Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 16: Xuân Ái có bạn trai

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nhà Xuân Ái gần hơn nên Louis đưa cô về trước rồi mới đưa Kiều Loan về, anh thấy mắt cô ngấn lệ.  Một cô gái như tờ giấy trắng thuần khiết không vết nhơ, ngoại hình cô vốn đẹp nhưng tâm hồn ấy còn vạn phần đẹp hơn. Tình cảm của Louis một mình anh âm thầm bồi đắp, anh muốn từ từ chiếm trọn trái tim cô ấy, muốn cô sau này khi nhớ lại sẽ chỉ có những kỉ niệm tình yêu ấm áp với anh, cô với anh là có thiện cảm từ đầu vì vậy anh cũng không vội...
Tinh ý, lấy khăn giấy đưa Xuân Ái.
"Cám ơn anh, phim hay quá thôi hihi"
"Bây giờ mới biết Xuân Ái hay khóc nhè" Ánh mắt Louis ân cần chuyên tâm nhìn cô mặc kệ Kiều Loan một bên nhìn ấm ức.
...
Hắc Tử cả tuần không thấy tung tích ông Chris thực ra đã cho người âm thầm theo dõi, việc phát hiện ra anh không ở nhà, lại đột nhiên mua nguyên khu phố Grattan, tưởng rằng anh muốn mở rộng nhà hàng nhưng không thấy động tĩnh lại thường xuyên bỏ bê công việc mà ở trong căn nhà không một ai bảo vệ. Sự việc làm ông Chris không khỏi tức giận. Đứa con trai ông yêu thương đã dồn hết tâm sức bảo vệ, sợ rằng anh bị kẻ xấu sau này hãm hại đã đau lòng để anh chịu thiệt thòi huấn luyện theo phương pháp hà khắc nhất. Sợ rằng anh sẽ chịu nỗi khổ như ông đã từng trải qua, sớm để anh biết tâm tư hiểm độc đàn bà. Ông vốn dĩ nghĩ mình đã lo chu toàn cho cuộc sống độc thân của anh đến hết đời nhưng tại sao lại thành ra thế này, dễ dàng rung động trước con nhỏ không rõ nguồn gốc, không có lấy một chút nào ấn tượng.
Ông Chris khó khăn tạo dựng cơ đồ như ngày hôm nay, vốn không phải để anh như những gia đình khác, ép gả con cái đổi thế lực. Hiện giờ CN group chỉ có mạnh lên mà không ai có thể ảnh hưởng.
Ngay cả thị trưởng đôi lần ám chỉ việc ghép đôi cho Hắc Tử và con gái hắn nhưng ông Chris vẫn ậm ừ bề ngoài nói tôn trọng quyết định hai đứa trẻ nhưng trong lòng đã sớm có quyết định không hề muốn việc này thành công.
Thị trưởng đối với Melbourne thế lực không nhỏ, nếu ông nhắm mắt đồng ý chuyện hôn sự này, việc miếng đất vàng chắc chắn ông sẽ giành được hơn hết chuyện thao túng kinh tế và cả chính trị cũng không phải lo ngại điều gì. Ông Chris dù không cần nhưng cũng phải nể mặt vì vậy mới ngoại lệ cho Tina tiếp xúc thân mật với Hắc Tử.
Chuyện Hắc Tử lạnh lùng cự tuyệt, nhưng vẫn luôn thể hiện sự lịch sự tối thiểu làm ông Chris rất hài lòng.
  Bấy lâu nay, trong lòng bộn bề biết trăm nghìn việc, đầu óc luôn phải tính toán cách đối phó kẻ thù chưa một lúc nào ông được ngủ ngon giấc, cũng vì vậy chuyện tình cảm bản thân ông luôn lặng lẽ gặm nhấm nỗi đau một mình. Ông không dám cho mình một phút giây rảnh rỗi để nghĩ đến bà. Giờ phút này, một mình trong căn phòng sang trọng nhưng lạnh lẽo thiếu vắng hơi ấm của bà trái tim ông quặn thắt. Nếu không phải khi xưa ông hồ đồ ghen tuông mù quáng mất đi lý trí, gia đình ông bây giờ có lẽ đã rất hạnh phúc... Nhưng việc khi đó xảy ra trước mắt ông đâu phải diễn kịch, ông đau đầu cố gắng gượng ép mình đi vào giấc ngủ.
...
" việc ta giao cho ngươi tìm hiểu xử lý sao rồi"
" dạ mọi việc vẫn tiến hành thuận lợi thưa ông chủ" Athony, trợ lý của ông Chris từ tốn trả lời.
" tốt, ngươi lui đi"
Anthony im lặng rút lui.
Ông Chris vẻ mặt đăm chiêu  ngồi trong phòng làm việc suy nghĩ.
...
Tối thứ 6, @taste khách ra vào tấp nập, thời điểm đông đúc nhất trong ngày, Xuân Ái đang lăng xăng chạy lên chạy xuống. Cô hăng hái làm việc không ngừng.
Khi Xuân Ái đang quay lưng lau bàn cho lượt khách kế tiếp bỗng nghe tiếng gọi phía sau lưng
" hi Xuân Ái, là em sao?" Một giọng nam phấn khích lên tiếng.
Xuân Ái nhanh chóng quay lại, nhận ra người con trai trước mặt có chút thân quen, cô ngỡ ngàng giây lát " anh là..."
" bạn cấp hai của em Hải Đăng đây" anh nghiêng đầu nhìn cô gái nhỏ dường như đã quên mình.
" ơ, Đăng sao, không nhận ra bạn luôn, nhìn bạn bây giờ khác quá" Xuân Ái xấu hổ, có phần ngượng ngùng trước việc Đăng xưng hô anh em với mình rất tự nhiên.
" haha em đến giờ vẫn hay xấu hổ nhỉ" anh chàng cười nháy mắt với cô.
" có gì mình nói chuyện sau nhé, Ái phải làm việc đã" cô lảng tránh ánh mắt và câu hỏi của Hải Đăng, quay đầu tiếp tục công việc.
Đoạn đối thoại Peter nghe không hiểu nhưng anh tự mình suy đoán có lẽ hai người họ quen biết nhau, lại thấy phản ứng của cô có phần xấu hổ vì vậy luôn chủ động phục vụ bàn số 6 không để anh ta có thêm cơ hội nói chuyện với cô.
...
Xuân Ái mau chóng quên cuộc gặp tình cờ của mình, hết giờ làm cảm thấy hơi mệt mỏi, chỉ muốn xách giỏ đi một mạch về nhà ngủ cho đã. Có điều cô vừa bước ra khỏi cửa đã thấy Hải Đăng từ đâu bước đến tươi cười nhìn cô.
Việc gặp lại bạn cũ, nói chuyện chào hỏi là điều đương nhiên, huống hồ Hải Đăng đã có ý chờ cô, đành phải lịch sự tiếp chuyện với anh.
" em mới làm xong việc sao, anh uống cafe phía bên kia cũng vừa xong, vô tình thấy em tan làm, mình đi lên phố cafe chém gió không?"
" uhm, có thể xưng hô bạn bè như cũ không, Đăng nói chuyện như thế mình thấy không quen..."
" haha bên này chỉ có i với u, nói miết nó quen rồi, giờ cứ chủ ngữ anh em cho khoẻ, lịch sự mà cũng đâu ảnh hưởng gì đâu?"
" Ái chỉ mới qua, không quen với văn hoá bên này đâu..."
" vậy cứ từ từ, anh chỉ cho em" Hải Đăng cười quyến rũ nhìn Xuân Ái rồi anh rất tự nhiên kéo tay cô đi, không để cô lên tiếng.
Xuân Ái vùng tay, nhưng với sức lực nhỏ bé cô không cách nào thoát được... " bỏ tay mình ra đi mà, hôm nay làm về mệt lắm, để hôm khác được không?"
Hải Đăng đang bước đi bỗng đứng lại, Xuân Ái vì thế mà đâm sầm vào lưng anh" á, làm mình hết hồn"
"Anh đã bỏ lỡ 5 năm nay, em nghĩ bây giờ anh buông tay để em lại đi mất sao" Hải Đăng nóng lòng trả lời, âm thanh có chút gấp gáp.
Xuân Ái bèn im lặng bước theo anh không cảm thấy thoải mái lắm.
...
Quán bar cafe trên phố có phần ồn ào, trang trí hiện đại, ánh đèn mờ ảo. Hải Đăng đã cố tình chọn quán này, âm nhạc ồn ào buộc lòng muốn nói chuyện phải ngồi gần nhau.

Anh tự nhiên ngồi xuống cạnh Xuân Ái sau khi kéo ghế cho cô ngồi. Có phải môi trường thay đổi con người, Hải Đăng của bây giờ thật galant lịch lãm ra dáng đàn ông chứ không phải cậu bé khờ khạo ngốc nghếch lúc xưa cùng cô đùa nghịch.
" lúc ấy nếu không phải vì anh còn nhỏ mà buộc theo gia đình xuất ngoại cũng không bỏ lỡ cơ hội quen em rồi"
Xuân Ái đỏ mặt, đối với Hải Đăng là một quá khứ êm đẹp, tình cảm trong sáng thời học sinh của cô và anh mỗi khi cô nhớ đến đều thấy trái tim có chút hồi hộp.
Phản ứng của Xuân Ái hoàn toàn phối hợp với cảm xúc, Hải Đăng mạnh mẽ nâng cằm Xuân Ái hôn cô.
Bất ngờ trước hành động ấy, Xuân Ái dùng hết sức giơ tay đẩy anh ra. Ánh mắt cô bối rối nhìn anh, có cảm giác khác lạ.
"Xin lỗi em Xuân Ái, lúc nhỏ xa em, anh đã mấy tháng đau lòng, đến giờ trong lòng anh vẫn một mực nhớ về em vì vậy có lẽ ông trời thương xót cho anh hôm nay được gặp em, anh vì thế không kiềm chế được cảm xúc mới manh động phạm lỗi" giọng nói Đăng thành khẩn.
Anh nói vậy cô có thể giận gì nữa, chỉ biết im lặng cúi đầu không dám đối diện.
" em nhớ không, lúc ấy mình thích nhau, chỉ dám chở em về thả cách nhà một đoạn rất xa vì sợ bố mẹ la mắng, anh nâng niu em, chưa một lần dám cầm tay, chưa một lần dám hôn em, là tình cảm trong sáng anh không thể quên, hồi ức đẹp ấy ngày hôm nay khi hôn em vẫn vẹn nguyên và như dậy sóng mạnh mẽ hơn trong anh, thời điểm này, người anh yêu chỉ có thể là em" Hải Đăng nhìn Xuân Ái đắm đuối, tay anh siết chặt tay cô không rời.
Xuân Ái ngây thơ cảm động trước tình cảm của Hải Đăng " có thể cho mình chút thời gian thích ứng không, Đăng đột nhiên xuất hiện thế này, mình... mình..."
" em vẫn còn thích anh chứ hay em đã thay lòng, trái tim anh trước giờ chỉ có một mình em"
Xuân Ái mặt đỏ bừng bừng trước những lời tỏ tình ngọt như mật của anh, trái tim như nhớ lại kí ức ngọt ngào lúc xưa thuận tình trả lời " mình vẫn chưa quên tình cảm khi ấy..."
" vậy là em đồng ý cho chúng ta cơ hội nữa phải không, anh hứa sẽ luôn mang cho em hạnh phúc để bù đắp lại thời gian đã bỏ em một mình" Hải Đăng sung sướng lên tiếng
"Uhm..."
Hai người nói cười vui vẻ, hàn huyên chuyện chưa một hồi, thấy Xuân Ái đã thực sự mệt, Hải Đăng liền nắm tay cô không rời, chu đáo đưa cô về đến tận cửa nhà, lưu luyến hôn cô thêm lần nữa rồi mới quay bước rời đi.

Phía xa, ông Chris vui vẻ cầm hình Anothny vừa chụp, xem phim hay vẫn phải từ từ chờ đến đoạn kết.
...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top