cái đánh mắng của Thẩm Đông. Ý nghĩ này làm Tạ Kiến bật cười, y là M sao?

Năm đầu tiên Olga Volkov dốc hết sức mình củng cố địa vị trong công ty. Hậu thuẫn chính là ông nội của y - Arsenio Volkov, xuất phát từ cái chết của con gái và con rể của mình và sự mất tích hơn mười năm của  đứa cháu trai thứ tư của ông Olga Volkov ( Tạ Kiến) nên ông dành hết yêu thương cho Tạ Kiến. Thời điểm ấy mẹ của Tạ Kiến - Adelina Volkov cũng như tên của nàng nghĩa là Cao quý là trưởng nữ duy nhất dòng tộc Volkov, Adelina như một cô công chúa từ chuyện cổ bước ra, xinh đẹp, tài giỏi, dũng cảm theo đuổi tình yêu chính mình, cha của Tạ Kiến - Tạ Khải. Arsenio ban đầu thực sự không thích con gái rượu của mình yêu một người ngoại quốc, còn là một tên ngoại quốc nghèo, ông giận đến mức lên huyết áp phải nhập viện. Lần đầu tiên trong lịch sử nữ nhân dòng tộc Volkov bị đuổi ra khỏi nhà, nàng cũng không lưu luyến và mảy may đến thanh danh của mình chỉ một đêm đã khăn gói mà ra đi. Nhưng thời gian chứng minh, Tạ Khải là một người đàn ông giỏi chỉ là ông ta không gặp thời, mà thời ở đây chính là số vốn ít ỏi mà Adelina mang theo khi rời khỏi nhà. Sau bảy năm bên nhau, Tạ Khải cùng trưởng nữ duy nhất nhà Volkov xây dưng một đế chế riêng cho mình, một chuỗi khách sạn cao cấp mang tên con trai độc nhất của họ Olga

Olga Volkov từ nhỏ đã được cưng chiều mà lớn lên, mẹ là máu đầu tim của trưởng gia tộc Volkov - chủ nhân của hàng ngàn cơ sở vận chuyển,bến tàu thuyền,... một trong những gia tộc giúp nền kinh tế đất nước phát triển. Cha là chủ nhân của chuỗi khách sạn cao cấp Olga, một người tâm lí yêu vợ thương con. Quả thật cuộc sống của y những năm đầu tiên không khác gì thế tử, so với vua chúa thời xưa cũng không kém là bao. Vậy mà năm y bảy tuổi, hè năm ấy Tạ Khải muốn con trai cùng theo mình về quê hương để cho Olga Volkov không quên cội nguồn cũng như cho hắn đi du lịch, vừa là muốn mở rộng chút làm ăn. Olga Volkov lúc đó là chính mắt thấy mẹ mình bị đâm một nhát, cha chính là lao vào ẩu đã với đám người kia. Họ sống chết ra sao quả thật y không rõ, nghe lời cha mẹ nói, trong tình thế nguy hiểm cho dù cha mẹ y có bị làm sao y cũng phải cố gắng bảo toàn chính mình, quay về báo cáo với ông ngoại, ông sẽ bảo vệ y, sẽ đòi lại công đạo cho bố mẹ y. Và quả thật Olga Volkov cũng đã chứng kiến rất nhiều lần như vậy, nhưng lần này lại có máu nha! Trong đầu y suy nghĩ duy nhất đó chính là mau chạy khỏi đây rồi báo cáo cho ông ngoại thôi

Nhưng y đến bây giờ mới biết đó chính là lần cuối y được gặp cha mẹ, quê hương của cha cũng thật xa quá đi. Cũng không nhớ rõ bản thân là làm sao chạy ra được, làm sao gặp được Thẩm Đông, y chỉ nhớ duy nhất chính là trước đó mình bị đánh rất đau... Về phần bố mẹ y chết, chính là vào thời điểm y muốn đâm Thẩm Đông lần đầu tiên kia. Y lén lên mạng giờ tin học, tra chút tin tức. Bài báo đăng cha mẹ y chết nguyên do là cướp của giết người sau đó còn phóng hỏa, ngôi biệt thự trên núi của cha mẹ y cháy không còn ra hình dạng

Tuy ông y có giàu có, quyền lực nhưng tay không dài đến mức có thể can thiệp đến chính trị ở đất nước khác, cũng nhiều lần gây ra áp lực nhưng cảnh sát ở đây chỉ có thể xin lỗi ông, thật sự không còn manh mối nào để lật lại được vụ án. Cha mẹ y được kết luận là gặp bị cướp của giết người, thủ phạm là một đám thanh niên nghiện ngập lên núi chơi thuốc vô tình gặp nhà giàu nảy sinh lòng tham. Nhưng họ lúc đó là không biết còn có một người sống sót đi ra - Tạ Kiến

Trong lòng ông ngoại lẫn Olga Volkov đều biết sự tình không hề đơn giản như vậy, Arsenio Volkov là một người thông minh, khi phát hiện tử thi không có cháu trai mình, ông đã ôm hi vọng nhưng cũng không vội đem cáo trạng khắp nơi. Ví như thằng nhỏ còn sống, thế lực nào đó biết được còn có một người hiện diện đêm đó, Olga cháu ông quả thật không ổn. Ông âm thầm huy động người tìm kiếm nhưng trắc trở Thẩm Đông lại là cái cặn bã, hắn là trốn truy đuổi mới liên tục nhảy nơi ở, rốt cuộc sau khi nhìn danh sách thí sinh được tuyển thẳng và được học bổng lần này ông tìm được Olga Volkov ( Tạ Kiến) cháu trai ông

Olga Volkov quay về ngỏ ý muốn tiếp quản chuỗi khách sạn tâm huyết của cha mình, ông đương nhiên đồng ý, vốn dĩ hiện tại cái chức đó cũng bỏ trống. Ba năm sau đó Olga Volkov thành công đưa tâm huyết của cha mẹ mình đến hơn sáu bảy đất nước lớn nhỏ khác nhau. Cũng trong năm đó Arsenio Volkov đổ bệnh, di nguyện duy nhất của ông là nhìn thấy Olga Volkov thành gia, lập thất. Olga Volkov nói được, hôn ước lần này cũng là do ông chỉ định cô dâu. Olga Volkov cưới Selina Luba là trưởng nữ của một địa chủ trong vùng, tuy không giàu có cũng như mang dòng dõi quý tộc nhưng nàng lại thật giống người con gái quá cố của ông. Ông quả thật nhìn vào đứa cháu dâu này mà nhớ đến đứa con gái xinh đẹp nhưng bạc mệnh của mình, thực vừa lòng vì mối hôn sự lần này. Arsley Volkov chào đời, một tháng sau Arsenio Volkov qua đời. Tài sản được chia đều cho mười hai người bao gồm cả con và cháu. 

Selina Luba khác với vẻ ngoài dịu ngoan của mình nàng là một cô gái mạnh mẽ nổi loạn, nàng cũng đương nhiên biết Olga Volkov không yêu mình. Cả đất nước này đều nói nàng thật là kiếp trước cứu cả trái đất, nàng ban đầu cũng tin là như vậy. Olga Volkov yêu chiều nàng, mua cho nàng những món đắt tiền mà cả đời nàng không bao giờ nghĩ đến, y thậm chí không vì dịp đặc biệt nào cũng có thể mua cho nàng những món xa xỉ đến mức nàng không nghĩ thứ này thật sự có trên đời. Những tháng ngày đó quả thật là những tháng ngày hạnh phúc nhất trong cuộc đời nàng nhưng dần dà nàng nhận ra một sự thật rằng Olga Volkov thật sự không yêu nàng. Y là một bông hoa ăn thịt, còn nàng như loài sâu bọ nhỏ bé, vì mật ngọt mà quên mất cái bẫy chết người kia, y khiến nàng chết dần trong bể độc ngọt ngào. Nhưng trước thời gian chấp nhận được sự thật đó nàng cũng từng không tin, nàng dùng đủ mọi cách từ vô lí kiếm chuyện, lại khóc, lại nháo, Olga Volkov như một cục bông, y nhẹ nhàng dỗ dành, mỗi lần nàng vô lí lại gửi cho nàng thật nhiều món đồ xa xỉ, đưa nàng đi thật nhiều nơi du lịch. Nàng lại một lần nữa mà tự lừa mình bằng suy nghĩ "không ai đổ nhiều tiền như vậy lên một người mình không yêu" rồi nàng cũng nhận ra, y thì thiếu gì chút tiền này chứ? Nàng như phát điên rồi, hóa ra y không yêu nàng, nàng tiêu cực, bi quan tìm đến cái chết để xem có hay không một phân lượng trong lòng y. Selina được đưa đến phòng hồi sức, y vẫn như vậy bình tĩnh gọt táo cho nàng, vén tóc nàng. Nhưng trong lòng nàng biết sự dịu dàng của y biểu thị cho cái gì... Nàng chán nản cảnh chồng mình ngoài mặt yêu thương nàng lên trời nhưng tim không hề có nàng, khi Arsley hai tuổi nàng bệ đơn ly hôn. 

Olga Volkov nhận được đơn ly hôn thanh âm duy nhất y thốt lên lúc đó chính là "Ah" vẻ mặt không khác gì đọc một một bài báo nói rằng hôm nay trời có mưa, quý vị nhớ mang ô. Quá trình ly hôn chỉ diễn ra trong vòng một tháng, Olga Volkov nói rằng Selina Luba muốn bao nhiêu y đều có thể đồng thuận. Trước quý tòa nàng dõng dạc hô to không cần, chỉ yêu cầu con trai mỗi năm phải đến sống với nàng ít nhất ba tháng, mọi việc liên quan đến Arsley đều phải có sự đồng thuận của nàng và Olga Volkov. Olga Volkov vui vẻ đồng ý, phiên tòa kết thúc trong yên bình, tin tức này cũng làm rúng động giới báo chí cũng như thượng lưu một đoạn. Chủ yếu là vì thấy mình vẫn còn khả năng làm tứ phu nhân nhà Volkov cũng là vì Selina Luba chỉ yêu cầu có như vậy liền từ bỏ cuộc sống nhiều người mơ ước

=====

Đôi lời tác giả: Tạ Kiến lúc trở về quê hương của mẹ hắn ta sẽ để cho hắn tên Olga Volkov, còn quay về quê hương của cha vẫn sẽ là Tạ Kiến nhé. 

Olga Volkov đang gọt táo ảnh minh họa ( lượm nhặt trên internet) 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top