Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 19: Louis tỏ tình

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Việc Hắc Tử cho người tìm hiểu thông tin về quá khứ Xuân Ái chỉ khiến ông Chris thêm nóng vội, quyết định nhanh chóng hạ màn vở kịch. Ông vốn dĩ muốn dùng hình ảnh thân mật cho Hắc Tử chết tâm nhưng ông không chờ được nữa rồi, nếu anh tìm hiểu thêm về quá khứ con nhỏ, chứng tỏ sẽ tìm hiểu thêm những sự việc liên quan, sớm muộn ông sẽ bị bại lộ.

" Gọi Stephan tới đây"
" dạ vâng thưa ông chủ" Anthony lễ phép đáp lời, nhanh chóng rút lui.

Chưa đầy một tiếng sau, Stephan quần áo gọn gàng, đầu tóc mượt mà xuất hiện trước cửa nhà, không thể gọi là nhà, mà là lâu đài mới đúng.
Lần đầu được xuất hiện ở nơi xa hoa đẳng cấp như vậy, hắn không ngừng trầm trồ, mắt liếc ngang liếc dọc cảm thán những đồ vật mà nếu không có mặt ở đây, cả đời này hắn cũng nằm mơ không thể biết chúng tồn tại.
  Hắn không hiểu về hội hoạ, nhưng những bức tranh treo trên tường từng bức được viền vàng nổi bật treo ngay ngắn, ánh sáng mờ mờ chiếu lên làm hắn liên tưởng lâu đài nguy nga tráng lệ của nhà vua. Một chiếc dương cầm trắng đặt ngay ngắn trong phòng khách, ánh sáng vỏ bọc dương cầm đặc biệt phản chiếu khiến hắn nghĩ đến vật liệu làm chiếc đàn này phải đặc biệt xa xỉ.
Hắn vừa đi vừa không ngừng cảm thán trước những kiệt tác sống động, lại chợt nghĩ về số phận xui xẻo của mình... Con người hắn, từ khi hết cấp 2 theo gia đình qua Úc đã hoàn toàn thay đổi, ba mẹ bận bịu gầy dựng sự nghiệp, chu cấp cho hắn vật chất đầy đủ nhưng lại buông thả mặc kệ không quan tâm đời sống tinh thần. A dua theo lũ bạn nhà giàu, từng bước trở thành dân chơi, ngày ngày đốt tiền vào những thứ vô bổ. Đua xe, cờ bạc gái gú, đập đá hắn nếm đủ. Chỉ sau một lần bạn hắn dùng thuốc quá liều mà chết, hắn mới sợ hãi mà cầu xin ba mẹ cho hắn đi cai nghiện, hiện tại quay lại với cuộc sống của người bình thường hắn chỉ còn thú vui tao nhã ngày ngày lên sòng bạc Crown đốt tiền và tìm gái.
  Khi Anthony xuất hiện, cả gia đình hắn nghe mà không tin, chỉ cần dụ dỗ một cô bạn học hắn đã quên từ lâu yêu hắn, dự án khu đất béo bở kia nhà hắn sẽ được nhận thầu, được tài trợ vốn. Vừa có gái lại có cả tiền, rất nhiều tiền, với số tiền ấy hắn có thể tiêu cả đời không hết.
Sự việc xảy ra, như điện xẹt qua đầu, đã tới trước cửa một căn phòng với khung cửa lớn cao gần như gấp đôi thân hình hắn.

Hắn có phần sợ hãi cúi đầu cung kính đi vào, cả người hắn cúi gập chào ông Chris.

" không cần lịch sự thế, ngồi đi"
" dạ, dạ cám ơn ngài, không biết hôm nay ngài có gì chỉ bảo ạ, mọi việc ngài giao tôi đều tiến hành thuận lợi" hắn tự hào thông báo.
" đẩy nhanh hơn nữa, dứt điểm luôn" giọng nói không chút biểu cảm của ông Chris làm hắn hoảng sợ, ý tứ lời nói của ông không phải hắn không hiểu...
" cô ta hoàn toàn ngốc nghếch thưa ngài, tôi cần chút thời gian để cô ta tự nguyện ngài mới có hình chụp như ý, nếu cưỡng ép cô ta tôi e sợ với tính cách cô ta sẽ cự tuyệt"
" bằng mọi thủ đoạn, nếu xong trong vòng 1 tuần sẽ tăng thù lao gấp đôi"
" vâng, tôi sẽ cố gắng hết sức thưa ngài" đôi mắt hắn lấp lánh tràn ngập suy nghĩ đến tiền trả lời.
Ông Chris lạnh lùng khoát tay ra hiệu, Stephan lại cung kính cúi chào và rút lui.
...

Điện thoại báo tin nhắn, Xuân Ái giật mình chuyển qua chế độ im lặng, điện thoai cô ít người biết số, có lẽ chỉ có Hải Đăng nhắn tin.
" tan học có thể gặp em một chút không?" là Louis, không biết anh có việc gì, Xuân Ái đang nghĩ ngợi lại có tin nhắn mới " tan học anh đón em đi ăn tối, em yêu!" là tin nhắn của  Hải Đăng, cô có chút phân vân không biết trả lời sao với Louis nữa, đành im lặng.

Phía bên kia, Louis đã không còn tinh thần tập trung học bài, vốn định đợi đến khi hết giờ gặp cô giải thích nhưng nóng lòng không thể chờ thêm, dứt khoát đứng lên ra ngoài đi thẳng đến dãy nhà học Xuân Ái.

Vừa hết giờ, Xuân Ái tranh thủ đi nhưng bất ngờ thấy Louis đã đứng chờ cô trước cửa lớp từ bao giờ, đang chăm chú nhìn cô... cảm giác ánh mắt ấy đang thiêu đốt mình, Xuân Ái có chút lúng túng xấu hổ.
" à... à nãy em đang học nên không trả lời tin nhắn anh được..." cô lí nhí lên tiếng.
" anh có chuyện muốn nói với em, cho anh chút thời gian nhé"
Có lẽ vài phút Hải Đăng đợi không sao, cô bèn miễn cưỡng bước theo Louis...
Hai người sánh đôi như một hình ảnh thần tiên, thu hút ánh mắt tò mò của những sinh viên xa lạ, bao gồm cả ánh mắt ghen tức của Kiều Loan, đến giờ vẫn không thể tiếp cận anh...

Ánh nắng chiều không còn gay gắt. Cuối tháng 9, mặt trời xuống chậm hơn, dưới bóng cây gần cổng trường, Louis quay lưng mình về phía mặt trời, che nắng cho Xuân  Ái thẳng thắn bày tỏ " anh thực ra không có ý định gì với bạn em đâu, người anh muốn chăm sóc bảo vệ chỉ có em thôi, anh muốn được tìm hiểu em nhiều hơn, em cho anh cơ hội nhé?"
Xuân Ái ngỡ ngàng nhìn người con trai trước mặt, thực sự rất quý anh ấy, sự nhiệt tình và ấm áp của anh cô chưa thấy ở người con trai nào trước đây " em... em xin lỗi, nhưng mà em..."
Cô phải nói làm sao đây, cô không muốn anh buồn cũng không muốn nói về đời tư của mình cho anh, việc cô mới có bạn trai ngày hôm qua bản thân cô còn chưa định thần được.
" Xuân Ái, còn muốn anh đợi bao lâu nữa" Hải Đăng từ xa lên tiếng.
Giật mình quay lại nhìn Hải Đăng, cô không nghĩ anh lại đến nhanh như vậy, tình thế này khó xử cho cô rồi.
Hải Đăng bước tới, một tay quàng qua vai cô thân mật nhưng thể hiện chủ quyền, tay còn lại lịch sự về hướng Louis " hi anh"
Louis cũng lịch sự bắt tay Hải Đăng dò xét " hi anh"
" ah uhm, giới thiệu với anh đây là anh Louis hội trưởng trường em, còn đây là Hải Đăng bạn em"
" em phải giới thiệu anh đàng hoàng chút chứ, em không tự hào về chuyện tình của mình sao?" Hải đăng cười tình tứ với Xuân Ái rồi quay qua Louis lên tiếng " tôi là bạn trai của Xuân Ái". " Mới từ hôm qua em nhỉ?"
Louis nghĩ đến những lời mình vừa nói quả thực không nuốt nồi thực tại bèn xin phép cáo lui.
Hải Đăng kín đáo nhếch miệng cười và giả bộ trách mắng Xuân Ái " em đó nha, không có anh là đi quăng mồi câu cá khắp nơi, vừa đi học đã muốn tìm bạn trai sao"
" Đăng hiểu lầm rồi" trong tình huống này cô quả thực có chút xấu hổ không biết nên giải thích thế nào.
" em hư lắm nhé, tối nay phạt em mới được" Hải Đăng cưng chiều khoác vai, một tay béo má cô dời đi.
...
Nơi Hải Đăng dắt cô đến là một nhà hàng nhìn vào đã thấy sang trọng, lãng mạn. Lối kiến trúc không gian mở, bao quanh bởi những hàng cây cao lớn được cắt tỉa gọn gàng. Hoà mình với thiên nhiên nhưng đặc biệt riêng tư. Khách hàng ngồi ăn uống nói chuyện nhỏ nhẹ vừa đủ nghe.
Ánh nến lung linh, Hải Đăng như đã sắp xếp từ trước, chỉ chờ cô là nhân vật chính xuất hiện.
Có bạn trai là thế sao? Được ăn ngon và trải nghiệm sự lãng mạn. Đầu óc Xuân Ái tò mò...
" thưa ngài Stephan, tôi có thể mang món ăn lên bây giờ chưa ạ?" Người phục vụ cung kính lên tiếng.
" uhm, từ từ mang lên đi"
Hải Đăng nắm tay Xuân Ái không rời, nâng bàn tay cô lên môi hôn nhẹ và hỏi " em uống vang đỏ nhé, sẽ làm em sảng khoái và dễ dàng cảm nhận tình yêu của anh"
Xuân Ái ngượng ngùng rụt tay lại, cô không muốn nghe những lời nói ngọt ngào ám muội ấy " Đăng à, Ái có chuyện muốn nói, đúng là lúc cấp 2, có cảm giác rung động trước Đăng, nhưng thời gian đã lâu, gặp lại Đăng, Ái rất vui nhưng mà có lẽ Đăng ở môi trường khác, Ái chưa thích nghi được với việc hai đứa mình tiến triển nhanh như vậy, Ái muốn mình từ từ thôi vì thực sự Ái cũng chưa biết chính xác thực sự là tình cảm của Ái bây giờ với Đăng là nhớ về cảm xúc cũ hay..." 
Hải Đăng nhanh nhảu lấy môi mình chặn lời nói Xuân Ái " hành động của anh sẽ thuần hoá mọi suy nghĩ lệch lạc trong em"
Xuân Ái cảm thấy mình không được tôn trọng, cô đẩy Hải Đăng ra " Ái yêu cầu Đăng nghiêm túc lắng nghe nếu muốn tụi mình tiến xa hơn"
Thấy con mồi có vẻ khó nhằn, hắn vội vàng xuống giọng " chẳng qua cảm xúc của Đăng quá mạnh mẽ khi gặp lại Ái mà không kiềm chế được, mấy năm nay không hề trải qua việc này, xin lỗi Ái"
" Đăng hiểu Ái nói gì là được" Xuân Ái trong lòng bỗng thấy mông lung, có khoảng cách với Hải Đăng nhưng không biết giải thích đó là điều gì.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top